• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu! (2 Viewers)

  • chap-522

Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 135 - 1: Mười phần thành ý.




Chương 135 - 1: Mười phần thành ý.





Câu cuối cùng Tề Thiếu Khanh gần như là rống lên, đem Hoàng Tịch Liên nhấc lên như xách một con gà nhỏ.





Từng chứng kiến cảnh anh ra tay hạ sát không biết bao nhiêu lính đánh thuê trong hôn lễ của Tư Cảnh Hàn, Hoàng Tịch Liên biết một khi anh thịnh nộ sẽ đáng sợ đến thế nào, căn bản tất cả sức lực bình sinh của cô không địch nổi một cánh tay của anh nữa.





Nhưng cô không hiểu anh vì sao lại nổi nóng với mình, trước kia dù có tức giận anh cũng chưa từng có hành động thô lỗ, vậy mà hôm nay anh vứt bỏ hết giới hạn thường ngày, động tay động chân với cô.





Tề Thiếu Khanh mà cô lần đầu biết không phải như vậy.





Hoàng Tịch Liên mềm giọng cầu xin không được lập tức trở nên cứng rắn, cùng anh nói cho rõ ràng: "Sớm muộn gì cũng sẽ hủy hôn, tôi đến đi cùng người khác chẳng phải giúp anh tạo ra cái cớ danh chính ngôn thuận trước mắt người khác luôn sao, anh không vui lại còn tức giận với tôi?"





Không nhắc đến Tề Thiếu Khanh còn có thể niệm tình nướng tay, nhưng một khi đã nhắc đến hai từ "hủy hôn" thì định sẵn Hoàng Tịch Liên không còn đường thoát thân.





Phiến môi của anh hiện tại trở nên lạnh lẽo vô cùng, khuôn cằm cũng cứng nhắc khó coi. Một tay còn lại của anh bóp lấy cằm của cô, nâng lên hướng về phía mình: "Ai nói tôi sẽ hủy hôn? Hoàng Tịch Liên, từ khi nào cuộc chơi này em có quyền tự quyết định?"





Hoàng Tịch Liên chịu đau nhưng chưa lớn bằng nỗi kinh ngạc, cô đánh đánh vào bàn tay đang cố nghiền nát cằm của mình mà phẫn hận quát: "Đau quá, buông ra, Tề Thiếu Khanh, anh không có quyền khi dễ tôi. Ba tôi sẽ không tha cho anh!"





Dù cô có uy hiếp nhiều hơn nữa thì Tề Thiếu Khanh cũng không buông tha, anh hơi cúi đầu, vừa vặn chạm chóp mũi của mình vào sóng mũi của cô, thấp giọng: "Hoàng Tịch Liên, đừng cố giãy giụa nữa, vô ích mà thôi, cuộc chơi này tôi mới là người quyết định, cho dù là hủy hôn người quyết định cũng là tôi."





"Khốn kiếp, Tề Thiếu Khanh anh đừng nghĩ chỉ có mình là vương tử. Tốt nhất anh hôm nay bóp chết tôi, nếu không, sau anh tôi nhất định chỉnh anh không ngày nào sống yên ổn." Nghe anh độc đoán tuyên bố quyền hành, Hoàng Tịch Liên không nhịn được mắng chửi.





Hiện tại mũi chân của cô đã lơ lửng khỏi mặt đất, ở trong tay Tề Thiếu Khanh như một con thỏ chuẩn bị làm thịt. Cả chiếc váy cưới còn màu còn chưa kịp tháo ra đã bị anh kéo cho nhàu nhĩ, nhưng cô vẫn rất cao ngạo, nghênh mặt nhìn anh khiêu khích.





Nụ cười trên môi của Tề Thiếu Khanh vì thái độ này của cô càng trở nên quỷ dị, anh đột nhiên bế bổng cô lên đi về phía giường lớn.





Hoàng Tịch Liên mơ hồ ý thức được điều gì sắp xảy, liều mạng muốn thoát khỏi anh.





"Uỵch."





Rất nhanh cô bị ném tự do xuống chỗ chăn gối mềm mại, người phía sau như một mãnh thú nhanh chóng vồ đến, vây khốn cô vào một gốc.





"Anh muốn làm gì tôi, tôi sẽ kêu lên đấy!"





"Làm cái gì? Đương nhiên là việc cả đời này Chung Sở Kiến cũng đừng hòng làm được. Nên em cứ kêu thử xem, để xem hắn có ta đến cứu em nổi không?" Tề Thiếu Khanh khinh bỉ cười hừ một tiếng, sau đó đưa tay túm lấy chân của cô, kéo mạnh về phía mình.





__________





30/10/2019
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom