• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (39 Viewers)

  • Chương 1760-1764

Chương 1760:



Này…”



Ngón tay Tiểu Nhan khế chạm vào sau lưng anh: “Anh vì chuyện này mà chạy đến đây hả?”



Ừ, nghe bác gái bảo em không thoải mái, hay giờ minh đi bệnh viện xem sao?”



Không sao ạ, em chỉ hơi mệt xíu thôi, mẹ em hiểu nhầm đấy.



Mệt? Anh ở đây nghỉ ngơi với em nhé?”



Vừa nói xong, tiếng di động Hàn Thanh vang lên, anh bỏ Tiểu Nhan ra nghe điện thoại “Tổng giám đốc Hàn, có văn kiện cần anh ký tên, xin hỏi giờ anh…”



‘Cứ để đó, mai tôi ký.”



Tô Cửu: “Nhưng mà chiều nay dùng đến văn kiện này ạ, tổng giám đốc Hàn…”



Chuyển lên mai, cứ thế đi.”



Rồi Hàn Thanh cúp máy luôn chẳng chần chờ, Tiểu Nhan ở bên cạnh trợn mắt há mồm: “Anh định quảng hết việc đi rồi ở đây đấy à?”



“Đi, không phải mệt mỏi rồi à? Đi nghỉ ngơi.”



Tiểu Nhan đứng nguyên tại chỗ bất động, dùng sức đẩy anh: “Anh trả lời em đi, bây giờ đáng nhẽ anh đang làm việc, vừa rồi là thư ký Tô gọi điện thoại cho anh đúng không? Có phải trong công ty có chuyện gì hay không, em không sao đâu, anh không cần cố ý chạy giúp em đâu, anh trở về đi, công ty quan trọng… A.”



Trước mắt, đột nhiên tối đen, môi bị gắt gao mà phong bể lại.



Tiểu Nhan vươn tay ra đẩy anh, lại bị Hàn Thanh nằm chặt cổ tay rồi kéo ra sau lưng, sau đó anh cúi người hôn sâu hơn.



Một giây, hai giây…



Cũng không biết qua bao lâu, cả người Tiểu Nhan đã bị hôn đến choáng váng, vô lực bám vào trong ngực của Hàn Thanh, sau đó bị anh một phát chặn ngang ôm lấy, đi vào phòng ngủ.



Lúc Tiểu Nhan kịp phản ứng lại, người đã bị đặt trên chiếc giường mềm mại, mà Hàn Thanh lại đanggiúp cô cởi giày.



Khi bàn chân trắng nõn bị anh giữ trong lòng bàn tay, Tiểu Nhan nhịn không được mà đỏ mặt, vô ý thức muốn rút chân về.



Hàn Thanh bắt được chân của cô, ngước mắt nhíu mày nhìn cô: “Sợ anh?”



Tiểu Nhan co rúm lại một chút, lắc đầu, lại một lần nữa muốn rút chân về, như thế nào hôn hôn một chút lại đến trên giường rồi…



Anh không phải là muốn ở chỗ này?



Ngay lúc Tiểu Nhan đang suy nghĩ lung tung, Hàn Thanh đã chủ động buông cô ra, sau đó kéo một bên chăn đắp lên cho cô.



“Ngủ đi.”



Bàn tay ấm áp áp vào bên cạnh gương mặt của cô, một lát sau vỗ lên đầu của cô, nhẹ nhàng sờ tóc cho cô.



Không biết vì sao, cái động tác này khiến cho Tiểu Nhan nghĩ đến ba của mình.



Bởi vì khi mình còn nhỏ ba cũng thích chạm nhẹ đầu của cô như thế này, trên mặt lộ ra vẻ hiền hòa và nụ cười từ ái.



Lúc ba Tiểu Nhan làm động tác này cô sẽ không cảm thấy có cái gì, bây giờ khi nhìn thấy Hàn Thanh nhếch môi mỏng, mặt không đổi sắc mà làm cái động tác này.



Thế nào cũng cảm thấy vô cùng sai trái nhỉ.



Khụ khụ…Tiểu Nhan dịch mặt ra, mặt ửng hồng mà nói: “Vậy còn anh, anh muốn về công ty à?”



“Nhìn em.”



“A?”



“Em có muốn để cho anh ở lại với em không?”
Chương 1761:



Khi hỏi cái loại vấn đề này, giọng của Hàn Thanh tận lực hạ thấp mấy phần, cho người ta một loại cảm giác rất câu dẫn người, giống như cố ý trêu chọc cô.



Tiểu Nhan lập tức lắc đầu: “Thôi đi, trong công ty nhiều chuyện như vậy, anh đi về trước đi.”



“Sao lại lắm lời như vậy? Trước nhắm mắt lại đi ngủ, việc khác đừng quan tâm.”



Tiểu Nhan: “. Ừ.”



Cô nhắm mắt lại, thế nhưng sai khi nhắm mắt lại luôn luôn có thể cảm giác được ánh mắt của Hàn Thanh trên mặt của cô, việc này khiến cho cô rất không được tự nhiên, thế là lại mở mắt ra, quả nhiên thấy Hàn Thanh đang canh chừng mình.



Sau khi ánh mắt của hai người đối diện một lúc, Tiểu Nhan trở mình đổi cái tư thế.



Đưa lưng về phía anh.



Nếu như lại để cho anh nhìn chằm chằm mình ngủ như thế, cô chắc chắn không ngủ được, cho nên đành phải đưa lưng về phía anh.



Mà Hàn Thanh cũng đại khái biết được hoàn cảnh quẫn bách của cô, đối với việc cô quay người cũng không làm gì, vẫn như cũ an tĩnh mà ngồi ở bên cạnh.



Trong phòng rất yên tĩnh, ngay từ đầu, Tiểu Nhancòn có thể nghe được tiếng hít thở của Hàn Thanh, còn có tiếng hít thở của mình, càng về sau, cô dần dần buồn ngủ.



Mí mắt càng ngày càng nặng, cho đến khi hoàn toàn nhằm lại, lỗ tại cũng không nghe thấy tiếng động gì nữa.



Hàn Thanh một mực trông chừng cô, cho đến khi anh nghe được tiếng hít thở đều đều của cô gái nhỏ, anh cũng không có gấp, lẳng lặng đợi một hồi, xác định cô gái nhỏ ngủ say, lúc này mới đứng dậy đắp kín chăn cho cô, sau đó nhìn cô trong lúc ngủ mơ, quan sát một hồi lâu, cúi người đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.



Giữa lúc Tiểu Nhan ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác giống như có đồ vật mềm mại gì đó chạm vào trán của mình, cảm giác rất mềm, giống như thạch vậy Nhưng rất nhanh, loại xúc cảm này đã biến mất. Cô cũng không có để ý kỹ, rất nhanh lại mất đi ý thức.



Đợi đến khi cô tỉnh lại đã là buổi tối, Tiểu Nhan dụi dụi mắt vén chăn lên ngồi dậy, nhìn thấy ngoài cửa sổ đã đen, phòng khách có tiếng nói chuyện truyền đến.



Cô một bên ngáp một cái, một bên đứng dậy lấy dép rồi đi ra ngoài.



Lúc đi đến phòng khách, Tiểu Nhan còn đang vò mớ tóc rối bời trong khi ngủ, ngáp một cái lại một cái, sao vẫn buồn ngủ như thế nhỉ? Rất muốn ngủ tiếpmột lúc.



Nhưng rất nhanh con sâu buồn ngủ của Tiểu Nhan đã bị hù chạy, bởi vì cô nhìn thấy trong phòng khách nhiều hơn một bóng người cao lớn, lúc này người kia ngồi ở trên ghế salon, một đôi chân dài đến mức gần như không còn chỗ để đặt chân, mà khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng hơi nghiêng, mang đầy vẻ hiền lành trên mặt, đang trò chuyện với ba Chu.



Hàn Thanh!



Ý thức của Tiểu Nhan rốt cuộc tìm về, cô nghĩ đến chuyện trước khi mình ngủ Hàn Thanh đến tìm cô, không nghĩ tới sau khi mình ngủ một giấc tỉnh lại mà người thế mà còn ở trong nhà mình.



Mà cô, bộ dáng thế này đã đi ra, không cần soi gương, Tiểu Nhan cũng biết bộ dạng hiện tại của chính mình có bao nhiêu lôi thôi.



Nhưng may mắn Hàn Thanh đang nói chuyện với Ba Chu, cũng không có chú ý tới bên này.



Cho nên lúc cô dự định vụng trộm trở về phòng đi thay quần áo, giọng nói của La Tuệ Mỹ lại không đúng lúc vang lên.



“Nhan Nhan, cái con bé này rốt cuộc bò lên được khỏi giường rồi à? Nhưng con đứng ngốc ở đó làm gì? Nhanh đi thu thập một chút sau đó rửa mặt rửa tay chuẩn bị ăn cơm chiều đi.”



Tiểu Nhan đang chuẩn bị lặng yên không một tiếng động vụng trộm bay về phòng: 11 Mà bởi vì lời nói kia của La Tuệ Mỹ, Ba Chu và Hàn Thanh bên kia cũng theo nới phát ra thanh âmmà nhìn sang, sau đó vừa hay nhìn thấy Tiểu Nhan.



Tiểu Nhan cảm thấy ảo não đến không được, sốt ruột đến mức muốn tìm kế đất chui xuống dưới, vậy mà lúc này hết thảy cũng không kịp, cô cũng không kịp nhìn xem Hàn Thanh tỏ vẻ mặt gì, quay người giẫm lên dép lê cộc cộc chạy vào trong phòng của mình.



Am!



Sau khi đóng cửa phòng, lúc này Tiểu Nhan mới đỡ, đi vào toilet đánh răng rửa mặt, cô chải chải tóc của mình, phát hiện tóc bị cô ngủ đến rối hết, nhưng bây giờ gội đầu hoàn toàn cũng đã không kịp, hay nhất là Tiểu Nhan bây giờ không có biện pháp, chỉ có thể buộc lên, đổi một bộ quần áo bình thường mới đi ra ngoài.



Nhưng xem ra khí sắc của cô giống như không tốt lắm, nếu không thì đánh cái son môi?
Chương 1762:



Nhưng là bây giờ đánh son có thể quá cố ý hay không?



Tiểu Nhan lấy ra một thỏi son rồi mở ra, khua tay với mình trong gương, cuối cùng có nên đánh hay không nhỉ?



Có chút xoắn xuýt.



Đang suy nghĩ, đột nhiên có người gõ cửa phòng của cô, mà Tiểu Nhan bị tiếng gõ cửa này dọa đến, tay run một cái thỏi son lập tức quệt đến bên miệng của mình.



A a!



Tiểu Nhan suýt chút nữa nhảy dựng lên, chỉ có thể tranh thủ thời gian buông thỏi son ra mà lấy khăn tay lau son môi bên miệng.



Cái con bé chết tiệt kia, ngốc bên trong làm cái gì chứ? Cho con sửa soạn một chút con còn sửa soạn lâu như vậy?”



Giọng nói của La Tuệ Mỹ từ bên ngoài truyền đến, thỏi son này của Tiểu Nhan là cố ý mua, lúc ấy quảng cáo nói không dính chén không dễ bay, là thỏi son mà môi một cô gái đều cần, cho nên lúc ấy sau khi cô nghe cũng động tâm, lập tức mua luôn Thế nhưng về sau phát hiện môi trên vẫn sẽ bị bay màu, dính chén, cô ở sau lưng nói quảng cáo của Son môi này cũng quá lừa người rồi! Nhưng là hôm nay ở trên da sao lại khó xóa như vậy chứ?



Bởi vì làn da của cô rất trắng, mà màu của son rất đậm, cho nên coi như tốc độ lau của cô rất nhanh, nhưng vẫn có dấu vết lưu lại trên da thịt trắng nõn.



Tiểu Nhan bất đắc dĩ, chỉ có thể cầm bông tẩy trang, một bên lau mà nói: “Lập tức xong rồi.”



“Cái con bé này, con đang làm cái gì đấy?”



“Bác gái, bác đi ngồi trước đi a Giọng nói củ Hàn Thanh đột nhiên vang lên ở ngoài cửa, Tiểu Nhan kinh hãi, sao anh cũng đến? Lúc này đến xem náo nhiệt gì cơ chứ?



Song may mắn là son đã bị cô lau đi, nhưng càng hỏng bét chính là phần lót trước đó của cô đã bị lau mất một mảng.



Tiểu Nhan: Thời giờ hôm nay bất lợi thật là đúng, mặc kệ cô làm chuyện gì đều không thuận lợi.



Tiểu Nhan chỉ có thể lau hết phần lót, sau đó dùng rửa mặt sữa rửa mặt.



Lúc Hàn Thanh đẩy cửa tiến vào, đã nhìn thấy côtừ trong toilet đi ra, trên mặt tất cả đều là giọt nước.



Hai người vừa vặn đối diện.



Tiểu Nhan lập tức mặt như đưa đám ở trong lòng, cô rõ ràng muốn biểu hiện tốt hơn ở trước mặt anh, nhưng vì sao lại làm hỏng rồi, cô chỉ có thể cười xấu hồ, giải thích nói: “Em vừa tỉnh ngủ không lâu, cho nên muốn đi rửa mặt, sẽ có tinh thần một chút.”



“Ừm.”



Hàn Thanh gật gật đầu, lấy ra một chiếc khăn từ trong túi của mình rồi tiến lên trước giúp Tiểu Nhan lau đi giọt nước trên mặt.



“Được rồi, ra ngoài ăn cơm đi, bác trai bác gái chờ em rất lâu rồi.”



Tiểu Nhan vừa định đem khăn nhận lấy nói sẽ giúp anh giặt sạch sẽ, thế nhưng Hàn Thanh đã thu khăn lại, sau đó dẫn cô đi ra ngoài, thật ra Tiểu Nhan thật sự muốn hỏi, anh sao lại ở lại ăn cơm chiều với nhà em vậy? Lúc chiều anh vẫn luôn ở đây à? Anh sẽ không phải vẫn luôn vừa canh ở giường của em vừa nhìn em đi ngủ chứ?



Nhưng mà những vấn đề này đến bên môi, cuối cùng cô vẫn không hỏi ra.



Sau khi đi ra ngoài, ba Chu mẹ Chu đã ngồi xuống, lúc nhìn thấy bọn họ đi ra, La Tuệ Mỹ còn đưa tay đẩy chồng của mình một chút: “Ông này, ông xem hai đứa bọn nó có phải rất xứng hay không?”



Ba Chu mang kính lão, nghe vậy lập tức nhìn hai người một chút, sau đó nói: “Tổng giám đốc Hàn đúng là tuấn tú lịch sự, nhưng mà con gái nhà chúng ta có chút..”Tôi phi, ông nói gì vậy, con gái là con gái ông, có cái dạng tổn hại con gái của mình như ông à?”



“Cũng bởi vì là con gái của mình, cho nên tôi biết nó là cái dạng gì.”



“Hừ, tôi mặc kệ, dù sao con gái nhà ta phối với ai cũng thừa sức, hai người rất xứng đôi vừa lứa.”



Ba Chu: “…”



Ông ấy lười so đo với La Tuệ Mỹ so đo, mà cái chuyện tình cảm này, cũng không phải nhìn xứng hay không, hoàn toàn phải xem người trong cuộc, có ít người xem qua ngoại hình thì rất xứng với nhau, thế nhưng tâm không đến gần được thì có biện pháp gì?



Lúc đầu, sau khi ba Chu biết bạn trai của con gái mình là tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Hàn, ba Chu kỳ thật bị dọa khẽ run rẩy. Người không biết có thể không biết khái niệm tập đoàn nhà họ Hàn là gì, nhưng ba Chu từng làm việc ở tập đoàn nhà họ Dạ thì biết rất rõ.
Chương 1763:



Tập đoàn nhà họ Dạ, tập đoàn nhà họ Hàn, tập đoàn nhà họ Lâm, mấy cái tập đoàn này đều tiếng tăm lừng lẫy, trước kia ba Chu sắp xếp cho Tiểu Nhan vàocông ty, chính là hy vọng đứa con gái bình thường của mình có thể tìm một cái cũng đi làm ở trong công ty, sau đó sau khi kết hôn mỹ mãn, giúp chồng dạy con, lại không nghĩ rằng nửa đường cô từ chức, khiến ông ấy tức giận không nhẹ, nhưng về sau ba Chu cũng nghĩ thông, ông ấy cảm thấy con gái vui vẻ là được, cả đời này của một người chỉ có sinh mệnh và sự khỏe mạnh là quan trọng nhất.Đương nhiên, nếu như ông ấy không đi qua quỷ môn quan một chuyện, có thể còn sẽ không hiểu được đạo lý này, cho nên ông ấy vẫn cho rằng người mà con gái của mình thích cũng hẳn là bình thường, lợi hại hơn chút cũng là quản lý trong công ty đi, thật không ngờ rằng thế mà cô lại dẫn tổng giám đốc Hàn về nhà.



Mặc dù bạn trai của con gái rất lợi hại cũng khiến ba Chu thật vui mừng, nhưng làm ba, ông ấy vui vẻ mà lại cảm thấy có chút lo lắng.



Dù sao đây cũng là Hàn Thanh của tập đoàn nhà họ Hàn, trước kia ông ấy nghe qua một chút chuyện, biết Hàn Thanh không gần sắc đẹp, bên người cũng chưa từng xuất hiện qua người phụ nữa nào, đột nhiên ở cùng con gái của mình, chẳng lẽ là bởi vì đến tuổi, muốn kết hôn rồi? Cho nên tùy tiện tìm một người phụ nữ cho đủ à?



Thế nhưng nếu như là góp đủ số, cũng không có m đến con gái khả năng tìm đến con gái của mình nhỉ Về sau La Tuệ Mỹ nói cho ông ấy, Tiểu Nhan và em gái của Hàn Thanh là chị em tốt, trước kia lúc ở nước ngoài vẫn luôn ở chung, ba Chu mới thoáng thả chút.



Nhưng cuối cùng như thế, ông ấy vẫn lo lắng.



Ông ấy đương nhiên yêu thương con gái của mình, cũng vì yêu thương con gái của mình cho nên lo lắng Tiểu Nhan ở cùng với Hàn Thanh sẽ tủi thân, dù sao đàn ông ưu tú như vậy, nếu như căn bản cũng không quan tâm đến con gái mình thì phải làm sao bây giờ?Về sau nói vứt bỏ thì vứt bỏ gì đó?



Đương nhiên những lời này ba Chu đều giấu ở trong lòng cũng không nói ra.



Hàn Thanh lần đầu tiên tới trong nhà làm khách, anh cái gì cũng không kịp mang, nhưng La Tuệ Mỹ lại mua một đống lớn đồ tốt đến chiêu đãi anh.



“Hàn Thanh này, cháu lần đầu tiên tới nhà bác ăn cơm, bác cũng không biết khẩu vị của cháu, cho nên cứ làm mỗi thứ một chút, đừng ghét bỏ nhé.”



Vừa vào bàn, La Tuệ Mỹ đã vô cùng nhiệt tình nói với Hàn Thanh.



Chu Tiểu Nhan và Hàn Thanh ngồi chung một chỗ, khi nhìn thấy thức ăn trên bàn lúc bị dọa sự ngây người, cô đã lớn như vậy, ăn qua nhiều bữa cơm trong nhà như vậy, đây là lần duy nhất cô nhìn thấy một bàn đồ ăn phong phú như vậy, đơn giản có thể so sánh với đồ của khách sạn cấp năm sao.



Có chút xa xỉ, Tiểu Nhan nghĩ.



Nhiều đồ như vậy khẳng định là ăn không hết.



Hàn Thanh cũng rất kinh ngạc, những nhìn thấy nụ cười nhiệt tình của La Tuệ Mỹ, anh liền biết người mẹ này của Tiểu Nhan rất nhiệt tình với mình, đương nhiên cũng có thể là bởi vì thân phận của anh mà sợ chậm trễ anh, thế là anh buông xuống tất cả sự lạnh lùng và phòng bị trên người, nói khẽ: “Sau này bác gái không cần bận rộn như vậy đâu, cháu không kén ăn, cái gì đều có thể ăn được a.”



La Tuệ Mỹ cười: “Sao có thể, đây đều là món ăn hàng ngày, cháu khẳng định ăn không quen nhỉ?



Nhưng cuộc sống này, vẫn là được ăn nhiều một chút đồ ăn trong nhà, không nên ăn đồ ăn bên ngoài nhiều, mặc dù tay nghề làm đồ ăn của bác so ra thì kém những đầu bếp kia. nhưng đồ bác làm bác khẳng định là khỏe mạnh lại vệ sinh.”



Tiểu Nhan ở bên cạnh nghe La Tuệ Mỹ nói linh tỉnh, cảm thấy rất lúng túng, bình thường chỉ có nhà hàng không thông qua tiêu chuẩn vệ sinh mới có thể không vệ sinh, nhưng loại năm sáu sao này, hoặc là đầu bếp mà Hàn Thanh mời về nhà, khẳng định đều là hợp vệ sinh, hơn nữa còn chú trọng dưỡng sinh.



“Mẹ… Tiểu Nhan chặn ngang bà ấy: “Chúng ta vân là ăn cơm đi.”



Nói xong cô nhìn về phía Hàn Thanh, cẩn thận nói: “Anh nếu ăn không quen, vậy chúng ta có thể…”



“Sẽ không.”



Hàn Thanh mỉm cười: “Loại cảm giác này thật ấm áp, anh đã rất nhiều năm đều không có trải qua.”



Về sau anh vẫn luôn là một người, ăn cơm cũng là một người vắng ngắt, khi anh lên cấp ba, đi đến nhà Lâm Hứa Chính ăn tết một lần, lúc ấy trong nhà Lâm Hứa Chính là như vậy, lúc có khúc mắc thì làm một bàn lớn đồ ăn, sau đó một đám người vây quanh, cười cười nói nói, vô cùng náo nhiệt.



Sự náo nhiệt qua đi, tan cuộc lưu lại chỉ có sự trống vắng vô hạn.



Cho nên sau này Hàn Thanh lại không muốn đi theo Lâm Hứa Chính về nhà ăn tết.



Bởi vì mỗi một lần trở về nhà, anh phải đối mặt với căn phòng lớn lặng ngắt kia, mặc dù có người làm, nhưng bên trong không có người thân của anh.



Anh cũng sợ mình trải qua quá nhiều lần, sau này càng ngày càng chịu không được sự cô độc tịch mịch, cho nên mới cố gắng kiên trì, đương nhiên cũng sẽ không có người biết anh đã trải qua cái gì, nội tâm của anh là loại là thứ ánh sáng của riêng mình.



Tiểu Nhan cũng không quá hiểu rõ quá khứ của anh, bây giờ nhìn anh lúc nói những lời này, trong mắt giống như chợt xuất hiện một chút cô đơn, thế nhưng rất nhanh lại bị cảm xúc khác giấu đi, nhìn không thấy nữa, Tiểu Nhan sốt ruột muốn đi tìm, lại không tìm được.
Chương 1764:



“Nhìn anh làm gì? Ăn cơm đi.”Tay Hàn Thanh vòng qua mặt bàn, cầm bàn tay của cô, nhẹ nhàng bóp cô một chút.Động tác như vậy, lại còn ngay trước trước mặt ba mẹ của cô, mặt của Tiểu Nhan lập tức liền đỏ lên, thế là cô không tiếp tục nhìn lung tung, lập tức cúi đầu ăn c.



Vợ chồng nhà họ Chu ở đối diện nhìn đôi người yêu trẻ này, trong mắt cũng nhịn không được tỏa ra ý cười nhàn nhạt.



Bữa cơm này lúc đầu mọi người còn có chút câu lệ, nhưng trò chuyện qua thời gian, ba Chu bắt đầu nói chuyện một ít về vấn đề công việc với Hàn Thanh, sau đó lại tới một ít xí nghiệp, thái độ của Hàn Thanh vẫn luôn rất tốt, mà sau ba Chu cũng hào hứng, lại muốn uống rượu.



Nhưng bởi vì sau vụ tai nạn xe cộ lần trước ông ấy, ba Chu liền quyết định muốn dưỡng sinh, La Tuệ Mỹ vừa nghe nói ông ấy muốn uống rượu, lập tức liếc ông ấy một cái.



“Không phải muốn dưỡng sinh à? Dưỡng sinh thì ông uống rượu làm gì?”



Ba Chu lập tức vỗ đùi, vừa nói: “Đây không phải vì Hàn Thanh đến à? tôi vui vẻ thì muốn uống vài chén với cậu ấy thôi.”



La Tuệ Mỹ lúc đầu không muốn đồng ý, nhưng ngầm lại Hàn Thanh thật vất vả mới đến một chuyến, dù sao hôm nay dù uống một lần cũng không sao cả.



Thế là bà ấy đồng ý.



Tiểu Nhan thấy ba Chu vui vẻ, chỉ có thể đứng dậy đi lấy rượu, sau đó nói với ba Chu: “Ba, vui thì vui, ba cũng không thể uống quá nhiều.””Đi đi đi, con bé này quản nhiều như vậy làm gì?”



Tiểu Nhan một lần nữa ngồi xuống bên cạnh Hàn Thanh, nhỏ giọng nói: “Ba của em trước kia uống rất giỏi, lát nữa anh cũng không cần uống quá nhiều.”



Uống nhiều quá, uống say làm sao bây giờ? Đến lúc đó anh trở về như nào?



“Ừm.”



Hàn Thanh lên tiếng, bàn tay lớn lại đưa ra từ dưới đáy bàn, nắm thật chặt tay của Tiểu Nhan, sắc mặt của Tiểu Nhan đỏ lên,muốn rút tay về, nhưng Hàn Thanh dùng chút sức cho nên Tiểu Nhan từ đầu đến cuối đều không có rút tay về được.



Bởi vì ba mẹ ở phía đối diện, cho nên Chu Tiểu Nhan cũng không dám gây ra động tác quá lớn, rút mấy lần không có rút tay về được, cũng liền thôi.



Sau đó hai người đàn ông bắt đầu uống rượu, La Tuệ Mỹ lo lắng cho thân thể của ba Chu, lúc ông ấy đang uống rượu đã đứng dậy đi vào trong phòng bếp nấu canh, chuẩn bị lát nữa nếu như hai người này uống say thì có thể dùng.



Ba Chu ngay từ đầu nói uống một chút, song uống rất nhiều, không ngừng uống, mà lại càng uống càng cao, thật ra phần lớn tình hữu nghị của đàn ông đều vô cùng đơn giản, mặc kệ có thù oán gì, chỉ cần uống rượu cùng nhau, thì sẽ biến thành anh em, hoặc là buông bỏ sự đề phòng.



Mà ba Chu lại là người như vậy, trước đó ông ấy cảm thấy Hàn Thanh có chút không đáng tin cậy, đối với thân phận của anh có chút thành kiến, nhưng bây giờ thấy đối phương chịu nồi mình uống rượu như này, sau khi nói chuyện trời đất, thành kiến của baChu với Hàn Thanh cũng không sâu như thế nữa, không ngừng lôi kéo anh nói chuyện.



“Tiểu Thanh…”



Chu Tiểu Nhan ở một bên nghe thấy cách gọi này, lập tức có chút lúng túng: “Ba…”



“Anh không ngại.”



Hàn Thanh lại nhéo nhéo lòng bàn tay của cô, cho cô một cái ánh mắt trấn an.



Sau đó La Tuệ Mỹ từ trong phòng bếp đi ra, gọi Tiểu Nhan một tiếng, Tiểu Nhan đành phải đứng dậy, Hàn Thanh lúc này mới buông tay của cô ra.



Tiểu Nhan chạy vào trong phòng bếp.



“Mẹ, sao thế a?”



“Cậu bạn trai Hàn Thanh này của con tửu lượng như thế nào? Có thể uống không? Tửu lượng kia của ba con, vừa uống là lên não, nhỡ may…”



Tửu lượng của Hàn Thanh?



Tiểu Nhan có chút nhức đầu, bởi vì hình như tửu lượng của Hàn Thanh rất tốt, trước kia lúc cô còn chưa ở cùng Hàn Thanh, đã từng giúp Hàn Minh Thư và Hàn Thanh đi ra ngoài mời rượu, cô cố gắng chịu đựng mà uống, uống đến cuối cùng cũng say, nhưng ngày thứ hai lúc nhớ lại, mà Hàn Thanh người ta ngay cả bước chân cũng vững vững vàng vàng, cuối cùngcòn là anh mang cô về, sau đó…



Chuyện phía sau Tiểu Nhan không dám nghĩ tiếp, có hơi mất mặt.



Hơn nữa ngày thứ hai còn còn bị anh thương tổn, xem như chuyện cho tới bây giờ, nhớ lại đều cảm thấy những lời kia sẽ khiến lòng của cô nhói đau.”Sao thế?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom