Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69 " Rất nhiều người à ?"
Lâm Việt khá bất ngờ với cô gái này , gật đầu hỏi :
" Có chuyện gì cần giúp sao ?"
"Vâng , thật ra tôi muốn phỏng vấn anh từ lâu nhưng liên tục bị từ chối"
"Vậy em hỏi đi"
"Anh hiện tại có dự định mới gì trong tương lai ?"
"Tôi muốn có một gia đình"
Không hiểu lý do tại sao tim cô liên tục nhảy số nghe câu trả lời của anh
" Vậy... đã có đối tượng chưa ?"
" Có... nhưng bây giờ không thể"
My Ly nghe vậy có chút buồn cho anh " nhưng không thể" nếu hiểu sau xa thì trong lòng rất muốn nhưng không chạm được .
" Có tin đồn là anh đã có con đúng không ?"
"Tôi có thể không trả lời câu hỏi này không ?"
"À... được"
My Ly đặt những câu hỏi xung quanh đến sự nghiệp của anh. Chăm chú ghi lại từng chữ . Lúc sau phỏng vấn xong , Lâm Việt không còn nhiều thời gian đi thẳng vào chủ đề
" Bây giờ nói chuyện chúng ta đi"
Cô đỏ mặt nhìn anh " Chuyện chúng ta ư ?" ánh mắt nhìn xung quanh không biết trả lời thế nào
"Vậy...anh muốn nói chuyện gì ?"
" Em đã là người phụ nữ của tôi không thể nào bỏ mặc em được . Nếu em không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi sẽ bồi thường cho em. Yên tâm, chỉ cần em ra giá thì đều đó".
My Ly nhíu mày nhìn anh . Về sau ý bảo giống như cô bạn thân à ? Đừng tưởng nghĩ mình giàu muốn làm gì cũng được .
" Lâm tổng , tôi không phải bán thân mà nhận bồi thường . Có lẽ anh hạ thấp tôi rồi , xin phép"
"Tôi ..."
Cô tức giận cầm túi của mình đi ra ngoài . Lâm Việt vốn muốn giải thích mình không có ý đó nhưng cô bỏ đi rồi . Bản thân anh cũng không khá hơn cô là bao vốn muốn cùng Nguyệt Nhi kết hôn nhưng giờ lại phát sinh quan hệ với người khác . Bản thân anh chẳng còn xứng với cô ấy , ngay cả hiện giờ đối diện trong lòng anh cảm thấy rất có lỗi , tại sao rơi vào tình huống này .
Không biết hiện giờ Nguyệt Nhi cô ấy và Cậu bé có ổn không ? Dương Lục Phong có làm gì cô ấy không ?
Lâm Việt nhấc máy gọi cho trợ lý của mình
" Lâm tổng , tôi tìm anh từ hôm qua đến giờ"
"Tôi không sao . Điều tra chưa ? "
" Dương Lục Phong có phòng bị từ trước nên đã sắp xếp người bảo vệ . Ngay cả một con kiến cũng khó đi vào trong"
" Rất nhiều người à ?"
" Vâng , trong vòng bán kính 10km đều có người quan sát xung quanh . Đây không phải địa bàn chúng ta nên rất khó thành công nếu xảy ra đánh nhau chỉ sợ chúng ta là người thiệt hại không phải hắn"
" Được rồi , để tôi nghĩ cách"
" Cha , thật sự chúng ta sẽ đi gặp ông bà nội sao ?"
"Ừm, con muốn đi không ?"
" Dạ muốn
."
Trần Nguyệt Nhi đứng đó nhìn hắn không nói lời nào . Trong lòng cô vẫn đang rất lo lắng nhớ lại lúc trước mẹ hắn không chấp nhận cô liệu con cô thì sao đây ?
Dương Lục Phong đi đến nắm lấy tay cô vỗ nhè nhẹ vào , bảo :
"Em đừng lo có anh thì em và con sẽ không sao . Có con anh có thể cưới em hủy hôn với cô ta"
"Ừm. Em biết rồi"
Cả ba người cùng di chuyển lên xe , do hôm nay ba hắn từ Mỹ về đây ở biệt thự chính . Nhân cơ hội này tiện thể công khai nhất quyết phải cho cô một danh phận.
Đến nơi cổng chính lớn được mở ra , chiếc xe lăn bánh vào căn biệt thự lớn. Dương Lục Phong bước ra trước rồi mở cửa cho cô và Dương Nhất Tuấn .
Hắn bồng cậu bé trên tay trái , tay còn lại nắm lấy tay cô tiến thẳng vào trong . Người hầu nữ cúi chào mở hai cánh cửa , cô hít sâu một hơi lấy hết can đảm đi vào cùng với hắn .
Ông Dương Thế Hải và bà Lan Xuân ngồi uống trà ở phòng khách ngắm hoa. Nghe tiếng của bà quay lại nhìn thấy Trần Nguyệt Nhi bà ta bất ngờ đứng lên . Chồng bà thấy vậy liền nhìn theo , Dương Lục Phong nắm tay cô tiến lại gần hơn cúi đầu chào nói:
" Cha mẹ , con và vợ cùng với cháu nội về thăm cha mẹ" Cả hai người nghe vậy mới chú ý đến đứa trẻ trên tay hắn . Giống , rất giống y hệt hắn.
" Có chuyện gì cần giúp sao ?"
"Vâng , thật ra tôi muốn phỏng vấn anh từ lâu nhưng liên tục bị từ chối"
"Vậy em hỏi đi"
"Anh hiện tại có dự định mới gì trong tương lai ?"
"Tôi muốn có một gia đình"
Không hiểu lý do tại sao tim cô liên tục nhảy số nghe câu trả lời của anh
" Vậy... đã có đối tượng chưa ?"
" Có... nhưng bây giờ không thể"
My Ly nghe vậy có chút buồn cho anh " nhưng không thể" nếu hiểu sau xa thì trong lòng rất muốn nhưng không chạm được .
" Có tin đồn là anh đã có con đúng không ?"
"Tôi có thể không trả lời câu hỏi này không ?"
"À... được"
My Ly đặt những câu hỏi xung quanh đến sự nghiệp của anh. Chăm chú ghi lại từng chữ . Lúc sau phỏng vấn xong , Lâm Việt không còn nhiều thời gian đi thẳng vào chủ đề
" Bây giờ nói chuyện chúng ta đi"
Cô đỏ mặt nhìn anh " Chuyện chúng ta ư ?" ánh mắt nhìn xung quanh không biết trả lời thế nào
"Vậy...anh muốn nói chuyện gì ?"
" Em đã là người phụ nữ của tôi không thể nào bỏ mặc em được . Nếu em không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi sẽ bồi thường cho em. Yên tâm, chỉ cần em ra giá thì đều đó".
My Ly nhíu mày nhìn anh . Về sau ý bảo giống như cô bạn thân à ? Đừng tưởng nghĩ mình giàu muốn làm gì cũng được .
" Lâm tổng , tôi không phải bán thân mà nhận bồi thường . Có lẽ anh hạ thấp tôi rồi , xin phép"
"Tôi ..."
Cô tức giận cầm túi của mình đi ra ngoài . Lâm Việt vốn muốn giải thích mình không có ý đó nhưng cô bỏ đi rồi . Bản thân anh cũng không khá hơn cô là bao vốn muốn cùng Nguyệt Nhi kết hôn nhưng giờ lại phát sinh quan hệ với người khác . Bản thân anh chẳng còn xứng với cô ấy , ngay cả hiện giờ đối diện trong lòng anh cảm thấy rất có lỗi , tại sao rơi vào tình huống này .
Không biết hiện giờ Nguyệt Nhi cô ấy và Cậu bé có ổn không ? Dương Lục Phong có làm gì cô ấy không ?
Lâm Việt nhấc máy gọi cho trợ lý của mình
" Lâm tổng , tôi tìm anh từ hôm qua đến giờ"
"Tôi không sao . Điều tra chưa ? "
" Dương Lục Phong có phòng bị từ trước nên đã sắp xếp người bảo vệ . Ngay cả một con kiến cũng khó đi vào trong"
" Rất nhiều người à ?"
" Vâng , trong vòng bán kính 10km đều có người quan sát xung quanh . Đây không phải địa bàn chúng ta nên rất khó thành công nếu xảy ra đánh nhau chỉ sợ chúng ta là người thiệt hại không phải hắn"
" Được rồi , để tôi nghĩ cách"
" Cha , thật sự chúng ta sẽ đi gặp ông bà nội sao ?"
"Ừm, con muốn đi không ?"
" Dạ muốn
."
Trần Nguyệt Nhi đứng đó nhìn hắn không nói lời nào . Trong lòng cô vẫn đang rất lo lắng nhớ lại lúc trước mẹ hắn không chấp nhận cô liệu con cô thì sao đây ?
Dương Lục Phong đi đến nắm lấy tay cô vỗ nhè nhẹ vào , bảo :
"Em đừng lo có anh thì em và con sẽ không sao . Có con anh có thể cưới em hủy hôn với cô ta"
"Ừm. Em biết rồi"
Cả ba người cùng di chuyển lên xe , do hôm nay ba hắn từ Mỹ về đây ở biệt thự chính . Nhân cơ hội này tiện thể công khai nhất quyết phải cho cô một danh phận.
Đến nơi cổng chính lớn được mở ra , chiếc xe lăn bánh vào căn biệt thự lớn. Dương Lục Phong bước ra trước rồi mở cửa cho cô và Dương Nhất Tuấn .
Hắn bồng cậu bé trên tay trái , tay còn lại nắm lấy tay cô tiến thẳng vào trong . Người hầu nữ cúi chào mở hai cánh cửa , cô hít sâu một hơi lấy hết can đảm đi vào cùng với hắn .
Ông Dương Thế Hải và bà Lan Xuân ngồi uống trà ở phòng khách ngắm hoa. Nghe tiếng của bà quay lại nhìn thấy Trần Nguyệt Nhi bà ta bất ngờ đứng lên . Chồng bà thấy vậy liền nhìn theo , Dương Lục Phong nắm tay cô tiến lại gần hơn cúi đầu chào nói:
" Cha mẹ , con và vợ cùng với cháu nội về thăm cha mẹ" Cả hai người nghe vậy mới chú ý đến đứa trẻ trên tay hắn . Giống , rất giống y hệt hắn.
Bình luận facebook