Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1565
Chương 1565:
Hướng dẫn viên mau chóng nhận ra có vẻ anh đang đi quá nhanh, anh ta nhìn những giọt mồ hôi trên trán Tiểu Nhan, cười nói: “Thời tiết này có vẻ hơi nóng. Có một quán bar đặc biệt ở ngay trước mặt mà chúng tôi đã sắp xếp trong chuyến đi này, nếu cảm thấy mệt thì chị Hàn có thể vào đó nghỉ chân một vài phút.
Một vài phút? Nếu không phải Hàn Thanh chỉ muốn nghỉ ngơi một chút thì Tiểu Nhan cảm thấy dù là một vài tiếng nghỉ chân cũng không sao hết.
Vì vậy cô ấy gật đầu, nói: “Được.”
Sau đó, hướng dẫn viên dẫn hai người đi về phía quầy bar. Hàn Thanh ôm Tiểu Nhan vào lòng, nói: “Có nên bế em lên không?”
Tiểu Nhan: “… Không, em có thể tự đi.”
Trên môi Hàn Thanh nở một nụ cười nhàn nhạt,anh ấy nói với cô: “Đừng xấu hổ. Bây giờ trong mắt hướng dẫn viên, chúng ta là một cặp, làm chuyện gì cũng là bình thường mà thôi.”
“…” Hàn Thanh cố ý hạ thấp giọng và ghé sát vào tại cô nói, hơi nóng phả vào bên tại khiến cô có chút ngứa ngáy khó chịu.
Nhưng ý tử trong câu nói này khiến Tiểu Nhan càng thêm bực bội.
Bởi vì trong mắt hướng dẫn viên họ là một đôi nên làm chuyện gì cũng là bình thường nên anh ấy mới như vậy sao? Sau đó, nếu hướng dẫn viên biết được họ không phải một cặp vợ chồng, vậy thì anh ấy sẽ giữ khoảng cách với cô ấy ư…
Ai da…
Cô ấy đang nghĩ cái quái gì vậy? Cô ấy chỉ muốn vui vẻ đi du lịch thôi, Hàn Thanh đã đối xử rất tốt với cô rồi, sao cô ấy phải nghĩ vậy?
Hai người bước vào quán bar đặc biệt kia. Nhiều vị khách đã là người yêu và cũng có nhiều cặp đã kết hôn. Hướng dẫn viên đã chạy ra chỗ khác ngay khi bước vào quán, để lại không gian riêng cho họ.
Vốn dĩ Tiểu Nhan muốn uống rượu nhưng Hàn Thanh đã lấy nước trái cây cho cô ấy.
Nhìn thấy rượu của mình bị thay bằng nước trái cây, Tiểu Nhan có chút tức giận nhìn Hàn Thanh.
Sau đó, Hàn Thanh vươn tay gõ lên trán cô, cười nhìn cô ấy.
“Được rồi, đừng nhìn anh bằng ánh mắt này, em tới đây để uống rượu hay để giải khát?”Tiểu Nhan khẽ mím môi đáp: “Uống rượu cũng có thể làm dịu cơn khát.
“Không được, say thì phải làm sao? Hôm nay em không muốn chơi nữa à?”
Anh đã thấy đủ loại tình huống sau khi say rượu của Tiểu Nhan.
Anh vẫn nhớ lần đầu tiên thấy cô ấy say khướt chạy đến chỗ anh ấy điên cuồng đòi hôn, có lẽ sau khi tỉnh dậy cô ấy vẫn không biết mình đã làm gì.
Nếu có thể, Hàn Thanh cũng không ngại để bạn gái say rượu rồi điên cùng cô ấy. Chỉ là xung quanh bọn họ có quá nhiều người.
Cuối cùng, Tiểu Nhan khịt mũi, cầm ly nước trái cây lên uống.
Sau đó, cô ấy nhìn xung quanh thấy có nhiều cặp đôi đang chụp ảnh bằng điện thoại di động trong lòng Tiểu Nhan cũng khẽ động, mình và Hàn Thanh đã ở bên nhau lâu như vậy, hình như vẫn chưa có bức ảnh chung nào với nhau…
Anh ấy có muốn… Chụp ảnh giống như những người kia không?
Nhưng Tiểu Nhan nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Hàn Thanh, cảm thấy bất lực, đành phải đè nên ý định của mình.
Điều kỳ lạ là Hàn Thanh đối với cô ấy rất tốt nhưng trước mặt anh ấy, cô ấy không có tự tin cũng không dám làm nhiều chuyện vì sợ anh ấy sẽ ghét bỏ CÔ.
Đúng lúc này, từ quây bar có tiếng hét vọng ra Tiểu Nhan bị giật mình vì tiếng hét đột ngột đó, mắt hướng về nơi nó phát ra.
“Mày chuẩn bị xong đời đi là vừa. Tiền đi chuyến này là ông đây bỏ ra, mày có tư cách gì mà lên mặt với tao? Mày nói xem?”
Cách đó không xa là hình ảnh người đàn ông đang tay đấm chân đá với một người phụ nữ. Người phụ nữ bị đánh ngã xuống đất, dù cố gẳng thế nào cũng không đứng dậy được, cô ta lấy tay che mặt, vừa khóc vừa la hét “Anh đừng đánh nữa… Làm ơn đừng… Em sai rồi…
Tiểu Nhan chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như.
vậy bao giờ nên vô cùng sợ hãi, cô ấy thấy thân nhìn cảnh này, tim đập kịch liệt.
Hướng dẫn viên mau chóng nhận ra có vẻ anh đang đi quá nhanh, anh ta nhìn những giọt mồ hôi trên trán Tiểu Nhan, cười nói: “Thời tiết này có vẻ hơi nóng. Có một quán bar đặc biệt ở ngay trước mặt mà chúng tôi đã sắp xếp trong chuyến đi này, nếu cảm thấy mệt thì chị Hàn có thể vào đó nghỉ chân một vài phút.
Một vài phút? Nếu không phải Hàn Thanh chỉ muốn nghỉ ngơi một chút thì Tiểu Nhan cảm thấy dù là một vài tiếng nghỉ chân cũng không sao hết.
Vì vậy cô ấy gật đầu, nói: “Được.”
Sau đó, hướng dẫn viên dẫn hai người đi về phía quầy bar. Hàn Thanh ôm Tiểu Nhan vào lòng, nói: “Có nên bế em lên không?”
Tiểu Nhan: “… Không, em có thể tự đi.”
Trên môi Hàn Thanh nở một nụ cười nhàn nhạt,anh ấy nói với cô: “Đừng xấu hổ. Bây giờ trong mắt hướng dẫn viên, chúng ta là một cặp, làm chuyện gì cũng là bình thường mà thôi.”
“…” Hàn Thanh cố ý hạ thấp giọng và ghé sát vào tại cô nói, hơi nóng phả vào bên tại khiến cô có chút ngứa ngáy khó chịu.
Nhưng ý tử trong câu nói này khiến Tiểu Nhan càng thêm bực bội.
Bởi vì trong mắt hướng dẫn viên họ là một đôi nên làm chuyện gì cũng là bình thường nên anh ấy mới như vậy sao? Sau đó, nếu hướng dẫn viên biết được họ không phải một cặp vợ chồng, vậy thì anh ấy sẽ giữ khoảng cách với cô ấy ư…
Ai da…
Cô ấy đang nghĩ cái quái gì vậy? Cô ấy chỉ muốn vui vẻ đi du lịch thôi, Hàn Thanh đã đối xử rất tốt với cô rồi, sao cô ấy phải nghĩ vậy?
Hai người bước vào quán bar đặc biệt kia. Nhiều vị khách đã là người yêu và cũng có nhiều cặp đã kết hôn. Hướng dẫn viên đã chạy ra chỗ khác ngay khi bước vào quán, để lại không gian riêng cho họ.
Vốn dĩ Tiểu Nhan muốn uống rượu nhưng Hàn Thanh đã lấy nước trái cây cho cô ấy.
Nhìn thấy rượu của mình bị thay bằng nước trái cây, Tiểu Nhan có chút tức giận nhìn Hàn Thanh.
Sau đó, Hàn Thanh vươn tay gõ lên trán cô, cười nhìn cô ấy.
“Được rồi, đừng nhìn anh bằng ánh mắt này, em tới đây để uống rượu hay để giải khát?”Tiểu Nhan khẽ mím môi đáp: “Uống rượu cũng có thể làm dịu cơn khát.
“Không được, say thì phải làm sao? Hôm nay em không muốn chơi nữa à?”
Anh đã thấy đủ loại tình huống sau khi say rượu của Tiểu Nhan.
Anh vẫn nhớ lần đầu tiên thấy cô ấy say khướt chạy đến chỗ anh ấy điên cuồng đòi hôn, có lẽ sau khi tỉnh dậy cô ấy vẫn không biết mình đã làm gì.
Nếu có thể, Hàn Thanh cũng không ngại để bạn gái say rượu rồi điên cùng cô ấy. Chỉ là xung quanh bọn họ có quá nhiều người.
Cuối cùng, Tiểu Nhan khịt mũi, cầm ly nước trái cây lên uống.
Sau đó, cô ấy nhìn xung quanh thấy có nhiều cặp đôi đang chụp ảnh bằng điện thoại di động trong lòng Tiểu Nhan cũng khẽ động, mình và Hàn Thanh đã ở bên nhau lâu như vậy, hình như vẫn chưa có bức ảnh chung nào với nhau…
Anh ấy có muốn… Chụp ảnh giống như những người kia không?
Nhưng Tiểu Nhan nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Hàn Thanh, cảm thấy bất lực, đành phải đè nên ý định của mình.
Điều kỳ lạ là Hàn Thanh đối với cô ấy rất tốt nhưng trước mặt anh ấy, cô ấy không có tự tin cũng không dám làm nhiều chuyện vì sợ anh ấy sẽ ghét bỏ CÔ.
Đúng lúc này, từ quây bar có tiếng hét vọng ra Tiểu Nhan bị giật mình vì tiếng hét đột ngột đó, mắt hướng về nơi nó phát ra.
“Mày chuẩn bị xong đời đi là vừa. Tiền đi chuyến này là ông đây bỏ ra, mày có tư cách gì mà lên mặt với tao? Mày nói xem?”
Cách đó không xa là hình ảnh người đàn ông đang tay đấm chân đá với một người phụ nữ. Người phụ nữ bị đánh ngã xuống đất, dù cố gẳng thế nào cũng không đứng dậy được, cô ta lấy tay che mặt, vừa khóc vừa la hét “Anh đừng đánh nữa… Làm ơn đừng… Em sai rồi…
Tiểu Nhan chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như.
vậy bao giờ nên vô cùng sợ hãi, cô ấy thấy thân nhìn cảnh này, tim đập kịch liệt.