Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69 "Cô cho là tôi muốn làm cái gì!"
*Chương có nội dung hình ảnh
"Chi Vũ, chuyện trước kia Trần Tử Huyên bị bắt ở thành phố C, chúng tôi đã bắt được một số người" Lê Hướng Bắc đang báo lại một chút chuyện, đột nhiên giọng nói anh ta trở nên châm chọc: "Là Trương Thiển Thiển phải người làm."
Nguyễn Chi Vũ nghe đến đây cũng không có quá giật mình, chỉ là đáy mắt âm trầm nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ giống như đang suy nghĩ gì đó.
"Chi Vũ, chuyện này cậu định xử lý như thế nào?" Lê Hướng Bắc thấy anh im lặng thì hỏi một câu.
"Cậu đừng nhúng tay, tôi có sắp xếp." Anh cũng không trả lời thẳng.
Lê Hướng Bắc nghe giọng điệu lạnh nhạt này của anh cũng có chút dự cảm xấu: "Chi Vũ, rốt cuộc là cậu muốn làm cái gì?"
"Tôi nói, tất cả mọi chuyện của Trần Tử Huyên cậu đừng để ý." Giọng nói của Nguyễn Chi Vũ hơi có vẻ bực dọc.
Lê Hướng Bắc nghe giọng anh lạnh lùng cũng không dám xen vào việc của anh nữa.
Đổi sang đề tài khác: "Chi Vũ, bây giờ là năm mới, những thứ công việc kia gác lại đi, cậu trở về nhà họ Nguyễn sớm như vậy cũng đâu có chuyện gì phải làm, ra ngoài chơi đi, rất nhiều người đều mong đợi được nhìn thấy cậu đó."
"Có chuyện quan trọng."
Nguyễn Chi Vũ cũng không nói nhiều, ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức trên vách tường, đáy mắt dường như có điều suy nghĩ.
Đang chuẩn bị cúp điện thoại thì lại nghĩ tới một người phụ nữ khác, lạnh nhạt nói: "Bộ phim đầu tiên trong năm của công ty cậu hãy thay đổi vị trí của nữ chính..."
Điện thoại di động chỉ như vậy đã cúp, Lê Hướng Bắc nghe được câu cuối cùng kia của anh, vẻ mặt cứng ngắc nhìn chương trình giải trí trong tivi một chút.
Lưu Oánh Oánh trở lại giới giải trí. ..
"Mấy ngày nay bận rộn như vậy cũng là bởi vì chuyện của Lưu Oánh Oánh?" Lệ Hướng Bắc lẩm bẩm một câu, chuyện riêng của Nguyễn Chi Vũ anh ta không quản được, chẳng qua là...
Bởi vì Lưu Oánh Oánh trở lại cho nên ngay cả chuyện lần trước Trần Tử Huyên bị bắt cóc cậu ấy cũng lười để ý tới?
"Yêu nữ Trần Tử Huyên kia cũng thật khổ..." Lệ Hướng Bắc có chút đồng tình với cô.
Trần Tử Huyên?!
Nguyễn Chi Vũ từ thư phòng bên kia đi ra, anh đẩy cửa phòng ngủ, thấy tivi vẫn mở mà người phụ nữ đang co ro trên ghế sa lon thì đã ngủ rồi.
Rất tốt, anh chạy về bảo cô mười giờ về phòng ngủ, còn cô lại có người ở trên ghế salon.
Nguyễn Chi Vũ sầm mặt lại đến gần cô, thật sự muốn lay cô tỉnh dậy để dỗ một trận.
Mặc dù sắc mặt anh khó coi nhưng động tác cúi người xuống bế người phụ nữ trên ghế sa lon lên vô cùng dịu dàng: "Cô thật sự rất phiền phức..."
Không biết có phải là khí thế của Nguyễn Chi Vũ quá mạnh mẽ hay không mà Trần Tử Huyên lúc ngủ cũng mơ mơ màng màng cảm giác được có ai đó đang nhìn chằm chằm mình, cô giật mình một cái mở mắt ra: "Nguyễn Chi Vũ, anh, anh muốn làm cái gì?"
"Cô cho là tôi muốn làm cái gì!"
Nguyễn Chi Vũ nổi đóa, trực tiếp ném người phụ nữ này lên giường.
Cô chú ý thấy tâm tình anh không tốt lắm, xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa, Trần Tử Huyên bị anh hù dọa như vậy cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất.
Ánh mắt như Có điều suy nghĩ nhìn về phía ti vi bên trái phòng khách nhỏ, vừa nãy có một tin tức giải trí liên quan tới cô Lựu đó...
"Nguyễn Chi Vũ, có một việc, tôi muốn nói."
Anh mới vừa từ trong phòng tắm đi ra, Trần Tử Huyên lập tức lấy dũng khí đàm phán với anh.
"Muốn nói cái gì?"
Đáng tiếc Nguyễn Chi Vũ vừa mở miệng thì trái tim nhỏ của Trần Tử Huyên đã run rẩy, người đàn ông này dữ dằn thật đó.
"Cái đó, tâm trạng của anh có phải không được tốt lắm không?"
Tay phải Nguyễn Chí Vũ cầm khăn lông tùy ý lau mái tóc ướt, liếc mắt nhìn người phụ nữ muốn nói lại thối trên giường, tỏ ý bảo cô nói đi.
"Nguyễn Chi Vũ, tôi biết bất kỳ người nào gặp phải loại chuyện này cũng sẽ rất tức giận."
Vẻ mặt cô giống như đối với kẻ thù, tay chỉ vào tivi ở bên trái.
"Những người đó lại còn nói cô Lựu của anh gặp riêng kim chủ thần bí, tùy tiện chụp một tấm hình đã nói bậy, anh đừng quá tức giận, cô Lưu yêu anh như vậy, chắc chắn sẽ không tìm đàn ông sau lưng anh."
Nguyễn Chi Vũ nghe cô nói những lời kỳ lạ, quay đầu cầm điều khiển tivi lên ấn quay trở về một đoạn tin tức, quả nhiên là có liên quan đến scandal của Lưu Oánh Oánh.
"Trần Tử Huyên, làm sao cô biết người kia không phải tôi?"
Anh nhìn tấm ảnh chụp lén mơ hồ trên màn hình, đây thật ra là tin tức người quản lý bên trong cố ý làm ra, tuy nhiên lúc này anh lại thấy có hứng thú.
"Đó là đương nhiên, anh đẹp trai như vậy, tôi nhìn một bóng lưng phàm tục kia một cái đã có thể khẳng định không phải là anh."
Trần Tử Huyên cảm thấy mấy ngày trước anh đội nồi cho mình, cô có chút áy náy, lúc này nụ cười vô cùng nịnh nọt.
Nguyễn Chi Vũ thấy dáng vẻ cười ngốc này của cô thì hơi nhướng mày, giọng nói phức tạp hỏi ngược lại một câu: "Cô rất hiểu tôi sao?"
Trần Tử Huyên tiếp
"Chi Vũ, chuyện trước kia Trần Tử Huyên bị bắt ở thành phố C, chúng tôi đã bắt được một số người" Lê Hướng Bắc đang báo lại một chút chuyện, đột nhiên giọng nói anh ta trở nên châm chọc: "Là Trương Thiển Thiển phải người làm."
Nguyễn Chi Vũ nghe đến đây cũng không có quá giật mình, chỉ là đáy mắt âm trầm nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ giống như đang suy nghĩ gì đó.
"Chi Vũ, chuyện này cậu định xử lý như thế nào?" Lê Hướng Bắc thấy anh im lặng thì hỏi một câu.
"Cậu đừng nhúng tay, tôi có sắp xếp." Anh cũng không trả lời thẳng.
Lê Hướng Bắc nghe giọng điệu lạnh nhạt này của anh cũng có chút dự cảm xấu: "Chi Vũ, rốt cuộc là cậu muốn làm cái gì?"
"Tôi nói, tất cả mọi chuyện của Trần Tử Huyên cậu đừng để ý." Giọng nói của Nguyễn Chi Vũ hơi có vẻ bực dọc.
Lê Hướng Bắc nghe giọng anh lạnh lùng cũng không dám xen vào việc của anh nữa.
Đổi sang đề tài khác: "Chi Vũ, bây giờ là năm mới, những thứ công việc kia gác lại đi, cậu trở về nhà họ Nguyễn sớm như vậy cũng đâu có chuyện gì phải làm, ra ngoài chơi đi, rất nhiều người đều mong đợi được nhìn thấy cậu đó."
"Có chuyện quan trọng."
Nguyễn Chi Vũ cũng không nói nhiều, ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức trên vách tường, đáy mắt dường như có điều suy nghĩ.
Đang chuẩn bị cúp điện thoại thì lại nghĩ tới một người phụ nữ khác, lạnh nhạt nói: "Bộ phim đầu tiên trong năm của công ty cậu hãy thay đổi vị trí của nữ chính..."
Điện thoại di động chỉ như vậy đã cúp, Lê Hướng Bắc nghe được câu cuối cùng kia của anh, vẻ mặt cứng ngắc nhìn chương trình giải trí trong tivi một chút.
Lưu Oánh Oánh trở lại giới giải trí. ..
"Mấy ngày nay bận rộn như vậy cũng là bởi vì chuyện của Lưu Oánh Oánh?" Lệ Hướng Bắc lẩm bẩm một câu, chuyện riêng của Nguyễn Chi Vũ anh ta không quản được, chẳng qua là...
Bởi vì Lưu Oánh Oánh trở lại cho nên ngay cả chuyện lần trước Trần Tử Huyên bị bắt cóc cậu ấy cũng lười để ý tới?
"Yêu nữ Trần Tử Huyên kia cũng thật khổ..." Lệ Hướng Bắc có chút đồng tình với cô.
Trần Tử Huyên?!
Nguyễn Chi Vũ từ thư phòng bên kia đi ra, anh đẩy cửa phòng ngủ, thấy tivi vẫn mở mà người phụ nữ đang co ro trên ghế sa lon thì đã ngủ rồi.
Rất tốt, anh chạy về bảo cô mười giờ về phòng ngủ, còn cô lại có người ở trên ghế salon.
Nguyễn Chi Vũ sầm mặt lại đến gần cô, thật sự muốn lay cô tỉnh dậy để dỗ một trận.
Mặc dù sắc mặt anh khó coi nhưng động tác cúi người xuống bế người phụ nữ trên ghế sa lon lên vô cùng dịu dàng: "Cô thật sự rất phiền phức..."
Không biết có phải là khí thế của Nguyễn Chi Vũ quá mạnh mẽ hay không mà Trần Tử Huyên lúc ngủ cũng mơ mơ màng màng cảm giác được có ai đó đang nhìn chằm chằm mình, cô giật mình một cái mở mắt ra: "Nguyễn Chi Vũ, anh, anh muốn làm cái gì?"
"Cô cho là tôi muốn làm cái gì!"
Nguyễn Chi Vũ nổi đóa, trực tiếp ném người phụ nữ này lên giường.
Cô chú ý thấy tâm tình anh không tốt lắm, xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa, Trần Tử Huyên bị anh hù dọa như vậy cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất.
Ánh mắt như Có điều suy nghĩ nhìn về phía ti vi bên trái phòng khách nhỏ, vừa nãy có một tin tức giải trí liên quan tới cô Lựu đó...
"Nguyễn Chi Vũ, có một việc, tôi muốn nói."
Anh mới vừa từ trong phòng tắm đi ra, Trần Tử Huyên lập tức lấy dũng khí đàm phán với anh.
"Muốn nói cái gì?"
Đáng tiếc Nguyễn Chi Vũ vừa mở miệng thì trái tim nhỏ của Trần Tử Huyên đã run rẩy, người đàn ông này dữ dằn thật đó.
"Cái đó, tâm trạng của anh có phải không được tốt lắm không?"
Tay phải Nguyễn Chí Vũ cầm khăn lông tùy ý lau mái tóc ướt, liếc mắt nhìn người phụ nữ muốn nói lại thối trên giường, tỏ ý bảo cô nói đi.
"Nguyễn Chi Vũ, tôi biết bất kỳ người nào gặp phải loại chuyện này cũng sẽ rất tức giận."
Vẻ mặt cô giống như đối với kẻ thù, tay chỉ vào tivi ở bên trái.
"Những người đó lại còn nói cô Lựu của anh gặp riêng kim chủ thần bí, tùy tiện chụp một tấm hình đã nói bậy, anh đừng quá tức giận, cô Lưu yêu anh như vậy, chắc chắn sẽ không tìm đàn ông sau lưng anh."
Nguyễn Chi Vũ nghe cô nói những lời kỳ lạ, quay đầu cầm điều khiển tivi lên ấn quay trở về một đoạn tin tức, quả nhiên là có liên quan đến scandal của Lưu Oánh Oánh.
"Trần Tử Huyên, làm sao cô biết người kia không phải tôi?"
Anh nhìn tấm ảnh chụp lén mơ hồ trên màn hình, đây thật ra là tin tức người quản lý bên trong cố ý làm ra, tuy nhiên lúc này anh lại thấy có hứng thú.
"Đó là đương nhiên, anh đẹp trai như vậy, tôi nhìn một bóng lưng phàm tục kia một cái đã có thể khẳng định không phải là anh."
Trần Tử Huyên cảm thấy mấy ngày trước anh đội nồi cho mình, cô có chút áy náy, lúc này nụ cười vô cùng nịnh nọt.
Nguyễn Chi Vũ thấy dáng vẻ cười ngốc này của cô thì hơi nhướng mày, giọng nói phức tạp hỏi ngược lại một câu: "Cô rất hiểu tôi sao?"
Trần Tử Huyên tiếp
Bình luận facebook