Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4086
Chương 4086
Nếu tự mình muốn hạ gục ông ấy, hoàn toàn không thể dựa vào mấy cách tà môn ngoại đạo này được, tại nó hình như cũng không quá hữu dụng như vậy.
Vì vậy, cô ta phải nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để khiến người đàn ông này gật đầu.
Ngay lúc mà Tô Bích Xuân đang mải đau đầu suy nghĩ, cửa thang máy ở tâng năm đột nhiên mở ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Quan Triều Viễn và Tô Lam cùng nhau đi ra ngoài.
Đôi mắt của cô ta rơi vào trên người Tô Lam, đúng nhai Làm sao cô ta quên được người phụ nữ tỉ tiện này!
Tô Lam đã đặt lịch hẹn với ông Thuy Kì Tạp, có nghĩa là cô đã phải chuẩn bị trước đầy đủ tất cả mọi thứ.
Phải biết, có một nhà sản xuất xuất sắc như vậy đứng sau công ty, cùng với đầu óc của Tô Lam, kế hoạch của bọn họ chắc phải rất xuất sắc!
“Tốt lắm, xem ra tôi có cách rồi!”
Một tia sáng xấu xa lóe lên trong mắt Tô Bích Xuân, cô ta quay người nhanh chóng rời đi trước khi Tô Lam nhìn thấy mình.
“Đây rồi, cửa hàng mà em đang tìm ở đó!”
Tô Lam nhìn thoáng qua cửa hàng mà cô đã tìm thấy.
Quan Triều Viễn sánh vai với cô, sau khi cả hai bước vào trong cửa hàng, bọn họ nhìn quanh một lượt: “Em có thấy thích mẫu nào không?”
Cô nhân viên bán hàng bên cạnh cũng rất ân cần và nói chuyện lịch sự: “Xin chào, thưa cô, mỗi món đồ trang sức chúng tôi có ở đây đều là có một không hai, đăng sau mỗi món đồ cũng đều có một câu chuyện dành riêng cho nó, cho nên dù là để mang đi tặng hay là tự mình sử dụng thì đều là sự lựa chọn tốt nhất.”
Sau khi nghe điều này, Tô Lam chớp mắt đắc thắng với Quan Triều Viễn.
“Nó giống như một vật có giá trị kỷ niệm vậy, kiểu dáng của nó cũng rất đẹp, cô ấy chắc chắn sẽ rất thích nó.”
Trong khi nói chuyện, Tô Lam đã đi đến bên cạnh quầy thu ngân.
Bởi vì ánh mắt của cô đã bị thu hút bởi chiếc vòng cổ độc đáo ở đó.
Sợi dây chuyền này được khảm kim cương màu tím, là hình con mắt rất tinh xảo, hẳn tay nghề của người thiết kế món đồ này vô cùng tài giỏi.
Xuyên qua lớp kính nặng nề, đầu ngón tay cô nhẹ nhàng lướt qua sợi dây chuyền, ánh mắt rơi vào Đôi Mắt Thiên Thần trên sợi dây ấy không thể rời mắt.
Nhìn phản ứng của cô, Quan Triều Viễn biết rõ hôm nay mình sẽ chọn gì: “Sợi dây chuyên này cũng không tệ.”
Tô Lam vui mừng ngước nhìn anh: “Thật sao? Thật ra, em cũng rất thích ý nghĩa của Đôi Mắt Thiên Thần trên sợi dây này, nó có nghĩa là người đeo nó sẽ khỏe mạnh và hạnh phúc như một thiên thần, hơn nữa nó còn có thể mang lại may mắn cho người đeo nó.
Em nghĩ nó rất hợp với cô ấy!”
Tô Lam mỉm cười với nhân viên bán hàng rất lịch sự: “Xin chào, cô có thể giúp tôi lấy sợi dây chuyền này không.”
Vẻ mặt cô nhân viên bán hàng có vẻ hơi do dự, cô ấy liếc nhìn Tô Lam một cách nghi ngờ: “Cô cũng thích cái này sao?”
Nếu tự mình muốn hạ gục ông ấy, hoàn toàn không thể dựa vào mấy cách tà môn ngoại đạo này được, tại nó hình như cũng không quá hữu dụng như vậy.
Vì vậy, cô ta phải nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để khiến người đàn ông này gật đầu.
Ngay lúc mà Tô Bích Xuân đang mải đau đầu suy nghĩ, cửa thang máy ở tâng năm đột nhiên mở ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Quan Triều Viễn và Tô Lam cùng nhau đi ra ngoài.
Đôi mắt của cô ta rơi vào trên người Tô Lam, đúng nhai Làm sao cô ta quên được người phụ nữ tỉ tiện này!
Tô Lam đã đặt lịch hẹn với ông Thuy Kì Tạp, có nghĩa là cô đã phải chuẩn bị trước đầy đủ tất cả mọi thứ.
Phải biết, có một nhà sản xuất xuất sắc như vậy đứng sau công ty, cùng với đầu óc của Tô Lam, kế hoạch của bọn họ chắc phải rất xuất sắc!
“Tốt lắm, xem ra tôi có cách rồi!”
Một tia sáng xấu xa lóe lên trong mắt Tô Bích Xuân, cô ta quay người nhanh chóng rời đi trước khi Tô Lam nhìn thấy mình.
“Đây rồi, cửa hàng mà em đang tìm ở đó!”
Tô Lam nhìn thoáng qua cửa hàng mà cô đã tìm thấy.
Quan Triều Viễn sánh vai với cô, sau khi cả hai bước vào trong cửa hàng, bọn họ nhìn quanh một lượt: “Em có thấy thích mẫu nào không?”
Cô nhân viên bán hàng bên cạnh cũng rất ân cần và nói chuyện lịch sự: “Xin chào, thưa cô, mỗi món đồ trang sức chúng tôi có ở đây đều là có một không hai, đăng sau mỗi món đồ cũng đều có một câu chuyện dành riêng cho nó, cho nên dù là để mang đi tặng hay là tự mình sử dụng thì đều là sự lựa chọn tốt nhất.”
Sau khi nghe điều này, Tô Lam chớp mắt đắc thắng với Quan Triều Viễn.
“Nó giống như một vật có giá trị kỷ niệm vậy, kiểu dáng của nó cũng rất đẹp, cô ấy chắc chắn sẽ rất thích nó.”
Trong khi nói chuyện, Tô Lam đã đi đến bên cạnh quầy thu ngân.
Bởi vì ánh mắt của cô đã bị thu hút bởi chiếc vòng cổ độc đáo ở đó.
Sợi dây chuyền này được khảm kim cương màu tím, là hình con mắt rất tinh xảo, hẳn tay nghề của người thiết kế món đồ này vô cùng tài giỏi.
Xuyên qua lớp kính nặng nề, đầu ngón tay cô nhẹ nhàng lướt qua sợi dây chuyền, ánh mắt rơi vào Đôi Mắt Thiên Thần trên sợi dây ấy không thể rời mắt.
Nhìn phản ứng của cô, Quan Triều Viễn biết rõ hôm nay mình sẽ chọn gì: “Sợi dây chuyên này cũng không tệ.”
Tô Lam vui mừng ngước nhìn anh: “Thật sao? Thật ra, em cũng rất thích ý nghĩa của Đôi Mắt Thiên Thần trên sợi dây này, nó có nghĩa là người đeo nó sẽ khỏe mạnh và hạnh phúc như một thiên thần, hơn nữa nó còn có thể mang lại may mắn cho người đeo nó.
Em nghĩ nó rất hợp với cô ấy!”
Tô Lam mỉm cười với nhân viên bán hàng rất lịch sự: “Xin chào, cô có thể giúp tôi lấy sợi dây chuyền này không.”
Vẻ mặt cô nhân viên bán hàng có vẻ hơi do dự, cô ấy liếc nhìn Tô Lam một cách nghi ngờ: “Cô cũng thích cái này sao?”
Bình luận facebook