Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng-307
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút - Chương 308: Xin em hãy tha thứ cho anh! 5
Cô nhìn chằm chằm áo quần trên người Du Thần Ích, đột nhiên nhớ lại, đây chính là bộ quần áo anh ta mặc ngày anh ta tới bệnh viện gặp cô, chẳng lẽ…
( chẳng lẽ gì nữa, nhiều ngày k tắm đấy mà@!)
“ Anh ta đây là có chuyện gì vậy?” Cô nghiêng đầu hỏi Lam Dật Thần
Lam Dật Thần nhìn bạn tốt, trên khuôn mặt tuấn dật của anh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói, “ Kể từ ngày cậu ấy tới bệnh viện gặp chị sau đó trở về, liền chạy tới quầy rượu này liều mạng uống rượu, ai tới khuyên đều vô dụng!” Anh thật sự không nhìn nổi nữa rồi mới bất đắc dĩ đi tìm Văn Hinh
Nghe vậy, Văn Hinh nhíu mày thật sâu, nhìn Du Thần Ích, trong lòng cô vừa tức vừa lo lắng lại vừa hận
Lúc này, Lam Dật Thần lại lặng lẽ nói: “ Chị dâu, thật ra thì cậu ấy rất để ý tới chị, ngay cả tôi cũng có thể nhận ra, cậu ấy đã yêu chị, có điều trong lòng cậu ấy vẫn có chút khúc mắc không vượt qua được, cho nên mới chưa bao giờ thổ lộ với chị!”
“ Là bởi vì Phương Tình sao?” Văn Hinh nhàn nhạt hỏi, cô dĩ nhiên biết Du Thần Ích có để ý tới mình một chút, nhưng mà, chỉ có vậy thôi chưa đủ để thắng được vị trí của người phụ nữ kia trong lòng anh ta Anh ta yêu nhất, là người phụ nữ kia, vợ trước của anh ta
Cô vĩnh viễn không thể tranh giành được với một người chết, thật là nực cười!
“ Chị biết?” Lam Dật Thần có chút kinh ngạc, theo lí mà nói chắc chắn Du Thần Ích sẽ không nói cho cô ấy biết những chuyện này, bởi vì Phương Tình vĩnh viễn vẫn là nỗi đau lớn nhất trong đời Du Thần Ích
Văn Hinh gật đầu một cái, ánh mắt vẫn nhìn về phía Du Thần Ích, lạnh nhạt nói: “ Biết một chút, chỉ có điều là tôi không biết đã xảy ra chuyện gì”
Nghe vậy, Lam Dật Thần không khỏi thở dài thật sâu, “ Những chuyện này, sau này để chính miệng Du Thần Ích nói cho chị biết thôi” Dù sao anh cũng chỉ là người ngoài, nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác, luôn là không tốt
"Tình nhi!" Lúc này, Du Thần Ích vốn đang say mèm đột nhiên đọc lớn tên người nào đó, thanh âm dù rất nhẹ, nhưng vẫn khiến hai người đứng đây nghe rất rõ ràng
Nghe thấy câu nói đó, trong lòng Văn Hinh đắng chát, cô cười nhạt nói: “ Nhìn xem, quả nhiên thứ anh ta để ý nhất, vẫn là người phụ nữ ấy!” Lời nói của cô vừa dứt, Du Thần Ích đột nhiên lại đọc tên một người, khiến cô lập tức ngây dại
Anh ta vừa mới nói cái gì?
Văn Hinh, thật xin lỗi!
Cô không nghe lầm chứ?
Cô biết, một người say ngủ thiếp đi, một khi nói ra thì nó biểu thị người này rất để ý
Tâm cô lúc này, đột nhiên có chút rối loạn!
Lam Dật Thần nhìn cô một cái, sau đó trở về bên cạnh Du Thần Ích, muốn đánh thức anh ta, “ Thần Ích, cậu tỉnh, cậu xem ai tới này!” Nhưng bất luận anh có đẩy có kêu thế nào, cái tên say rượu đó cũng không có chút động tĩnh nào
“ Thần Ích, Văn Hinh tới thăm cậu!” Đột nhiên anh nói nhẹ vào bên tai Du Thần Ích “ Cô ấy nói cô ấy đã tha thứ cho cậu, muốn cùng cậu về nhà!”
Văn Hinh nghe thấy vừa định phản bác lại, lại thấy Du Thần Ích vốn đang say mèm lập tức tỉnh lại, bắt lấy ống tay áo Lam Dật Thần, luôn miệng hỏi: “ Văn Hinh đâu rồi, cô ấy ở đâu? Ở chỗ nào?”
Cô nhìn chằm chằm áo quần trên người Du Thần Ích, đột nhiên nhớ lại, đây chính là bộ quần áo anh ta mặc ngày anh ta tới bệnh viện gặp cô, chẳng lẽ…
( chẳng lẽ gì nữa, nhiều ngày k tắm đấy mà@!)
“ Anh ta đây là có chuyện gì vậy?” Cô nghiêng đầu hỏi Lam Dật Thần
Lam Dật Thần nhìn bạn tốt, trên khuôn mặt tuấn dật của anh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói, “ Kể từ ngày cậu ấy tới bệnh viện gặp chị sau đó trở về, liền chạy tới quầy rượu này liều mạng uống rượu, ai tới khuyên đều vô dụng!” Anh thật sự không nhìn nổi nữa rồi mới bất đắc dĩ đi tìm Văn Hinh
Nghe vậy, Văn Hinh nhíu mày thật sâu, nhìn Du Thần Ích, trong lòng cô vừa tức vừa lo lắng lại vừa hận
Lúc này, Lam Dật Thần lại lặng lẽ nói: “ Chị dâu, thật ra thì cậu ấy rất để ý tới chị, ngay cả tôi cũng có thể nhận ra, cậu ấy đã yêu chị, có điều trong lòng cậu ấy vẫn có chút khúc mắc không vượt qua được, cho nên mới chưa bao giờ thổ lộ với chị!”
“ Là bởi vì Phương Tình sao?” Văn Hinh nhàn nhạt hỏi, cô dĩ nhiên biết Du Thần Ích có để ý tới mình một chút, nhưng mà, chỉ có vậy thôi chưa đủ để thắng được vị trí của người phụ nữ kia trong lòng anh ta Anh ta yêu nhất, là người phụ nữ kia, vợ trước của anh ta
Cô vĩnh viễn không thể tranh giành được với một người chết, thật là nực cười!
“ Chị biết?” Lam Dật Thần có chút kinh ngạc, theo lí mà nói chắc chắn Du Thần Ích sẽ không nói cho cô ấy biết những chuyện này, bởi vì Phương Tình vĩnh viễn vẫn là nỗi đau lớn nhất trong đời Du Thần Ích
Văn Hinh gật đầu một cái, ánh mắt vẫn nhìn về phía Du Thần Ích, lạnh nhạt nói: “ Biết một chút, chỉ có điều là tôi không biết đã xảy ra chuyện gì”
Nghe vậy, Lam Dật Thần không khỏi thở dài thật sâu, “ Những chuyện này, sau này để chính miệng Du Thần Ích nói cho chị biết thôi” Dù sao anh cũng chỉ là người ngoài, nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác, luôn là không tốt
"Tình nhi!" Lúc này, Du Thần Ích vốn đang say mèm đột nhiên đọc lớn tên người nào đó, thanh âm dù rất nhẹ, nhưng vẫn khiến hai người đứng đây nghe rất rõ ràng
Nghe thấy câu nói đó, trong lòng Văn Hinh đắng chát, cô cười nhạt nói: “ Nhìn xem, quả nhiên thứ anh ta để ý nhất, vẫn là người phụ nữ ấy!” Lời nói của cô vừa dứt, Du Thần Ích đột nhiên lại đọc tên một người, khiến cô lập tức ngây dại
Anh ta vừa mới nói cái gì?
Văn Hinh, thật xin lỗi!
Cô không nghe lầm chứ?
Cô biết, một người say ngủ thiếp đi, một khi nói ra thì nó biểu thị người này rất để ý
Tâm cô lúc này, đột nhiên có chút rối loạn!
Lam Dật Thần nhìn cô một cái, sau đó trở về bên cạnh Du Thần Ích, muốn đánh thức anh ta, “ Thần Ích, cậu tỉnh, cậu xem ai tới này!” Nhưng bất luận anh có đẩy có kêu thế nào, cái tên say rượu đó cũng không có chút động tĩnh nào
“ Thần Ích, Văn Hinh tới thăm cậu!” Đột nhiên anh nói nhẹ vào bên tai Du Thần Ích “ Cô ấy nói cô ấy đã tha thứ cho cậu, muốn cùng cậu về nhà!”
Văn Hinh nghe thấy vừa định phản bác lại, lại thấy Du Thần Ích vốn đang say mèm lập tức tỉnh lại, bắt lấy ống tay áo Lam Dật Thần, luôn miệng hỏi: “ Văn Hinh đâu rồi, cô ấy ở đâu? Ở chỗ nào?”
Bình luận facebook