Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Trong khoảnh khắc đó người đàn ông ngồi giữa ngẩng đầu lên, đôi mắt nhanh chóng khóa cô lại, đáy mắt lóe lên một chút giảo hoạt.
Uhm.......Trong nháy mắt Loan Đậu Đậu hóa đá, đóng băng rồi.......Thế nào......Thế nào lại là hắn? Cái người thiếu chút nữa ăn cô!
Trời đất, cô nằm mơ sao?
Người đàn ông nắm sơ yếu lý lịch trong tay, nhíu mày rồi giọng trầm thấp lạnh lẽo nhưng dễ nghe nói “Tốt nghiệp thạc sĩ?”
Một lúc lâu Loan Đậu Đậu mới phản ứng được, trong đầu thoáng qua vô số ý nghĩ, bao gồm hình ảnh cả cái giường đầy máu mà cô bỏ lại, không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp hắn.
Hắn.......hắn sẽ không trả thù cô chứ?
“Vâng.” Nếu hắn còn chưa lên tiếng, phỏng vấn như bình thường vậy cô cũng tiếp tục như bình thường đi! Bi kịch! Đồng Thoại, mình sẽ giết bạn! Một trăm lần!
“Trước kia làm nhà báo? Báo nào?”
“Bát Quái Vô Cực!”
.......Người đàn ông trầm tư một chút, giống như kìm nén cái gì, tiếp tục hỏi: “Biết bốn ngôn ngữ? Nói nghe một chút.”
Uhm......Loan Đậu Đậu lo lắng, sơ yếu lý lịch chỉ là tùy tiện viết......Thật ra cô chỉ biết một ngôn ngữ......tiếng Trung!
Vắt hết óc, miệng liền không tự chủ nói ra câu nói của nhân vật nữ chính trong phim hoạt hình hôm qua xem: “Amita......Ether......”
“Phốc......” Hai vị chủ khảo vừa mới uống nước liền phun ra ngoài. Người đàn ông ngồi ở giữa nhíu mày, khóe miệng co quắp một chút.
Loan Đậu Đậu thấy sắc mặt bọn họ khác nhau cũng biết mình không đùa được. Liền đứng dậy đi ra. Xui xẻo gặp phải người đàn ông quỷ dị này. May mắn phía sau còn hai người, a di đà phật, hy vọng cô không rớt!
Vừa đi ra đến cửa chợt nghe thấy giọng nói lạnh lẽo vang lên phía sau lưng: “Cô Loan, chúc mừng cô trúng tuyển.”
Lời này vừa nói ra, không chỉ Loan Đậu Đậu ngay cả hai người phỏng vấn bên cạnh cũng kinh ngạc. Tổng giám đốc không sao chứ? Người có thần kinh không ổn như vậy cũng muốn? Hay là giữa bọn họ có......Trong lòng đã biết trước rồi nên không nói chuyện nhiều.
Loan Đậu Đậu đầu óc choáng váng ngồi ký hợp đồng. Ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc viết tên của mình.
Ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ, nghe mọi người gọi hắn là tổng giám đốc nhưng không biết tên hắn. Về sau còn phải làm việc với nhau có nên hỏi hay không đây? Tốt hơn hết gọi theo mọi người “Tổng giám đốc”.
“Loan Đậu Đậu!” Cuối cùng tổng giám đốc cũng mở miệng.
“Có!” Loan Đậu Đậu đứng dậy chạy đến trước mặt hắn, khéo léo hỏi: “Xin hỏi tổng giám đốc có gì phân phó?”
“Trước tiên lấy cho tôi một ly cà phê, sau đó đi in phần tài liệu này, thông báo các quản lý hai mươi phút sau họp. Còn có.......”
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt nhìn Loan Đậu Đậu ngu ngốc “Tan làm đến nhà tôi giặt gra trải giường!”
“Hả?” Loan Đậu Đậu hoài nghi lỗ tai mình xảy ra vấn đề, In tài liệu, lấy cà phê, thông báo các quản lý đi họp là công việc cô phải làm nhưng tại sao lại muốn cô đến nhà hắn giặt gra giường, chuyện này không phải do người giúp việc làm sao?
Loan Đậu Đậu rất giận,vô cùng tức giận,tức giận đến nỗi muốn đập bàn.
Hắn khẽ nhấc khóe môi, giọng nói lạnh lẽo từ trong môi truyền ra: “Có cần tôi nhắc chuyện bốn ngày trước cô......”
“Uhm.......Không cần!” Loan Đậu Đậu cúi đầu, giống như thỏ trắng mất củ cà rốt, mấy giây sau ngẩng đầu chăm chú hỏi: “Xin hỏi bây giờ tôi có thể từ chức không?”
Ngược lại lần này hắn không cười lạnh, mà là cười to hơn, chỉ chỉ hợp đồng: “Cô ký hợp đồng hai năm, nếu như vi phạm hợp đồng phải bồi thường một trăm nghìn tiền mặt.”
Uhm.......Trong nháy mắt Loan Đậu Đậu hóa đá, đóng băng rồi.......Thế nào......Thế nào lại là hắn? Cái người thiếu chút nữa ăn cô!
Trời đất, cô nằm mơ sao?
Người đàn ông nắm sơ yếu lý lịch trong tay, nhíu mày rồi giọng trầm thấp lạnh lẽo nhưng dễ nghe nói “Tốt nghiệp thạc sĩ?”
Một lúc lâu Loan Đậu Đậu mới phản ứng được, trong đầu thoáng qua vô số ý nghĩ, bao gồm hình ảnh cả cái giường đầy máu mà cô bỏ lại, không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp hắn.
Hắn.......hắn sẽ không trả thù cô chứ?
“Vâng.” Nếu hắn còn chưa lên tiếng, phỏng vấn như bình thường vậy cô cũng tiếp tục như bình thường đi! Bi kịch! Đồng Thoại, mình sẽ giết bạn! Một trăm lần!
“Trước kia làm nhà báo? Báo nào?”
“Bát Quái Vô Cực!”
.......Người đàn ông trầm tư một chút, giống như kìm nén cái gì, tiếp tục hỏi: “Biết bốn ngôn ngữ? Nói nghe một chút.”
Uhm......Loan Đậu Đậu lo lắng, sơ yếu lý lịch chỉ là tùy tiện viết......Thật ra cô chỉ biết một ngôn ngữ......tiếng Trung!
Vắt hết óc, miệng liền không tự chủ nói ra câu nói của nhân vật nữ chính trong phim hoạt hình hôm qua xem: “Amita......Ether......”
“Phốc......” Hai vị chủ khảo vừa mới uống nước liền phun ra ngoài. Người đàn ông ngồi ở giữa nhíu mày, khóe miệng co quắp một chút.
Loan Đậu Đậu thấy sắc mặt bọn họ khác nhau cũng biết mình không đùa được. Liền đứng dậy đi ra. Xui xẻo gặp phải người đàn ông quỷ dị này. May mắn phía sau còn hai người, a di đà phật, hy vọng cô không rớt!
Vừa đi ra đến cửa chợt nghe thấy giọng nói lạnh lẽo vang lên phía sau lưng: “Cô Loan, chúc mừng cô trúng tuyển.”
Lời này vừa nói ra, không chỉ Loan Đậu Đậu ngay cả hai người phỏng vấn bên cạnh cũng kinh ngạc. Tổng giám đốc không sao chứ? Người có thần kinh không ổn như vậy cũng muốn? Hay là giữa bọn họ có......Trong lòng đã biết trước rồi nên không nói chuyện nhiều.
Loan Đậu Đậu đầu óc choáng váng ngồi ký hợp đồng. Ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc viết tên của mình.
Ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ, nghe mọi người gọi hắn là tổng giám đốc nhưng không biết tên hắn. Về sau còn phải làm việc với nhau có nên hỏi hay không đây? Tốt hơn hết gọi theo mọi người “Tổng giám đốc”.
“Loan Đậu Đậu!” Cuối cùng tổng giám đốc cũng mở miệng.
“Có!” Loan Đậu Đậu đứng dậy chạy đến trước mặt hắn, khéo léo hỏi: “Xin hỏi tổng giám đốc có gì phân phó?”
“Trước tiên lấy cho tôi một ly cà phê, sau đó đi in phần tài liệu này, thông báo các quản lý hai mươi phút sau họp. Còn có.......”
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt nhìn Loan Đậu Đậu ngu ngốc “Tan làm đến nhà tôi giặt gra trải giường!”
“Hả?” Loan Đậu Đậu hoài nghi lỗ tai mình xảy ra vấn đề, In tài liệu, lấy cà phê, thông báo các quản lý đi họp là công việc cô phải làm nhưng tại sao lại muốn cô đến nhà hắn giặt gra giường, chuyện này không phải do người giúp việc làm sao?
Loan Đậu Đậu rất giận,vô cùng tức giận,tức giận đến nỗi muốn đập bàn.
Hắn khẽ nhấc khóe môi, giọng nói lạnh lẽo từ trong môi truyền ra: “Có cần tôi nhắc chuyện bốn ngày trước cô......”
“Uhm.......Không cần!” Loan Đậu Đậu cúi đầu, giống như thỏ trắng mất củ cà rốt, mấy giây sau ngẩng đầu chăm chú hỏi: “Xin hỏi bây giờ tôi có thể từ chức không?”
Ngược lại lần này hắn không cười lạnh, mà là cười to hơn, chỉ chỉ hợp đồng: “Cô ký hợp đồng hai năm, nếu như vi phạm hợp đồng phải bồi thường một trăm nghìn tiền mặt.”