Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-497
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 132 - 1: Bà đây cốc cần anh nữa!
Chương 132 - 1: Bà đây cốc cần anh nữa!
"Tề Thiếu Khanh, bây giờ em mới phát hiện anh cũng thật khó tính." Hoắc Duật Hy ngã đầu vào cánh tay của Tư Cảnh Hàn, tặc lưỡi đánh giá.
[Khó tính bằng người đàn ông của em?]
"Cái này thì không đến nổi như vậy."
Tư Cảnh Hàn đương nhiên nghe rõ mấy lời này, động tác cho Đại Bạch đu quay nhanh chóng khựng lại.
Người phụ nữ này dám công khai so sánh hắn cùng đàn ông khác, có phải rất quá quắc rồi không?
"Tiểu Bạch... Tiểu Bạch quay quay Đại Bạch." Đại Bạch chờ mãi không thấy ba mình kéo mình lên thì vỗ vỗ vào chân hắn nhắc nhở, Tư Cảnh Hàn mới chịu nhấc người của nhóc lên lay động qua lại.
Bởi vì Tề Thiếu Khanh đang bận nên nói không quá nhiều điều với Hoắc Duật Hy đã cúp máy. Cô đặt điện thoại trở lại bàn, sẵn tiện tham khảo Tư Cảnh Hàn vài câu: "Anh nói bọn họ có kết hôn thành công hay không?"
Miễn là chuyện liên quan đến tình địch kết hôn, Tư Cảnh Hàn rất dư thời gian để đàm đạo: "Có."
"Hả, tại sao? Em thấy anh Thiếu Khanh và Hoàng Tịch Liên cứ như nước với lửa, không sớm hay muộn gì cũng đánh nhau." Hoắc Duật Hy có điểm không hiểu, dựa vào đâu mà Tư Cảnh Hàn vội khẳng định như vậy.
"Chuyện cậu ta đã quyết định, thường không thể thay đổi." Tư Cảnh Hàn nhàn nhạt khẳng định.
"Nói vậy thì vẫn có lúc phải thay đổi mà."
"Trước giờ chỉ có một lần." Tư Cảnh Hàn cũng nói luôn.
Vốn dĩ Hoắc Duật Hy không định hỏi sâu về chuyện này, nhưng Tư Cảnh Hàn càng nói cô lại càng tò mò: "Là lần nào vậy?"
Nhìn ra dáng vẻ hóng chuyện của cô, Tư Cảnh Hàn thoáng cau mày: "Chuyện của người khác em biết nhiều làm gì?"
"Nhưng đó là anh Thiếu Khanh, cũng không tính là người ngoài."
"Vậy tự đi mà hỏi anh Thiếu Khanh của em đi." Tư Cảnh Hàn nhanh chóng cộc tính hẳn ra khiến Hoắc Duật Hy chẳng hiểu hắn bị làm sao.
"Này, sao anh khó ở vậy hả? Không kể thì thôi, sao phải nhăn mày với em?" Cô vừa rống lên người kia đã tự ái, hắn bây giờ là không chịu được bất cứ lời lẽ nặng nề nào từ cô.
Có cảm tưởng cô nói lớn tiếng chính là tổn thương tâm hồn đang thanh tĩnh của hắn.
Cho nên cô vừa quát, hắn đã dùng ánh mắt không hề có lỗi của mình nhìn cô. Như đang thắc mắc tại sao cô lại lớn tiếng với hắn?
"Anh..." Hoắc Duật Hy bị ánh mắt đó của Tư Cảnh Hàn làm cho đứng hình, mấy hôm nay cô đã chịu lép vế nhiều rồi, sắp không nhịn được nữa.
Nếu không phải vì đại nghiệp chưa thành cô nhất định sẽ xông đến bóp chết hắn.
Hít lấy một hơi, cân nhắc nặng nhẹ cô lại giả vờ a dua, sà vào lòng hắn ôm chặt lấy không buông:
"Hì hì hì... Không cần căng thẳng, em chỉ đùa thôi. Anh bây giờ là nhất rồi."
Cô không có tiền đồ như vậy chính là nguồn cảm hứng bất tận cho Tư Cảnh Hàn chểnh mảng, cả Đại Bạch cũng nhận ra ba Tiểu Bạch của mình không giống như lúc trước thường xuyên bị mommy bắt nạt, thằng bé đưa ngón tay cái nhỏ xíu của mình hướng lên khen ngợi hắn: "Tiểu Bạch thì thích rồi nha."
___________
23/10/2019
Chương 132 - 1: Bà đây cốc cần anh nữa!
"Tề Thiếu Khanh, bây giờ em mới phát hiện anh cũng thật khó tính." Hoắc Duật Hy ngã đầu vào cánh tay của Tư Cảnh Hàn, tặc lưỡi đánh giá.
[Khó tính bằng người đàn ông của em?]
"Cái này thì không đến nổi như vậy."
Tư Cảnh Hàn đương nhiên nghe rõ mấy lời này, động tác cho Đại Bạch đu quay nhanh chóng khựng lại.
Người phụ nữ này dám công khai so sánh hắn cùng đàn ông khác, có phải rất quá quắc rồi không?
"Tiểu Bạch... Tiểu Bạch quay quay Đại Bạch." Đại Bạch chờ mãi không thấy ba mình kéo mình lên thì vỗ vỗ vào chân hắn nhắc nhở, Tư Cảnh Hàn mới chịu nhấc người của nhóc lên lay động qua lại.
Bởi vì Tề Thiếu Khanh đang bận nên nói không quá nhiều điều với Hoắc Duật Hy đã cúp máy. Cô đặt điện thoại trở lại bàn, sẵn tiện tham khảo Tư Cảnh Hàn vài câu: "Anh nói bọn họ có kết hôn thành công hay không?"
Miễn là chuyện liên quan đến tình địch kết hôn, Tư Cảnh Hàn rất dư thời gian để đàm đạo: "Có."
"Hả, tại sao? Em thấy anh Thiếu Khanh và Hoàng Tịch Liên cứ như nước với lửa, không sớm hay muộn gì cũng đánh nhau." Hoắc Duật Hy có điểm không hiểu, dựa vào đâu mà Tư Cảnh Hàn vội khẳng định như vậy.
"Chuyện cậu ta đã quyết định, thường không thể thay đổi." Tư Cảnh Hàn nhàn nhạt khẳng định.
"Nói vậy thì vẫn có lúc phải thay đổi mà."
"Trước giờ chỉ có một lần." Tư Cảnh Hàn cũng nói luôn.
Vốn dĩ Hoắc Duật Hy không định hỏi sâu về chuyện này, nhưng Tư Cảnh Hàn càng nói cô lại càng tò mò: "Là lần nào vậy?"
Nhìn ra dáng vẻ hóng chuyện của cô, Tư Cảnh Hàn thoáng cau mày: "Chuyện của người khác em biết nhiều làm gì?"
"Nhưng đó là anh Thiếu Khanh, cũng không tính là người ngoài."
"Vậy tự đi mà hỏi anh Thiếu Khanh của em đi." Tư Cảnh Hàn nhanh chóng cộc tính hẳn ra khiến Hoắc Duật Hy chẳng hiểu hắn bị làm sao.
"Này, sao anh khó ở vậy hả? Không kể thì thôi, sao phải nhăn mày với em?" Cô vừa rống lên người kia đã tự ái, hắn bây giờ là không chịu được bất cứ lời lẽ nặng nề nào từ cô.
Có cảm tưởng cô nói lớn tiếng chính là tổn thương tâm hồn đang thanh tĩnh của hắn.
Cho nên cô vừa quát, hắn đã dùng ánh mắt không hề có lỗi của mình nhìn cô. Như đang thắc mắc tại sao cô lại lớn tiếng với hắn?
"Anh..." Hoắc Duật Hy bị ánh mắt đó của Tư Cảnh Hàn làm cho đứng hình, mấy hôm nay cô đã chịu lép vế nhiều rồi, sắp không nhịn được nữa.
Nếu không phải vì đại nghiệp chưa thành cô nhất định sẽ xông đến bóp chết hắn.
Hít lấy một hơi, cân nhắc nặng nhẹ cô lại giả vờ a dua, sà vào lòng hắn ôm chặt lấy không buông:
"Hì hì hì... Không cần căng thẳng, em chỉ đùa thôi. Anh bây giờ là nhất rồi."
Cô không có tiền đồ như vậy chính là nguồn cảm hứng bất tận cho Tư Cảnh Hàn chểnh mảng, cả Đại Bạch cũng nhận ra ba Tiểu Bạch của mình không giống như lúc trước thường xuyên bị mommy bắt nạt, thằng bé đưa ngón tay cái nhỏ xíu của mình hướng lên khen ngợi hắn: "Tiểu Bạch thì thích rồi nha."
___________
23/10/2019
Bình luận facebook