• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu Full dịch (67 Viewers)

  • Chương 218

Edit: Ying

Beta: Huyền Phương + Phạm Phượng

"Cô quen biết Lương Phi Phàm sao?"

"..."

Bạch Lộ câu nệ đặt hai tay trên đầu gối, đôi tay cô lúc này vì rối rắm mà hơi run lên. Bạch Lộ rũ mi, sâu trong ánh mắt là vài phần bất an.

Kỳ thật, một năm trước mối quan hệ vợ chồng giữa cô và Lương Phi Phàm ở thành phố A cũng không nhiều người biết tới. Khi đó bọn họ gần như là ẩn hôn. Cho nên trên giấy tờ tùy thân của Bạch Lộ ở mục "tình trạng hôn nhân" vẫn viết là 'chưa lập gia đình."

Cũng không có vấn đề gì khác chỉ là không muốn những điều trong quá khứ mình luôn che dấu bị người khác biết tới mà thôi.

Mà Bạch Lộ, cô từ SGA Anh quốc tốt nghiệp trở về cũng không tính toán lại cùng anh có thêm quan hệ gì nữa.

Nhưng Bạch Lộ cũng biết, Lương thị có một công ty thiết kế, cùng với công ty thiết kế này là một khối, cho nên cô tận lực muốn tránh cùng anh gặp mặt.

Điều cô không nghĩ tới chính là ngày đầu tiên tới phỏng vấn lại bị tổng giám đốc công ty nhắc đến vấn đề mà bản thân cô cảm thấy thật mất mặt.

Bạch Lộ do dự một lát, rốt cuộc nói: "….....Đúng vậy, quen biết".

Nêu nói không quen biết thì quá gượng ép, rõ ràng đối phương biết mình từng là thư kí của anh, luôn đồng hành trong công việc, làm sao mà không quen biết cho được.

Bạch Lộ hiện tại cảm thấy thật khó chịu, vì sao đột nhiên giám đốc lại nhắc đến Lương Phi Phàm? Đáng lí phải hỏi cô những vấn đề thuộc chuyên môn của thiết kế chứ? Bạch Lộ trong lòng bất an, người đàn ông đối diện lại tiếp tục nói.

"Bạch tiểu thư, cô trước kia làm ở EC, cũng nhờ đó mới có cơ hội tham gia thiết kế, lúc sau lại như diều gặp gió đạt được giải thưởng lớn có cơ hội đi SGA ở Anh thế nhưng lại chậm trễ vài ngày. Tôi với cô đều biết, SGA quản lí nghiêm ngặt như vậy nói muốn ra là ra, muốn vào là vào sao? Thế nhưng việc báo danh chậm trễ vài ngày kia của cô hẳn là dựa vào không ít quan hệ nhỉ? Mà... Chắc chắn công lao của Lương Tổng lại không nhỏ... Lương tổng và Bạch tiểu thư đây hẳn cũng là mối quan hệ luyến ái."



Bạch Lộ cắn môi, hoàn toàn không rõ trong suy nghĩ của người trước mặt đang nghĩ điều gì. Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, chủ đề mà anh ta nói luôn luôn xoay quanh Lương Phi Phàm, có ý gì đây?

Nhưng cô lại không thể trốn tránh, trong lòng cân nhắc một chút, vẫn là chọn gật đầu: "Lương Thị... Lương tổng, cũng chính là EC tổng tài trước kia của tôi - Lương Phi Phàm, anh ấy giúp tôi rất nhiều, không có Phi Phàm... Hẳn cũng sẽ không có Bạch Lộ của ngày hôm nay."

"Nhưng tôi không tài nào hiểu được, tại sao anh cứ nhất quyết nhắc đến Lương Phi Phàm? Giám đốc, tôi tới đây là do công ty các người mời, cùng Lương thị ở thành phố A cũng không có quan hệ đi?”

Người đàn ông hơi mỉm cười, ngũ quan rất anh tuấn, anh nhướng mày ngả người ra phía sau ghế.

"Bạch tiểu thư, đừng kích động, tôi không hề có ác ý cũng không hề muốn đào sâu chuyện riêng tư của cô. Chỉ là muốn hỏi một chút, Bạch tiểu thư nếu là Lương thị bồi dưỡng cô vì cái gì sau khi trở về lại không làm ở Lương thị nữa?"

Ánh mắt Bạch Lộ lóe lên không hề nghĩ tới anh sẽ hỏi đến vấn đề này, cô nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

Trầm mặc một lúc, giám đốc thế nhưng lại cười ra một tiếng.

"Không có gì đâu, nếu như Bạch tiểu thư không muốn trả lời cũng không sao. Tôi tin tưởng nhất định cô cũng có lí do riêng của mình, không cần phải khẩn trương đâu. Tôi cũng không phải loại người sẽ đi nhiều chuyện việc tư của người khác.

"Ngày mai cô có thể tới làm. Hơn nữa, tôi vừa lúc nắm trong tay một cái hạng mục, mong rằng Bạch tiểu thư sẽ đảm nhận nó. Tôi tin rằng, cô từ SGA trở về chắc chắn chính là một kì tài kiến trúc, giáo sư của cô vang danh trong giới thiết kế, được coi là Hoàng Hậu trong giới. Cô nhất định không làm tôi thất vọng đâu, có phải không?

Này... Cô đã thông qua rồi sao?

Anh không hề hỏi cô bất cứ điều gì liên quan đến thiết kế, một vài câu hỏi về Lương Phi Phàm... Sau đó cô liền được nhận.

Người đàn ông đối diện đứng dậy, Bạch Lộ vội thu hồi suy nghĩ, lúc này cô cũng đứng dậy, vẫn là hỏi thêm một câu nữa: "Cái này... Giám đốc à, có thể nói cho tôi biết đó là hạng mục gì không? Để tôi có thể chuẩn bị tâm lí cho thật tốt."

"Bạch tiểu thư, tôi tên là Ôn Chiêu Nhân."

Bạch Lộ sửng sốt: "Ôn tổng!"

Ôn Chiêu Nhân lười biếng dựa vào cạnh bàn, đưa hai tay ôm ngực, dù bận nhưng vẫn ung dung, anh nhìn cô: "Chuyện hạng mục, ngày mai khi cô đến làm việc tôi sẽ nói rõ, hiện tại cứ yên tâm trở về đi!"

Vừa nói Ôn Chiêu Nhân vừa nhìn đồng hồ: "Cũng vừa đúng lúc, tôi mời cô ăn trưa!"

Hiện tại mới mười giờ hơn thôi mà.

Cơm trưa... Sớm vậy ư?
Bất quá, Bạch Lộ sẽ không nói gì, chỉ cảm thấy Ôn tổng có chút kì quái, thân là một tổng giám đốc của công ty thế nhưng lại lộ ra vài phần lười biếng. Quần áo trên người hắn cũng không phải là đồ rẻ tiền, nói là giám đốc nhìn lại càng giống thiếu gia ăn chơi trác táng hơn.

Bạch Lộ chào tạm biệt Ôn Chiêu Nhân, rời khỏi văn phòng. Vị nào đó bị cô cho là thiếu gia ăn chơi trác táng khẽ nhếch môi cười, anh lấy di động ra gọi điện.

"Mọi chuyện đều tốt nhưng đừng quên những điều cậu yêu cầu tôi hỏi tôi đều hỏi. Đáp án chính là cô ấy chưa từng quên cậu đã từng đối tốt với cô ấy như thế nào, thế nhưng cô ấy lại cảm thấy có chút không vui khi nhắc đến cậu."

"Những bước kế tiếp tôi đều đã giúp cậu an bài tốt. Người anh em, ca ca chỉ có thể giúp đến đây thôi."

Thành phố A.

Thân mặc một kiện âu phục màu đen, người đàn ông đứng ở cửa sổ văn phòng nhìn xuống phía dưới. Đây là tầng thứ hai mươi của tòa nhà, đứng từ đây nhìn xuống phía dưới, xe cộ như nước phảng phất đều giống như bị thu nhỏ lại ngay dưới chân mình.

Có rất nhiều người thành đạt đều yêu thích đem văn phòng của mình đặt ở một nơi thật cao. Bởi vì như thế mới có thể cảm nhận được cảm giác bản thân là một người cao cao tại thượng.

Nhưng nếu như có được toàn bộ thế giới thì sẽ như thế nào?

Người đàn ông nặng nề "hừ" một tiếng, giọng nói hùng hồn: "Ân tình này tôi sẽ nhớ kĩ. Hạng mục mà chúng ta hợp tác tôi sẽ chia ba - bảy, nhất định không bạc đãi anh."

Người ở bên kia không biết đã nói những gì nhưng khóe miệng người đàn ông chậm rãi nhếch lên. Nắm thật chặt di động tiếng nói trầm thấp có chút cảm xúc phập phồng như có như không, xen lẫn với sự ẩn nhẫn: "Chút tiền ấy không tính là cái gì. Đối với tôi mà nói cô ấy làm ở chỗ của tôi, vô cùng vất vả."

"Cô ấy rất cá tính, sẽ không phải là dạng người sẽ chủ động tìm đến tôi, cũng chỉ có thể làm như thế mới có thể tiến gần Bạch Lộ hơn."

Ngắt điện thoại, Phi Phàm đặt di động lên trên bàn, anh chống tay lên cửa kính, con ngươi thâm trầm phát ra lưu quang bốn phía, yên lặng suốt một năm qua đã không có rung chuyển, giờ khắc này nội tâm lại kích động.

Bạch Lộ... Bạch Lộ...

Ngày hôm sau.

Công ty thiết kế LATI quả thực rất có tiếng tăm. Bất quá Bạch Lộ cũng không biết kì thực Ôn Chiêu Nhân tổng giám đốc phỏng vấn cô ngày hôm qua chính là thái tử gia của LATI. Thái tử gia bình thường rất ít khi tự mình xuất đầu lộ diện ở công ty, thế nhưng hôm nay mới sáng sớm lại áo mũ chỉnh tề đi đến. Đi theo phía sau còn có một người phụ nữ mặc đồ trắng.

Giỏi giang, trẻ trung, tóc đen cột đuôi ngựa, cô đeo một chiếc kính râm đen to rộng che khuất đáy mắt một chút. Nhưng sẽ chẳng ai nhận ra cô đang có chút ngây người.

Người phụ nữ trên người mang theo một cỗ khí chất độc đáo, khiến người khác không thể làm lơ.

Ôn Chiêu Nhân vừa mới cùng anh trai – Ôn Hàn Vũ gọi điện thoại, không quên trêu chọc người đàn ông kia một chút.

Đột nhiên có được thằng con trai lớn khiến người người hâm mộ lại ghen ghét không thôi. Anh thật sự nên hảo hảo chúc mừng gia hỏa kia.

Cất điện thoại, Ôn Chiêu Nhân nhìn quanh bốn phía, mọi người đều đang chăm chăm nhìn hai người họ chờ anh mở miệng.

Ôn Chiêu Nhân đưa tay chỉ Bạch Lộ, giới thiệu: "Đây là Bạch Lộ tiểu thư. Cô ấy tốt nghiệp đại học kiến trúc SGA ở Anh quốc, từ hôm nay trở đi cô ấy sẽ làm việc cùng chúng ta, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc bộ phận thiết kế."



Bạch Lộ sớm biết chính mình nhận lời mời đơn nhiên tới đây sẽ trở thành tổng giám đốc. Dù sao cô cũng tốt nghiệp ở SGA, dày công một năm trời ở xứ người trở về đương nhiên cũng sẽ không nghĩ bắt đầu lại từ đầu.

Là con người, đôi khi nên tự tin một chút. Mười phần thì tự tin liền có thể thành công ba phần.

Bạch Lộ có chút thất thần, trong nháy mắt cô thế nhưng sẽ nhớ đến những lời mà Lương Phi Phàm từng nói với cô.

"Bạch... Bạch tổng giám đốc."

Ôn Chiêu Nhân nhìn cô đang đứng bên cạnh thất thần, ho nhẹ một tiếng.

"Bạch tổng?"

Bạch Lộ nhanh chóng khôi phục tinh thần lúc này mới phát hiện sắc mặt của mình có chút xấu, theo bản năng duỗi tay nâng lên gọng kính, vội gật đầu.

"Thật ngại quá, tôi..."

"Tự giới thiệu một chút đi."

Ôn Chiêu Nhân không để ý, đứng ra một bên.

"Về sau đây đều là cấp dưới của cô. Tôi hi vọng mọi người có thể cùng hợp tác vui vẻ."

Bạch Lộ gật đầu, nhấc chân tiến lên. Chân mang một đôi giày cao gót càng tôn lên nước da trắng nõn và sự thon dài của đôi chân. Đôi tay cô tùy ý phụ họa, suy nghĩ hằn rõ trên gương mặt xinh đẹp mang theo khí chất của một nhà lãnh đạo. Môi đỏ hơi hơi mấp máy, cô mỉm cười: "Chào mọi người, tôi tên Bạch Lộ, về sau chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác, mong mọi người giúp đỡ."

Ôn Chiêu Nhân đứng ngay bên cạnh, đưa tay xoa cằm, nghiền ngẫm nhướng mày.

Ồ, thì ra người phụ nữ của Lương Phi Phàm quả thật có chút không giống hoặc là ít nhiều trên người cô còn lộ ra vài phần tư thái sắc bén.

Xem ra lúc trước đáp ứng Lương Phi Phàm cũng không thiệt thòi. Tài hoa của người phụ nữ này anh đã xem qua, lại ưu tú như thế, nhân phẩm cũng không tồi quan trọng là cô làm ở công ty anh đối với Lương thị thì LATI chẳng khác nào một cái cây hái ra tiền.

Qua một màn tự giới thiệu, không khác biệt lắm sẽ có người đối với cô nảy sinh nhiều suy nghĩ. Tuy rằng ai ai cũng biết SGA có tiếng như thế nào. Có điều Bạch Lộ trông chỉ tầm hai mười mấy, ba mươi tuổi, hơn nữa tên tuổi của cô chưa nghe qua bao giờ. Hiện tại vậy mà vừa mới đến đã làm chức tổng giám đốc thiết kế, một số người đương nhiên sẽ đối với cô không vừa mắt.

Bất quá Bach Lộ không để tâm, loại ánh mắt này cô đã quá quen thuộc.

Ôn Chiêu Nhân nhìn bộ dáng điềm nhiên của cô lại càng thưởng thức người phụ nữ trước mặt. Búng tay một cái, một tay đút vào trong túi quần hàng hiệu, tay còn lại chỉ vào văn phòng phía trước: "Bạch tổng, cùng tôi vào, tôi có chuyện muốn cùng cô bàn bạc."

Ps: Chuyện xưa của anh Ôn Chiêu Nhân – Ôn Hàn Vũ sẽ có ngoại truyện nha.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom