Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-498
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 132 - 2: Bà đây cốc cần anh nữa!
Chương 132 - 2: Bà đây cốc cần anh nữa!
Tư Cảnh Hàn nhìn con trai, nhếch môi một cái, không quá thành tựu, còn xem đó là chuyện hiển nhiên.
Đại Bạch chơi đu quay một lúc cũng chán, bắt đầu quay lại chính sự mấy hôm nay: "Vậy... vậy khi nào mới bắt được Nhị Bạch thế mommy? Đại Bạch chờ lâu quá."
Ách!
Hoắc Duật Hy cúi nhìn con trai ngây thơ hồn nhiên chưa biết sự tình Nhị Bạch, lòng cô càng thêm phiền não.
Đừng nhắc thì không sao, nhắc đến rồi cô lại lần nữa căm hận tên đàn ông Tư Cảnh Hàn.
Chuyện của lần trước thật ra đã nằm trong tính toán của hắn, thảo nào hắn dễ dàng cho cô đạt được ý nguyện. Hóa ra tình hình của cô thế nào hắn đều nắm được trong lòng bàn tay, "ba ngày nữa" mà hắn nói chẳng phải là ngày mà bà con xa của cô tới thăm sao? Cô không nhớ nhưng còn hắn thì biết rất rõ.
Cho nên chuyện của Nhị Bạch là hoàn toàn không thể xảy ra, và cô đã ngây ngốc dâng cho hắn một bữa hời mà còn nghĩ là bản thân mình ăn sạch được hắn.
Đúng là tức chết cô rồi!
Nhận được ám hiệu từ Hoắc Duật Hy nên Đại Bạch chuyển sang Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch..."
"Đại Bạch, chuyện này chúng ta nói sau được không, bây giờ ba Tiểu Bạch giúp Đại Bạch lắp rắp mô hình máy bay?" Tư Cảnh Hàn muốn đánh lạc hướng Đại Bạch.
"Máy bay hở?" Đại Bạch còn nhỏ, nhắc đến đồ chơi lập tức bị thu hút, mặc tình Hoắc Duật Hy nháy mắt với thằng bé bằng đủ mọi cách thì nhóc con vẫn bị lừa gật đầu.
Tư Cảnh Hàn đắc thắng đứng dậy, hai tay nhấc Đại Bạch lên cao, cười dịu dàng: "Ngoan lắm, chúng ta đi thôi."
"Nhưng... nhưng mommy bị đau mắt thì phải." Đại Bạch còn ngây thơ chỉ vào Hoắc Duật Hy khiến cô muốn cắn lưỡi tự sát ngây tức khắc.
Tư Cảnh Hàn cho cô một ánh mắt khi dễ, lúc đối diện với Đại Bạch thì lại ân cần: "Không có đâu, mommy vẫn rất khỏe. Đại Bạch không cần lo."
Thế là hắn đem con trai đi, không cho Hoắc Duật Hy có cơ hội nghĩ vu vơ về chuyện của Nhị Bạch nữa.
Nhưng mà mọi chuyện không thể cứ thế tiếp tục kéo dài.
Có thể nói "con giun xéo lắm cũng oằn", Hoắc Duật Hy vỗn dĩ không phải là người có tính nhẫn nại cao. Trước kia cô đã quen được nuông chiều, quen được vô lý với người khác chứ đâu chịu cảnh người khác vô lý với mình, cho nên chạy theo gót chân Tư Cảnh Hàn được vài lần cô đã không nhịn được nữa.
Sự kiện đánh dấu cho chính kịch chính là sáng hôm sau Tư Cảnh Hàn rời giường để nhận điện thoại của cô gái tên Ly Ninh kia vừa đáp chuyến bay. Không chỉ dừng lại ở đó, quá đáng hơn, khi cô còn đang nằm trên giường cùng con trai thì hắn đã chuẩn bị thủ tục sẵn sàng đuổi cô về biệt thự.
___________
23/10/2019
Chương 132 - 2: Bà đây cốc cần anh nữa!
Tư Cảnh Hàn nhìn con trai, nhếch môi một cái, không quá thành tựu, còn xem đó là chuyện hiển nhiên.
Đại Bạch chơi đu quay một lúc cũng chán, bắt đầu quay lại chính sự mấy hôm nay: "Vậy... vậy khi nào mới bắt được Nhị Bạch thế mommy? Đại Bạch chờ lâu quá."
Ách!
Hoắc Duật Hy cúi nhìn con trai ngây thơ hồn nhiên chưa biết sự tình Nhị Bạch, lòng cô càng thêm phiền não.
Đừng nhắc thì không sao, nhắc đến rồi cô lại lần nữa căm hận tên đàn ông Tư Cảnh Hàn.
Chuyện của lần trước thật ra đã nằm trong tính toán của hắn, thảo nào hắn dễ dàng cho cô đạt được ý nguyện. Hóa ra tình hình của cô thế nào hắn đều nắm được trong lòng bàn tay, "ba ngày nữa" mà hắn nói chẳng phải là ngày mà bà con xa của cô tới thăm sao? Cô không nhớ nhưng còn hắn thì biết rất rõ.
Cho nên chuyện của Nhị Bạch là hoàn toàn không thể xảy ra, và cô đã ngây ngốc dâng cho hắn một bữa hời mà còn nghĩ là bản thân mình ăn sạch được hắn.
Đúng là tức chết cô rồi!
Nhận được ám hiệu từ Hoắc Duật Hy nên Đại Bạch chuyển sang Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch..."
"Đại Bạch, chuyện này chúng ta nói sau được không, bây giờ ba Tiểu Bạch giúp Đại Bạch lắp rắp mô hình máy bay?" Tư Cảnh Hàn muốn đánh lạc hướng Đại Bạch.
"Máy bay hở?" Đại Bạch còn nhỏ, nhắc đến đồ chơi lập tức bị thu hút, mặc tình Hoắc Duật Hy nháy mắt với thằng bé bằng đủ mọi cách thì nhóc con vẫn bị lừa gật đầu.
Tư Cảnh Hàn đắc thắng đứng dậy, hai tay nhấc Đại Bạch lên cao, cười dịu dàng: "Ngoan lắm, chúng ta đi thôi."
"Nhưng... nhưng mommy bị đau mắt thì phải." Đại Bạch còn ngây thơ chỉ vào Hoắc Duật Hy khiến cô muốn cắn lưỡi tự sát ngây tức khắc.
Tư Cảnh Hàn cho cô một ánh mắt khi dễ, lúc đối diện với Đại Bạch thì lại ân cần: "Không có đâu, mommy vẫn rất khỏe. Đại Bạch không cần lo."
Thế là hắn đem con trai đi, không cho Hoắc Duật Hy có cơ hội nghĩ vu vơ về chuyện của Nhị Bạch nữa.
Nhưng mà mọi chuyện không thể cứ thế tiếp tục kéo dài.
Có thể nói "con giun xéo lắm cũng oằn", Hoắc Duật Hy vỗn dĩ không phải là người có tính nhẫn nại cao. Trước kia cô đã quen được nuông chiều, quen được vô lý với người khác chứ đâu chịu cảnh người khác vô lý với mình, cho nên chạy theo gót chân Tư Cảnh Hàn được vài lần cô đã không nhịn được nữa.
Sự kiện đánh dấu cho chính kịch chính là sáng hôm sau Tư Cảnh Hàn rời giường để nhận điện thoại của cô gái tên Ly Ninh kia vừa đáp chuyến bay. Không chỉ dừng lại ở đó, quá đáng hơn, khi cô còn đang nằm trên giường cùng con trai thì hắn đã chuẩn bị thủ tục sẵn sàng đuổi cô về biệt thự.
___________
23/10/2019