Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23 " Ba người các cô ai gây sự trước ?"
Cô nhân viên dẫn vào nơi mẫu , đập vào mắt cô là chiếc bra màu hường phấn còn cả màu xanh biển họa tiết rất đẹp. Hai chú heo màu hồng xinh xắn cô liền chốt đơn không suy nghĩ nhiều . Ra đến nơi thanh toán cô mới nhở chưa xem giá , do thích quá nên quên rồi . Trần Nguyệt Nhi mở ví ra kiểm tra tiền thấy chiếc thẻ đen phiên bản giới hạn " không lẽ cho Lục Phong bỏ vào ?"cô gọi điện hỏi hắn
"Đang đi mua sắm à ?"
" Anh bỏ thẻ vào ví em sao ?"
"Ừm , em cứ tiêu thoải mái không cần ngại"
" Nhưng.."
"Vợ tương lai của anh sao không xài tiền anh được" - hắn vừa nói vừa nghĩ đến biểu cảm hiện tại của cô khẽ cười
" Anh không chín chắn "
Nói xong cô cup máy liền quạt thẻ , cô nhân viên và Kiều Ngọc thấy chiếc thẻ đen bất ngờ nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô bạn thân không nhịn được trêu chọc
"Xem ra Dương tổng đối với cậu không tệ nhaa-cor"
" Aya cậu cứ chọc"
" Yoo lại là cô à ?"
Trần Nguyệt Nhi nhìn phía sau hướng phát ra giọng nói " không phải là cô ta sao ? Người đã gây sự với cô hôm dạ tiệc". Cô không thèm qua tấm liền làm lơ mà Ngọc Bích cứ được nước lấn tới
" Mua nhiều đồ thể cơ à ? Cô lại bán được tổng tài nào đây ?"
Kiều Ngọc tức giận lên tiếng:
" Ôi ăn gì mà ra đường vậy ? Mồm thổi thế"
Á giơ tay định tát nhưng bị Trần Nguyệt Nhi chặn lại hất tay ra sau khiến cô ta không vững được ngã xuống đất. Trần Nguyệt Nhi cười nói:
" Muốn bị bảo vệ lôi ra ngoài nữa à ?"
Ngọc Bích đứng lên căm ghét nhìn cô đanh đá nói:
" Không còn cây trụ lớn là Dương tổng ở đây nữa cô làm gì được tôi ?"
" Kiều Ngọc cậu nó rất đúng . Mồm rất thổi" - Nguyệt Nhi cố tình nói lớn cho mọi người xung quanh nghe ai cũng tụm lại nhìn Ngọc Bích cười cười khiến cô ta tức giận hơn
"Cô...cô..."
Ngọc Bích tức giận sấn tới nắm tóc Nguyệt Nhi , quá bất ngờ cố bất ngờ nga xuống đất nhưng vẫn không chịu thua dùng chân đạp mạnh vào bụng cô ta . Kiều Ngọc liền tách tay ra khỏi tác Nguyệt Nhi ... thế là một trận chiến ba người xảy ra tại trung tâm mua sắm.
Một tiếng sau tại đồn cảnh sát .Cả ba người ngồi xách xa nhau , đầu tóc đều rối bù xù , quần áo lộn xộn trên mặt và tay đều có vết cào do móng tay để lại . Trần Nguyệt Nhi và bạn thân của mình liên tục đề phòng không biết lúc nào cô ta sẽ xông tới
Một người công an Hạ lên tiếng hỏi:
" Ba người các cô ai gây sự trước ?"
"Là cô ta" - Cả ba người đều đồng thanh lên tiếng
Công an Hạ hỏi lại lần nữa:
"Tôi hỏi lại là ai ?"
" Cô ta" - cả ba lại lên tiếng
Ngọc Bích giở trò khóc lóc nói
"Anh cảnh sát thật ra tôi chỉ muốn chào hỏi họ một chút ai dè họ lại vô cớ tức giận đè tôi xuống đánh . Do tự vệ nên tôi mới đánh lại thôi ... Hiccc"
Kiều Ngọc lên tiếng phản bác :
" Cô đừng có mà đổi trắng thay đen ro rằng cô ta động thủ trước"
Ảlại khóc lóc thảm thiết giả vờ tiều tụy chỉ tay về hướng Trần Nguyệt Nhi nói:
" Hic... rõ ràng do cô ta đánh tôi trước , nhìn xem vết thương còn đây"
"Đúng là mõm chó không mọc được ngà voi , một mình cô có vết thương ?"
" Cô nói cái gì hả" - Ngọc Bích hét lớn như muốn nhào đến
"Đang đi mua sắm à ?"
" Anh bỏ thẻ vào ví em sao ?"
"Ừm , em cứ tiêu thoải mái không cần ngại"
" Nhưng.."
"Vợ tương lai của anh sao không xài tiền anh được" - hắn vừa nói vừa nghĩ đến biểu cảm hiện tại của cô khẽ cười
" Anh không chín chắn "
Nói xong cô cup máy liền quạt thẻ , cô nhân viên và Kiều Ngọc thấy chiếc thẻ đen bất ngờ nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô bạn thân không nhịn được trêu chọc
"Xem ra Dương tổng đối với cậu không tệ nhaa-cor"
" Aya cậu cứ chọc"
" Yoo lại là cô à ?"
Trần Nguyệt Nhi nhìn phía sau hướng phát ra giọng nói " không phải là cô ta sao ? Người đã gây sự với cô hôm dạ tiệc". Cô không thèm qua tấm liền làm lơ mà Ngọc Bích cứ được nước lấn tới
" Mua nhiều đồ thể cơ à ? Cô lại bán được tổng tài nào đây ?"
Kiều Ngọc tức giận lên tiếng:
" Ôi ăn gì mà ra đường vậy ? Mồm thổi thế"
Á giơ tay định tát nhưng bị Trần Nguyệt Nhi chặn lại hất tay ra sau khiến cô ta không vững được ngã xuống đất. Trần Nguyệt Nhi cười nói:
" Muốn bị bảo vệ lôi ra ngoài nữa à ?"
Ngọc Bích đứng lên căm ghét nhìn cô đanh đá nói:
" Không còn cây trụ lớn là Dương tổng ở đây nữa cô làm gì được tôi ?"
" Kiều Ngọc cậu nó rất đúng . Mồm rất thổi" - Nguyệt Nhi cố tình nói lớn cho mọi người xung quanh nghe ai cũng tụm lại nhìn Ngọc Bích cười cười khiến cô ta tức giận hơn
"Cô...cô..."
Ngọc Bích tức giận sấn tới nắm tóc Nguyệt Nhi , quá bất ngờ cố bất ngờ nga xuống đất nhưng vẫn không chịu thua dùng chân đạp mạnh vào bụng cô ta . Kiều Ngọc liền tách tay ra khỏi tác Nguyệt Nhi ... thế là một trận chiến ba người xảy ra tại trung tâm mua sắm.
Một tiếng sau tại đồn cảnh sát .Cả ba người ngồi xách xa nhau , đầu tóc đều rối bù xù , quần áo lộn xộn trên mặt và tay đều có vết cào do móng tay để lại . Trần Nguyệt Nhi và bạn thân của mình liên tục đề phòng không biết lúc nào cô ta sẽ xông tới
Một người công an Hạ lên tiếng hỏi:
" Ba người các cô ai gây sự trước ?"
"Là cô ta" - Cả ba người đều đồng thanh lên tiếng
Công an Hạ hỏi lại lần nữa:
"Tôi hỏi lại là ai ?"
" Cô ta" - cả ba lại lên tiếng
Ngọc Bích giở trò khóc lóc nói
"Anh cảnh sát thật ra tôi chỉ muốn chào hỏi họ một chút ai dè họ lại vô cớ tức giận đè tôi xuống đánh . Do tự vệ nên tôi mới đánh lại thôi ... Hiccc"
Kiều Ngọc lên tiếng phản bác :
" Cô đừng có mà đổi trắng thay đen ro rằng cô ta động thủ trước"
Ảlại khóc lóc thảm thiết giả vờ tiều tụy chỉ tay về hướng Trần Nguyệt Nhi nói:
" Hic... rõ ràng do cô ta đánh tôi trước , nhìn xem vết thương còn đây"
"Đúng là mõm chó không mọc được ngà voi , một mình cô có vết thương ?"
" Cô nói cái gì hả" - Ngọc Bích hét lớn như muốn nhào đến
Bình luận facebook