Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
Anh lại có thể không trải qua đại não, đi hôn Tô Bắc!
Anh mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, vì che dấu nội tâm xấu hổ của mình, biểu tình của anh hơi ghét bỏ, mất tự nhiên nói: “Đây là thuốc gì, khó ngửi muốn chết, làm cho trong phòng đều là mùi này, nhanh bôi xong, mở cửa sổ ra hít thở không khí!
Nói xong, bá đạo kéo chân Tô Bắc qua, bôi thuốc cho cô.
Tô Bắc cũng có chút xấu hổ, liền trầm mặc, tùy ý anh bôi thuốc lên chân mình.
Động tác Lộ Nam thoạt nhìn cực kỳ thuần thục, không giống cô, chân tay vụng về.
Anh hai ba cái liền bôi thuôc xong cho Tô Bắc, hơn nữa, động tác còn cực kỳ nhẹ nhàng, Tô Bắc hoàn toàn không có cảm giác được đau đớn.
Lộ Nam bôi thuốc xong, ngẩng đầu nhìn Tô Bắc một cái, không biết có phải ảo giác hay không, Tô Bắc cảm thấy, mặt anh, lại có một chút đỏ ửng nhàn nhạt.
Anh bị Tô Bắc nhìn có chút mất tự nhiên, đặt chân Tô Bắc ở trên sô pha, trực tiếp đứng dậy, sau khi đi mở cửa sổ ra, xoay người cầm lấy quần áo trên giá áo chỗ cửa, nói câu, “Tôi còn có một buổi xã giao, đi trước.”
Nói xong, mở cửa đi ra ngoài.
Tô Bắc nhìn bóng dáng anh, trong lòng có loại cảm giác quái quái.
Hóa ra hờn dỗi đọng lại trong lòng, bị Lộ Nam giày vò như vậy, tựa hồ cũng không còn tức giận bao nhiêu.
……
Lộ Nam đi chính là tiệc tối từ thiện do Lưu tổng làm chủ, khi anh khiêm tốn đến bữa tiệc, khách quý cơ bản đã đến đông đủ, Lưu tổng khách khí dẫn anh tiến vào hội trường.
Lúc này, tầm mắt Lộ Nam chú ý người phụ nữ phía sau Lưu tổng, một người phụ nữ bộ dáng thực rất giống Tô Bắc!
Phản ứng đầu tiên của anh là nghĩ đến Tô Bắc, nhưng nhìn kỹ, tuy rằng hai người lớn lên giống nhau, nhưng khí chất lại không giống nhau.
Giây phút Tô Noãn thấy Lộ Nam kia, ánh mắt liền không còn có dời khỏi người anh.
Người đàn ông trước mắt, mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, môi mỏng lạnh, khuôn mặt đao tước góc cạnh rõ ràng, xuất sắc giống như tác phẩm hoàn mỹ nhất của thượng đế, quả thực làm người dời không tầm mắt đi được.
Trên đời này, sao sẽ có người đàn ông anh tuấn như vậy? Đến tột cùng anh là ai? Lại có thể làm Lưu tổng khách khí như vậy?
Trong lòng Tô Noãn, trong lúc nhất thời toát ra vô số dấu chấm hỏi.
Cô nhớ lại những người mình nhân thức ở trong đầu một lần.
Cô dám khẳng định, ở thành phố Nam Hi, cô khẳng định không có gặp qua nhân vật như vậy.
Nhưng mà, theo lý thuyết, người xã hội thượng lưu ở thành phố Nam Hi, trên cơ bản không có người cô không quen biết!
Tô Noãn càng thêm si mê và tò mò.
Cô ta nhìn sườn mặt anh tuấn của Lộ Nam, cảm giác chính mình đều sắp hít thở không thông.
Cô ta duỗi tay che ngực mình lại, mặt đỏ có chút nóng lên.
Hơn nữa, lúc này, cô ta phát hiện đối phương lại có thể nhìn chính mình, cô ta cảm giác chính mình hạnh phúc muốn chết.
Anh chậm rãi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Tô Noãn phía sau Lưu tổng, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
“Lưu tổng, vị này là?” Lộ Nam nghi vấn nói, sở dĩ anh khẳng định người này không phải Tô Bắc, ngoại trừ khí chất trên người hai người không giống nhau, còn có, trải qua mấy ngày ở chung, Tô Bắc tràn ngập địch ý với anh, sẽ không dùng loại ánh mắt hoa si này nhìn mình.
“Lộ tổng cũng cảm thấy bộ dáng cháu gái này của tôi không tồi đi! Con bé là con gái bạn tốt của tôi – Tô Vân Thiên! Chính là thiên kim của tập đoàn Tô thị, anh hẳn là biết đến đi!” Lưu tổng cười mặt đầy thâm ý.
Anh mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, vì che dấu nội tâm xấu hổ của mình, biểu tình của anh hơi ghét bỏ, mất tự nhiên nói: “Đây là thuốc gì, khó ngửi muốn chết, làm cho trong phòng đều là mùi này, nhanh bôi xong, mở cửa sổ ra hít thở không khí!
Nói xong, bá đạo kéo chân Tô Bắc qua, bôi thuốc cho cô.
Tô Bắc cũng có chút xấu hổ, liền trầm mặc, tùy ý anh bôi thuốc lên chân mình.
Động tác Lộ Nam thoạt nhìn cực kỳ thuần thục, không giống cô, chân tay vụng về.
Anh hai ba cái liền bôi thuôc xong cho Tô Bắc, hơn nữa, động tác còn cực kỳ nhẹ nhàng, Tô Bắc hoàn toàn không có cảm giác được đau đớn.
Lộ Nam bôi thuốc xong, ngẩng đầu nhìn Tô Bắc một cái, không biết có phải ảo giác hay không, Tô Bắc cảm thấy, mặt anh, lại có một chút đỏ ửng nhàn nhạt.
Anh bị Tô Bắc nhìn có chút mất tự nhiên, đặt chân Tô Bắc ở trên sô pha, trực tiếp đứng dậy, sau khi đi mở cửa sổ ra, xoay người cầm lấy quần áo trên giá áo chỗ cửa, nói câu, “Tôi còn có một buổi xã giao, đi trước.”
Nói xong, mở cửa đi ra ngoài.
Tô Bắc nhìn bóng dáng anh, trong lòng có loại cảm giác quái quái.
Hóa ra hờn dỗi đọng lại trong lòng, bị Lộ Nam giày vò như vậy, tựa hồ cũng không còn tức giận bao nhiêu.
……
Lộ Nam đi chính là tiệc tối từ thiện do Lưu tổng làm chủ, khi anh khiêm tốn đến bữa tiệc, khách quý cơ bản đã đến đông đủ, Lưu tổng khách khí dẫn anh tiến vào hội trường.
Lúc này, tầm mắt Lộ Nam chú ý người phụ nữ phía sau Lưu tổng, một người phụ nữ bộ dáng thực rất giống Tô Bắc!
Phản ứng đầu tiên của anh là nghĩ đến Tô Bắc, nhưng nhìn kỹ, tuy rằng hai người lớn lên giống nhau, nhưng khí chất lại không giống nhau.
Giây phút Tô Noãn thấy Lộ Nam kia, ánh mắt liền không còn có dời khỏi người anh.
Người đàn ông trước mắt, mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, môi mỏng lạnh, khuôn mặt đao tước góc cạnh rõ ràng, xuất sắc giống như tác phẩm hoàn mỹ nhất của thượng đế, quả thực làm người dời không tầm mắt đi được.
Trên đời này, sao sẽ có người đàn ông anh tuấn như vậy? Đến tột cùng anh là ai? Lại có thể làm Lưu tổng khách khí như vậy?
Trong lòng Tô Noãn, trong lúc nhất thời toát ra vô số dấu chấm hỏi.
Cô nhớ lại những người mình nhân thức ở trong đầu một lần.
Cô dám khẳng định, ở thành phố Nam Hi, cô khẳng định không có gặp qua nhân vật như vậy.
Nhưng mà, theo lý thuyết, người xã hội thượng lưu ở thành phố Nam Hi, trên cơ bản không có người cô không quen biết!
Tô Noãn càng thêm si mê và tò mò.
Cô ta nhìn sườn mặt anh tuấn của Lộ Nam, cảm giác chính mình đều sắp hít thở không thông.
Cô ta duỗi tay che ngực mình lại, mặt đỏ có chút nóng lên.
Hơn nữa, lúc này, cô ta phát hiện đối phương lại có thể nhìn chính mình, cô ta cảm giác chính mình hạnh phúc muốn chết.
Anh chậm rãi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Tô Noãn phía sau Lưu tổng, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
“Lưu tổng, vị này là?” Lộ Nam nghi vấn nói, sở dĩ anh khẳng định người này không phải Tô Bắc, ngoại trừ khí chất trên người hai người không giống nhau, còn có, trải qua mấy ngày ở chung, Tô Bắc tràn ngập địch ý với anh, sẽ không dùng loại ánh mắt hoa si này nhìn mình.
“Lộ tổng cũng cảm thấy bộ dáng cháu gái này của tôi không tồi đi! Con bé là con gái bạn tốt của tôi – Tô Vân Thiên! Chính là thiên kim của tập đoàn Tô thị, anh hẳn là biết đến đi!” Lưu tổng cười mặt đầy thâm ý.
Bình luận facebook