Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-501
Chương 501: Hôn trộm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Mẹ ơi! Bé đậu nành rất nhớ mẹ!” Bé đậu nành ôm lấy cánh tay Hàn Minh Thư, dùng mặt cọ cọ, vô cùng thân mật.
Hàn Minh Thư bị cậu nhóc cọ cọ mấy cái vào cánh tay, trong lòng mềm nhũn đến mức rối tinh rối mù.
“Không phải đã nói là ngày mai con mới tới sao? Tại sao hơn nửa đêm đã đến rồi?” Hàn Minh Thư ngồi xổm xuống, đưa tay nhéo nhéo gương mặt mềm mại của Bé đậu nành, cảm thấy xúc cảm cực kì tốt, thế là lại đưa tay vuốt vuốt.
Ngũ quan xinh xắn của Bé đậu nành bị Hàn Minh Thư chà đạp, chậm rãi biến hình, thế nhưng cậu bé nhưng không cảm thấy tức giận chút nào cả, ngược lại đáy mắt lại lóe lên ánh sáng vui mừng, một tay nắm chặt tay của Hàn Minh Thư: “Mẹ ơi, hôn hôn!”
Hàn Minh Thư cúi đầu, hôn một cái lên trên gương mặt của Bé đậu nành, rốt cục Bé đậu nành đã được như ý nguyện, cánh tay nhỏ ôm lấy cổ của cô.
“Về sau Bé đậu nành có thể ở cùng với mẹ mãi sao?”
Lời này khiến cho Hàn Minh Thư sửng sốt một chút, lập tức gật đầu: “Đương nhiên, về sau hai mẹ con chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ, mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt.”
“Hừ.” Không nghĩ tới Bé đậu nành lại đột nhiên hừ một tiếng: “Bé đậu nành đã trưởng thành rồi, có thể bảo vệ mẹ, về sau mẹ gặp phải chuyện gì, đừng đưa Bé đậu nành đi, Bé đậu nành muốn ở bên cạnh mẹ.”
Hàn Minh Thư: “…”
Cậu bé nói lời này như một người lớn, khiến cho Hàn Minh Thư lập tức có chút cảm động, cô đưa tay khẽ vỗ về gáy của Bé đậu nành: “Bé đậu nành đã trưởng thành rồi, mẹ đã biết.”
Lời nói này của Tiểu Nhan mặc dù là lời đả kích, nhưng lại là lời nói thật, cho nên Hàn Minh Thư cũng không cãi lại.
Hơn nữa cô cũng biết con của mình không phải là người có trái tim pha lê dễ dàng bị người khác đả kích như vậy.
Quả nhiên, sau khi Bé đậu nành nghe xong lại rất khinh thường, hầm hừ nói: “Dì Tiểu Nhan chỉ thích đả kích người khác, không biết là ai vẫn luôn cầu xin cháu không nói việc của cô ấy với cậu!”
Vừa nghe đến việc này, nụ cười trên mặt của Tiểu Nhan lập tức không nhịn được nữa, cô làm bộ liền muốn đánh Bé đậu nành.
“Cháu ngứa da đúng không? Ngày ngày nhắc đến cậu của cháu để trêu ghẹo dì!”
“Mẹ ơi!”Bé đậu nành lập tức nhào vào trong ngực của Hàn Minh Thư, ôm chặt lấy cô, cầu cứu cô.
Hàn Minh Thư cười cười, đỡ được thế tấn công của Tiểu Nhan, sau đó nói khẽ: “Cậu và anh tớ đã phát triển đến bước nào rồi?”
Gương mặt của Tiểu Nhan lập tức đỏ bừng: “Minh Thư, cậu nói linh tinh gì vậy?”
Bé đậu nành lập tức lên tiếng cáo trạng: “Mẹ ơi, con nhìn thấy dì Tiểu Nhan hôn cậu!”
Nghe vậy, Hàn Minh Thư có chút chấn kinh: “Con nói cái gì?”
“A a a a!” Tiểu Nhan lại thật sự giống như bị dẫm lên cái đuôi, kêu to lên: “Bé đậu nành, chúa nói hươu nói vượn! Dì mới không có!”
“Có mà!” Bé đậu nành lẩm bẩm: “Ngày đó cháu trên lầu nhìn thấy, dì hôn cậu.”
Hàn Minh Thư nhìn về phía Tiểu Nhan, phát hiện trong đôi mắt và trên mặt của cô đều là sự thẹn thùng, rõ ràng chính là đã bị nói trúng chuyện trong lòng, nếu như cô không hôn Hàn Đông, thì Bé đậu nành sẽ không nói như vậy, hơn nữa Tiểu Nhan cũng sẽ không bối rối như bây giờ.
Chuyện này chỉ có thể chứng minh, Tiểu Nhan đã thực sự hôn Hàn Đông.
Vừa nghĩ tới gương mặt trầm ổn kia của Hàn Đông, vậy mà lại bị Tiểu Nhan hôn trộm, vậy anh ấy sẽ có biểu cảm như thế nào?
Hàn Minh Thư tò mò, nâng tay chống cằm nhìn về phía Tiểu Nhan.
“Có thể thông báo một chút quá trình hay không?”
“Tỉ như nói, cậu đã làm thế nào?”
“Hoặc là nói, biểu cảm anh tớ như thế nào?”
Tiểu Nhan: “…”
Hàn Minh Thư: “Tiểu Nhan, mau thành thật khai báo!”
“Tớ không nói chuyện với hai người nữa!” Tiểu Nhan dứt khoát tức giận tới mức trực tiếp quay người rời khỏi căn phòng, Hàn Minh Thư nhìn cô đỏ mặt đến mức sắp rỉ máu, chỉ có thể cười cười không tiếp tục đùa cô nữa.
“Mẹ ơi, có phải mẹ không tin Bé đậu nành hay không? Bé đậu nành thực sự đã nhìn thấy mà.”
Chờ sau khi Tiểu Nhan đi rồi, Bé đậu nành liền ngẩng cái đầu nhỏ hỏi.
Hàn Minh Thư đưa tay đánh yêu vào đầu mũi nhỏ của cậu bé một cái: “Sao mẹ lại không tin con chứ? Bé đậu nành thích dì Tiểu Nhan không? Để cô ấy làm mợ của con, con cảm thấy thế nào?”
Bé đậu nành nháy nháy mắt, đột nhiên vui vẻ.
“Sau khi dì Tiểu Nhan làm mợ của Bé đậu nành, có phải là về sau liền có thể thường xuyên làm đồ vật cho con ăn?”
Dáng vẻ ăn hàng này khiến cho Hàn Minh Thư buồn cười, gật đầu: “Đúng vậy.”
“Bé đậu nành nhớ kỹ, vậy bắt đầu từ ngày mai con sẽ đổi cách gọi.”
“Đổi cách gọi như thế nào?”
“Về sau con nhìn thấy dì Tiểu Nhan sẽ gọi là mợ.”
Hàn Minh Thư vuốt vuốt đầu của Bé đậu nành, cười không nói gì nữa.
Hơn nữa… Sau đó cô còn muốn hôn trộm lần thứ hai, mặc dù… Lần kia đã không tự chủ được mà chạy đi.
Thế nhưng mà…
Tiểu Nhan cắn ngón trỏ của mình, biểu cảm có chút dư vị.
Bờ môi của nam thần quả thật rất mềm.
Ngày đó qua đi, cô chỉ có thể hôn anh ở trong mơ, hơn nữa… Ở trong mơ Hàn Đông sẽ đáp lại, đồng thời… Còn rất có mị lực, rất cường thế.
Thế nhưng trong hiện thực làm sao có thể như vậy chứ?
Tiểu Nhan lại bắt đầu buồn rầu, ngã sấp xuống trên giường, vùi mặt vào bên trong gối đầu.
Leng keng…
Điện thoại di động vang lên một chút, Tiểu Nhan mở điện thoại ra, phát hiện là tin nhắn mà Hàn Minh Thư gửi đến, sau khi nhìn thấy nội dung phía trên, gương mặt của Tiểu Nhan lại bắt đầu đỏ lên.
Cô tức giận gõ chữ.
“Cậu ít chế giễu tớ thôi, hừ!”
“Tớ nào có chế giễu cậu, chỉ quan tâm một chút vấn đề tình cảm của anh tớ và bạn thân tớ thôi, tớ có tri kỉ không?”
“Hừ! Cậu vẫn nên quan tâm Dạ Âu Thần của cậu đi!”
Đầu bên kia trầm mặc một chút, Tiểu Nhan mới ý thức tới mình đã nói lời không nên nói, thế là cô lại vội vàng gõ chữ.
“Tớ không có ý kia, chỉ là cậu đừng luôn dùng chuyện đó để chế giễu tớ.”
“Cậu thừa nhận?”
Tiểu Nhan trừng to mắt, mẹ kiếp, thế mà cô lại bị lừa rồi.
Cô hừ một tiếng, nghĩ nghĩ dứt khoát trực tiếp trả lời.
“Vâng vâng vâng, tớ thừa nhận, sao nào?Không phải cậu đã biết anh cậu là nam thần của tớ sao, sắc đẹp ở trước mắt, ngày đó tớ liền không nhịn được.”
“Ồ, được đấy, có thể làm chị dâu của tớ hay không, liền nhìn biểu hiện sau này của cậu đi.”
Làm chị dâu của Minh Thư? Tiểu Nhan ôm mặt, bắt đầu ảo tưởng cảnh bản thân gả cho Hàn Đông.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Mẹ ơi! Bé đậu nành rất nhớ mẹ!” Bé đậu nành ôm lấy cánh tay Hàn Minh Thư, dùng mặt cọ cọ, vô cùng thân mật.
Hàn Minh Thư bị cậu nhóc cọ cọ mấy cái vào cánh tay, trong lòng mềm nhũn đến mức rối tinh rối mù.
“Không phải đã nói là ngày mai con mới tới sao? Tại sao hơn nửa đêm đã đến rồi?” Hàn Minh Thư ngồi xổm xuống, đưa tay nhéo nhéo gương mặt mềm mại của Bé đậu nành, cảm thấy xúc cảm cực kì tốt, thế là lại đưa tay vuốt vuốt.
Ngũ quan xinh xắn của Bé đậu nành bị Hàn Minh Thư chà đạp, chậm rãi biến hình, thế nhưng cậu bé nhưng không cảm thấy tức giận chút nào cả, ngược lại đáy mắt lại lóe lên ánh sáng vui mừng, một tay nắm chặt tay của Hàn Minh Thư: “Mẹ ơi, hôn hôn!”
Hàn Minh Thư cúi đầu, hôn một cái lên trên gương mặt của Bé đậu nành, rốt cục Bé đậu nành đã được như ý nguyện, cánh tay nhỏ ôm lấy cổ của cô.
“Về sau Bé đậu nành có thể ở cùng với mẹ mãi sao?”
Lời này khiến cho Hàn Minh Thư sửng sốt một chút, lập tức gật đầu: “Đương nhiên, về sau hai mẹ con chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ, mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt.”
“Hừ.” Không nghĩ tới Bé đậu nành lại đột nhiên hừ một tiếng: “Bé đậu nành đã trưởng thành rồi, có thể bảo vệ mẹ, về sau mẹ gặp phải chuyện gì, đừng đưa Bé đậu nành đi, Bé đậu nành muốn ở bên cạnh mẹ.”
Hàn Minh Thư: “…”
Cậu bé nói lời này như một người lớn, khiến cho Hàn Minh Thư lập tức có chút cảm động, cô đưa tay khẽ vỗ về gáy của Bé đậu nành: “Bé đậu nành đã trưởng thành rồi, mẹ đã biết.”
Lời nói này của Tiểu Nhan mặc dù là lời đả kích, nhưng lại là lời nói thật, cho nên Hàn Minh Thư cũng không cãi lại.
Hơn nữa cô cũng biết con của mình không phải là người có trái tim pha lê dễ dàng bị người khác đả kích như vậy.
Quả nhiên, sau khi Bé đậu nành nghe xong lại rất khinh thường, hầm hừ nói: “Dì Tiểu Nhan chỉ thích đả kích người khác, không biết là ai vẫn luôn cầu xin cháu không nói việc của cô ấy với cậu!”
Vừa nghe đến việc này, nụ cười trên mặt của Tiểu Nhan lập tức không nhịn được nữa, cô làm bộ liền muốn đánh Bé đậu nành.
“Cháu ngứa da đúng không? Ngày ngày nhắc đến cậu của cháu để trêu ghẹo dì!”
“Mẹ ơi!”Bé đậu nành lập tức nhào vào trong ngực của Hàn Minh Thư, ôm chặt lấy cô, cầu cứu cô.
Hàn Minh Thư cười cười, đỡ được thế tấn công của Tiểu Nhan, sau đó nói khẽ: “Cậu và anh tớ đã phát triển đến bước nào rồi?”
Gương mặt của Tiểu Nhan lập tức đỏ bừng: “Minh Thư, cậu nói linh tinh gì vậy?”
Bé đậu nành lập tức lên tiếng cáo trạng: “Mẹ ơi, con nhìn thấy dì Tiểu Nhan hôn cậu!”
Nghe vậy, Hàn Minh Thư có chút chấn kinh: “Con nói cái gì?”
“A a a a!” Tiểu Nhan lại thật sự giống như bị dẫm lên cái đuôi, kêu to lên: “Bé đậu nành, chúa nói hươu nói vượn! Dì mới không có!”
“Có mà!” Bé đậu nành lẩm bẩm: “Ngày đó cháu trên lầu nhìn thấy, dì hôn cậu.”
Hàn Minh Thư nhìn về phía Tiểu Nhan, phát hiện trong đôi mắt và trên mặt của cô đều là sự thẹn thùng, rõ ràng chính là đã bị nói trúng chuyện trong lòng, nếu như cô không hôn Hàn Đông, thì Bé đậu nành sẽ không nói như vậy, hơn nữa Tiểu Nhan cũng sẽ không bối rối như bây giờ.
Chuyện này chỉ có thể chứng minh, Tiểu Nhan đã thực sự hôn Hàn Đông.
Vừa nghĩ tới gương mặt trầm ổn kia của Hàn Đông, vậy mà lại bị Tiểu Nhan hôn trộm, vậy anh ấy sẽ có biểu cảm như thế nào?
Hàn Minh Thư tò mò, nâng tay chống cằm nhìn về phía Tiểu Nhan.
“Có thể thông báo một chút quá trình hay không?”
“Tỉ như nói, cậu đã làm thế nào?”
“Hoặc là nói, biểu cảm anh tớ như thế nào?”
Tiểu Nhan: “…”
Hàn Minh Thư: “Tiểu Nhan, mau thành thật khai báo!”
“Tớ không nói chuyện với hai người nữa!” Tiểu Nhan dứt khoát tức giận tới mức trực tiếp quay người rời khỏi căn phòng, Hàn Minh Thư nhìn cô đỏ mặt đến mức sắp rỉ máu, chỉ có thể cười cười không tiếp tục đùa cô nữa.
“Mẹ ơi, có phải mẹ không tin Bé đậu nành hay không? Bé đậu nành thực sự đã nhìn thấy mà.”
Chờ sau khi Tiểu Nhan đi rồi, Bé đậu nành liền ngẩng cái đầu nhỏ hỏi.
Hàn Minh Thư đưa tay đánh yêu vào đầu mũi nhỏ của cậu bé một cái: “Sao mẹ lại không tin con chứ? Bé đậu nành thích dì Tiểu Nhan không? Để cô ấy làm mợ của con, con cảm thấy thế nào?”
Bé đậu nành nháy nháy mắt, đột nhiên vui vẻ.
“Sau khi dì Tiểu Nhan làm mợ của Bé đậu nành, có phải là về sau liền có thể thường xuyên làm đồ vật cho con ăn?”
Dáng vẻ ăn hàng này khiến cho Hàn Minh Thư buồn cười, gật đầu: “Đúng vậy.”
“Bé đậu nành nhớ kỹ, vậy bắt đầu từ ngày mai con sẽ đổi cách gọi.”
“Đổi cách gọi như thế nào?”
“Về sau con nhìn thấy dì Tiểu Nhan sẽ gọi là mợ.”
Hàn Minh Thư vuốt vuốt đầu của Bé đậu nành, cười không nói gì nữa.
Hơn nữa… Sau đó cô còn muốn hôn trộm lần thứ hai, mặc dù… Lần kia đã không tự chủ được mà chạy đi.
Thế nhưng mà…
Tiểu Nhan cắn ngón trỏ của mình, biểu cảm có chút dư vị.
Bờ môi của nam thần quả thật rất mềm.
Ngày đó qua đi, cô chỉ có thể hôn anh ở trong mơ, hơn nữa… Ở trong mơ Hàn Đông sẽ đáp lại, đồng thời… Còn rất có mị lực, rất cường thế.
Thế nhưng trong hiện thực làm sao có thể như vậy chứ?
Tiểu Nhan lại bắt đầu buồn rầu, ngã sấp xuống trên giường, vùi mặt vào bên trong gối đầu.
Leng keng…
Điện thoại di động vang lên một chút, Tiểu Nhan mở điện thoại ra, phát hiện là tin nhắn mà Hàn Minh Thư gửi đến, sau khi nhìn thấy nội dung phía trên, gương mặt của Tiểu Nhan lại bắt đầu đỏ lên.
Cô tức giận gõ chữ.
“Cậu ít chế giễu tớ thôi, hừ!”
“Tớ nào có chế giễu cậu, chỉ quan tâm một chút vấn đề tình cảm của anh tớ và bạn thân tớ thôi, tớ có tri kỉ không?”
“Hừ! Cậu vẫn nên quan tâm Dạ Âu Thần của cậu đi!”
Đầu bên kia trầm mặc một chút, Tiểu Nhan mới ý thức tới mình đã nói lời không nên nói, thế là cô lại vội vàng gõ chữ.
“Tớ không có ý kia, chỉ là cậu đừng luôn dùng chuyện đó để chế giễu tớ.”
“Cậu thừa nhận?”
Tiểu Nhan trừng to mắt, mẹ kiếp, thế mà cô lại bị lừa rồi.
Cô hừ một tiếng, nghĩ nghĩ dứt khoát trực tiếp trả lời.
“Vâng vâng vâng, tớ thừa nhận, sao nào?Không phải cậu đã biết anh cậu là nam thần của tớ sao, sắc đẹp ở trước mắt, ngày đó tớ liền không nhịn được.”
“Ồ, được đấy, có thể làm chị dâu của tớ hay không, liền nhìn biểu hiện sau này của cậu đi.”
Làm chị dâu của Minh Thư? Tiểu Nhan ôm mặt, bắt đầu ảo tưởng cảnh bản thân gả cho Hàn Đông.