Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Mấy ngày sau đó Cách Cổ Lạp trở nên rất lạ. Cô lấy lí do buồn chán nên đã bảo với Loss mua cho cô một chiếc điện thoại mới. Ban đầu, Loss không muốn cô có liên lạc với bất cứ ai, nhưng thấy vẻ mặt buồn đó hắn lại không nỡ.
Thực ra, Cách Cổ Lạ biết rằng trí nhớ của bản thân ngày càng tệ. Chính vì vậy mà ngày nào cô cũng ghi chép và quay video lại. Nhỡ sáng hôm sau cô mà quên thì vẫn có thể biết được kế hoạch ngày hôm qua của mình. Chính vì vậy mà cô luôn giữ điện thoại bên mình không rời nửa bước.
Tối hôm đó, Cách Cổ Lạp can đảm mặc một chiếc váy ngắn ren màu đỏ. Nhân lúc mọi người không để ý, cô lẻn vào phòng ngủ của Loss. Đợi khi Loss vừa ở trong phòng tắm đi ra, trên người mặc một chiếc áo choàng tắm, tóc vẫn còn hơi ướt khiến bất kì người hụ nữ nào nhìn vào cũng mê mẩn. Cách Cổ Lạp bất ngờ ôm lấy thắt lưng của hắn từ phía sau.
Cơ thể của hắn cứng đờ mấy giây, Cách Cổ Lạ vùi mặt vào lưng của hắn, tay lại càng siết chặt hơn.
\- Cổ Lạp? Cô....
Loss gỡ tay của cô ra rồi quay người lại. Thân thể trắng nõn mảnh mai ẩn hiện qua lớp váy mỏng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. Đặc biệt, khi hắn nhìn vào gương mặt của cô, lại càng bị hớp hồn hơn. Loss ngây ngốc đưa tay chạm lên bên má của cô, dần dần hắn cúi xuống. Môi hai người chỉ còn cách một chút xíu, Cách Cổ Lạp nhanh chóng lấy tay chặn miệng hắn lại. Tay cô vòng qua cổ của hắn, hương thơm tự nhiên toả ra từ cơ thể cô khiến cổ hắn bất giác khô nóng.
\- Đêm nay... Tôi có thể ở đây với anh không?
Nghe được những lời này, Loss rất kích động. Hắn mạnh bạo ôm lấy cô rồi cúi xuống hõm cổ của cô hít một hơi sâu.
\- Tôi rất vui...
\- Vậy anh yêu tôi hay yêu gương mặt của tôi?
\- Tôi yêu gương mặt của em.
Hắn đang mải chìm trong sự vui sướng mà không biết rằng bản thân vừa lỡ lời. Cách Cổ Lạp bất giác nắm chặt tay lại thành nắm đấm. Cho đến khi Loss ôm cô đến bên giường, định cởi chiếc váy mỏng trên người của cô ra, Cách Cổ Lạp chợt đưa ra lời đề nghị.
\- Anh có muốn uống một chút rượu không?
\- Rượu?
\- Sẽ kích thích hơn đấy!
Thấy hắn không trả lời, cô biết chắc chắn rằng hắn đã đồng ý. Chính vì vậy, cô lập tức hôn nhẹ một cái lên má hắn rồi lấy hai ly rượu mà mình chuẩn bị sẵn trên chiếc bàn cạnh đó đưa cho hắn một ly.
Mà Loss hoàn toàn bị Cách Cổ Lạp quyến rũ nên hắn không ngần ngại mà cầm ly rượu trên tay cô uống cạn cả ly. Sau đó, Loss ném chiếc ly xuống chiếc thảm dưới đất rồi cởi chiếc váy trên người cô.
Còn đang định cởi nút thắt cuối cùng, đầu óc của Loss có chút mơ hồ không rõ ràng. Hắn cố gắng mở to mắt để bản than thanh tỉnh, cuối cùng không thể chịu đựng được mà ngã bất tỉnh lên người cô.
\- Loss? Anh sao vậy?
Có lay mãi hắn cũng không tỉnh lại, khoé miệng của Cách Cổ Lạp chợt cong lên. Cô đẩy cơ thể cường tráng của Loss sang một bên rồi nhanh chóng mở ngăn kéo tủ lục tìm thẻ riêng.
Theo như nhiều ngày ở đây, cô phát hiện ra rằng bản thân không thể ra ngoài khi chưa được sự cho phép của Loss. Mà để bảo vệ canh gác thông qua, cô buộc phải lấy được tấm thẻ đen của Loss. Bây giờ mà tự dưng tiếp cận hắn sẽ bị nghi ngờ ngay, chính vì vậy cô mới đánh cược, liều mạng quyến rũ hắn để cho hắn uống thuốc ngủ.
Thở hắt ra một hơi, Cách Cổ Lạp nhanh chóng mở tủ đồ của Loss ra lấy một chiếc áo sơ mi to của hắn mặc vào. Sau đó, cô quấn thêm một chiếc thắt lưng khiến chiếc áo sơ mi giờ đã trở thành một chiếc váy dài đến đầu gối.
Cô cầm thẻ đen mở cửa đi ra ngoài. Thu xếp mọi thưa xong, cô rẽ qua phòng của Nhiếp Lạc Dật lôi thằng bé theo rồi đi ra cổng.
Quả như cô dự đoán, đám áo đen đứng gác bảo cô đã có sự đồng ý của Loss chưa. Cách Cổ Lạp đưa thẻ đen cho tên áo đen đó rồi thành công vượt ải.
Cô cầm chiếc túi xách đựng tiền mặt trên tay, rồi bắt một chiếc taxi đi đến sân bay. Theo như cô dự tính, còn khoảng 2 giờ nữa thuốc sẽ hết tác dụng. Như vậy, khi Loss tỉnh lại phát hiện cô rời đi rồi thì hắn cũng sẽ chẳng thể nào bắt cô lại được. Đơn giản là khi đó, cô và thằng oắt con Nhiếp Lạc Dật đang ở trên máy bay lên đường sang Trung Quốc rồi...
\- Thủ tục đã xong, quý khách hãy đi gửi đồ rồi chờ khoảng 30 phút nữa máy bay sẽ cất cánh.
Nhân viên bán vé vui vẻ cười nói với cô. Cách Cổ Lạp hài lòng gật đầu rồi cùng với Nhiếp Lạc Dật đi vào bên trong phòng chờ.
Vì mua vé đi ngay chuyến này mà cô đã tốn một khoản tiền kha khá. Đợi sang nước khác rồi cô sẽ nghĩ cách kiếm tiền sau. Còn đang suy nghĩ, Nhiếp Lạc Dật đột nhiên hỏi cô.
\- Hộ chiếu chị lấy ở đâu vậy?
\- Tôi thuê chuyên gia làm giả giấy tờ.
\- Chị được lắm, lại còn có thể qua mặt được nhân viên anh ninh ở sân bay Quốc Tế.
\- Hết cách rồi, muốn trốn thì phải liều thôi!
Hai người nhìn nhau bật cười, bọn họ đã sắp có một cuộc sống mới.
\_\_\_\_\_\_\_
Quả như Cách Cổ Lạp dự đoán. Khi Loss tỉnh dậy thì điên tiết cho tất cả thuộc hạ đi tìm kiếm cô và Nhiếp Lạc Dật. Hắn tức đến nỗi đập vỡ bất cứ thứ gì hắn thấy ngứa mắt trong biệt thự. Hắn đã giữ gương mặt của Cách Cổ Lạp như vậy mà cô dám bỏ đi!
\- Thưa ngài, theo như thông tin chúng tôi được biết, Cách tiểu thư đã đến sân bay. Vừa vặn chuyến bay cất cánh được khoảng 1 tiếng rưỡi trước.
\- Trốn sao? Không gì có thể ngăn cản được tôi cả! Một khi Loss này muốn thứ gì đó... Thì chắc chắn sẽ phải có được! Cách Cổ Lạp muốn trốn, tôi sẽ tự tay bắt cô ta lại rồi chặt chân của cô ta đi!
Thực ra, Cách Cổ Lạ biết rằng trí nhớ của bản thân ngày càng tệ. Chính vì vậy mà ngày nào cô cũng ghi chép và quay video lại. Nhỡ sáng hôm sau cô mà quên thì vẫn có thể biết được kế hoạch ngày hôm qua của mình. Chính vì vậy mà cô luôn giữ điện thoại bên mình không rời nửa bước.
Tối hôm đó, Cách Cổ Lạp can đảm mặc một chiếc váy ngắn ren màu đỏ. Nhân lúc mọi người không để ý, cô lẻn vào phòng ngủ của Loss. Đợi khi Loss vừa ở trong phòng tắm đi ra, trên người mặc một chiếc áo choàng tắm, tóc vẫn còn hơi ướt khiến bất kì người hụ nữ nào nhìn vào cũng mê mẩn. Cách Cổ Lạp bất ngờ ôm lấy thắt lưng của hắn từ phía sau.
Cơ thể của hắn cứng đờ mấy giây, Cách Cổ Lạ vùi mặt vào lưng của hắn, tay lại càng siết chặt hơn.
\- Cổ Lạp? Cô....
Loss gỡ tay của cô ra rồi quay người lại. Thân thể trắng nõn mảnh mai ẩn hiện qua lớp váy mỏng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. Đặc biệt, khi hắn nhìn vào gương mặt của cô, lại càng bị hớp hồn hơn. Loss ngây ngốc đưa tay chạm lên bên má của cô, dần dần hắn cúi xuống. Môi hai người chỉ còn cách một chút xíu, Cách Cổ Lạp nhanh chóng lấy tay chặn miệng hắn lại. Tay cô vòng qua cổ của hắn, hương thơm tự nhiên toả ra từ cơ thể cô khiến cổ hắn bất giác khô nóng.
\- Đêm nay... Tôi có thể ở đây với anh không?
Nghe được những lời này, Loss rất kích động. Hắn mạnh bạo ôm lấy cô rồi cúi xuống hõm cổ của cô hít một hơi sâu.
\- Tôi rất vui...
\- Vậy anh yêu tôi hay yêu gương mặt của tôi?
\- Tôi yêu gương mặt của em.
Hắn đang mải chìm trong sự vui sướng mà không biết rằng bản thân vừa lỡ lời. Cách Cổ Lạp bất giác nắm chặt tay lại thành nắm đấm. Cho đến khi Loss ôm cô đến bên giường, định cởi chiếc váy mỏng trên người của cô ra, Cách Cổ Lạp chợt đưa ra lời đề nghị.
\- Anh có muốn uống một chút rượu không?
\- Rượu?
\- Sẽ kích thích hơn đấy!
Thấy hắn không trả lời, cô biết chắc chắn rằng hắn đã đồng ý. Chính vì vậy, cô lập tức hôn nhẹ một cái lên má hắn rồi lấy hai ly rượu mà mình chuẩn bị sẵn trên chiếc bàn cạnh đó đưa cho hắn một ly.
Mà Loss hoàn toàn bị Cách Cổ Lạp quyến rũ nên hắn không ngần ngại mà cầm ly rượu trên tay cô uống cạn cả ly. Sau đó, Loss ném chiếc ly xuống chiếc thảm dưới đất rồi cởi chiếc váy trên người cô.
Còn đang định cởi nút thắt cuối cùng, đầu óc của Loss có chút mơ hồ không rõ ràng. Hắn cố gắng mở to mắt để bản than thanh tỉnh, cuối cùng không thể chịu đựng được mà ngã bất tỉnh lên người cô.
\- Loss? Anh sao vậy?
Có lay mãi hắn cũng không tỉnh lại, khoé miệng của Cách Cổ Lạp chợt cong lên. Cô đẩy cơ thể cường tráng của Loss sang một bên rồi nhanh chóng mở ngăn kéo tủ lục tìm thẻ riêng.
Theo như nhiều ngày ở đây, cô phát hiện ra rằng bản thân không thể ra ngoài khi chưa được sự cho phép của Loss. Mà để bảo vệ canh gác thông qua, cô buộc phải lấy được tấm thẻ đen của Loss. Bây giờ mà tự dưng tiếp cận hắn sẽ bị nghi ngờ ngay, chính vì vậy cô mới đánh cược, liều mạng quyến rũ hắn để cho hắn uống thuốc ngủ.
Thở hắt ra một hơi, Cách Cổ Lạp nhanh chóng mở tủ đồ của Loss ra lấy một chiếc áo sơ mi to của hắn mặc vào. Sau đó, cô quấn thêm một chiếc thắt lưng khiến chiếc áo sơ mi giờ đã trở thành một chiếc váy dài đến đầu gối.
Cô cầm thẻ đen mở cửa đi ra ngoài. Thu xếp mọi thưa xong, cô rẽ qua phòng của Nhiếp Lạc Dật lôi thằng bé theo rồi đi ra cổng.
Quả như cô dự đoán, đám áo đen đứng gác bảo cô đã có sự đồng ý của Loss chưa. Cách Cổ Lạp đưa thẻ đen cho tên áo đen đó rồi thành công vượt ải.
Cô cầm chiếc túi xách đựng tiền mặt trên tay, rồi bắt một chiếc taxi đi đến sân bay. Theo như cô dự tính, còn khoảng 2 giờ nữa thuốc sẽ hết tác dụng. Như vậy, khi Loss tỉnh lại phát hiện cô rời đi rồi thì hắn cũng sẽ chẳng thể nào bắt cô lại được. Đơn giản là khi đó, cô và thằng oắt con Nhiếp Lạc Dật đang ở trên máy bay lên đường sang Trung Quốc rồi...
\- Thủ tục đã xong, quý khách hãy đi gửi đồ rồi chờ khoảng 30 phút nữa máy bay sẽ cất cánh.
Nhân viên bán vé vui vẻ cười nói với cô. Cách Cổ Lạp hài lòng gật đầu rồi cùng với Nhiếp Lạc Dật đi vào bên trong phòng chờ.
Vì mua vé đi ngay chuyến này mà cô đã tốn một khoản tiền kha khá. Đợi sang nước khác rồi cô sẽ nghĩ cách kiếm tiền sau. Còn đang suy nghĩ, Nhiếp Lạc Dật đột nhiên hỏi cô.
\- Hộ chiếu chị lấy ở đâu vậy?
\- Tôi thuê chuyên gia làm giả giấy tờ.
\- Chị được lắm, lại còn có thể qua mặt được nhân viên anh ninh ở sân bay Quốc Tế.
\- Hết cách rồi, muốn trốn thì phải liều thôi!
Hai người nhìn nhau bật cười, bọn họ đã sắp có một cuộc sống mới.
\_\_\_\_\_\_\_
Quả như Cách Cổ Lạp dự đoán. Khi Loss tỉnh dậy thì điên tiết cho tất cả thuộc hạ đi tìm kiếm cô và Nhiếp Lạc Dật. Hắn tức đến nỗi đập vỡ bất cứ thứ gì hắn thấy ngứa mắt trong biệt thự. Hắn đã giữ gương mặt của Cách Cổ Lạp như vậy mà cô dám bỏ đi!
\- Thưa ngài, theo như thông tin chúng tôi được biết, Cách tiểu thư đã đến sân bay. Vừa vặn chuyến bay cất cánh được khoảng 1 tiếng rưỡi trước.
\- Trốn sao? Không gì có thể ngăn cản được tôi cả! Một khi Loss này muốn thứ gì đó... Thì chắc chắn sẽ phải có được! Cách Cổ Lạp muốn trốn, tôi sẽ tự tay bắt cô ta lại rồi chặt chân của cô ta đi!
Bình luận facebook