Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67 Tên này mau thoát khỏi người tôi"
Chưa đi ra cửa hắn quay lại quan tâm cô nói
"Em rửa mặt rồi xuống lầu ăn tối"
"Ừm"
Tại quán Bar lớn của thành phố , Lâm Việt ngồi quầy uống ly này đến ly khác toàn loại rượu mạnh. Nhân viên pha chế thấy anh muốn gục ngay tại bàn lên tiếng nhắc nhở:
" Tiên sinh , tôi thấy ngài có vẻ rất say rồi"
" Thêm ly nữa đi"
"Vâng."
Nhân viên lắc đầu nghe theo lời anh rót thêm một ly . Đầu óc của anh dần choáng váng , không còn tỉnh táo như trước . Lâm Việt nhìn sang một cô gái bàn kế bên có dáng vẻ giống Trần Nguyệt Nhi . Anh vội đi đến nắm tay cô gái đang đứng bên kia
" Nguyệt Nhi , sao em lại ở đây ? "
Cô gái kia tên My Ly thấy anh đột nhiên nắm lấy tay cô nhíu mày muốn thoát khỏi tay đó
"Anh là ai ? Buông tay tôi ra"
Lâm Việt không buông kéo tay cô lôi đi ra ngoài
"Sao em lại đến nơi này chơi vậy ? Đi về thôi"
" Buông ra mau"
Sức của cô làm không lại hắn , My Ly cứ thế bị kéo ra ngoài còn anh tổng cô thẳng vào xe lái đi Lái được nửa đoạn thì anh đột nhiên dừng xe sau đó ngủ ngay tại chỗ . My Ly muốn để anh lại một mình nhưng chỗ này khá vắng có vẻ không ổn lắm nên liền đổi chỗ cho nhau cô lái xe tìm một khách sạn gần đó . My Ly vốn là một phóng viên hôm nay cô nghe tin tức Lâm tổng đến đây "chơi gái " nên mới đến Bar ai ngờ lại gặp phải tên điên này .
Cô tìm được một khách sạn gần đó liền dừng xe khó khăn dìu anh vào trong thuê một phòng . Sau một hồi cực khổ , vất vả với sức nặng trên vai đã đến phòng . Cô không nương tay quăng hắn lên giường còn mình thở vì mệt " Tên này nhìn vậy mà nặng không tưởng".
Rót một ly nước uống một hơi đã cạn sạch sau đó nhìn anh đang ngủ ngon trên giường thở dài kéo chăn đắp cho Lâm Việt nói :
"Tôi đi đây "
My Ly quay đi về phía cửa đột nhiên có lực kéo cánh tay cô thoáng chốc ngã xuống giường nằm dưới người anh :
" Nguyệt Nhi , em không được đi"
"Gì ? Tôi không phải là Nguyệt Nhi gì đó của anh . Tôi là My Ly"
" Không , em là Nguyệt Nhi của anh . Em định bỏ đi theo hắn ta sao ?"
Cô muốn thoát khỏi tư thế mờ ám này nhưng sức anh quá lớn đè chặt hai tay và chân giờ cô không thể cử động .
"Anh nhìn kỹ đi mặt tôi đi . Cái tên chết tiệt này"
" Không nhìn . Anh không nhìn "
" Cái gì không nhìn chứ ? Tên này mau thoát khỏi người tôi"
"Em là của anh"
Lâm Việt liền cúi xuống hôn môi cô , nhân cơ hội lúc cô không phòng bị đưa chiếc lưỡi vào trong luồng lách hết ngóc ngách. My Ly khó chịu lên tiếng:
" Ưm...buông...ra .."
Anh vẫn không nghe cô ta nói gì hiện tại một chút lý trí trong đầu cũng không còn . Lâm Việt đưa hai tay cô lên đỉnh đầu lấy cà vạt trói lại hành động quá nhanh khiến cô không thể phản ứng kịp.
Chiếc áo trên người nhanh chóng đã bị anh cởi ra chỉ còn lớp áo lót . Anh nhìn ngắm đôi gò bồng lấp ló phía dưới cùng nhịp thở trông cực kỳ quyến rũ là một người đàn ông tất nhiên không thể kháng cự được sức hút đến từ nó . Lâm Việt đưa tay ra phía sau nhanh nhẹn cởi chiếc áo lót giải thoát cho bộ cưng căng mọng hồng hào kia . My Ly thấy vậy liền hốt hoảng:
" Không đừng ... Xin anh hãy dừng lại đi ... Xin anh"
Lâm Việt lúc nào chẳng còn chút lý trí xót lại , cúi xuống há miệng ngậm lấy hạt đỉnh hồng ra sức mút như một đứa bé khát sữa , tay anh trêu chọc bên còn lại ra sức bóp
" Ưmm...a .... dừng lại... xin anh"
Anh vẫn chưa chịu dừng cô nàng xin anh càng dùng sức mút mạnh hơn khiến cô không thể chịu nổi . Sau đó lại đổi sang bên khác , hạt đỉnh hồng của cô sưng đỏ lên .
"Em rửa mặt rồi xuống lầu ăn tối"
"Ừm"
Tại quán Bar lớn của thành phố , Lâm Việt ngồi quầy uống ly này đến ly khác toàn loại rượu mạnh. Nhân viên pha chế thấy anh muốn gục ngay tại bàn lên tiếng nhắc nhở:
" Tiên sinh , tôi thấy ngài có vẻ rất say rồi"
" Thêm ly nữa đi"
"Vâng."
Nhân viên lắc đầu nghe theo lời anh rót thêm một ly . Đầu óc của anh dần choáng váng , không còn tỉnh táo như trước . Lâm Việt nhìn sang một cô gái bàn kế bên có dáng vẻ giống Trần Nguyệt Nhi . Anh vội đi đến nắm tay cô gái đang đứng bên kia
" Nguyệt Nhi , sao em lại ở đây ? "
Cô gái kia tên My Ly thấy anh đột nhiên nắm lấy tay cô nhíu mày muốn thoát khỏi tay đó
"Anh là ai ? Buông tay tôi ra"
Lâm Việt không buông kéo tay cô lôi đi ra ngoài
"Sao em lại đến nơi này chơi vậy ? Đi về thôi"
" Buông ra mau"
Sức của cô làm không lại hắn , My Ly cứ thế bị kéo ra ngoài còn anh tổng cô thẳng vào xe lái đi Lái được nửa đoạn thì anh đột nhiên dừng xe sau đó ngủ ngay tại chỗ . My Ly muốn để anh lại một mình nhưng chỗ này khá vắng có vẻ không ổn lắm nên liền đổi chỗ cho nhau cô lái xe tìm một khách sạn gần đó . My Ly vốn là một phóng viên hôm nay cô nghe tin tức Lâm tổng đến đây "chơi gái " nên mới đến Bar ai ngờ lại gặp phải tên điên này .
Cô tìm được một khách sạn gần đó liền dừng xe khó khăn dìu anh vào trong thuê một phòng . Sau một hồi cực khổ , vất vả với sức nặng trên vai đã đến phòng . Cô không nương tay quăng hắn lên giường còn mình thở vì mệt " Tên này nhìn vậy mà nặng không tưởng".
Rót một ly nước uống một hơi đã cạn sạch sau đó nhìn anh đang ngủ ngon trên giường thở dài kéo chăn đắp cho Lâm Việt nói :
"Tôi đi đây "
My Ly quay đi về phía cửa đột nhiên có lực kéo cánh tay cô thoáng chốc ngã xuống giường nằm dưới người anh :
" Nguyệt Nhi , em không được đi"
"Gì ? Tôi không phải là Nguyệt Nhi gì đó của anh . Tôi là My Ly"
" Không , em là Nguyệt Nhi của anh . Em định bỏ đi theo hắn ta sao ?"
Cô muốn thoát khỏi tư thế mờ ám này nhưng sức anh quá lớn đè chặt hai tay và chân giờ cô không thể cử động .
"Anh nhìn kỹ đi mặt tôi đi . Cái tên chết tiệt này"
" Không nhìn . Anh không nhìn "
" Cái gì không nhìn chứ ? Tên này mau thoát khỏi người tôi"
"Em là của anh"
Lâm Việt liền cúi xuống hôn môi cô , nhân cơ hội lúc cô không phòng bị đưa chiếc lưỡi vào trong luồng lách hết ngóc ngách. My Ly khó chịu lên tiếng:
" Ưm...buông...ra .."
Anh vẫn không nghe cô ta nói gì hiện tại một chút lý trí trong đầu cũng không còn . Lâm Việt đưa hai tay cô lên đỉnh đầu lấy cà vạt trói lại hành động quá nhanh khiến cô không thể phản ứng kịp.
Chiếc áo trên người nhanh chóng đã bị anh cởi ra chỉ còn lớp áo lót . Anh nhìn ngắm đôi gò bồng lấp ló phía dưới cùng nhịp thở trông cực kỳ quyến rũ là một người đàn ông tất nhiên không thể kháng cự được sức hút đến từ nó . Lâm Việt đưa tay ra phía sau nhanh nhẹn cởi chiếc áo lót giải thoát cho bộ cưng căng mọng hồng hào kia . My Ly thấy vậy liền hốt hoảng:
" Không đừng ... Xin anh hãy dừng lại đi ... Xin anh"
Lâm Việt lúc nào chẳng còn chút lý trí xót lại , cúi xuống há miệng ngậm lấy hạt đỉnh hồng ra sức mút như một đứa bé khát sữa , tay anh trêu chọc bên còn lại ra sức bóp
" Ưmm...a .... dừng lại... xin anh"
Anh vẫn chưa chịu dừng cô nàng xin anh càng dùng sức mút mạnh hơn khiến cô không thể chịu nổi . Sau đó lại đổi sang bên khác , hạt đỉnh hồng của cô sưng đỏ lên .
Bình luận facebook