Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-540
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 137 - 8: Yêu đương lén lút.
Chương 137 - 8: Yêu đương lén lút.
"Bây giờ phải làm sao đây?" Hoắc Duật Hy như bị bắt gian tại giường, không dám bắt máy cũng không dám nói lớn, dựa vào Tư Cảnh Hàn chờ ý kiến của hắn.
"Đừng sợ, bình tĩnh nghe máy, xem thằng bé nói gì." Dáng vẻ của cô cũng làm hắn căng thẳng theo.
Tiểu tam Hoắc Duật Hy run rẩy bắt máy, giọng điệu rụt rè: "Đại Bạch..."
[Alo, mommy hả... mommy đang ngủ sao?] Bởi vì đến lần thứ ba Hoắc Duật Hy mới nghe máy nên Đại Bạch nghĩ như vậy.
Tư Cảnh Hàn bảo cô trả lời đúng vậy, có như vậy thì Đại Bạch mới không nghi ngờ cô đang ở biệt thự.
"Đúng vậy, Đại Bạch sao còn chưa ngủ, gọi cho mommy có chuyện gì sao?"
[Ư...] Đại Bạch hơi do dự.
Cả Tư Cảnh Hàn và Hoắc Duật Hy đều nghe được tiếng thằng bé lăn trên giường.
[Mommy... hình như Tiểu Bạch đi bắt Nhị Bạch với người khác rồi, ô ô... lúc nãy Tiểu Bạch tự dưng bị mất hết quần áo, còn bị muỗi bự đốt rồi... rồi nói dối Đại Bạch nữa. Tiểu Bạch hứa sẽ ngủ cùng Đại Bạch nhưng mà bây giờ lại... lại ra ngoài rồi với người ta rồi ô ô ô...] Đại Bạch vừa kể vừa khóc sướt mướt, mách cho mommy nghe chuyện ba mình có hồ ly tinh bên ngoài mà không nghĩ rằng con hồ ly tinh đó lại là mommy.
Cả Hoắc Duật Hy và Tư Cảnh Hàn đều sững người, nghe Đại Bạch khóc dữ dội mà không biết trấn an làm sao.
Đặc biệt là Tư Cảnh Hàn, thế nào thằng bé lại đoán được hắn đi gặp "tiểu tam" trong khi đó lúc nãy chẳng phải nhóc con đã tin giả thuyết có ăn trộm là thật hay sao?
Chẳng lẽ ngủ say cũng là giả, chẳng lẽ thằng bé cũng biết suy đoán và nghi ngờ?
Cái này thì không giống một đứa trẻ bốn tuổi bình thường rồi.
[Ô ô ô... mommy, bây giờ phải làm sao đây?] Tiếng khóc của Đại Bạch vẫn tiếp tục truyền đến, Hoắc Duật Hy xót cho con trai, vội trở người ngồi dậy, khẩn trương nói: "Đại Bạch, Đại Bạch đừng khóc, có lẽ là Tiểu Bạch qua thư phòng xử lý công việc thôi. Không muốn Đại Bạch lo nên mới không nói."
[Hic hic... Nhưng không phải làm con vịt sẽ rất sung sướng không phải làm việc gì cả sao?] Đại Bạch rất lý trí hỏi.
Ặc, cái này thì Hoắc Duật Hy cũng chẳng biết nói làm sao, đành nhìn sang Tư Cảnh Hàn, đè giọng nói khẽ: Hay là cứ nói thật cho Đại Bạch biết?
Hắn lắc đầu, dùng điện thoại của mình gõ ra một dòng đưa cho cô xem: Nói với Đại Bạch làm thêm kiếm tiền mua búp bê cho thằng bé.
Hoắc Duật Hy lập tức làm theo: "Đại Bạch, thật ra làm con vịt chỉ nuôi nổi mình thôi, cho nên Tiểu Bạch đôi lúc cũng phải làm thêm gì đó để có tiền mua sữa, đồ chơi, rồi búp bê cho Đại Bạch nữa."
[Hở, sao mommy lại biết Đại Bạch muốn mua búp bê?] Buổi tối khiến Đại Bạch thông minh hẳn ra. Chính Tư Cảnh Hàn cũng phải khâm phục.
____________
3/11/2019
Đi ngủ thôi, sau này 10h Niếp chưa lên thì xem như vắng nha.
Chương 137 - 8: Yêu đương lén lút.
"Bây giờ phải làm sao đây?" Hoắc Duật Hy như bị bắt gian tại giường, không dám bắt máy cũng không dám nói lớn, dựa vào Tư Cảnh Hàn chờ ý kiến của hắn.
"Đừng sợ, bình tĩnh nghe máy, xem thằng bé nói gì." Dáng vẻ của cô cũng làm hắn căng thẳng theo.
Tiểu tam Hoắc Duật Hy run rẩy bắt máy, giọng điệu rụt rè: "Đại Bạch..."
[Alo, mommy hả... mommy đang ngủ sao?] Bởi vì đến lần thứ ba Hoắc Duật Hy mới nghe máy nên Đại Bạch nghĩ như vậy.
Tư Cảnh Hàn bảo cô trả lời đúng vậy, có như vậy thì Đại Bạch mới không nghi ngờ cô đang ở biệt thự.
"Đúng vậy, Đại Bạch sao còn chưa ngủ, gọi cho mommy có chuyện gì sao?"
[Ư...] Đại Bạch hơi do dự.
Cả Tư Cảnh Hàn và Hoắc Duật Hy đều nghe được tiếng thằng bé lăn trên giường.
[Mommy... hình như Tiểu Bạch đi bắt Nhị Bạch với người khác rồi, ô ô... lúc nãy Tiểu Bạch tự dưng bị mất hết quần áo, còn bị muỗi bự đốt rồi... rồi nói dối Đại Bạch nữa. Tiểu Bạch hứa sẽ ngủ cùng Đại Bạch nhưng mà bây giờ lại... lại ra ngoài rồi với người ta rồi ô ô ô...] Đại Bạch vừa kể vừa khóc sướt mướt, mách cho mommy nghe chuyện ba mình có hồ ly tinh bên ngoài mà không nghĩ rằng con hồ ly tinh đó lại là mommy.
Cả Hoắc Duật Hy và Tư Cảnh Hàn đều sững người, nghe Đại Bạch khóc dữ dội mà không biết trấn an làm sao.
Đặc biệt là Tư Cảnh Hàn, thế nào thằng bé lại đoán được hắn đi gặp "tiểu tam" trong khi đó lúc nãy chẳng phải nhóc con đã tin giả thuyết có ăn trộm là thật hay sao?
Chẳng lẽ ngủ say cũng là giả, chẳng lẽ thằng bé cũng biết suy đoán và nghi ngờ?
Cái này thì không giống một đứa trẻ bốn tuổi bình thường rồi.
[Ô ô ô... mommy, bây giờ phải làm sao đây?] Tiếng khóc của Đại Bạch vẫn tiếp tục truyền đến, Hoắc Duật Hy xót cho con trai, vội trở người ngồi dậy, khẩn trương nói: "Đại Bạch, Đại Bạch đừng khóc, có lẽ là Tiểu Bạch qua thư phòng xử lý công việc thôi. Không muốn Đại Bạch lo nên mới không nói."
[Hic hic... Nhưng không phải làm con vịt sẽ rất sung sướng không phải làm việc gì cả sao?] Đại Bạch rất lý trí hỏi.
Ặc, cái này thì Hoắc Duật Hy cũng chẳng biết nói làm sao, đành nhìn sang Tư Cảnh Hàn, đè giọng nói khẽ: Hay là cứ nói thật cho Đại Bạch biết?
Hắn lắc đầu, dùng điện thoại của mình gõ ra một dòng đưa cho cô xem: Nói với Đại Bạch làm thêm kiếm tiền mua búp bê cho thằng bé.
Hoắc Duật Hy lập tức làm theo: "Đại Bạch, thật ra làm con vịt chỉ nuôi nổi mình thôi, cho nên Tiểu Bạch đôi lúc cũng phải làm thêm gì đó để có tiền mua sữa, đồ chơi, rồi búp bê cho Đại Bạch nữa."
[Hở, sao mommy lại biết Đại Bạch muốn mua búp bê?] Buổi tối khiến Đại Bạch thông minh hẳn ra. Chính Tư Cảnh Hàn cũng phải khâm phục.
____________
3/11/2019
Đi ngủ thôi, sau này 10h Niếp chưa lên thì xem như vắng nha.