Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-535
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 136 - 3: Yêu đương lén lút.
Chương 136 - 3: Yêu đương lén lút.
Thằng bé gọi một cách phấn khích, nhưng chưa chạy quá ba bước đã bị Tư Cảnh Hàn xách mông lên, không cho đi về phía tiếng động.
"Đại Bạch nghĩ nhiều rồi, mommy làm sao đến đây được?"
"Nhưng mà..."
"Đại Bạch nói xem chẳng lẽ mommy đến lại không đi gặp Đại Bạch sao?" Tư Cảnh Hàn thuyết phục nói.
Và cũng bởi vì lý lẽ này của hắn làm Đại Bạch lo lắng vô cùng, rưng rưng: "Thế Tiểu Bạch sao lại bị muỗi bự đốt, Tiểu Bạch đi bắt Nhị Bạch với ai rồi... ư ư... tội nghiệp mommy lắm."
Tư Cảnh Hàn vội giải thích, sẵn tiện ôm Đại Bạch đi vào phòng: "Đại Bạch đừng lo, đừng lo, ba không bắt Nhị Bạch với ai cả. Thật ra muỗi bự... muỗi bự không phải chỉ đốt lúc ba đi bắt Nhị Bạch thôi, mà bình thường chỉ cần có cơ hội "muỗi bự" cũng sẽ "đốt". Giống như muỗi nhỏ thi thoảng đốt Đại Bạch vậy." Thật sự hắn rất mong rằng với lý lẽ này Đại Bạch sẽ bị thuyết phục, nếu không hắn chẳng còn đường nào chối cãi.
Có lẽ Đại Bạch còn quá nhỏ để phân tích ý tứ trong câu nói của Tư Cảnh Hàn nên chưa chi đã bị lừa, chỉ là không quên chỉ tay về căn phòng lúc nãy phát ra âm thanh, thắc mắc: "Thế sao lúc nãy lại có âm thanh vang lên nhỉ?"
"Có thể là do chưa đóng cửa sổ nên gió lọt vào đẩy ngã chậu hoa thôi."
"Thôi, không được đâu Tiểu Bạch, nhỡ... nhỡ có trộm thì sao, vẫn nên qua đó xem sao?" Vừa nói, Đại Bạch vừa tụt khỏi tay Tư Cảnh Hàn, khăng khăng bắt trộm.
Hắn vội ngăn cản, lần nữa xách thằng bé lên: "Không cần đâu Đại Bạch, đã trễ rồi, Đại Bạch cứ ngủ đi, một lát ba sẽ qua xem thế nào, được không, hả?"
Đại Bạch còn do dự, Tư Cảnh Hàn xoa xoa đầu nhóc, đánh đòn tâm lý: "Đại Bạch còn nhỏ, sao có thể bắt trộm, tên trộm sẽ rất hung hăng, nhỡ làm Đại Bạch bị thương, không được đẹp nữa thì sao được chị gái bao nuôi? Chị gái chỉ thích Đại Bạch khi Đại Bạch đẹp thôi." Hắn nói như chia sẻ kinh nghiệm nghề nghiệp của chính mình.
Đương nhiên Đại Bạch tin tưởng không thôi, vì trong mắt thằng bé trước giờ đây là nghề của ba mình kiếm tiền nuôi sống hai cha con. Theo lời kể của Mặc Lạc Phàm thì mommy nhóc chính là người bao dưỡng Tiểu Bạch, vì vậy bằng mọi giá phải giúp Tiểu Bạch không bị mommy bỏ. Dù bình thường Tiểu Bạch hay xấu tính cao giá với mommy một chút, mommy cũng có vẻ rất thích Tiểu Bạch nhưng mà làm sao chắc được sẽ không có một ngày mommy chán Tiểu Bạch của nhóc.
Đến lúc đó thì phải làm sao? Còn nhóc nữa, nhỡ mommy chê luôn nhóc thì sao, nhóc không muốn sống vất vả đâu.
Cho nên sau một hồi phân tích Đại Bạch không mạo hiểm đi tìm trộm nữa.
Lúc này Tư Cảnh Hàn thầm thở phào nhẹ nhõm: "Đại Bạch nói muốn đi xi xi mà, đã đi?"
"Vâng ạ."
"Được rồi, ngủ tiếp thôi." Hắn bế thằng bé về giường.
Đại Bạch ôm chặt lấy hắn, thỏ thẻ: "Tiểu Bạch ngủ cùng Đại Bạch đừng đi đâu hết nhé, mặc kệ ăn trộm đi, nếu Tiểu Bạch cũng bị ăn trộm làm cho xấu đi thì không được mommy thích nữa đâu."
Tư Cảnh Hàn lần nữa sững sờ, dở khóc dở cười ừ với con trai một tiếng, nghĩ đến lúc nãy "tên ăn trộm" dặn hắn phải nhanh về, bây giờ con trai lại bảo hắn đừng đi, mặc kệ đi. Vậy hắn nên nghe lời ai đây?
__________
2/11/2019
Tráng miệng, tráng miệng đi ạ
Chương 136 - 3: Yêu đương lén lút.
Thằng bé gọi một cách phấn khích, nhưng chưa chạy quá ba bước đã bị Tư Cảnh Hàn xách mông lên, không cho đi về phía tiếng động.
"Đại Bạch nghĩ nhiều rồi, mommy làm sao đến đây được?"
"Nhưng mà..."
"Đại Bạch nói xem chẳng lẽ mommy đến lại không đi gặp Đại Bạch sao?" Tư Cảnh Hàn thuyết phục nói.
Và cũng bởi vì lý lẽ này của hắn làm Đại Bạch lo lắng vô cùng, rưng rưng: "Thế Tiểu Bạch sao lại bị muỗi bự đốt, Tiểu Bạch đi bắt Nhị Bạch với ai rồi... ư ư... tội nghiệp mommy lắm."
Tư Cảnh Hàn vội giải thích, sẵn tiện ôm Đại Bạch đi vào phòng: "Đại Bạch đừng lo, đừng lo, ba không bắt Nhị Bạch với ai cả. Thật ra muỗi bự... muỗi bự không phải chỉ đốt lúc ba đi bắt Nhị Bạch thôi, mà bình thường chỉ cần có cơ hội "muỗi bự" cũng sẽ "đốt". Giống như muỗi nhỏ thi thoảng đốt Đại Bạch vậy." Thật sự hắn rất mong rằng với lý lẽ này Đại Bạch sẽ bị thuyết phục, nếu không hắn chẳng còn đường nào chối cãi.
Có lẽ Đại Bạch còn quá nhỏ để phân tích ý tứ trong câu nói của Tư Cảnh Hàn nên chưa chi đã bị lừa, chỉ là không quên chỉ tay về căn phòng lúc nãy phát ra âm thanh, thắc mắc: "Thế sao lúc nãy lại có âm thanh vang lên nhỉ?"
"Có thể là do chưa đóng cửa sổ nên gió lọt vào đẩy ngã chậu hoa thôi."
"Thôi, không được đâu Tiểu Bạch, nhỡ... nhỡ có trộm thì sao, vẫn nên qua đó xem sao?" Vừa nói, Đại Bạch vừa tụt khỏi tay Tư Cảnh Hàn, khăng khăng bắt trộm.
Hắn vội ngăn cản, lần nữa xách thằng bé lên: "Không cần đâu Đại Bạch, đã trễ rồi, Đại Bạch cứ ngủ đi, một lát ba sẽ qua xem thế nào, được không, hả?"
Đại Bạch còn do dự, Tư Cảnh Hàn xoa xoa đầu nhóc, đánh đòn tâm lý: "Đại Bạch còn nhỏ, sao có thể bắt trộm, tên trộm sẽ rất hung hăng, nhỡ làm Đại Bạch bị thương, không được đẹp nữa thì sao được chị gái bao nuôi? Chị gái chỉ thích Đại Bạch khi Đại Bạch đẹp thôi." Hắn nói như chia sẻ kinh nghiệm nghề nghiệp của chính mình.
Đương nhiên Đại Bạch tin tưởng không thôi, vì trong mắt thằng bé trước giờ đây là nghề của ba mình kiếm tiền nuôi sống hai cha con. Theo lời kể của Mặc Lạc Phàm thì mommy nhóc chính là người bao dưỡng Tiểu Bạch, vì vậy bằng mọi giá phải giúp Tiểu Bạch không bị mommy bỏ. Dù bình thường Tiểu Bạch hay xấu tính cao giá với mommy một chút, mommy cũng có vẻ rất thích Tiểu Bạch nhưng mà làm sao chắc được sẽ không có một ngày mommy chán Tiểu Bạch của nhóc.
Đến lúc đó thì phải làm sao? Còn nhóc nữa, nhỡ mommy chê luôn nhóc thì sao, nhóc không muốn sống vất vả đâu.
Cho nên sau một hồi phân tích Đại Bạch không mạo hiểm đi tìm trộm nữa.
Lúc này Tư Cảnh Hàn thầm thở phào nhẹ nhõm: "Đại Bạch nói muốn đi xi xi mà, đã đi?"
"Vâng ạ."
"Được rồi, ngủ tiếp thôi." Hắn bế thằng bé về giường.
Đại Bạch ôm chặt lấy hắn, thỏ thẻ: "Tiểu Bạch ngủ cùng Đại Bạch đừng đi đâu hết nhé, mặc kệ ăn trộm đi, nếu Tiểu Bạch cũng bị ăn trộm làm cho xấu đi thì không được mommy thích nữa đâu."
Tư Cảnh Hàn lần nữa sững sờ, dở khóc dở cười ừ với con trai một tiếng, nghĩ đến lúc nãy "tên ăn trộm" dặn hắn phải nhanh về, bây giờ con trai lại bảo hắn đừng đi, mặc kệ đi. Vậy hắn nên nghe lời ai đây?
__________
2/11/2019
Tráng miệng, tráng miệng đi ạ