Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-542
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 137 - 1: Chính thức hẹn hò.
Chương 137 - 1: Chính thức hẹn hò.
"Khoan đã..." Vào lúc dầu sôi lửa bỏng, Hoắc Duật Hy đột nhiên nhớ ra một chuyển, đẩy Tư Cảnh Hàn ra.
Giống như bị ai đó cầm chùy đánh cho một cái, sắc mặt của hắn còn đen hơn khi nãy nghe tiếng nhạc chuông điện thoại của cô.
Hoắc Duật Hy biết hắn không vui nhưng vẫn cắn răng nhảy xuống giường, chạy đi tìm điều khiển khóa trái cửa lại.
Bây giờ Tư Cảnh Hàn mới hiểu ý của cô, khóe môi vô thức cong lên nghĩ đến Đại Bạch, thì ra không phải cô muốn từ chối hắn mà đang đề phòng con trai có thể đến "bắt gian" và một lúc bất chợt nào đó.
Sau đó Hoắc Duật Hy lại nhanh chân trở về giường, Tư Cảnh Hàn đón lấy cô, nhưng không tiếp tục việc vừa rồi ngay mà nhìn nhau rồi cùng cười một tiếng.
Quả thật là giấu con trai yêu đương vụn trộm rồi.
________
Sau một đêm no bụng, Tư Cảnh Hàn như con hổ được thuần phục, trở nên hiền hòa, tốt tính hẳn ra.
Hôm sau khi trời gần sáng hắn đã tỉnh dậy, Hoắc Duật Hy ở trong ngực vẫn còn say sưa ngủ, cả người trắng hồng vô cùng có sức sống, như được đúc bằng linh khí tinh túy thuần khiết nhất của đất trời buổi đầu tiên sáng lập, trông thấy thật muốn cắn cho một ngụm xem xem ngọt ngào, tươi mát đến bao nhiêu.
Tuy nhiên mi tâm ở giữa trán cô vẫn không giấu được sự mê mệt - tác dụng phụ của cuộc chiến tối qua, chỉ biết vùi mặt vào ngực hắn chẳng nhúc nhích nổi.
Nhưng mỗi khi cô như vậy Tư Cảnh Hàn lại thấy rất thích thú, chỉ có thế này cô mới chịu ngoan ngoãn nép vào lòng hắn không quậy phá lung tung trong lúc ngủ.
Thật sự người phụ này nữ đúng là khắc tinh của hắn, bình thường chống đối hắn đã là một chuyện, cả đi ngủ cũng chẳng tha.
Như bây giờ có phải rất tốt, vô tư dựa dẫm vào hắn, y hệt con mèo ngoan hắn có thể tùy ý vuốt ve, cưng nựng, cũng chẳng sợ cô phát hiện rồi ba hoa kể cho người khác biết hắn mê mẩn cô thế nào.
"Chậc..." Tư Cảnh Hàn cảm thán, bàn tay lại di chuyển từ gáy của cô dọc xuống hang bươm bướm, rồi di chuyển qua tấm lưng xinh đẹp, cuối cùng lưu luyến dừng ở vị trí xương cùng không đi đâu nữa.
Hoắc Duật Hy mẩn cảm hơi co người lại, toàn bộ cơ thể để cô dán lên người hắn, ở giữa hai người chẳng có lớp ngăn cách nào, cứ như vậy tiếp xúc thân mật lại càng thêm thân mật khiến dục hỏa của ai đó bị gọi dậy lúc hừng đông.
Hắn khẽ nắm lấy mông của cô, véo nhẹ, cũng như để cầm cự bản thân không phá ngang giấc ngủ của cô.
Nhưng đã véo một cái thì hắn lại muốn véo cái thứ hai, véo nhẹ cũng biến thành véo mạnh, rồi muốn thêm nhiều cái khác nữa. Hắn tự nhủ: bản thân sẽ không thiếu thốn đến mức lúc nào cũng thấy thèm thuồng chứ?
Chính hắn cũng xót cho cô đêm qua vất vả, cực khổ cỡ nào mới làm "con người kia" trong hắn cảm thấy tạm hài lòng, nhưng đồ ăn tối qua đáng lý còn chưa kịp nuốt xuống dạ dày thì bây giờ hắn lại thấy đói.
Tuy nhiên, hắn không thể đòi ăn nữa.
Theo tình huống hiện tại, nếu như hắn chủ động "cầu" Hoắc Duật Hy thì chắc chắn hắn sẽ mất giá, cô sẽ phát hiện trước giờ hắn đói bụng nhưng cố giả thanh cao, cô sẽ lại ngông cuồng làm mình làm mẩy với hắn, y hệt trước đây. Như thế thì há chẳng phải là công cốc?
Không được!
Hắn chỉ cao giá khi hắn còn chưa thuộc về cô.
Cho nên để cô trân trọng Tư Cảnh Hàn hắn thì không thể để cô biết hắn phụ thuộc vào cô được.
Nên là không ăn một lần cũng chưa chết được.
_________
4/11/2019
Chương 137 - 1: Chính thức hẹn hò.
"Khoan đã..." Vào lúc dầu sôi lửa bỏng, Hoắc Duật Hy đột nhiên nhớ ra một chuyển, đẩy Tư Cảnh Hàn ra.
Giống như bị ai đó cầm chùy đánh cho một cái, sắc mặt của hắn còn đen hơn khi nãy nghe tiếng nhạc chuông điện thoại của cô.
Hoắc Duật Hy biết hắn không vui nhưng vẫn cắn răng nhảy xuống giường, chạy đi tìm điều khiển khóa trái cửa lại.
Bây giờ Tư Cảnh Hàn mới hiểu ý của cô, khóe môi vô thức cong lên nghĩ đến Đại Bạch, thì ra không phải cô muốn từ chối hắn mà đang đề phòng con trai có thể đến "bắt gian" và một lúc bất chợt nào đó.
Sau đó Hoắc Duật Hy lại nhanh chân trở về giường, Tư Cảnh Hàn đón lấy cô, nhưng không tiếp tục việc vừa rồi ngay mà nhìn nhau rồi cùng cười một tiếng.
Quả thật là giấu con trai yêu đương vụn trộm rồi.
________
Sau một đêm no bụng, Tư Cảnh Hàn như con hổ được thuần phục, trở nên hiền hòa, tốt tính hẳn ra.
Hôm sau khi trời gần sáng hắn đã tỉnh dậy, Hoắc Duật Hy ở trong ngực vẫn còn say sưa ngủ, cả người trắng hồng vô cùng có sức sống, như được đúc bằng linh khí tinh túy thuần khiết nhất của đất trời buổi đầu tiên sáng lập, trông thấy thật muốn cắn cho một ngụm xem xem ngọt ngào, tươi mát đến bao nhiêu.
Tuy nhiên mi tâm ở giữa trán cô vẫn không giấu được sự mê mệt - tác dụng phụ của cuộc chiến tối qua, chỉ biết vùi mặt vào ngực hắn chẳng nhúc nhích nổi.
Nhưng mỗi khi cô như vậy Tư Cảnh Hàn lại thấy rất thích thú, chỉ có thế này cô mới chịu ngoan ngoãn nép vào lòng hắn không quậy phá lung tung trong lúc ngủ.
Thật sự người phụ này nữ đúng là khắc tinh của hắn, bình thường chống đối hắn đã là một chuyện, cả đi ngủ cũng chẳng tha.
Như bây giờ có phải rất tốt, vô tư dựa dẫm vào hắn, y hệt con mèo ngoan hắn có thể tùy ý vuốt ve, cưng nựng, cũng chẳng sợ cô phát hiện rồi ba hoa kể cho người khác biết hắn mê mẩn cô thế nào.
"Chậc..." Tư Cảnh Hàn cảm thán, bàn tay lại di chuyển từ gáy của cô dọc xuống hang bươm bướm, rồi di chuyển qua tấm lưng xinh đẹp, cuối cùng lưu luyến dừng ở vị trí xương cùng không đi đâu nữa.
Hoắc Duật Hy mẩn cảm hơi co người lại, toàn bộ cơ thể để cô dán lên người hắn, ở giữa hai người chẳng có lớp ngăn cách nào, cứ như vậy tiếp xúc thân mật lại càng thêm thân mật khiến dục hỏa của ai đó bị gọi dậy lúc hừng đông.
Hắn khẽ nắm lấy mông của cô, véo nhẹ, cũng như để cầm cự bản thân không phá ngang giấc ngủ của cô.
Nhưng đã véo một cái thì hắn lại muốn véo cái thứ hai, véo nhẹ cũng biến thành véo mạnh, rồi muốn thêm nhiều cái khác nữa. Hắn tự nhủ: bản thân sẽ không thiếu thốn đến mức lúc nào cũng thấy thèm thuồng chứ?
Chính hắn cũng xót cho cô đêm qua vất vả, cực khổ cỡ nào mới làm "con người kia" trong hắn cảm thấy tạm hài lòng, nhưng đồ ăn tối qua đáng lý còn chưa kịp nuốt xuống dạ dày thì bây giờ hắn lại thấy đói.
Tuy nhiên, hắn không thể đòi ăn nữa.
Theo tình huống hiện tại, nếu như hắn chủ động "cầu" Hoắc Duật Hy thì chắc chắn hắn sẽ mất giá, cô sẽ phát hiện trước giờ hắn đói bụng nhưng cố giả thanh cao, cô sẽ lại ngông cuồng làm mình làm mẩy với hắn, y hệt trước đây. Như thế thì há chẳng phải là công cốc?
Không được!
Hắn chỉ cao giá khi hắn còn chưa thuộc về cô.
Cho nên để cô trân trọng Tư Cảnh Hàn hắn thì không thể để cô biết hắn phụ thuộc vào cô được.
Nên là không ăn một lần cũng chưa chết được.
_________
4/11/2019
Bình luận facebook