Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-81
Chương 81: K
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm năm sau, sân bay quốc tế Hà Nội.
Tất cả các màn hình lớn nhỏ trong sân bay
đều đang cuộn lên để chiếu một tin tức quan
trọng.
Nhà thiết kế trò chơi hàng đầu thế giới, siêu
cấp cao thủ K người đã tự mình làm đảo lộn toàn
cảnh trò chơi của thế giới.
Anh ấy đã về nước! Hôm nay sẽ đến Hà Nội!
Đám đông náo nhiệt trong sảnh chờ đều bàn
luận về sự giàu có sung túc của vị “K” trẻ tuổi này,
hi vọng bản thân có thể may mắn nhìn thấy bộ
mặt thật của anh ấy.
Cùng lúc đó, ở lối ra quốc tế còn có một dãy
phong cảnh cực kỳ đẹp, thu hút sự chú ý của mọi
người.
Đường Hoa Nguyệt mặc một chiếc áo khoác
Oversize màu xám, chiếc váy đen xẻ hông cao tôn
lên đường cong hoàn hảo, đôi chân hoàn mỹ thấp
thoáng bước đi như người mẫu, nhìn lên trên, một
bộ siêu đen che gần hết khuôn mặt cô, mái tóc
xoăn như tảo biển dài tới thắt lưng cùng với đôi
môi đỏ mọng xinh đẹp, thật quyến rũ khó ai có
thể sánh bằng.
Ngoài ra, theo sau cô còn có ba cục cưng nhỏ
mặc bộ đồ theo phong cách thời đại học của
Burberry Anh Quốc đang cố gắng bước đôi chân
ngắn để theo kịp cô.
Ba anh em từ lâu đã rất ngạc nhiên trước
những ánh mắt ghen ty như vậy, Đường Nhược
Thi hơi nghiêng đầu, ưỡn ngực nói với Đường Hoa
Nguyệt: “Mẹ ơi, ở đây nóng quá, con muốn ăn
keml”
Cùng lúc đó.
"Tổng giám đốc Hoäc, người của chúng tôi đã
chờ ba tiếng ở chỗ xuất cảnh, vẫn chưa thấy
người nào là vị K thần bí kia, anh đừng sốt ruột”
Hoắc Anh Tuấn đen từ đầu tới chân bước
xuống xe, chân bước đài như diều gặp gió, Tào
Văn Thành đi theo báo cáo.
Hoắc Anh Tuấn liếc Tào Văn Thành một cái:
"Anh có biết K trông như thế nào không?”
“Ừm, anh ta chưa bao giờ xuất hiện, cho
nên...” Tào Văn Thành gãi gãi đầu.
“Vậy mà còn nói câu ngu ngốc như vậy.” Hoắc
Anh Tuấn cởi hai cúc áo khoác, ngắt lời anh ta,
trong lời nói có vẻ tự tin không ai sánh nổi
“Chúng ta thuê người của GS, chưa bao giờ là
sớm để dựa vào.”
Tào Văn Thành nghiêm nghị gật đầu, tầm mắt
không ngừng nhìn vào người đàn ông bên cạnh,
mấy năm nay, tổng giám đốc Hoắc gầy đi không
ít, khí thế ngày càng không giận mà uy.
Hiện tại phòng kế hoạch trò chơi là bộ phận
quan trọng nhất của tập đoàn GS, hàng ngày phải
chịu sự áp lực cao của Hoắc Anh Tuấn với tư
cách là tổng giám đốc điều hành.
Chỉ cần hôm nay có thể mời thành công anh
“K” đến công ty của bọn họ, đoán chừng tương lai
sẽ tốt đẹp hơn.
"Tổng giám đốc Hoắc nói đúng, chỉ là tôi nghe
nói tổng giám đốc Lục cũng quan tâm tới ngài K,
có thể lúc này sắp đến sân bay rồi...”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, Lục Xuyên Mạn? Ôi,
- ---------------------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm năm sau, sân bay quốc tế Hà Nội.
Tất cả các màn hình lớn nhỏ trong sân bay
đều đang cuộn lên để chiếu một tin tức quan
trọng.
Nhà thiết kế trò chơi hàng đầu thế giới, siêu
cấp cao thủ K người đã tự mình làm đảo lộn toàn
cảnh trò chơi của thế giới.
Anh ấy đã về nước! Hôm nay sẽ đến Hà Nội!
Đám đông náo nhiệt trong sảnh chờ đều bàn
luận về sự giàu có sung túc của vị “K” trẻ tuổi này,
hi vọng bản thân có thể may mắn nhìn thấy bộ
mặt thật của anh ấy.
Cùng lúc đó, ở lối ra quốc tế còn có một dãy
phong cảnh cực kỳ đẹp, thu hút sự chú ý của mọi
người.
Đường Hoa Nguyệt mặc một chiếc áo khoác
Oversize màu xám, chiếc váy đen xẻ hông cao tôn
lên đường cong hoàn hảo, đôi chân hoàn mỹ thấp
thoáng bước đi như người mẫu, nhìn lên trên, một
bộ siêu đen che gần hết khuôn mặt cô, mái tóc
xoăn như tảo biển dài tới thắt lưng cùng với đôi
môi đỏ mọng xinh đẹp, thật quyến rũ khó ai có
thể sánh bằng.
Ngoài ra, theo sau cô còn có ba cục cưng nhỏ
mặc bộ đồ theo phong cách thời đại học của
Burberry Anh Quốc đang cố gắng bước đôi chân
ngắn để theo kịp cô.
Ba anh em từ lâu đã rất ngạc nhiên trước
những ánh mắt ghen ty như vậy, Đường Nhược
Thi hơi nghiêng đầu, ưỡn ngực nói với Đường Hoa
Nguyệt: “Mẹ ơi, ở đây nóng quá, con muốn ăn
keml”
Cùng lúc đó.
"Tổng giám đốc Hoäc, người của chúng tôi đã
chờ ba tiếng ở chỗ xuất cảnh, vẫn chưa thấy
người nào là vị K thần bí kia, anh đừng sốt ruột”
Hoắc Anh Tuấn đen từ đầu tới chân bước
xuống xe, chân bước đài như diều gặp gió, Tào
Văn Thành đi theo báo cáo.
Hoắc Anh Tuấn liếc Tào Văn Thành một cái:
"Anh có biết K trông như thế nào không?”
“Ừm, anh ta chưa bao giờ xuất hiện, cho
nên...” Tào Văn Thành gãi gãi đầu.
“Vậy mà còn nói câu ngu ngốc như vậy.” Hoắc
Anh Tuấn cởi hai cúc áo khoác, ngắt lời anh ta,
trong lời nói có vẻ tự tin không ai sánh nổi
“Chúng ta thuê người của GS, chưa bao giờ là
sớm để dựa vào.”
Tào Văn Thành nghiêm nghị gật đầu, tầm mắt
không ngừng nhìn vào người đàn ông bên cạnh,
mấy năm nay, tổng giám đốc Hoắc gầy đi không
ít, khí thế ngày càng không giận mà uy.
Hiện tại phòng kế hoạch trò chơi là bộ phận
quan trọng nhất của tập đoàn GS, hàng ngày phải
chịu sự áp lực cao của Hoắc Anh Tuấn với tư
cách là tổng giám đốc điều hành.
Chỉ cần hôm nay có thể mời thành công anh
“K” đến công ty của bọn họ, đoán chừng tương lai
sẽ tốt đẹp hơn.
"Tổng giám đốc Hoắc nói đúng, chỉ là tôi nghe
nói tổng giám đốc Lục cũng quan tâm tới ngài K,
có thể lúc này sắp đến sân bay rồi...”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, Lục Xuyên Mạn? Ôi,
- ---------------------------
Bình luận facebook