-
Chương 951-955
Chương 951 La gia nguy nan (2)
- Diệp thiếu, bây giờ chúng ta nên làm gì? Phụ thân hắn có nguy hiểm hay không?
La Thành biểu hiện lo lắng, La Mẫn bị bắt, hắn đã triệt để hoảng sợ.
Diệp Huyền suy tư chốc lát, trầm giọng nói:
- Hẳn là sẽ không, phụ thân ngươi cùng La Tường, khống chế rất nhiều cơ mật của Huyền Đan Các, bao quát phương pháp luyện đan,… ta nghĩ người Huyền Cơ Tông, hẳn là sẽ không dễ dàng thương tổn La Mẫn cùng La Tường, bằng không sẽ không tiêu hao đánh đổi lớn như vậy, bắt hai người bọn họ đi.
Nhìn dáng dấp lo lắng của La Thành, Diệp Huyền vỗ vỗ bờ vai của hắn nói.
- Ngươi hiện tại lo lắng cũng vô dụng, ngươi có khả năng làm, chính là mau chóng tăng cao thực lực, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để La Mẫn cùng La Tường có việc.
- Diệp thiếu, xin nhờ.
La Thành cắn răng gật đầu.
Đúng lúc này, một tiếng hét cao đột nhiên vang dội ở trên bầu trời Lam Quang học viện.
- Huyền Diệp nghe, ta chính là sứ giả Huyền Cơ Tông, La Mẫn cùng La Tường dưới trướng của ngươi, đã bị Thái Thượng trưởng lão trong tông ta bắt, nếu như ngươi còn muốn mạng bọn họ, trong vòng một tháng, ngoan ngoãn đi tới Huyền Cơ Tông nhận tội, bằng không, hai người này liền mệnh quy Hoàng Tuyền.
Diệp Huyền cùng La Thành biến sắc, lập tức lao ra đình viện, liền thấy trên bầu trời, một nam tử trung niên ngồi ở trên người một con Xích Vĩ Ưng cấp năm, hung hăng hét lớn, âm thanh thông qua trận bàn trong tay, xa xa lan truyền ra.
- Đáng chết, người Huyền Cơ Tông lại ở trên bầu trời Lam Quang học viện ta ngang ngược.
- Quả thực quá làm càn.
Dưới học viện, vô số học viên phẫn nộ mở miệng.
- Diệp thiếu!
La Thành cũng ánh mắt đỏ đậm nhìn Diệp Huyền.
- Hanh.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên lên không, một chưởng bay thẳng đến trung niên nam tử kia.
- Ngươi là ai? Ta chính là Huyền Cơ Tông sứ giả, ngươi dám động thủ với ta?
Trung niên nam tử kia lạnh giọng quát lên.
Hai nước giao chiến, không chém sứ giả, tông môn trong lúc đó giao chiến, cũng giống như vậy, vì lẽ đó trung niên nam tử này mới không có sợ hãi như vậy.
- Đánh chính là ngươi.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, dưới tình huống này, trung niên nam tử kia còn diễu võ dương oai như vậy, quả thực là tự tìm đường chết.
Nhìn thấy Diệp Huyền lại dám ra tay, trung niên nam tử kia biến sắc, nhưng hắn cũng là Võ Tôn tầng ba, tuy kinh không loạn, trong tay nhất thời xuất hiện một thanh trường kiếm sáng như tuyết, biến ảo làm mưa kiếm đầy trời cắt chém về phía Diệp Huyền.
- Một đệ tử ngoại viện, cũng dám ở trước mặt ta hung hăng.
Hắn nhìn ra Diệp Huyền mới là Võ Tôn tầng hai, trong lòng cười gằn, nhưng cân nhắc tới đây là Lam Quang học viện, bởi vậy lưu thủ một chút, chỉ muốn cho Diệp Huyền một bài học.
Chỉ là thời điểm trường kiếm trong tay hắn cùng chưởng ảnh của Diệp Huyền đụng vào nhau, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, một luồng lực lượng doạ người, từ trong bàn tay của Diệp Huyền lan truyền ra, trực tiếp đánh bay kiếm ảnh, cuối cùng mạnh mẽ xung kích ở trên lồng ngực của hắn.
- Ầm!
Dưới một đòn, trường kiếm trong tay trung niên nam tử kia hầu như không cầm nổi, cả người từ bầu trời ngã xuống, còn Xích Vĩ Ưng dưới thân hắn càng bị chấn đến mức lông chim bay loạn, chia năm xẻ bảy.
Oành.
Trung niên nam tử kia từ trên không hơn trăm thước rớt xuống, đập mặt đất ra một cái hố to, cả người rơi thất điên bát đảo, phủ tạng trong cơ thể đều đập vỡ tan, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lượng lớn đệ tử ngoại viện giống như thuỷ triều vọt lên, mỗi cái mắt nhìn chằm chằm theo dõi hắn.
- Các ngươi làm gì? Ta chính là Huyền Cơ Tông Ngao Thanh trưởng lão, Huyền Cơ Tông sứ giả, hai tông giao chiến, không chém sứ giả, các ngươi còn không lui ra cho ta.
Ngao Thanh ngoài mạnh trong yếu nói.
- Ầm!
Đáp lại hắn chính là một quyền phẫn nộ của La Thành, đánh hắn máu mũi nổ tung, toàn bộ thành một đầu heo.
- Ta...
Ngao Thanh mới vừa muốn nói chuyện, La Thành lại một quyền đánh tới, lần này, răng cửa cũng rơi mất mấy cái.
- Nói mau, phụ thân ta ở nơi nào?
La Thành cắn răng, ánh mắt đỏ như máu.
Ngao Thanh sắp khóc, cái tên này không hiểu ra sao, phụ thân ngươi ở nơi nào, ta làm sao biết?
Thấy Ngao Thanh không nói lời nào, La Thành lại mấy quyền hạ xuống, răng của Ngao Thanh đi thất thất bát bát, hầu như không lưu lại mấy cái.
- Phụ thân ngươi ở nơi nào, ta làm sao biết a?
Ngao Thanh sắp khóc, thân thể run lẩy bẩy, ánh mắt hoảng sợ không ngớt.
Đám đệ tử Lam Quang học viện này điên rồi, ngay cả sứ giả cũng đánh, trong lòng hắn hối hận không ngớt, sớm biết như vậy, vừa nãy trang bức cái gì, nói xong trực tiếp chạy trốn mới đúng a.
- Hắn gọi La Thành, La Mẫn chính là phụ thân của hắn.
Diệp Huyền đi lên phía trước, lạnh lùng nói:
- Còn ta, chính là Huyền Diệp ngươi muốn thông báo.
Sắc mặt Ngao Thanh lập tức tái rồi, kinh nộ nhìn Diệp Huyền.
- Vậy các ngươi còn dám động thủ với ta, các ngươi đánh ta, La Mẫn cùng La Tường chắc chắn phải chết...
- Răng rắc!
- A!
Diệp Huyền một cước giẫm xuống, đùi phải của Ngao Thanh bị giẫm đoạn, thống hắn điên cuồng kêu to lên, khó có thể tin nhìn chằm chằm Diệp Huyền.
- Ngược lại đã chắc chắn phải chết, lưu ngươi còn có ích lợi gì, ta xem một chút, lần sau giẫm nơi nào mới tốt đây?
Ánh mắt của hắn, ở trên cánh tay cùng chân trái của Ngao Thanh qua lại dò xét, cuối cùng, nhìn chằm chằm vào giữa háng Ngao Thanh, khóe miệng lộ ra nụ cười quái dị, trong con ngươi hàn quang phân tán:
- Hừm, giẫm những địa phương khác của ngươi, đều quá cứng rồi, giẫm nơi này hẳn rất khá, mềm nhũn, nói không chắc còn có thanh âm trứng vỡ.
- Không, đừng, đừng...
Ngao Thanh rùng mình, tưởng tượng cảnh tượng trứng của mình bị giẫm bạo, sợ đến tiểu trong quần, vội vàng nói:
- Đừng giẫm, đừng giẫm, không có chuyện gì, ta bảo đảm, hai người bọn họ nhất định không có chuyện gì.
- Nếu hai người bọn họ nhất định không có chuyện gì, có giết ngươi hay không, tựa hồ cũng như thế a.
Diệp Huyền híp mắt nói.
Ngao Thanh sắp khóc rồi:
- Ngươi đến cùng muốn như thế nào.
Ầm!
Một cước đá bay Ngao Thanh ra ngoài, Diệp Huyền lạnh lùng nói:
- Nói cho Huyền Cơ Tông, một ngày nào đó Huyền Diệp ta sẽ đích thân bước lên Huyền Cơ Tông, đòi lại tất cả mọi thứ, cút đi.
Ngao Thanh nghe xong, như được đại xá, cong đuôi chật vật mà chạy, cùng lúc trước cưỡi Xích Vĩ Ưng đứng ngạo nghễ trên bầu trời Lam Quang học viện, hình thành chênh lệch rõ ràng.
- Diệp thiếu, ngươi thả hắn đi như thế?
La Thành siết nắm đấm nói:
- Không bằng bắt hắn, cùng Huyền Cơ Tông trao đổi con tin.
Chương 952 Diệp Huyền lập kế hoạch (1)
Diệp Huyền lắc đầu, trầm giọng nói:
- Tên này chỉ là một trưởng lão của Huyền Cơ Tông mà thôi, nếu bị phái tới làm sứ giả, chỉ là nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao, Huyền Cơ Tông là không thể vì hắn mà thả phụ thân ngươi cùng La Tường.
- Muốn cứu phụ thân ngươi cùng La Tường, nhất định phải dùng biện pháp khác.
Trải qua Ngao Thanh nháo trò, tin tức La Mẫn bị Huyền Cơ Tông bắt đi, rất nhanh liền ở trong Lam Quang học viện truyền ra, cuối cùng ngay cả Cát viện phó cũng biết, gọi Diệp Huyền tới hỏi một phen.
Cuối cùng biểu thị, nếu như Diệp Huyền có nhu cầu gì, cứ mở miệng.
Từ chỗ Cát viện phó cáo biệt, Diệp Huyền một thân một mình suy tư hồi lâu, nhưng từ đầu đến cuối không có nghĩ đến biện pháp gì tốt.
Đột nhiên, lúc trước La Thành nói mấy câu, ở trong đầu của hắn vang vọng.
- Trao đổi con tin sao?
Trong đầu Diệp Huyền, phảng phất như có một đạo linh quang chợt lóe lên, con mắt từ từ tỏa sáng.
- Huyền Cơ Tông, ngươi bắt đám người La Mẫn làm con tin, ngươi có thể làm như thế, lẽ nào ta liền không thể sao?
Ánh mắt Diệp Huyền lạnh lùng, sát cơ nổi lên bốn phía.
Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền lại trở về văn phòng của Cát viện phó.
- Cái gì, ngươi là nói, ngươi muốn ta an bài cho ngươi Võ Vương tầng ba, đi lùng bắt vài tên cường giả Võ Vương của Huyền Cơ Tông?
Nghe Diệp Huyền nói, Cát viện phó lấy làm kinh hãi.
- Đúng, có điều không thể là Cát viện phó ngươi ra tay, bởi vì nhất cử nhất động của ngươi, khẳng định có không ít thám tử quan tâm, một khi ngươi biến mất, nhất định sẽ gây nên Huyền Cơ Tông cảnh giác, bởi vậy chỉ có thể sắp xếp Võ Vương tầng ba đỉnh cao khác ra tay.
Ánh mắt Diệp Huyền thâm thúy:
- Ta tin tưởng Lam Quang học viện chúng ta, không phải chỉ một mình Phó viện trưởng ngươi là Võ Vương tầng ba chứ?
Cát Phác Tử ngơ ngác nhìn Diệp Huyền, nếu như không phải hắn biết Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng quan hệ, hắn thậm chí cho rằng Diệp Huyền là Huyền Cơ Tông phái tới, dùng để tìm hiểu hư thực của Lam Quang học viện.
- Từ lần trước Huyền Cơ Tông Lỗ Nam Thái Thượng trưởng lão bị đám người Thiên Luân đánh giết, Võ Vương của Huyền Cơ Tông tọa trấn cứ điểm, đại đa số đã rút đi, chỉ còn dư lại một chút cứ điểm trong thế lực hàng đầu, còn có Võ Vương tọa trấn, lẽ nào ngươi muốn Lam Quang học viện chúng ta giết vào trong những thế lực lớn khác sao?
Khoảng thời gian này, Lam Quang học viện cùng Huyền Cơ Tông chiến tranh, đã lan tràn đến một trình độ kinh người.
Huyền Cơ Tông có Thái Thượng trưởng lão vẫn lạc, mà đạo sư của Lam Quang học viện ở bên ngoài, cũng có bị Huyền Cơ Tông đánh giết.
Tuy Cát Phác Tử cũng rất muốn cho Huyền Cơ Tông một bài học, nhưng nếu vì đánh giết Võ Vương của Huyền Cơ Tông, lại đi chọc giận thế lực khác, như vậy Cát Phác Tử chắc chắn sẽ không đồng ý.
Diệp Huyền tự nhiên rõ ràng ý tứ của Cát viện phó, hắn nói:
- Ta nói Võ Vương của Huyền Cơ Tông, không phải những người khác, mà là đám người Đoạn Thiên Lang, Cuồng Chiến, lúc trước bọn họ ở Lam Quang học viện động thủ, cũng chưa có trở lại Huyền Cơ Tông, mà ẩn núp ở chung quanh đây, ta biết vị trí của mấy người bọn hắn, ở cách Lam Quang học viện chúng ta không xa.
- Cái gì?
Cát Phác Tử nhất thời kinh hãi, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị:
- Ngươi nói cái gì, đám người Đoạn Thiên Lang còn chưa có trở lại Huyền Cơ Tông? Làm sao ngươi biết?
- Bởi vì ngoại viện Trần Kim là ta giết, trong nội viện sát hạch Lữ Phong cũng là ta giết, bọn họ đều là đệ tử Huyền Cơ Tông, ẩn núp ở trong Lam Quang học viện ta, từ trên người bọn họ, ta mới biết đám người Đoạn Thiên Lang kỳ thực vẫn ở phụ cận học viện.
Diệp Huyền trực tiếp bỏ xuống một quả boom nặng cân, bây giờ thế cuộc phát triển đến nước này, Lữ Phong cùng Trần Kim chết, Diệp Huyền cũng không có gì phải ẩn giấu.
- Hai người bọn họ quả nhiên là ngươi giết.
Cát Phác Tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền.
Trần Kim chết, kỳ thực ở ngày thứ hai cũng đã bị học viện phát hiện, chỉ là sau khi phát hiện Trần Kim là đệ tử của Huyền Cơ Tông, đám người Cát Phác Tử cũng không có lộ ra, mà che giấu sự tình đi.
Kỳ thực lúc đó đám người Cát Phác Tử liền đoán được, Trần Kim chết, rất có thể cùng Diệp Huyền có quan hệ.
- Mấy người Đoạn Thiên Lang tiếp tục ẩn núp ở phụ cận Lam Quang học viện ta là muốn làm gì?
Cát Phác Tử cau mày, Đoạn Thiên Lang thân là Huyền Cơ Tông phó tông chủ, tuyệt đối là thuộc về cao tầng, bây giờ hai thế lực lớn đang đứng ở quan hệ căng thẳng nhất, bọn họ mai phục ở đây, tất nhiên không có hảo tâm gì.
Đồng thời năm người này, tuyệt đối có thể xưng tụng là một con cá lớn.
Nếu như có thể bắt mấy người bọn hắn, chẳng những có thể dò thăm một ít bí ẩn, càng có thể làm cho Lam Quang học viện đối với cục diện chiến đấu, chiếm cứ vị trí chủ đạo.
- Được, liền định như thế.
Trong lòng Cát viện phó hung ác, con ngươi bắn ra sát cơ.
Vì phòng ngừa thám tử của Huyền Cơ Tông trong Lam Quang học viện biết được tin tức, hết thảy đều trong bóng tối tiến hành.
Ban đêm hôm ấy, ở trong mật thất phía sau Lam Quang học viện, ba tên cường giả đi vào.
Đầu lĩnh trên người mặc đấu bồng, Huyền Nguyên tối nghĩa, khí thế bất phàm.
- Là hắn?
Diệp Huyền kinh hãi.
- Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt.
Người này chính là cường giả bảo vệ Thí Luyện Tháp.
- Nghe nói ngươi có tin tức của Đoạn Thiên Lang, đến thời điểm đó, người này liền giao cho ta đi.
Lão giả đấu bồng, âm thanh bình thản, nhưng trong giọng nói tràn ngập tự tin.
- Diệp Huyền, người này tên Cửu Trần, là cung phụng của Lam Quang học viện ta, tiền nhậm viện phó, một thân tu vi cao thâm khó dò, đánh bại Đoạn Thiên Lang kia, tuyệt đối là điều chắc chắn, Cửu Trần cung phụng, lần này hành động liền xem ngươi.
Cát viện phó giới thiệu cho Diệp Huyền, trong giọng nói, cũng mang theo cung kính.
- Bái kiến Cửu Trần cung phụng.
Diệp Huyền đối với hắn cung kính gật đầu, tu vi người này, kỳ thực Diệp Huyền đã sớm có cảm ứng, so với Cát viện phó xác thực không hề yếu, không nghĩ tới, lại là Lam Quang học viện tiền nhiệm viện phó.
- Cát Phác Tử, ngươi cũng đừng thiếp vàng trên mặt ta, lão hủ bước vào cấp bảy tầng ba, đã có mấy chục năm, kiếp này bước vào Võ Hoàng cảnh, e là đã không có hi vọng, nói gì cao thâm khó dò.
Lão giả đấu bồng khoát tay áo một cái, trong giọng nói mang theo tiêu điều.
Một tên Võ Vương, thời gian đột phá Võ Hoàng thường thường đều là có hạn chế, tuy không có tuyệt đối, thế nhưng theo thời gian trôi qua, tỷ lệ đột phá sẽ trở nên càng ngày càng thấp.
Chương 953 Diệp Huyền lập kế hoạch (2)
Cửu Trần này dừng lại ở cấp bảy tầng ba mấy chục năm, cũng không thể bước vào Võ Hoàng, sau này nếu như còn muốn đột phá, so với Võ Vương tầng ba phổ thông, xác thực là cực khổ tầng tầng, gian nan hơn rất nhiều.
Cát viện phó lại nói:
- Huyền Diệp, ngoại trừ Cửu Trần cung phụng, lần này, Dược lão, Đông lão cũng sẽ cùng tham gia hành động, lấy thực lực của hai người bọn họ, đối phó mấy người Huyền Cơ Tông còn lại, vẫn có niềm tin chắc chắn.
Diệp Huyền nhíu mày nói:
- Cát viện phó, lẽ nào học viện chúng ta chỉ có thể điều động ba người?
Lần trước bên Đoạn Thiên Lang, bao quát bốn người Cuồng Chiến, là có năm tên cường giả, mặc dù nói Đông lão cùng Dược lão thực lực so với đám người Cuồng Chiến xác thực cường đại hơn không ít, nhưng nhân số ít như vậy, đánh bại bọn họ không thành vấn đề, nhưng nếu muốn bắt đám người Đoạn Thiên Lang, cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Cát Phác Tử biết ý tứ của Diệp Huyền, cười khổ một cái nói:
- Vậy cũng là chuyện không có biện pháp, bây giờ Lam Quang học viện ta cùng Huyền Cơ Tông rơi vào giao chiến, rất nhiều đạo sư của học viện, đều có nhiệm vụ của từng người, muốn để Huyền Cơ Tông không phát hiện, đạo sư có thể phái ra, căn bản không có mấy cái. Huống chi, trên người đám người Đoạn Thiên Lang có mang bảo vật, muốn bắt toàn bộ, vốn là chuyện không thể nào, lần này chúng ta điều động ba người, tận lực có thể bắt giữ một người trong đó, coi như thành công.
Cát Phác Tử cũng rất bất đắc dĩ.
Trên người Đoạn Thiên Lang nắm giữ hạt châu thần bí, lần trước ở Lam Quang học viện đại chiến liền từng dùng tới, thậm chí có thể phá tan hộ viện đại trận của Lam Quang học viện, vì vậy đối với bắt giữ Đoạn Thiên Lang, Cát Phác Tử vốn không có hi vọng.
Hắn duy nhất nghĩ, chỉ là có thể bắt giữ một người là được.
Diệp Huyền nghe xong Cát Phác Tử nói, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, tiêu hao nhiều như vậy, chỉ bắt một hai tiểu nhân vật, cái kia có ý gì.
Chỉ là Cát viện phó nói như vậy, hiển nhiên cũng có cân nhắc của hắn.
- Không thể động đạo sư sao?
Đầu óc của hắn hơi xoay một cái, như nghĩ tới điều gì, khóe miệng đột nhiên phác hoạ lên vẻ mỉm cười:
- Ta có biện pháp.
Sau nửa canh giờ...
- Huyền Diệp, ngươi là nói, ngươi phát hiện cứ điểm của Huyền Cơ Tông, muốn cùng chúng ta cùng nhau hành động?
Trong đại sảnh Hạch Tâm điện, đám người Thiên Luân nhìn Diệp Huyền đột nhiên tới tìm, nghi hoặc nói.
Diệp Huyền mỉm cười nhìn đám người Thiên Luân:
- Không sai, cứ điểm kia, cách Lam Quang học viện chúng ta có chút xa, ta một người sợ có gì bất ngờ, vì lẽ đó chuẩn bị kêu các ngươi, đương nhiên, các ngươi không muốn thì thôi.
Hoa Tú Hồng một mặt khả nghi nhìn Diệp Huyền:
- Ngươi tiểu tử này sẽ không phải là nhìn thấy đánh cược muốn thua, chơi trò gian gì chứ?
- Ha ha, ta có thể chơi trò gian gì, ta chỉ là sợ địa điểm có chút xa, vạn nhất bị Huyền Cơ Tông mai phục, vậy thì nguy hiểm, các ngươi cũng biết, Huyền Cơ Tông là hận không thể gặm cốt ta, uống máu ta a.
Diệp Huyền lộ ra một tia giễu cợt nói:
- Ta nói, sẽ không là mấy người các ngươi sợ chứ?
- Sợ?
Thiên Luân lạnh lùng nở nụ cười:
- Đồ vật Thiên Luân ta sợ không phải là không có, nhưng Huyền Cơ Tông rác rưởi này, xưa nay còn chưa từng biết sợ, được, chúng ta đáp ứng, ngươi nói đi, lúc nào xuất phát?
Thiên Luân nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ngạo khí nói.
- Được, quả nhiên có can đảm.
Diệp Huyền nở nụ cười:
- Thời gian là sáng sớm ngày mai, đến lúc đó, ta sẽ ở cửa học viện chờ các ngươi, có điều ta hi vọng chuyện này, các ngươi không được truyền đi, vạn nhất tin tức để lộ, cái kia sẽ không hay.
- Ngươi yên tâm, trong này lợi hại ta rất rõ ràng.
- Vậy thì quyết định như thế.
Diệp Huyền nói xong, xoay người rời đi, khóe miệng phác hoạ lên vẻ tươi cười.
Hắn nói tới biện pháp, chính là để đám người Thiên Luân cùng đến vây quét.
Nếu trong học viện sắp xếp không ra đạo sư, như vậy liền để học viên động thủ cũng như thế, trải qua mấy tháng này tiếp xúc, Diệp Huyền rất rõ ràng thực lực của đám người Thiên Luân, mấy gia hỏa này, tuy tu vi đều ở cấp sáu tầng ba đỉnh cao, nhưng thực lực chân chính, không có một là dưới Võ Vương tầng một.
Đặc biệt mấy người Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng đứng đầu nhất, càng là không bình thường, có bọn họ liên thủ, bắt đám người Cuồng Chiến, xác suất chí ít tăng lên ba đến năm thành.
- Thiên Luân, Diệp Huyền này làm sao đột nhiên mời chúng ta cùng nhau hành động, có thể làm trò gian gì hay không?
Chờ Diệp Huyền rời đi, Cổ Thanh Huyền đột nhiên mở miệng nói.
Thiên Luân lắc đầu:
- Hẳn là sẽ không, người này cùng Huyền Cơ Tông thâm cừu đại hận như vậy, quyết không phải là kẻ phản bội, chỉ là đột nhiên mời chúng ta liên thủ, xác thực là có chút kỳ quái.
- Không có gì kỳ quái, hành vi của người này, ta có thể đoán được một ít.
Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên.
Nhìn thấy người nói chuyện, Hoa Tú Hồng hơi nhướng mày:
- Mộ Dung Vân Vũ, ngươi lại biết cái gì?
Mộ Dung Vân Vũ cười nhạt:
- Ta nghĩ chuyện ban ngày, mấy vị cũng đều nghe nói, Hạo Thiên đế quốc La gia gia chủ La Mẫn cùng La Tường bị Huyền Cơ Tông bắt, Huyền Cơ Tông yêu cầu Huyền Diệp tự mình đi tới, bằng không liền giết hai người kia.
- Này lại có thể nói rõ cái gì?
Một tên học viên cau mày nói.
Mộ Dung Vân Vũ liếc mắt nhìn hắn, nói tiếp:
- Ta cũng là người ở đế đô của Hạo Thiên đế quốc, La gia kia đã từng là gia tộc dưới trướng Mộ Dung gia ta, bởi vậy ta đối với La gia biết sơ lược, theo ta được biết, La gia này là thủ hạ của Huyền Diệp ở Hạo Thiên đế quốc, chuyên môn vì Huyền Diệp quản lý Huyền Đan Các ở Hạo Thiên đế quốc, vì lẽ đó La Mẫn cùng La Tường bị bắt, Huyền Diệp là quyết sẽ không giảng hoà, bởi vậy ta suy đoán Huyền Diệp hành động ngày mai, rất có thể cùng này có quan hệ.
Mộ Dung Vân Vũ nói, để tất cả mọi người trở nên trầm tư.
- Được rồi, mặc kệ Diệp Huyền kia mục đích là gì, tối hôm nay mọi người đều nghỉ ngơi thật tốt, điều chỉnh trạng thái, đến thời điểm chúng ta chỉ cần động thủ là được, bằng vào thực lực của đám người chúng ta, dù gặp phải cường giả Võ Vương của Huyền Cơ Tông, xui xẻo cũng là bọn họ.
Thiên Luân cuối cùng nói.
Rất nhanh, mọi người liền tản đi.
- Huyền Diệp, ngươi ứng đối thủ đoạn của Huyền Cơ Tông ra sao a?
Mộ Dung Vân Vũ cau mày trầm tư, trong lòng lẩm bẩm nói.
Chương 954 Bắt đầu hành động
Làm thiên tài số một của Hạo Thiên đế quốc Mộ Dung gia, Mộ Dung Vân Vũ từ trong miệng Mộ Dung Vân Tiêu, cũng biết được rất nhiều sự tình của Diệp Huyền, hiểu rõ tự nhiên so với người khác nhiều hơn rất nhiều.
Ngày thứ hai vừa rạng sáng, một đám người ở bên ngoài viện tụ tập.
Đám người Thiên Luân, tổng cộng có sáu người, phân biệt là Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Thạch Triển Tân, Lưu Văn Đào, cùng với Mộ Dung Vân Vũ.
Trên thực tế, bình thường đệ tử có thể xông đến Thí Luyện Tháp tầng thứ sáu, liền nắm giữ sức chiến đấu cấp bậc Võ Vương.
Mà đệ tử trong Lam Quang học viện xông đến tầng thứ sáu ngoại trừ Diệp Huyền, còn có tám cái, chỉ là cũng không phải tất cả mọi người đều có hứng thú vì Lam Quang học viện xuất lực, cùng Huyền Cơ Tông chém giết, bởi vậy lần này, chỉ đến sáu cái, mà sáu người này, cũng là sáu người trước sau cùng Huyền Cơ Tông chiến đấu.
- Đi thôi!
Không nói thêm gì, Diệp Huyền một nhóm bảy người, rất nhanh rời đi Lam Quang học viện, sau đó hóa thành một vệt sáng, biến mất ở trong thiên địa.
Lam Quang Thành, trong một mật thất bí ẩn.
Một lão giả cầm tờ giấy vừa truyền đến, chân mày hơi nhíu lại.
Người này chính là đầu lĩnh mật thám mà Huyền Cơ Tông sắp xếp ở Lam Quang Thành, làm đại bản doanh của Lam Quang học viện, tuy trụ sở của Huyền Cơ Tông ở trong Lam Quang Thành sớm đã bị Cát viện phó phá huỷ, nhưng vẫn có không ít thám tử Huyền Cơ Tông, lấy các loại thân phận, trà trộn ở trong Lam Quang Thành, âm thầm thu thập tình báo của Lam Quang học viện.
- Huyền Diệp này đến tột cùng muốn làm gì? Mang theo đám người Thiên Luân cùng rời đi, đến tột cùng có động tác lớn gì? Trú điểm của Huyền Cơ Tông ta ở phụ cận Lam Quang học viện, hiện tại tất cả đã rút đi a?
Lão giả trái lo phải nghĩ, nhưng không nghĩ ra kết quả gì, chỉ là đem tin tức này, thông qua trận bàn truyền ra ngoài.
Khoảng cách Lam Quang học viện hơn mười ngàn dặm.
Đoạn Thiên Lang thu hồi trận bàn.
- Đoạn phó tông chủ, có phải là trong tông truyền tin tức gì không?
Đám người Cuồng Chiến tiến lên dò hỏi.
Đoạn Thiên Lang lắc đầu:
- Không phải, là tin tức từ Lam Quang Thành, nói Huyền Diệp cùng đám người Thiên Luân rời học viện, không biết lại đi hoàn thành nhiệm vụ gì.
- Cái gì? Diệp Huyền cùng đám người Thiên Luân cùng đi ra? Đoạn phó tông chủ, chúng ta có nên đi qua, giết bọn họ...
Cuồng Chiến lập tức kích động lên, ánh mắt tàn nhẫn, làm ra một động tác trảm thủ.
Đoạn Thiên Lang trực tiếp từ chối:
- Không được.
- Đoạn phó tông chủ.
Cuồng Chiến nhất thời cuống lên:
- Diệp Huyền kia cùng Thiên Luân, là một đám học viên hạch tâm nhất của Lam Quang học viện, khoảng thời gian này, quét dọn không ít trú điểm của Huyền Cơ Tông chúng ta, chỉ cần chúng ta bắt bọn họ, đối với Lam Quang học viện mà nói, tuyệt đối là một đả kích khổng lồ.
- Cuồng Chiến, ngươi nên rõ ràng vị trí của ngươi?
Đoạn Thiên Lang lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.
- Không có mệnh lệnh của tông chủ, chúng ta phải ở lại đây, tuyệt đối không thể tự ý hành động.
Trên mặt Cuồng Chiến lộ ra một tia tức giận:
- Đoạn phó tông chủ, ta cũng không phải tự ý hành động, mà là kiến nghị ngươi, năm chúng ta từ lần trước ở Lam Quang học viện hành động, ở đây cũng đã mấy tháng, tông chủ căn bản không truyền đạt nhiệm vụ cho chúng ta, lại không cho chúng ta trở lại, này đến tột cùng là có ý gì?
- Không nói những cái khác, lần trước Lỗ Nam Thái Thượng trưởng lão chết, rõ ràng là có thể tránh, nếu như lần kia nghe ta, chúng ta ra tay, chỉ bằng mấy học viên kia, há có thể phá hoại trụ sở của chúng ta, tạo thành tổn thất lớn như vậy? Ta không hiểu, trong tông đang suy tính cái gì.
Vẫn chờ ở trong thành trì, không bước chân ra khỏi cửa, không có chút tự do, Cuồng Chiến cũng tức sôi ruột.
- Đúng a, Đoạn phó tông chủ, ngươi có phải là nên đề nghị một chút, chúng ta ở đây chuyện gì cũng làm không được, trơ mắt nhìn trụ sở trong tông bị phá hủy, điều này cũng không phải một chuyện tốt a.
Một bên đám người Chu Triển Luân cũng tràn đầy đồng cảm.
- Nghe nói đám người Thiên Luân này, là học viên đứng đầu nhất của Lam Quang học viện, chỉ cần bắt bọn họ, Lam Quang học viện còn dám lớn lối như vậy sao?
Tà Sát lè lưỡi, liếm liếm môi, trong con ngươi sát khí phân tán.
Đoạn Thiên Lang thở dài:
- Các ngươi nói, ta tự nhiên đều hiểu, thế nhưng trong tông cho chúng ta nhiệm vụ, chính là ẩn núp ở đây, tông chủ đại nhân làm, tự nhiên có cân nhắc, chúng ta cũng chỉ có thể chấp hành.
- Cân nhắc cái gì.
Cuồng Chiến một mặt khó chịu nói:
- Hiện tại Lam Quang học viện đang không ngừng quét dọn trú điểm của chúng ta, tiếp tục như thế, e sợ ngay cả nơi này của chúng ta, cũng phải bị càn quét.
- Hắn dám.
Chu Triển Luân xì cười một tiếng:
- Nơi này là địa bàn của Minh Nguyệt đế quốc, Thánh Phỉ Thành Liễu thành chủ cùng Huyền Cơ Tông chúng ta giao hảo, Lam Quang học viện kia dù như thế nào, cũng không dám giết tới nơi này.
Đám người Đoạn Thiên Lang không biết, ở thời điểm bọn hắn nghị luận, một chiếc Luyện Kim Phi Chu, đang bằng tốc độ kinh người, bay vút về phía Thánh Phỉ Thành.
Trong thuyền, đám người Thiên Luân mỗi một người đều đánh giá Luyện Kim Phi Chu, trong bóng tối suy đoán không ngớt.
Trước đó thời điểm Diệp Huyền lấy ra Luyện Kim Phi Chu, mấy người bọn họ đều sợ hết hồn.
Theo đám người Thiên Luân biết, trong học viện Luyện Kim Phi Chu cực kỳ ít ỏi, tổng cộng chỉ có hai ba chiếc, Diệp Huyền có thể xin đến một chiếc Luyện Kim Phi Chu như thế, có thể thấy được lần hành động này, xác thực vô cùng trọng yếu.
Tốc độ của Luyện Kim Phi Chu vô cùng nhanh chóng, vẻn vẹn hơn một canh giờ sau, đám người Diệp Huyền liền đến phụ cận Thánh Phỉ Thành.
- Nên chính là chỗ này.
Diệp Huyền thu hồi Luyện Kim Phi Chu, mọi người đi ra.
Đám người Thiên Luân nhìn trái, nhìn phải, đều không hiểu mình hiện tại là tới nơi nào.
- Huyền Diệp, ngươi nói những người kia, ở chung quanh đây?
Đột ngột, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, từ phía trên mọi người vụt xuống ba bóng người.
- Đông lão!
- Dược lão!
- Còn có vị này chính là...
Sáu người Thiên Luân đều sợ hết hồn.
Vừa rồi đám người Đông lão cũng không có tiến vào Luyện Kim Phi Chu, mà theo sát ở mặt sau Luyện Kim Phi Chu, đợi đến chỗ cần đến, lúc này mới đột nhiên xuất hiện.
- Chư vị, các ngươi không cần căng thẳng, nhiệm vụ lần này khá là đặc thù, vì lẽ đó trước đó không có nói cho chư vị.
Dược lão nhìn đám người Thiên Luân, giải thích cặn kẽ.
Chương 955 Lăn ra đây cho ta (1)
Đám người Thiên Luân mỗi cái giật mình tỉnh lại, dồn dập xua tay, đồng thời âm thầm hoảng sợ, nhiệm vụ lần này không đơn giản a.
Lão giả đấu bồng kia, tuy bọn họ không quen biết, nhưng ở thời điểm tiến vào Thí Luyện Tháp đều gặp, tuyệt đối là cường giả của học viện.
Một lúc mới bắt đầu, đám người Đông lão đều không xuất hiện, thời điểm tới chỗ cần đến, mới xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Tất cả dấu hiệu đều cho thấy, nhiệm vụ lần này không phải bình thường.
- Cửu Trần cung phụng, Đông lão, Dược lão, những người kia chính là ở gần thành trì này, chu vi sẽ không vượt qua mấy trăm dặm.
Diệp Huyền căn cứ trận bàn của Trần Kim lưu lại khí tức, cũng chỉ có thể tìm tới chung quanh đây.
Cửu Trần gật gù, lấy ra địa đồ, hơi quan sát, lúc này mới ngưng tiếng nói:
- Nơi này hẳn là cảnh nội của Minh Nguyệt đế quốc, ở phía nam trăm dặm, có một toà Thánh Phỉ Thành, nếu ngươi nói là thật, như vậy những người kia, nên ở trong Thánh Phỉ Thành.
Minh Nguyệt đế quốc, Thánh Phỉ Thành?
Đông lão cùng Dược lão đều nhíu mày, Minh Nguyệt đế quốc cũng là một trong mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, nếu như đám người Đoạn Thiên Lang thật sự ở đây, khó tránh khỏi có chút phiền phức.
Có điều, sự tình đã đến trình độ này, tự nhiên cũng không thể từ bỏ.
- Đi thôi!
Xoạt xoạt xoạt!
Trong nháy mắt, mười bóng người, cắt phá trời cao, bạo vút về phía Thánh Phỉ Thành.
Khoảng cách trăm dặm, thoáng cái liền qua, chỉ chốc lát sau, mọi người cũng đã đi tới bầu trời Thánh Phỉ Thành.
Thánh Phỉ Thành này chiếm diện tích mấy trăm dặm, là biên cảnh của Minh Nguyệt đế quốc, một thành trì mậu dịch sầm uất, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng khá có thanh danh.
Phóng tầm mắt nhìn tới, bầy người rộn rộn ràng ràng, ngựa xe như nước, cực kỳ náo nhiệt.
- Huyền Diệp, chúng ta đến tột cùng là tới tìm ai?
- Lẽ nào là cao tầng của Huyền Cơ Tông? Nhưng thành trì lớn như vậy, coi như thật có cao tầng Huyền Cơ Tông, chúng ta cũng không tìm được a?
Mấy tên học viên nghi hoặc mở miệng, đến lúc này, bọn họ ngay cả mục đích của nhiệm vụ lần này cũng còn không biết.
Chỉ biết, trong thành trì này tựa hồ có mấy nhân vật trọng yếu, là mục tiêu của bọn họ.
- Ha ha, cực kỳ lớn, nhưng cứ giao cho ba chúng ta.
- Đi, chúng ta đi vị trí trung tâm của Thánh Phỉ Thành.
Kình khí xuyên không, mười bóng người như lưu quang, trong nháy mắt đi tới trung tâm Thánh Phỉ Thành, trôi nổi ở bầu trời Thánh Phỉ Thành.
- Ồ, mau nhìn trên trời làm sao đột nhiên xuất hiện mấy người.
- Khí tức thật đáng sợ, này đến tột cùng là cường giả nơi nào đến?
- Một, hai ba, bốn... Trời ạ, có mười bóng người, trong đó bảy người nắm giữ phi hành linh bảo cùng cánh chim, còn có ba cái... Đứng lơ lửng trên không, trời ạ, là cường giả Võ Vương.
Sự xuất hiện của đám người Diệp Huyền, ngay lập tức hấp dẫn không ít võ giả của Thánh Phỉ Thành ở phía dưới chú ý, từng cái từng cái khiếp sợ ngẩng đầu, nghị luận sôi nổi.
Sắc mặt Cửu Trần cung phụng bất biến, trong tay đột nhiên xuất hiện một khối trận bàn hình bát quái, kể cả Dược lão và Đông lão, cùng đưa Huyền Nguyên vào trong ngọc bội.
Vù!
Một luồng gợn sóng vô hình bao phủ ra, thật giống như cục đá rơi xuống mặt nước, gợn sóng hướng ra phía ngoài khuếch tán, cấp tốc bao phủ lại toàn bộ Thánh Phỉ Thành.
STAYNEXTNEXT
- Hừm, đây là phủ thành chủ, bên trong có một tên Võ Vương, hẳn là Thánh Phỉ Thành thành chủ.
- Nơi này cũng ẩn giấu một tên cường giả Võ Vương.
Trong gợn sóng, từng đạo từng đạo huyền thức kết hợp hồn thức càn quét, điều tra trong Thánh Phỉ Thành rõ rõ ràng ràng.
- Hả? Đây là...
Thời điểm ba người Cửu Trần điều tra đến thành nam, ở trong một phủ đệ hẻo lánh, năm đạo khí tức cường hãn, trong nháy mắt hiện ra ở trong đầu bọn họ.
- Năm tên cường giả Võ Vương, một tên cấp bảy tầng ba, bốn tên cấp bảy tầng một, quả nhiên là đám người Đoạn Thiên Lang.
Trên mặt ba người Cửu Trần nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
Trên thực tế, tuy bọn họ rất tin tưởng Diệp Huyền, nhưng lần này đến đây, cũng không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng hiện tại, nhận biết được đám người Đoạn Thiên Lang, trong lòng lập tức lộ ra một tia mừng rỡ như điên.
- Đi!
Xoạt xoạt xoạt!
Căn bản không có chút do dự gì, đám người Cửu Trần trong nháy mắt hóa thành đạo đạo lưu quang, bạo lướt về phía thành nam.
Mà trong nháy mắt huyền thức của đám người Cửu Trần đảo qua toàn bộ Thánh Phỉ Thành, các Võ Vương trong Thánh Phỉ Thành cũng đồng dạng cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng này.
- Không tốt.
Đám người Đoạn Thiên Lang đang ở trong phủ đệ tu luyện lập tức nhảy một cái.
Không chờ bọn hắn làm ra phản ứng, một thanh âm quát chói tai, ở trong thiên địa này vang dội.
- Đoạn Thiên Lang, lăn ra đây cho ta.
Ầm ầm quát chói tai, giống như sấm sét, ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành ầm ầm nổ vang, rung động tâm thần của mỗi người.
Đám người Cửu Trần hóa thành một tấm võng lớn, hoàn toàn vây quanh phủ đệ của đám người Đoạn Thiên Lang, ánh mắt sắc bén.
- Trời ạ, mục tiêu của chúng ta, dĩ nhiên là Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang.
Đám học viên Thiên Luân, cho đến lúc này mới biết mình mục tiêu của chuyến này, từng cái từng cái tâm thần giật mạnh, nhưng đón lấy, một luồng cuồng nhiệt từ trong con ngươi của bọn họ tỏa ra.
Bắt Huyền Cơ Tông phó tông chủ, còn có chuyện gì, có so với này càng thêm kích động lòng người sao?
Phía dưới, các võ giả bình thường ở dưới uy thế của đám người Cửu Trần, đã sớm sợ đến chạy trốn tứ phía, quan sát từ đằng xa.
Đồng thời bọn họ cũng nghe được Cửu Trần gầm lên, Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang? Này không phải Huyền Cơ Tông phó tông chủ sao? Lẽ nào người này ở trong Thánh Phỉ Thành của bọn hắn?
Một ít người tương đối thông tuệ, cũng trong nháy mắt nghĩ đến đám người thân phận của Cửu Trần, vào giờ phút này, dám cùng Huyền Cơ Tông công nhiên hò hét, ngoại trừ Lam Quang học viện còn có thể là ai?
Nói cách khác, mười người trên bầu trời, đều là cường giả của Lam Quang học viện?
Trong lúc nhất thời, vô số dân chúng trong Thánh Phỉ Thành đều nín hơi, bọn họ dự liệu được, tựa hồ có một hồi đại sự kinh thiên động địa, muốn ở Thánh Phỉ Thành của bọn hắn sinh ra.
- Người nào, dám ở Thánh Phỉ Thành ta hô to gọi nhỏ.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm phẫn nộ ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành vang lên, tiếp theo một vệt sáng, từ phủ thành chủ lướt ầm ầm ra, xuất hiện ở trước mặt đám người Cửu Trần.
Người này mặc trường bào màu đỏ thẫm, chính là một nam tử trung niên, sắc mặt hồng hào, thần thái mang theo tức giận, không giận mà uy.
- Diệp thiếu, bây giờ chúng ta nên làm gì? Phụ thân hắn có nguy hiểm hay không?
La Thành biểu hiện lo lắng, La Mẫn bị bắt, hắn đã triệt để hoảng sợ.
Diệp Huyền suy tư chốc lát, trầm giọng nói:
- Hẳn là sẽ không, phụ thân ngươi cùng La Tường, khống chế rất nhiều cơ mật của Huyền Đan Các, bao quát phương pháp luyện đan,… ta nghĩ người Huyền Cơ Tông, hẳn là sẽ không dễ dàng thương tổn La Mẫn cùng La Tường, bằng không sẽ không tiêu hao đánh đổi lớn như vậy, bắt hai người bọn họ đi.
Nhìn dáng dấp lo lắng của La Thành, Diệp Huyền vỗ vỗ bờ vai của hắn nói.
- Ngươi hiện tại lo lắng cũng vô dụng, ngươi có khả năng làm, chính là mau chóng tăng cao thực lực, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để La Mẫn cùng La Tường có việc.
- Diệp thiếu, xin nhờ.
La Thành cắn răng gật đầu.
Đúng lúc này, một tiếng hét cao đột nhiên vang dội ở trên bầu trời Lam Quang học viện.
- Huyền Diệp nghe, ta chính là sứ giả Huyền Cơ Tông, La Mẫn cùng La Tường dưới trướng của ngươi, đã bị Thái Thượng trưởng lão trong tông ta bắt, nếu như ngươi còn muốn mạng bọn họ, trong vòng một tháng, ngoan ngoãn đi tới Huyền Cơ Tông nhận tội, bằng không, hai người này liền mệnh quy Hoàng Tuyền.
Diệp Huyền cùng La Thành biến sắc, lập tức lao ra đình viện, liền thấy trên bầu trời, một nam tử trung niên ngồi ở trên người một con Xích Vĩ Ưng cấp năm, hung hăng hét lớn, âm thanh thông qua trận bàn trong tay, xa xa lan truyền ra.
- Đáng chết, người Huyền Cơ Tông lại ở trên bầu trời Lam Quang học viện ta ngang ngược.
- Quả thực quá làm càn.
Dưới học viện, vô số học viên phẫn nộ mở miệng.
- Diệp thiếu!
La Thành cũng ánh mắt đỏ đậm nhìn Diệp Huyền.
- Hanh.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên lên không, một chưởng bay thẳng đến trung niên nam tử kia.
- Ngươi là ai? Ta chính là Huyền Cơ Tông sứ giả, ngươi dám động thủ với ta?
Trung niên nam tử kia lạnh giọng quát lên.
Hai nước giao chiến, không chém sứ giả, tông môn trong lúc đó giao chiến, cũng giống như vậy, vì lẽ đó trung niên nam tử này mới không có sợ hãi như vậy.
- Đánh chính là ngươi.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, dưới tình huống này, trung niên nam tử kia còn diễu võ dương oai như vậy, quả thực là tự tìm đường chết.
Nhìn thấy Diệp Huyền lại dám ra tay, trung niên nam tử kia biến sắc, nhưng hắn cũng là Võ Tôn tầng ba, tuy kinh không loạn, trong tay nhất thời xuất hiện một thanh trường kiếm sáng như tuyết, biến ảo làm mưa kiếm đầy trời cắt chém về phía Diệp Huyền.
- Một đệ tử ngoại viện, cũng dám ở trước mặt ta hung hăng.
Hắn nhìn ra Diệp Huyền mới là Võ Tôn tầng hai, trong lòng cười gằn, nhưng cân nhắc tới đây là Lam Quang học viện, bởi vậy lưu thủ một chút, chỉ muốn cho Diệp Huyền một bài học.
Chỉ là thời điểm trường kiếm trong tay hắn cùng chưởng ảnh của Diệp Huyền đụng vào nhau, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, một luồng lực lượng doạ người, từ trong bàn tay của Diệp Huyền lan truyền ra, trực tiếp đánh bay kiếm ảnh, cuối cùng mạnh mẽ xung kích ở trên lồng ngực của hắn.
- Ầm!
Dưới một đòn, trường kiếm trong tay trung niên nam tử kia hầu như không cầm nổi, cả người từ bầu trời ngã xuống, còn Xích Vĩ Ưng dưới thân hắn càng bị chấn đến mức lông chim bay loạn, chia năm xẻ bảy.
Oành.
Trung niên nam tử kia từ trên không hơn trăm thước rớt xuống, đập mặt đất ra một cái hố to, cả người rơi thất điên bát đảo, phủ tạng trong cơ thể đều đập vỡ tan, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lượng lớn đệ tử ngoại viện giống như thuỷ triều vọt lên, mỗi cái mắt nhìn chằm chằm theo dõi hắn.
- Các ngươi làm gì? Ta chính là Huyền Cơ Tông Ngao Thanh trưởng lão, Huyền Cơ Tông sứ giả, hai tông giao chiến, không chém sứ giả, các ngươi còn không lui ra cho ta.
Ngao Thanh ngoài mạnh trong yếu nói.
- Ầm!
Đáp lại hắn chính là một quyền phẫn nộ của La Thành, đánh hắn máu mũi nổ tung, toàn bộ thành một đầu heo.
- Ta...
Ngao Thanh mới vừa muốn nói chuyện, La Thành lại một quyền đánh tới, lần này, răng cửa cũng rơi mất mấy cái.
- Nói mau, phụ thân ta ở nơi nào?
La Thành cắn răng, ánh mắt đỏ như máu.
Ngao Thanh sắp khóc, cái tên này không hiểu ra sao, phụ thân ngươi ở nơi nào, ta làm sao biết?
Thấy Ngao Thanh không nói lời nào, La Thành lại mấy quyền hạ xuống, răng của Ngao Thanh đi thất thất bát bát, hầu như không lưu lại mấy cái.
- Phụ thân ngươi ở nơi nào, ta làm sao biết a?
Ngao Thanh sắp khóc, thân thể run lẩy bẩy, ánh mắt hoảng sợ không ngớt.
Đám đệ tử Lam Quang học viện này điên rồi, ngay cả sứ giả cũng đánh, trong lòng hắn hối hận không ngớt, sớm biết như vậy, vừa nãy trang bức cái gì, nói xong trực tiếp chạy trốn mới đúng a.
- Hắn gọi La Thành, La Mẫn chính là phụ thân của hắn.
Diệp Huyền đi lên phía trước, lạnh lùng nói:
- Còn ta, chính là Huyền Diệp ngươi muốn thông báo.
Sắc mặt Ngao Thanh lập tức tái rồi, kinh nộ nhìn Diệp Huyền.
- Vậy các ngươi còn dám động thủ với ta, các ngươi đánh ta, La Mẫn cùng La Tường chắc chắn phải chết...
- Răng rắc!
- A!
Diệp Huyền một cước giẫm xuống, đùi phải của Ngao Thanh bị giẫm đoạn, thống hắn điên cuồng kêu to lên, khó có thể tin nhìn chằm chằm Diệp Huyền.
- Ngược lại đã chắc chắn phải chết, lưu ngươi còn có ích lợi gì, ta xem một chút, lần sau giẫm nơi nào mới tốt đây?
Ánh mắt của hắn, ở trên cánh tay cùng chân trái của Ngao Thanh qua lại dò xét, cuối cùng, nhìn chằm chằm vào giữa háng Ngao Thanh, khóe miệng lộ ra nụ cười quái dị, trong con ngươi hàn quang phân tán:
- Hừm, giẫm những địa phương khác của ngươi, đều quá cứng rồi, giẫm nơi này hẳn rất khá, mềm nhũn, nói không chắc còn có thanh âm trứng vỡ.
- Không, đừng, đừng...
Ngao Thanh rùng mình, tưởng tượng cảnh tượng trứng của mình bị giẫm bạo, sợ đến tiểu trong quần, vội vàng nói:
- Đừng giẫm, đừng giẫm, không có chuyện gì, ta bảo đảm, hai người bọn họ nhất định không có chuyện gì.
- Nếu hai người bọn họ nhất định không có chuyện gì, có giết ngươi hay không, tựa hồ cũng như thế a.
Diệp Huyền híp mắt nói.
Ngao Thanh sắp khóc rồi:
- Ngươi đến cùng muốn như thế nào.
Ầm!
Một cước đá bay Ngao Thanh ra ngoài, Diệp Huyền lạnh lùng nói:
- Nói cho Huyền Cơ Tông, một ngày nào đó Huyền Diệp ta sẽ đích thân bước lên Huyền Cơ Tông, đòi lại tất cả mọi thứ, cút đi.
Ngao Thanh nghe xong, như được đại xá, cong đuôi chật vật mà chạy, cùng lúc trước cưỡi Xích Vĩ Ưng đứng ngạo nghễ trên bầu trời Lam Quang học viện, hình thành chênh lệch rõ ràng.
- Diệp thiếu, ngươi thả hắn đi như thế?
La Thành siết nắm đấm nói:
- Không bằng bắt hắn, cùng Huyền Cơ Tông trao đổi con tin.
Chương 952 Diệp Huyền lập kế hoạch (1)
Diệp Huyền lắc đầu, trầm giọng nói:
- Tên này chỉ là một trưởng lão của Huyền Cơ Tông mà thôi, nếu bị phái tới làm sứ giả, chỉ là nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao, Huyền Cơ Tông là không thể vì hắn mà thả phụ thân ngươi cùng La Tường.
- Muốn cứu phụ thân ngươi cùng La Tường, nhất định phải dùng biện pháp khác.
Trải qua Ngao Thanh nháo trò, tin tức La Mẫn bị Huyền Cơ Tông bắt đi, rất nhanh liền ở trong Lam Quang học viện truyền ra, cuối cùng ngay cả Cát viện phó cũng biết, gọi Diệp Huyền tới hỏi một phen.
Cuối cùng biểu thị, nếu như Diệp Huyền có nhu cầu gì, cứ mở miệng.
Từ chỗ Cát viện phó cáo biệt, Diệp Huyền một thân một mình suy tư hồi lâu, nhưng từ đầu đến cuối không có nghĩ đến biện pháp gì tốt.
Đột nhiên, lúc trước La Thành nói mấy câu, ở trong đầu của hắn vang vọng.
- Trao đổi con tin sao?
Trong đầu Diệp Huyền, phảng phất như có một đạo linh quang chợt lóe lên, con mắt từ từ tỏa sáng.
- Huyền Cơ Tông, ngươi bắt đám người La Mẫn làm con tin, ngươi có thể làm như thế, lẽ nào ta liền không thể sao?
Ánh mắt Diệp Huyền lạnh lùng, sát cơ nổi lên bốn phía.
Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền lại trở về văn phòng của Cát viện phó.
- Cái gì, ngươi là nói, ngươi muốn ta an bài cho ngươi Võ Vương tầng ba, đi lùng bắt vài tên cường giả Võ Vương của Huyền Cơ Tông?
Nghe Diệp Huyền nói, Cát viện phó lấy làm kinh hãi.
- Đúng, có điều không thể là Cát viện phó ngươi ra tay, bởi vì nhất cử nhất động của ngươi, khẳng định có không ít thám tử quan tâm, một khi ngươi biến mất, nhất định sẽ gây nên Huyền Cơ Tông cảnh giác, bởi vậy chỉ có thể sắp xếp Võ Vương tầng ba đỉnh cao khác ra tay.
Ánh mắt Diệp Huyền thâm thúy:
- Ta tin tưởng Lam Quang học viện chúng ta, không phải chỉ một mình Phó viện trưởng ngươi là Võ Vương tầng ba chứ?
Cát Phác Tử ngơ ngác nhìn Diệp Huyền, nếu như không phải hắn biết Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng quan hệ, hắn thậm chí cho rằng Diệp Huyền là Huyền Cơ Tông phái tới, dùng để tìm hiểu hư thực của Lam Quang học viện.
- Từ lần trước Huyền Cơ Tông Lỗ Nam Thái Thượng trưởng lão bị đám người Thiên Luân đánh giết, Võ Vương của Huyền Cơ Tông tọa trấn cứ điểm, đại đa số đã rút đi, chỉ còn dư lại một chút cứ điểm trong thế lực hàng đầu, còn có Võ Vương tọa trấn, lẽ nào ngươi muốn Lam Quang học viện chúng ta giết vào trong những thế lực lớn khác sao?
Khoảng thời gian này, Lam Quang học viện cùng Huyền Cơ Tông chiến tranh, đã lan tràn đến một trình độ kinh người.
Huyền Cơ Tông có Thái Thượng trưởng lão vẫn lạc, mà đạo sư của Lam Quang học viện ở bên ngoài, cũng có bị Huyền Cơ Tông đánh giết.
Tuy Cát Phác Tử cũng rất muốn cho Huyền Cơ Tông một bài học, nhưng nếu vì đánh giết Võ Vương của Huyền Cơ Tông, lại đi chọc giận thế lực khác, như vậy Cát Phác Tử chắc chắn sẽ không đồng ý.
Diệp Huyền tự nhiên rõ ràng ý tứ của Cát viện phó, hắn nói:
- Ta nói Võ Vương của Huyền Cơ Tông, không phải những người khác, mà là đám người Đoạn Thiên Lang, Cuồng Chiến, lúc trước bọn họ ở Lam Quang học viện động thủ, cũng chưa có trở lại Huyền Cơ Tông, mà ẩn núp ở chung quanh đây, ta biết vị trí của mấy người bọn hắn, ở cách Lam Quang học viện chúng ta không xa.
- Cái gì?
Cát Phác Tử nhất thời kinh hãi, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị:
- Ngươi nói cái gì, đám người Đoạn Thiên Lang còn chưa có trở lại Huyền Cơ Tông? Làm sao ngươi biết?
- Bởi vì ngoại viện Trần Kim là ta giết, trong nội viện sát hạch Lữ Phong cũng là ta giết, bọn họ đều là đệ tử Huyền Cơ Tông, ẩn núp ở trong Lam Quang học viện ta, từ trên người bọn họ, ta mới biết đám người Đoạn Thiên Lang kỳ thực vẫn ở phụ cận học viện.
Diệp Huyền trực tiếp bỏ xuống một quả boom nặng cân, bây giờ thế cuộc phát triển đến nước này, Lữ Phong cùng Trần Kim chết, Diệp Huyền cũng không có gì phải ẩn giấu.
- Hai người bọn họ quả nhiên là ngươi giết.
Cát Phác Tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền.
Trần Kim chết, kỳ thực ở ngày thứ hai cũng đã bị học viện phát hiện, chỉ là sau khi phát hiện Trần Kim là đệ tử của Huyền Cơ Tông, đám người Cát Phác Tử cũng không có lộ ra, mà che giấu sự tình đi.
Kỳ thực lúc đó đám người Cát Phác Tử liền đoán được, Trần Kim chết, rất có thể cùng Diệp Huyền có quan hệ.
- Mấy người Đoạn Thiên Lang tiếp tục ẩn núp ở phụ cận Lam Quang học viện ta là muốn làm gì?
Cát Phác Tử cau mày, Đoạn Thiên Lang thân là Huyền Cơ Tông phó tông chủ, tuyệt đối là thuộc về cao tầng, bây giờ hai thế lực lớn đang đứng ở quan hệ căng thẳng nhất, bọn họ mai phục ở đây, tất nhiên không có hảo tâm gì.
Đồng thời năm người này, tuyệt đối có thể xưng tụng là một con cá lớn.
Nếu như có thể bắt mấy người bọn hắn, chẳng những có thể dò thăm một ít bí ẩn, càng có thể làm cho Lam Quang học viện đối với cục diện chiến đấu, chiếm cứ vị trí chủ đạo.
- Được, liền định như thế.
Trong lòng Cát viện phó hung ác, con ngươi bắn ra sát cơ.
Vì phòng ngừa thám tử của Huyền Cơ Tông trong Lam Quang học viện biết được tin tức, hết thảy đều trong bóng tối tiến hành.
Ban đêm hôm ấy, ở trong mật thất phía sau Lam Quang học viện, ba tên cường giả đi vào.
Đầu lĩnh trên người mặc đấu bồng, Huyền Nguyên tối nghĩa, khí thế bất phàm.
- Là hắn?
Diệp Huyền kinh hãi.
- Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt.
Người này chính là cường giả bảo vệ Thí Luyện Tháp.
- Nghe nói ngươi có tin tức của Đoạn Thiên Lang, đến thời điểm đó, người này liền giao cho ta đi.
Lão giả đấu bồng, âm thanh bình thản, nhưng trong giọng nói tràn ngập tự tin.
- Diệp Huyền, người này tên Cửu Trần, là cung phụng của Lam Quang học viện ta, tiền nhậm viện phó, một thân tu vi cao thâm khó dò, đánh bại Đoạn Thiên Lang kia, tuyệt đối là điều chắc chắn, Cửu Trần cung phụng, lần này hành động liền xem ngươi.
Cát viện phó giới thiệu cho Diệp Huyền, trong giọng nói, cũng mang theo cung kính.
- Bái kiến Cửu Trần cung phụng.
Diệp Huyền đối với hắn cung kính gật đầu, tu vi người này, kỳ thực Diệp Huyền đã sớm có cảm ứng, so với Cát viện phó xác thực không hề yếu, không nghĩ tới, lại là Lam Quang học viện tiền nhiệm viện phó.
- Cát Phác Tử, ngươi cũng đừng thiếp vàng trên mặt ta, lão hủ bước vào cấp bảy tầng ba, đã có mấy chục năm, kiếp này bước vào Võ Hoàng cảnh, e là đã không có hi vọng, nói gì cao thâm khó dò.
Lão giả đấu bồng khoát tay áo một cái, trong giọng nói mang theo tiêu điều.
Một tên Võ Vương, thời gian đột phá Võ Hoàng thường thường đều là có hạn chế, tuy không có tuyệt đối, thế nhưng theo thời gian trôi qua, tỷ lệ đột phá sẽ trở nên càng ngày càng thấp.
Chương 953 Diệp Huyền lập kế hoạch (2)
Cửu Trần này dừng lại ở cấp bảy tầng ba mấy chục năm, cũng không thể bước vào Võ Hoàng, sau này nếu như còn muốn đột phá, so với Võ Vương tầng ba phổ thông, xác thực là cực khổ tầng tầng, gian nan hơn rất nhiều.
Cát viện phó lại nói:
- Huyền Diệp, ngoại trừ Cửu Trần cung phụng, lần này, Dược lão, Đông lão cũng sẽ cùng tham gia hành động, lấy thực lực của hai người bọn họ, đối phó mấy người Huyền Cơ Tông còn lại, vẫn có niềm tin chắc chắn.
Diệp Huyền nhíu mày nói:
- Cát viện phó, lẽ nào học viện chúng ta chỉ có thể điều động ba người?
Lần trước bên Đoạn Thiên Lang, bao quát bốn người Cuồng Chiến, là có năm tên cường giả, mặc dù nói Đông lão cùng Dược lão thực lực so với đám người Cuồng Chiến xác thực cường đại hơn không ít, nhưng nhân số ít như vậy, đánh bại bọn họ không thành vấn đề, nhưng nếu muốn bắt đám người Đoạn Thiên Lang, cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Cát Phác Tử biết ý tứ của Diệp Huyền, cười khổ một cái nói:
- Vậy cũng là chuyện không có biện pháp, bây giờ Lam Quang học viện ta cùng Huyền Cơ Tông rơi vào giao chiến, rất nhiều đạo sư của học viện, đều có nhiệm vụ của từng người, muốn để Huyền Cơ Tông không phát hiện, đạo sư có thể phái ra, căn bản không có mấy cái. Huống chi, trên người đám người Đoạn Thiên Lang có mang bảo vật, muốn bắt toàn bộ, vốn là chuyện không thể nào, lần này chúng ta điều động ba người, tận lực có thể bắt giữ một người trong đó, coi như thành công.
Cát Phác Tử cũng rất bất đắc dĩ.
Trên người Đoạn Thiên Lang nắm giữ hạt châu thần bí, lần trước ở Lam Quang học viện đại chiến liền từng dùng tới, thậm chí có thể phá tan hộ viện đại trận của Lam Quang học viện, vì vậy đối với bắt giữ Đoạn Thiên Lang, Cát Phác Tử vốn không có hi vọng.
Hắn duy nhất nghĩ, chỉ là có thể bắt giữ một người là được.
Diệp Huyền nghe xong Cát Phác Tử nói, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, tiêu hao nhiều như vậy, chỉ bắt một hai tiểu nhân vật, cái kia có ý gì.
Chỉ là Cát viện phó nói như vậy, hiển nhiên cũng có cân nhắc của hắn.
- Không thể động đạo sư sao?
Đầu óc của hắn hơi xoay một cái, như nghĩ tới điều gì, khóe miệng đột nhiên phác hoạ lên vẻ mỉm cười:
- Ta có biện pháp.
Sau nửa canh giờ...
- Huyền Diệp, ngươi là nói, ngươi phát hiện cứ điểm của Huyền Cơ Tông, muốn cùng chúng ta cùng nhau hành động?
Trong đại sảnh Hạch Tâm điện, đám người Thiên Luân nhìn Diệp Huyền đột nhiên tới tìm, nghi hoặc nói.
Diệp Huyền mỉm cười nhìn đám người Thiên Luân:
- Không sai, cứ điểm kia, cách Lam Quang học viện chúng ta có chút xa, ta một người sợ có gì bất ngờ, vì lẽ đó chuẩn bị kêu các ngươi, đương nhiên, các ngươi không muốn thì thôi.
Hoa Tú Hồng một mặt khả nghi nhìn Diệp Huyền:
- Ngươi tiểu tử này sẽ không phải là nhìn thấy đánh cược muốn thua, chơi trò gian gì chứ?
- Ha ha, ta có thể chơi trò gian gì, ta chỉ là sợ địa điểm có chút xa, vạn nhất bị Huyền Cơ Tông mai phục, vậy thì nguy hiểm, các ngươi cũng biết, Huyền Cơ Tông là hận không thể gặm cốt ta, uống máu ta a.
Diệp Huyền lộ ra một tia giễu cợt nói:
- Ta nói, sẽ không là mấy người các ngươi sợ chứ?
- Sợ?
Thiên Luân lạnh lùng nở nụ cười:
- Đồ vật Thiên Luân ta sợ không phải là không có, nhưng Huyền Cơ Tông rác rưởi này, xưa nay còn chưa từng biết sợ, được, chúng ta đáp ứng, ngươi nói đi, lúc nào xuất phát?
Thiên Luân nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ngạo khí nói.
- Được, quả nhiên có can đảm.
Diệp Huyền nở nụ cười:
- Thời gian là sáng sớm ngày mai, đến lúc đó, ta sẽ ở cửa học viện chờ các ngươi, có điều ta hi vọng chuyện này, các ngươi không được truyền đi, vạn nhất tin tức để lộ, cái kia sẽ không hay.
- Ngươi yên tâm, trong này lợi hại ta rất rõ ràng.
- Vậy thì quyết định như thế.
Diệp Huyền nói xong, xoay người rời đi, khóe miệng phác hoạ lên vẻ tươi cười.
Hắn nói tới biện pháp, chính là để đám người Thiên Luân cùng đến vây quét.
Nếu trong học viện sắp xếp không ra đạo sư, như vậy liền để học viên động thủ cũng như thế, trải qua mấy tháng này tiếp xúc, Diệp Huyền rất rõ ràng thực lực của đám người Thiên Luân, mấy gia hỏa này, tuy tu vi đều ở cấp sáu tầng ba đỉnh cao, nhưng thực lực chân chính, không có một là dưới Võ Vương tầng một.
Đặc biệt mấy người Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng đứng đầu nhất, càng là không bình thường, có bọn họ liên thủ, bắt đám người Cuồng Chiến, xác suất chí ít tăng lên ba đến năm thành.
- Thiên Luân, Diệp Huyền này làm sao đột nhiên mời chúng ta cùng nhau hành động, có thể làm trò gian gì hay không?
Chờ Diệp Huyền rời đi, Cổ Thanh Huyền đột nhiên mở miệng nói.
Thiên Luân lắc đầu:
- Hẳn là sẽ không, người này cùng Huyền Cơ Tông thâm cừu đại hận như vậy, quyết không phải là kẻ phản bội, chỉ là đột nhiên mời chúng ta liên thủ, xác thực là có chút kỳ quái.
- Không có gì kỳ quái, hành vi của người này, ta có thể đoán được một ít.
Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên.
Nhìn thấy người nói chuyện, Hoa Tú Hồng hơi nhướng mày:
- Mộ Dung Vân Vũ, ngươi lại biết cái gì?
Mộ Dung Vân Vũ cười nhạt:
- Ta nghĩ chuyện ban ngày, mấy vị cũng đều nghe nói, Hạo Thiên đế quốc La gia gia chủ La Mẫn cùng La Tường bị Huyền Cơ Tông bắt, Huyền Cơ Tông yêu cầu Huyền Diệp tự mình đi tới, bằng không liền giết hai người kia.
- Này lại có thể nói rõ cái gì?
Một tên học viên cau mày nói.
Mộ Dung Vân Vũ liếc mắt nhìn hắn, nói tiếp:
- Ta cũng là người ở đế đô của Hạo Thiên đế quốc, La gia kia đã từng là gia tộc dưới trướng Mộ Dung gia ta, bởi vậy ta đối với La gia biết sơ lược, theo ta được biết, La gia này là thủ hạ của Huyền Diệp ở Hạo Thiên đế quốc, chuyên môn vì Huyền Diệp quản lý Huyền Đan Các ở Hạo Thiên đế quốc, vì lẽ đó La Mẫn cùng La Tường bị bắt, Huyền Diệp là quyết sẽ không giảng hoà, bởi vậy ta suy đoán Huyền Diệp hành động ngày mai, rất có thể cùng này có quan hệ.
Mộ Dung Vân Vũ nói, để tất cả mọi người trở nên trầm tư.
- Được rồi, mặc kệ Diệp Huyền kia mục đích là gì, tối hôm nay mọi người đều nghỉ ngơi thật tốt, điều chỉnh trạng thái, đến thời điểm chúng ta chỉ cần động thủ là được, bằng vào thực lực của đám người chúng ta, dù gặp phải cường giả Võ Vương của Huyền Cơ Tông, xui xẻo cũng là bọn họ.
Thiên Luân cuối cùng nói.
Rất nhanh, mọi người liền tản đi.
- Huyền Diệp, ngươi ứng đối thủ đoạn của Huyền Cơ Tông ra sao a?
Mộ Dung Vân Vũ cau mày trầm tư, trong lòng lẩm bẩm nói.
Chương 954 Bắt đầu hành động
Làm thiên tài số một của Hạo Thiên đế quốc Mộ Dung gia, Mộ Dung Vân Vũ từ trong miệng Mộ Dung Vân Tiêu, cũng biết được rất nhiều sự tình của Diệp Huyền, hiểu rõ tự nhiên so với người khác nhiều hơn rất nhiều.
Ngày thứ hai vừa rạng sáng, một đám người ở bên ngoài viện tụ tập.
Đám người Thiên Luân, tổng cộng có sáu người, phân biệt là Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Thạch Triển Tân, Lưu Văn Đào, cùng với Mộ Dung Vân Vũ.
Trên thực tế, bình thường đệ tử có thể xông đến Thí Luyện Tháp tầng thứ sáu, liền nắm giữ sức chiến đấu cấp bậc Võ Vương.
Mà đệ tử trong Lam Quang học viện xông đến tầng thứ sáu ngoại trừ Diệp Huyền, còn có tám cái, chỉ là cũng không phải tất cả mọi người đều có hứng thú vì Lam Quang học viện xuất lực, cùng Huyền Cơ Tông chém giết, bởi vậy lần này, chỉ đến sáu cái, mà sáu người này, cũng là sáu người trước sau cùng Huyền Cơ Tông chiến đấu.
- Đi thôi!
Không nói thêm gì, Diệp Huyền một nhóm bảy người, rất nhanh rời đi Lam Quang học viện, sau đó hóa thành một vệt sáng, biến mất ở trong thiên địa.
Lam Quang Thành, trong một mật thất bí ẩn.
Một lão giả cầm tờ giấy vừa truyền đến, chân mày hơi nhíu lại.
Người này chính là đầu lĩnh mật thám mà Huyền Cơ Tông sắp xếp ở Lam Quang Thành, làm đại bản doanh của Lam Quang học viện, tuy trụ sở của Huyền Cơ Tông ở trong Lam Quang Thành sớm đã bị Cát viện phó phá huỷ, nhưng vẫn có không ít thám tử Huyền Cơ Tông, lấy các loại thân phận, trà trộn ở trong Lam Quang Thành, âm thầm thu thập tình báo của Lam Quang học viện.
- Huyền Diệp này đến tột cùng muốn làm gì? Mang theo đám người Thiên Luân cùng rời đi, đến tột cùng có động tác lớn gì? Trú điểm của Huyền Cơ Tông ta ở phụ cận Lam Quang học viện, hiện tại tất cả đã rút đi a?
Lão giả trái lo phải nghĩ, nhưng không nghĩ ra kết quả gì, chỉ là đem tin tức này, thông qua trận bàn truyền ra ngoài.
Khoảng cách Lam Quang học viện hơn mười ngàn dặm.
Đoạn Thiên Lang thu hồi trận bàn.
- Đoạn phó tông chủ, có phải là trong tông truyền tin tức gì không?
Đám người Cuồng Chiến tiến lên dò hỏi.
Đoạn Thiên Lang lắc đầu:
- Không phải, là tin tức từ Lam Quang Thành, nói Huyền Diệp cùng đám người Thiên Luân rời học viện, không biết lại đi hoàn thành nhiệm vụ gì.
- Cái gì? Diệp Huyền cùng đám người Thiên Luân cùng đi ra? Đoạn phó tông chủ, chúng ta có nên đi qua, giết bọn họ...
Cuồng Chiến lập tức kích động lên, ánh mắt tàn nhẫn, làm ra một động tác trảm thủ.
Đoạn Thiên Lang trực tiếp từ chối:
- Không được.
- Đoạn phó tông chủ.
Cuồng Chiến nhất thời cuống lên:
- Diệp Huyền kia cùng Thiên Luân, là một đám học viên hạch tâm nhất của Lam Quang học viện, khoảng thời gian này, quét dọn không ít trú điểm của Huyền Cơ Tông chúng ta, chỉ cần chúng ta bắt bọn họ, đối với Lam Quang học viện mà nói, tuyệt đối là một đả kích khổng lồ.
- Cuồng Chiến, ngươi nên rõ ràng vị trí của ngươi?
Đoạn Thiên Lang lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.
- Không có mệnh lệnh của tông chủ, chúng ta phải ở lại đây, tuyệt đối không thể tự ý hành động.
Trên mặt Cuồng Chiến lộ ra một tia tức giận:
- Đoạn phó tông chủ, ta cũng không phải tự ý hành động, mà là kiến nghị ngươi, năm chúng ta từ lần trước ở Lam Quang học viện hành động, ở đây cũng đã mấy tháng, tông chủ căn bản không truyền đạt nhiệm vụ cho chúng ta, lại không cho chúng ta trở lại, này đến tột cùng là có ý gì?
- Không nói những cái khác, lần trước Lỗ Nam Thái Thượng trưởng lão chết, rõ ràng là có thể tránh, nếu như lần kia nghe ta, chúng ta ra tay, chỉ bằng mấy học viên kia, há có thể phá hoại trụ sở của chúng ta, tạo thành tổn thất lớn như vậy? Ta không hiểu, trong tông đang suy tính cái gì.
Vẫn chờ ở trong thành trì, không bước chân ra khỏi cửa, không có chút tự do, Cuồng Chiến cũng tức sôi ruột.
- Đúng a, Đoạn phó tông chủ, ngươi có phải là nên đề nghị một chút, chúng ta ở đây chuyện gì cũng làm không được, trơ mắt nhìn trụ sở trong tông bị phá hủy, điều này cũng không phải một chuyện tốt a.
Một bên đám người Chu Triển Luân cũng tràn đầy đồng cảm.
- Nghe nói đám người Thiên Luân này, là học viên đứng đầu nhất của Lam Quang học viện, chỉ cần bắt bọn họ, Lam Quang học viện còn dám lớn lối như vậy sao?
Tà Sát lè lưỡi, liếm liếm môi, trong con ngươi sát khí phân tán.
Đoạn Thiên Lang thở dài:
- Các ngươi nói, ta tự nhiên đều hiểu, thế nhưng trong tông cho chúng ta nhiệm vụ, chính là ẩn núp ở đây, tông chủ đại nhân làm, tự nhiên có cân nhắc, chúng ta cũng chỉ có thể chấp hành.
- Cân nhắc cái gì.
Cuồng Chiến một mặt khó chịu nói:
- Hiện tại Lam Quang học viện đang không ngừng quét dọn trú điểm của chúng ta, tiếp tục như thế, e sợ ngay cả nơi này của chúng ta, cũng phải bị càn quét.
- Hắn dám.
Chu Triển Luân xì cười một tiếng:
- Nơi này là địa bàn của Minh Nguyệt đế quốc, Thánh Phỉ Thành Liễu thành chủ cùng Huyền Cơ Tông chúng ta giao hảo, Lam Quang học viện kia dù như thế nào, cũng không dám giết tới nơi này.
Đám người Đoạn Thiên Lang không biết, ở thời điểm bọn hắn nghị luận, một chiếc Luyện Kim Phi Chu, đang bằng tốc độ kinh người, bay vút về phía Thánh Phỉ Thành.
Trong thuyền, đám người Thiên Luân mỗi một người đều đánh giá Luyện Kim Phi Chu, trong bóng tối suy đoán không ngớt.
Trước đó thời điểm Diệp Huyền lấy ra Luyện Kim Phi Chu, mấy người bọn họ đều sợ hết hồn.
Theo đám người Thiên Luân biết, trong học viện Luyện Kim Phi Chu cực kỳ ít ỏi, tổng cộng chỉ có hai ba chiếc, Diệp Huyền có thể xin đến một chiếc Luyện Kim Phi Chu như thế, có thể thấy được lần hành động này, xác thực vô cùng trọng yếu.
Tốc độ của Luyện Kim Phi Chu vô cùng nhanh chóng, vẻn vẹn hơn một canh giờ sau, đám người Diệp Huyền liền đến phụ cận Thánh Phỉ Thành.
- Nên chính là chỗ này.
Diệp Huyền thu hồi Luyện Kim Phi Chu, mọi người đi ra.
Đám người Thiên Luân nhìn trái, nhìn phải, đều không hiểu mình hiện tại là tới nơi nào.
- Huyền Diệp, ngươi nói những người kia, ở chung quanh đây?
Đột ngột, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, từ phía trên mọi người vụt xuống ba bóng người.
- Đông lão!
- Dược lão!
- Còn có vị này chính là...
Sáu người Thiên Luân đều sợ hết hồn.
Vừa rồi đám người Đông lão cũng không có tiến vào Luyện Kim Phi Chu, mà theo sát ở mặt sau Luyện Kim Phi Chu, đợi đến chỗ cần đến, lúc này mới đột nhiên xuất hiện.
- Chư vị, các ngươi không cần căng thẳng, nhiệm vụ lần này khá là đặc thù, vì lẽ đó trước đó không có nói cho chư vị.
Dược lão nhìn đám người Thiên Luân, giải thích cặn kẽ.
Chương 955 Lăn ra đây cho ta (1)
Đám người Thiên Luân mỗi cái giật mình tỉnh lại, dồn dập xua tay, đồng thời âm thầm hoảng sợ, nhiệm vụ lần này không đơn giản a.
Lão giả đấu bồng kia, tuy bọn họ không quen biết, nhưng ở thời điểm tiến vào Thí Luyện Tháp đều gặp, tuyệt đối là cường giả của học viện.
Một lúc mới bắt đầu, đám người Đông lão đều không xuất hiện, thời điểm tới chỗ cần đến, mới xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Tất cả dấu hiệu đều cho thấy, nhiệm vụ lần này không phải bình thường.
- Cửu Trần cung phụng, Đông lão, Dược lão, những người kia chính là ở gần thành trì này, chu vi sẽ không vượt qua mấy trăm dặm.
Diệp Huyền căn cứ trận bàn của Trần Kim lưu lại khí tức, cũng chỉ có thể tìm tới chung quanh đây.
Cửu Trần gật gù, lấy ra địa đồ, hơi quan sát, lúc này mới ngưng tiếng nói:
- Nơi này hẳn là cảnh nội của Minh Nguyệt đế quốc, ở phía nam trăm dặm, có một toà Thánh Phỉ Thành, nếu ngươi nói là thật, như vậy những người kia, nên ở trong Thánh Phỉ Thành.
Minh Nguyệt đế quốc, Thánh Phỉ Thành?
Đông lão cùng Dược lão đều nhíu mày, Minh Nguyệt đế quốc cũng là một trong mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, nếu như đám người Đoạn Thiên Lang thật sự ở đây, khó tránh khỏi có chút phiền phức.
Có điều, sự tình đã đến trình độ này, tự nhiên cũng không thể từ bỏ.
- Đi thôi!
Xoạt xoạt xoạt!
Trong nháy mắt, mười bóng người, cắt phá trời cao, bạo vút về phía Thánh Phỉ Thành.
Khoảng cách trăm dặm, thoáng cái liền qua, chỉ chốc lát sau, mọi người cũng đã đi tới bầu trời Thánh Phỉ Thành.
Thánh Phỉ Thành này chiếm diện tích mấy trăm dặm, là biên cảnh của Minh Nguyệt đế quốc, một thành trì mậu dịch sầm uất, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng khá có thanh danh.
Phóng tầm mắt nhìn tới, bầy người rộn rộn ràng ràng, ngựa xe như nước, cực kỳ náo nhiệt.
- Huyền Diệp, chúng ta đến tột cùng là tới tìm ai?
- Lẽ nào là cao tầng của Huyền Cơ Tông? Nhưng thành trì lớn như vậy, coi như thật có cao tầng Huyền Cơ Tông, chúng ta cũng không tìm được a?
Mấy tên học viên nghi hoặc mở miệng, đến lúc này, bọn họ ngay cả mục đích của nhiệm vụ lần này cũng còn không biết.
Chỉ biết, trong thành trì này tựa hồ có mấy nhân vật trọng yếu, là mục tiêu của bọn họ.
- Ha ha, cực kỳ lớn, nhưng cứ giao cho ba chúng ta.
- Đi, chúng ta đi vị trí trung tâm của Thánh Phỉ Thành.
Kình khí xuyên không, mười bóng người như lưu quang, trong nháy mắt đi tới trung tâm Thánh Phỉ Thành, trôi nổi ở bầu trời Thánh Phỉ Thành.
- Ồ, mau nhìn trên trời làm sao đột nhiên xuất hiện mấy người.
- Khí tức thật đáng sợ, này đến tột cùng là cường giả nơi nào đến?
- Một, hai ba, bốn... Trời ạ, có mười bóng người, trong đó bảy người nắm giữ phi hành linh bảo cùng cánh chim, còn có ba cái... Đứng lơ lửng trên không, trời ạ, là cường giả Võ Vương.
Sự xuất hiện của đám người Diệp Huyền, ngay lập tức hấp dẫn không ít võ giả của Thánh Phỉ Thành ở phía dưới chú ý, từng cái từng cái khiếp sợ ngẩng đầu, nghị luận sôi nổi.
Sắc mặt Cửu Trần cung phụng bất biến, trong tay đột nhiên xuất hiện một khối trận bàn hình bát quái, kể cả Dược lão và Đông lão, cùng đưa Huyền Nguyên vào trong ngọc bội.
Vù!
Một luồng gợn sóng vô hình bao phủ ra, thật giống như cục đá rơi xuống mặt nước, gợn sóng hướng ra phía ngoài khuếch tán, cấp tốc bao phủ lại toàn bộ Thánh Phỉ Thành.
STAYNEXTNEXT
- Hừm, đây là phủ thành chủ, bên trong có một tên Võ Vương, hẳn là Thánh Phỉ Thành thành chủ.
- Nơi này cũng ẩn giấu một tên cường giả Võ Vương.
Trong gợn sóng, từng đạo từng đạo huyền thức kết hợp hồn thức càn quét, điều tra trong Thánh Phỉ Thành rõ rõ ràng ràng.
- Hả? Đây là...
Thời điểm ba người Cửu Trần điều tra đến thành nam, ở trong một phủ đệ hẻo lánh, năm đạo khí tức cường hãn, trong nháy mắt hiện ra ở trong đầu bọn họ.
- Năm tên cường giả Võ Vương, một tên cấp bảy tầng ba, bốn tên cấp bảy tầng một, quả nhiên là đám người Đoạn Thiên Lang.
Trên mặt ba người Cửu Trần nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
Trên thực tế, tuy bọn họ rất tin tưởng Diệp Huyền, nhưng lần này đến đây, cũng không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng hiện tại, nhận biết được đám người Đoạn Thiên Lang, trong lòng lập tức lộ ra một tia mừng rỡ như điên.
- Đi!
Xoạt xoạt xoạt!
Căn bản không có chút do dự gì, đám người Cửu Trần trong nháy mắt hóa thành đạo đạo lưu quang, bạo lướt về phía thành nam.
Mà trong nháy mắt huyền thức của đám người Cửu Trần đảo qua toàn bộ Thánh Phỉ Thành, các Võ Vương trong Thánh Phỉ Thành cũng đồng dạng cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng này.
- Không tốt.
Đám người Đoạn Thiên Lang đang ở trong phủ đệ tu luyện lập tức nhảy một cái.
Không chờ bọn hắn làm ra phản ứng, một thanh âm quát chói tai, ở trong thiên địa này vang dội.
- Đoạn Thiên Lang, lăn ra đây cho ta.
Ầm ầm quát chói tai, giống như sấm sét, ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành ầm ầm nổ vang, rung động tâm thần của mỗi người.
Đám người Cửu Trần hóa thành một tấm võng lớn, hoàn toàn vây quanh phủ đệ của đám người Đoạn Thiên Lang, ánh mắt sắc bén.
- Trời ạ, mục tiêu của chúng ta, dĩ nhiên là Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang.
Đám học viên Thiên Luân, cho đến lúc này mới biết mình mục tiêu của chuyến này, từng cái từng cái tâm thần giật mạnh, nhưng đón lấy, một luồng cuồng nhiệt từ trong con ngươi của bọn họ tỏa ra.
Bắt Huyền Cơ Tông phó tông chủ, còn có chuyện gì, có so với này càng thêm kích động lòng người sao?
Phía dưới, các võ giả bình thường ở dưới uy thế của đám người Cửu Trần, đã sớm sợ đến chạy trốn tứ phía, quan sát từ đằng xa.
Đồng thời bọn họ cũng nghe được Cửu Trần gầm lên, Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang? Này không phải Huyền Cơ Tông phó tông chủ sao? Lẽ nào người này ở trong Thánh Phỉ Thành của bọn hắn?
Một ít người tương đối thông tuệ, cũng trong nháy mắt nghĩ đến đám người thân phận của Cửu Trần, vào giờ phút này, dám cùng Huyền Cơ Tông công nhiên hò hét, ngoại trừ Lam Quang học viện còn có thể là ai?
Nói cách khác, mười người trên bầu trời, đều là cường giả của Lam Quang học viện?
Trong lúc nhất thời, vô số dân chúng trong Thánh Phỉ Thành đều nín hơi, bọn họ dự liệu được, tựa hồ có một hồi đại sự kinh thiên động địa, muốn ở Thánh Phỉ Thành của bọn hắn sinh ra.
- Người nào, dám ở Thánh Phỉ Thành ta hô to gọi nhỏ.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm phẫn nộ ở trên bầu trời Thánh Phỉ Thành vang lên, tiếp theo một vệt sáng, từ phủ thành chủ lướt ầm ầm ra, xuất hiện ở trước mặt đám người Cửu Trần.
Người này mặc trường bào màu đỏ thẫm, chính là một nam tử trung niên, sắc mặt hồng hào, thần thái mang theo tức giận, không giận mà uy.