Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7:
**Chương 7**
Chuyện này đến quá bất ngờ, cô nhất thời chưa thích ứng được.
Nhưng cô cũng không thể làm mất mặt ba mẹ được. Nếu bây giờ cô không đồng ý, cả hai bên nhà đều sẽ mất mặt, và mối quan hệ hợp tác làm ăn hai bên cũng sẽ bị ảnh hưởng. Ưng lão gia và Ưng phu nhân đã đích thân đến cầu thân như vậy mà.
Thật đúng là làm cô khó xử!
Thôi kệ, cứ đồng ý trước đã, sau đó sẽ tính sau!
"Con... cũng đồng ý" Lâm Thiên Duyên nói, quay qua nhìn anh, cười 'thân thiện'.
"Được, vậy tốt quá!" Ưng phu nhân nói.
Cả bốn người đều cười. Lâm Y Lam nhìn cô mà không nhịn được cười.
"Thôi, hai anh chị ở lại ăn cơm với nhà tôi luôn đi"
"Được, vậy làm phiền anh chị rồi"
"Con hơi mệt, con xin phép lên phòng nghỉ ngơi một chút" Lâm Thiên Duyên cười nhẹ.
"Con cũng xin phép được lên phòng cùng Duyên" Ưng Triết Hạo từ đâu nhảy vào nói.
"Được được, hai con lên đi" Ưng lão gia nói, ông không ngờ con trai ông lại khỏe đến vậy, khiến cho con gái nhà người ta trông có vẻ mệt mỏi như thế.
"Hai đứa này đúng là, chưa cưới mà đã dính với nhau như sam rồi" Ưng phu nhân nói.
"Phải" Lâm phu nhân tiếp lời.
"Con cũng xin phép đến công ty, hôm nay có cuộc hợp cổ đông ạ" Lâm Y Lam nói.
"Được, con đi cẩn thận nha" Lâm phu nhân nói.
Trên phòng, Lâm Thiên Duyên bực bội ngồi phịch xuống giường. Ưng Triết Hạo lẽo đẽo theo sau.
"Vợ à~ em không sao đó chứ?"
"Ai là vợ anh?! Cưới chưa mà nhận?!"
"Chưa cưới, nhưng cũng sắp rồi" Anh vô sỉ nói.
"Anh... thật đáng ghét!" Cô quay mặt đi, không thèm đôi co với anh nữa.
"Vợ ngoan, anh sẽ nâng niu chiều chuộng em. Yêu thương em trọn đời" Anh nói, nói với tất cả sự chân thành.
"Tôi không dễ bị lừa đâu nha!" Cô nhìn anh, thấy anh cũng không giống đang giả vờ.
"Anh nói thật! Rồi thời gian sẽ chứng mình được tình yêu của anh dành cho em" Anh vuốt tóc cô. Áp môi mình lên môi cô, nhẹ nhàng chiếm hữu môi cô. Cô cũng không phản kháng, để yên cho anh hôn.
"Em cũng yêu anh mà.. đúng không?" Triết Hạo hỏi.
Cô không biết tại sao lại ngồi im mà không phản kháng được gì nữa. Lúc đó, tim cô đập rất nhanh, cô không thể suy nghĩ được gì nữa.
"Ừm" Cô kêu lên một tiếng, đó được xem là thừa nhận yêu anh.
Từ nụ hôn nhẹ nhàng, dần trở nên mạnh hơn, sâu hơn. Anh dùng lưỡi quấn lấy lưỡi của cô, mạnh mẽ hút lên mật ngọt trong miệng cô. Cô ôm lấy cô anh, cố gắng phối hợp thật nhịp nhàng với anh.
Đến khi anh thấy cô không còn không khí nữa mới buông cô ra. Cô thở dốc, nụ hôn vừa rồi đã lấy gần hết sinh lực trong cô. Màu son trên môi cô cũng bị anh liếm gần hết.
"Em muốn đi thay đồ" Cô nhìn anh đỏ mặt nói. Khoan... cô vừa đổi cách xưng hô với anh thì phải.
"Được, anh thay cho em" Anh cũng nhận ra điều này, anh biết, cô đã chấp nhận anh rồi.
"Em tự thay được" Nói xong, cô chạy đến tủ quần áo, lựa đại một bộ rồi chạy ngay vào phòng tắm.
"Từ từ thôi, coi chừng té đấy" Anh bật cười, cô đúng là người đáng yêu nhất hệ mặt trời này mà!
Sau đó, cả nhà ngồi với nhau cùng ăn cơm. Buổi cơm trôi qua trong sự vui vẻ.
"Hai bác, ba mẹ, hôm nay con ngủ lại đây một đêm được không ạ?" Ưng Triết Hạo bình thản nói, trong khi Lâm Thiên Duyên đang xấu hổ đến đỏ mặt.
"Được chứ, dĩ nhiên là được rồi, tụi con sắp thành vợ chồng, cũng nên ở cùng nhau lâu hơn" Lâm lão gia nói.
"Phải, tôi cũng đồng ý với anh chuyện này" Ưng lão gia nói.
Rồi họ lại cười!
Tối đó.
Ưng Triết Hạo và Lâm Thiên Duyên trở về phòng.
"Anh ngủ dưới đất, em ngủ trên giường" Cô nói.
"Ơ sao anh lại ngủ dưới đất trong khi giường này loại kingsize? Anh không chịu!" Anh bất bình trả lời. À không, anh còn đang làm nũng với cô nữa.
"Chứ anh muốn thế nào?" Cô nhíu mày.
Anh lủi thủi cầm lấy cái gối, đặt lên giường.
"Anh muốn ngủ ở đây cơ!"
Ôi trời, nhìn anh lúc này thật trẻ con. Ai lại có thể ngờ được, đường đường là một tổng tài cao cao tại thượng mà lại đi làm nũng với vợ như vậy cơ chứ. Nếu nói ra, sẽ làm người khác giật mình a!
"Được, như vầy đi" Anh thích nằm trên giường? Được, cô chiều.
Cô lấy một cái gối ôm, đặt giữa cái giường tạo thành một ranh giới.
"Nước sông không phạm nước giếng! Anh thử bước qua đây nữa bước, xem em có đánh chết anh không!" Cô nói xong, không đợi anh trả lời liền lập tức nằm xuống, chùm chăn lại.
Anh lắc đầu bó tay với cô vợ này của mình rồi.
Đến khuya, anh ngồi dậy xem cô đã ngủ chưa, thật may, cô ngủ say rồi. Anh liền quăng cái gối ôm qua một bên, ôm chặt cô.
"Vợ à, anh muốn~" Anh dụi đầu vào lưng cô.
"Ưm... người ta đang ngủ mà" Cô khó chịu nói.
Anh nhẹ nhàng cởi áo cô ra, bóp nắn ngực cô. Anh cúi xuống liếm nhũ hoa kia, cắn mút loạn xạ.
"Ưm... đừng mà"
Và sau đó...
Sau đó thế nào nhỉ...? Các bạn có đoán được không? \=\)\)
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Nếu thấy hay thì cho mình xin một like nha! ♡
Chuyện này đến quá bất ngờ, cô nhất thời chưa thích ứng được.
Nhưng cô cũng không thể làm mất mặt ba mẹ được. Nếu bây giờ cô không đồng ý, cả hai bên nhà đều sẽ mất mặt, và mối quan hệ hợp tác làm ăn hai bên cũng sẽ bị ảnh hưởng. Ưng lão gia và Ưng phu nhân đã đích thân đến cầu thân như vậy mà.
Thật đúng là làm cô khó xử!
Thôi kệ, cứ đồng ý trước đã, sau đó sẽ tính sau!
"Con... cũng đồng ý" Lâm Thiên Duyên nói, quay qua nhìn anh, cười 'thân thiện'.
"Được, vậy tốt quá!" Ưng phu nhân nói.
Cả bốn người đều cười. Lâm Y Lam nhìn cô mà không nhịn được cười.
"Thôi, hai anh chị ở lại ăn cơm với nhà tôi luôn đi"
"Được, vậy làm phiền anh chị rồi"
"Con hơi mệt, con xin phép lên phòng nghỉ ngơi một chút" Lâm Thiên Duyên cười nhẹ.
"Con cũng xin phép được lên phòng cùng Duyên" Ưng Triết Hạo từ đâu nhảy vào nói.
"Được được, hai con lên đi" Ưng lão gia nói, ông không ngờ con trai ông lại khỏe đến vậy, khiến cho con gái nhà người ta trông có vẻ mệt mỏi như thế.
"Hai đứa này đúng là, chưa cưới mà đã dính với nhau như sam rồi" Ưng phu nhân nói.
"Phải" Lâm phu nhân tiếp lời.
"Con cũng xin phép đến công ty, hôm nay có cuộc hợp cổ đông ạ" Lâm Y Lam nói.
"Được, con đi cẩn thận nha" Lâm phu nhân nói.
Trên phòng, Lâm Thiên Duyên bực bội ngồi phịch xuống giường. Ưng Triết Hạo lẽo đẽo theo sau.
"Vợ à~ em không sao đó chứ?"
"Ai là vợ anh?! Cưới chưa mà nhận?!"
"Chưa cưới, nhưng cũng sắp rồi" Anh vô sỉ nói.
"Anh... thật đáng ghét!" Cô quay mặt đi, không thèm đôi co với anh nữa.
"Vợ ngoan, anh sẽ nâng niu chiều chuộng em. Yêu thương em trọn đời" Anh nói, nói với tất cả sự chân thành.
"Tôi không dễ bị lừa đâu nha!" Cô nhìn anh, thấy anh cũng không giống đang giả vờ.
"Anh nói thật! Rồi thời gian sẽ chứng mình được tình yêu của anh dành cho em" Anh vuốt tóc cô. Áp môi mình lên môi cô, nhẹ nhàng chiếm hữu môi cô. Cô cũng không phản kháng, để yên cho anh hôn.
"Em cũng yêu anh mà.. đúng không?" Triết Hạo hỏi.
Cô không biết tại sao lại ngồi im mà không phản kháng được gì nữa. Lúc đó, tim cô đập rất nhanh, cô không thể suy nghĩ được gì nữa.
"Ừm" Cô kêu lên một tiếng, đó được xem là thừa nhận yêu anh.
Từ nụ hôn nhẹ nhàng, dần trở nên mạnh hơn, sâu hơn. Anh dùng lưỡi quấn lấy lưỡi của cô, mạnh mẽ hút lên mật ngọt trong miệng cô. Cô ôm lấy cô anh, cố gắng phối hợp thật nhịp nhàng với anh.
Đến khi anh thấy cô không còn không khí nữa mới buông cô ra. Cô thở dốc, nụ hôn vừa rồi đã lấy gần hết sinh lực trong cô. Màu son trên môi cô cũng bị anh liếm gần hết.
"Em muốn đi thay đồ" Cô nhìn anh đỏ mặt nói. Khoan... cô vừa đổi cách xưng hô với anh thì phải.
"Được, anh thay cho em" Anh cũng nhận ra điều này, anh biết, cô đã chấp nhận anh rồi.
"Em tự thay được" Nói xong, cô chạy đến tủ quần áo, lựa đại một bộ rồi chạy ngay vào phòng tắm.
"Từ từ thôi, coi chừng té đấy" Anh bật cười, cô đúng là người đáng yêu nhất hệ mặt trời này mà!
Sau đó, cả nhà ngồi với nhau cùng ăn cơm. Buổi cơm trôi qua trong sự vui vẻ.
"Hai bác, ba mẹ, hôm nay con ngủ lại đây một đêm được không ạ?" Ưng Triết Hạo bình thản nói, trong khi Lâm Thiên Duyên đang xấu hổ đến đỏ mặt.
"Được chứ, dĩ nhiên là được rồi, tụi con sắp thành vợ chồng, cũng nên ở cùng nhau lâu hơn" Lâm lão gia nói.
"Phải, tôi cũng đồng ý với anh chuyện này" Ưng lão gia nói.
Rồi họ lại cười!
Tối đó.
Ưng Triết Hạo và Lâm Thiên Duyên trở về phòng.
"Anh ngủ dưới đất, em ngủ trên giường" Cô nói.
"Ơ sao anh lại ngủ dưới đất trong khi giường này loại kingsize? Anh không chịu!" Anh bất bình trả lời. À không, anh còn đang làm nũng với cô nữa.
"Chứ anh muốn thế nào?" Cô nhíu mày.
Anh lủi thủi cầm lấy cái gối, đặt lên giường.
"Anh muốn ngủ ở đây cơ!"
Ôi trời, nhìn anh lúc này thật trẻ con. Ai lại có thể ngờ được, đường đường là một tổng tài cao cao tại thượng mà lại đi làm nũng với vợ như vậy cơ chứ. Nếu nói ra, sẽ làm người khác giật mình a!
"Được, như vầy đi" Anh thích nằm trên giường? Được, cô chiều.
Cô lấy một cái gối ôm, đặt giữa cái giường tạo thành một ranh giới.
"Nước sông không phạm nước giếng! Anh thử bước qua đây nữa bước, xem em có đánh chết anh không!" Cô nói xong, không đợi anh trả lời liền lập tức nằm xuống, chùm chăn lại.
Anh lắc đầu bó tay với cô vợ này của mình rồi.
Đến khuya, anh ngồi dậy xem cô đã ngủ chưa, thật may, cô ngủ say rồi. Anh liền quăng cái gối ôm qua một bên, ôm chặt cô.
"Vợ à, anh muốn~" Anh dụi đầu vào lưng cô.
"Ưm... người ta đang ngủ mà" Cô khó chịu nói.
Anh nhẹ nhàng cởi áo cô ra, bóp nắn ngực cô. Anh cúi xuống liếm nhũ hoa kia, cắn mút loạn xạ.
"Ưm... đừng mà"
Và sau đó...
Sau đó thế nào nhỉ...? Các bạn có đoán được không? \=\)\)
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Nếu thấy hay thì cho mình xin một like nha! ♡
Bình luận facebook