Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-530
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 135 - 7: Mười phần thành ý.
Chương 135 - 7: Mười phần thành ý.
"Tỉnh dậy đã ăn sáng?" Hắn không giống lúc trước hà khắc bắt buộc cô thay vào một bộ quần áo đàng hoàng, bởi vì chắc chắn lúc này chỉ mình hắn nhìn thấy dáng vẻ mê người này của cô mà thôi.
Hoắc Duật Hy nhanh chóng chụp cho hắn xem bữa sáng của mình thay câu trả lời.
Tư Cảnh Hàn thầm hài lòng.
Đại Bạch lúc này đã ăn xong. Hắn tiện tay cấp thằng bé ôm lên tay, một tay cầm điện thoại đi ra ngoài.
Ngồi trên tay hắn Đại Bạch chăm chú nhìn về phía bàn ăn, cho đến khi ra đến phòng khách mới mỉm cười vỗ vỗ vào vai Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch để quên ca táp kìa."
Bước chân của Tư Cảnh Hàn khựng lại, ý thức được mình đã quá chú tâm trả lời Hoắc Duật Hy mà quên mất cặp tài liệu. Đành quay vào trong lần nữa, cấp cho Đại Bạch ôm ca táp, lần hai đi ta ngoài.
Đại Bạch tính ra vẫn rất tốt số, ba thằng bé vẫn còn nhớ phải mang nhóc theo.
Chỉ vì bận trả lời tin của Hoắc Duật Hy mà sáng sớm Tư Cảnh Hàn đã dặn Mao Lập Tát qua rước mình.
Trên xe, Đại Bạch được thả tự do bò tới rồi lại bò lui, Mao Lập Tát cũng chẳng nói được với Tư Cảnh Hàn lời nào vì hắn liên tục nhìn điện thoại thật khiến anh tò mò chết đi sống lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đại Bạch bò một hồi đã chán, nhích lại chỗ ba mình, ôm đùi của hắn làm nũng: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mua búp bê cho Đại Bạch nha."
Tư Cảnh Hàn còn chưa phản ứng ở phía trước Mao Lập Tát vừa nghe hai chữ "búp bê" từ Đại Bạch đã phải nhảy dựng lên, loạng choạng tay lái.
Ngay lập tức anh nhận được ánh mắt cảnh cáo từ phía Tư Cảnh Hàn, nhưng cũng may, hôm nay sắc xuân trên người hắn rất dư thừa nên Mao Lập Tát vẫn còn toàn mạng. Quay sang Đại Bạch, hắn cho là thằng bé ý muốn nói đến gấu bông, nên đáp: "Con lại muốn con gấu bông nào, không phải con vật nào cũng đã có sao?"
Đại Bạch lập tức lắc đầu, chu môi bảo: "Không phải gấu bông, Đại Bạch muốn búp bê cơ."
"Robot?" Tư Cảnh Hàn xác nhận thêm lần nữa.
"Không phải Tiểu Bạch, búp bê là búp bê ấy, búp bê bé trai và... và búp bê bé gái dễ thương to thế này này." Vừa nói Đại Bạch vừa giơ tay mô phỏng.
"Phụt!" Mao Lập Tát chết ngất vì nhịn cười.
Ngược lại Tư Cảnh Hàn phải sửng sờ.
__________
31/10/2019
Cố lên mọi người ơi, 500 phiếu nữa nào.
Chương 135 - 7: Mười phần thành ý.
"Tỉnh dậy đã ăn sáng?" Hắn không giống lúc trước hà khắc bắt buộc cô thay vào một bộ quần áo đàng hoàng, bởi vì chắc chắn lúc này chỉ mình hắn nhìn thấy dáng vẻ mê người này của cô mà thôi.
Hoắc Duật Hy nhanh chóng chụp cho hắn xem bữa sáng của mình thay câu trả lời.
Tư Cảnh Hàn thầm hài lòng.
Đại Bạch lúc này đã ăn xong. Hắn tiện tay cấp thằng bé ôm lên tay, một tay cầm điện thoại đi ra ngoài.
Ngồi trên tay hắn Đại Bạch chăm chú nhìn về phía bàn ăn, cho đến khi ra đến phòng khách mới mỉm cười vỗ vỗ vào vai Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch để quên ca táp kìa."
Bước chân của Tư Cảnh Hàn khựng lại, ý thức được mình đã quá chú tâm trả lời Hoắc Duật Hy mà quên mất cặp tài liệu. Đành quay vào trong lần nữa, cấp cho Đại Bạch ôm ca táp, lần hai đi ta ngoài.
Đại Bạch tính ra vẫn rất tốt số, ba thằng bé vẫn còn nhớ phải mang nhóc theo.
Chỉ vì bận trả lời tin của Hoắc Duật Hy mà sáng sớm Tư Cảnh Hàn đã dặn Mao Lập Tát qua rước mình.
Trên xe, Đại Bạch được thả tự do bò tới rồi lại bò lui, Mao Lập Tát cũng chẳng nói được với Tư Cảnh Hàn lời nào vì hắn liên tục nhìn điện thoại thật khiến anh tò mò chết đi sống lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đại Bạch bò một hồi đã chán, nhích lại chỗ ba mình, ôm đùi của hắn làm nũng: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mua búp bê cho Đại Bạch nha."
Tư Cảnh Hàn còn chưa phản ứng ở phía trước Mao Lập Tát vừa nghe hai chữ "búp bê" từ Đại Bạch đã phải nhảy dựng lên, loạng choạng tay lái.
Ngay lập tức anh nhận được ánh mắt cảnh cáo từ phía Tư Cảnh Hàn, nhưng cũng may, hôm nay sắc xuân trên người hắn rất dư thừa nên Mao Lập Tát vẫn còn toàn mạng. Quay sang Đại Bạch, hắn cho là thằng bé ý muốn nói đến gấu bông, nên đáp: "Con lại muốn con gấu bông nào, không phải con vật nào cũng đã có sao?"
Đại Bạch lập tức lắc đầu, chu môi bảo: "Không phải gấu bông, Đại Bạch muốn búp bê cơ."
"Robot?" Tư Cảnh Hàn xác nhận thêm lần nữa.
"Không phải Tiểu Bạch, búp bê là búp bê ấy, búp bê bé trai và... và búp bê bé gái dễ thương to thế này này." Vừa nói Đại Bạch vừa giơ tay mô phỏng.
"Phụt!" Mao Lập Tát chết ngất vì nhịn cười.
Ngược lại Tư Cảnh Hàn phải sửng sờ.
__________
31/10/2019
Cố lên mọi người ơi, 500 phiếu nữa nào.
Bình luận facebook