Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Là Một Tên Nghiện Vợ - Chương 9:Chap 9 (H)
Lục Đông Quân cảm thấy hơi khó chịu :
- Cô lấy tư cách gì để cấm tôi. Cô nên nhớ cô cũng chỉ là con điếm vì tiền mà bất chấp mọi thứ thôi.
- Anh đã từng nói sẽ chỉ yêu mình em cơ mà. Anh đã không thực hiện lời hứa còn gọi em là điếm ? Tại sao chứ ? Tại sao ?_ Ả hét lên, nước mắt dàn dụa.
- Là cô đã phản bội lời hứa đó, ngủ cùng người đàn ông giàu có để có tiền rồi chia tay không nói lời nào !! Sau khi biết tôi là người thừa kế của Lục Hi thì muốn quay lại ? Cô nghĩ tôi thực dụng như cô sao ?_ hắn bình tĩnh nói.
Lục Đông Quân nhìn hình ảnh San Tuyết gục ngã dưới đất nhưng hắn không có cảm giác gì. Đúng, hắn không còn là thằng ngốc yêu cô say đắm như ngày xưa, hiện giờ trái tim hắn chỉ dành cho một người. Thanh Di ngủ không yên, muốn gọi cho Lục Đông Quân nhưng sợ hắn bận, trằn trọc tới 1 giờ sáng cô mới ngủ được. Hôm sau, khuôn mặt cô bơ phờ vì thiếu ngủ, Lục Đông Quân tất nhiên nhận ra điều đó. Hắn ra lệnh cho cô :
- Lấy cương vị là sếp của em, anh yêu cầu em vào phòng nghỉ ngơi.
- Em không sao, chuyện hôm qua anh giải quyết đến đâu rồi ?
- Anh giải quyết xong hết rồi. Nghỉ ngơi là công việc hôm nay của em.
Nói xong hắn nhấc bổng cô đưa vào phòng nghỉ ngơi tổng tài. Thanh Di rất nghe lời, cô ngủ một phát đã tới gần trưa. Cảm nhận được có thứ gì đó đang đặt ở ngực cô, Thanh Di muốn hét lên nhưng tên kia lại bị môi của hắn ép im lặng. Lục Đông Quân tay không yên phận sờ mó cơ thể cô từ trên xuống dưới, bị hắn làm càn sao cô không đẩy hắn ra. Thanh Di không còn sức lực để đẩy nói đúng hơn là cô không muốn. Hắn nhẹ nhàng cởi cúc áo cô, bàn tay không ngoan thì cầm nắn gò bồng của cô, còn miệng thì ngập mút phía bên còn lại. Đó mới chỉ là bắt đầu thôi, hihi. Lục Đông Quân trút bỏ thắt lưng rồi từ từ, từ từ cơ thể anh cũng trống trơn giống cô. Hắn vừa đùa nghịch ngực cô vừa cho ngón tay di chuyển trong huyệt của cô. Thanh Di khoan khoái :
- A.. Ưm. Anh chậm thôi. aaaaa !!!
- Anh đã rất chậm rồi đó bảo bối à !!
Sau một hồi chuyển động tay thì bên trong nơi hiểm kia đã tiết ra nước ẩm ướt, không chần chừ thêm Lục Đông Quân cho vật to lớn kia vào vào nơi ẩm ướt, hắn dịch chuyển cơ thể khiến Thanh Di rên lên từng hồi. Hiệp một đã kết thúc, hiệp hai hắn muốn cô chủ động còn hắn thì bị động...
- Cô lấy tư cách gì để cấm tôi. Cô nên nhớ cô cũng chỉ là con điếm vì tiền mà bất chấp mọi thứ thôi.
- Anh đã từng nói sẽ chỉ yêu mình em cơ mà. Anh đã không thực hiện lời hứa còn gọi em là điếm ? Tại sao chứ ? Tại sao ?_ Ả hét lên, nước mắt dàn dụa.
- Là cô đã phản bội lời hứa đó, ngủ cùng người đàn ông giàu có để có tiền rồi chia tay không nói lời nào !! Sau khi biết tôi là người thừa kế của Lục Hi thì muốn quay lại ? Cô nghĩ tôi thực dụng như cô sao ?_ hắn bình tĩnh nói.
Lục Đông Quân nhìn hình ảnh San Tuyết gục ngã dưới đất nhưng hắn không có cảm giác gì. Đúng, hắn không còn là thằng ngốc yêu cô say đắm như ngày xưa, hiện giờ trái tim hắn chỉ dành cho một người. Thanh Di ngủ không yên, muốn gọi cho Lục Đông Quân nhưng sợ hắn bận, trằn trọc tới 1 giờ sáng cô mới ngủ được. Hôm sau, khuôn mặt cô bơ phờ vì thiếu ngủ, Lục Đông Quân tất nhiên nhận ra điều đó. Hắn ra lệnh cho cô :
- Lấy cương vị là sếp của em, anh yêu cầu em vào phòng nghỉ ngơi.
- Em không sao, chuyện hôm qua anh giải quyết đến đâu rồi ?
- Anh giải quyết xong hết rồi. Nghỉ ngơi là công việc hôm nay của em.
Nói xong hắn nhấc bổng cô đưa vào phòng nghỉ ngơi tổng tài. Thanh Di rất nghe lời, cô ngủ một phát đã tới gần trưa. Cảm nhận được có thứ gì đó đang đặt ở ngực cô, Thanh Di muốn hét lên nhưng tên kia lại bị môi của hắn ép im lặng. Lục Đông Quân tay không yên phận sờ mó cơ thể cô từ trên xuống dưới, bị hắn làm càn sao cô không đẩy hắn ra. Thanh Di không còn sức lực để đẩy nói đúng hơn là cô không muốn. Hắn nhẹ nhàng cởi cúc áo cô, bàn tay không ngoan thì cầm nắn gò bồng của cô, còn miệng thì ngập mút phía bên còn lại. Đó mới chỉ là bắt đầu thôi, hihi. Lục Đông Quân trút bỏ thắt lưng rồi từ từ, từ từ cơ thể anh cũng trống trơn giống cô. Hắn vừa đùa nghịch ngực cô vừa cho ngón tay di chuyển trong huyệt của cô. Thanh Di khoan khoái :
- A.. Ưm. Anh chậm thôi. aaaaa !!!
- Anh đã rất chậm rồi đó bảo bối à !!
Sau một hồi chuyển động tay thì bên trong nơi hiểm kia đã tiết ra nước ẩm ướt, không chần chừ thêm Lục Đông Quân cho vật to lớn kia vào vào nơi ẩm ướt, hắn dịch chuyển cơ thể khiến Thanh Di rên lên từng hồi. Hiệp một đã kết thúc, hiệp hai hắn muốn cô chủ động còn hắn thì bị động...
Bình luận facebook