Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-557
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 138 - 8: Trái tim dễ tổn thương.
Chương 138 - 8: Trái tim dễ tổn thương.
"Còn câu hỏi gì không, nếu không có thì kết thúc ở đây." Tư Cảnh Hàn luôn thiếu thời gian, không định ngồi quá lâu trước ống kính.
Tên phóng viên kia biết hắn phải rời đi, không lươn lẹo nữa, trực tiếp nhất: "Vậy Tư tổng có mong chờ điều gì ở người đang theo đuổi anh không?"
Động tác chỉnh lại cà vạt thoáng khựng lại, nhìn tên phóng viên rồi liếc mắt nhìn cả hội trường, anh cũng cụp mắt xuống, không dám nhìn vào mắt hắn. Hắn không nghĩ mình đáng sợ đến vậy, Đại Bạch ở nhà không phải ngày nào trông thấy hắn cũng cười rất vui vẻ sao?
Hỏi hắn trông mong điều gì ở người phụ nữ chết tiệt kia sao?
Từ sau cuộc điện thoại cãi nhau đó, hôm sau cô vẫn gửi hoa cho hắn, hắn trả lại, thì lập tức cho đến bây giờ cô không gửi gì nữa, cũng không đi tìm hắn, càng không nhắn tin, không gọi điện, không an ủi, không dỗ dàng, không thuyết phục.
Cô cứ như thế định bỏ phế hắn đi, phải không?
Cô nhanh như vậy đã chán hắn, chán cái trò cùng hắn yêu đương.
Cô phải biết yêu đương cũng có lúc giận hờn chứ! Yêu đương không có chuyện thắng thua, ai đúng ai sai, mà chỉ có ai chịu nhượng bộ ai thôi.
Muốn công bằng hãy tìm ở những chuyện pháp luật có quy định và giải quyết được, còn tình yêu, nếu pháp luật đã không thể quy định yêu như thế nào, yêu ra sao là đúng luật thì đừng quá mong mỏi nhiều vào sự công bằng.
Chắc là cô hiểu mà, phải không?
Mẹ của Đại Bạch...
"..." Tư Cảnh Hàn nghĩ đến đây thoáng cái đã ngẩn người, đầu mày cũng chau lại làm người ta lo lắng.
Chắc là hiểu được không nhỉ?
Người phụ nữ ngốc nghếch đó...
Hắn cũng thấy lo lắng rồi, nghĩ lại với IQ và EQ của Hoắc Duật Hy thì có vẻ chuyện này hơi khó. Dù rằng tâm tư của hắn dễ đoán như vậy đó, nhưng mấy lần trước đều phải do Đại Bạch gợi ý cô mới chủ động mò tới chỗ hắn.
Lẽ nào lần này cho cô tự lực cánh sinh cô lại không biết đường mà đánh trận?
Có thể lắm.
Sau cùng hắn cũng nghĩ ra hắn mong đợi ở Hoắc Duật Hy điều gì rồi.
Nhìn vào máy quay, nghĩ đến buổi phóng vấn hôm nay sẽ lan tràn trên các mặt báo, người phụ nữ kia chắc chắn sẽ thấy được, hắn bèn nheo mắt lại, gõ gõ ngón trỏ lên thái dương hai nhịp, trầm giọng: "Thông minh lên một chút."
Nói xong hắn lập tức đứng dậy, chỉnh lại cổ áo đường hoàn rời đi.
Đám đông phía dưới lần nữa xôn xao, chưa hiểu hết ý tứ của hắn, chỉ có máy ảnh là liên tục chớp lóe.
Không biết từ đâu, trong rừng người chen chúc nhau, chẳng biết ai là ai, lại có một giọng nói rõ to, bất giác vang lên: [Tư tổng, người đang theo đuổi anh là phụ nữ sao?]
Cả đám đông: Im lặng.
Những người đi phía sau Tư Cảnh Hàn: Ngưng thở.
Tư Cảnh Hàn: "..."
____________
13/11/2019
Spoil:
Hoắc Duật Hy đẩy sầm cửa vào, xông đến thẳng thừng cho Tư Cảnh Hàn một tát, rống lên: "Tư Cảnh Hàn, tại sao anh đối xử với em như vậy hả?!"
*Tối nay chắc hết rồi á, Niếp học bài rồi.
Chương 138 - 8: Trái tim dễ tổn thương.
"Còn câu hỏi gì không, nếu không có thì kết thúc ở đây." Tư Cảnh Hàn luôn thiếu thời gian, không định ngồi quá lâu trước ống kính.
Tên phóng viên kia biết hắn phải rời đi, không lươn lẹo nữa, trực tiếp nhất: "Vậy Tư tổng có mong chờ điều gì ở người đang theo đuổi anh không?"
Động tác chỉnh lại cà vạt thoáng khựng lại, nhìn tên phóng viên rồi liếc mắt nhìn cả hội trường, anh cũng cụp mắt xuống, không dám nhìn vào mắt hắn. Hắn không nghĩ mình đáng sợ đến vậy, Đại Bạch ở nhà không phải ngày nào trông thấy hắn cũng cười rất vui vẻ sao?
Hỏi hắn trông mong điều gì ở người phụ nữ chết tiệt kia sao?
Từ sau cuộc điện thoại cãi nhau đó, hôm sau cô vẫn gửi hoa cho hắn, hắn trả lại, thì lập tức cho đến bây giờ cô không gửi gì nữa, cũng không đi tìm hắn, càng không nhắn tin, không gọi điện, không an ủi, không dỗ dàng, không thuyết phục.
Cô cứ như thế định bỏ phế hắn đi, phải không?
Cô nhanh như vậy đã chán hắn, chán cái trò cùng hắn yêu đương.
Cô phải biết yêu đương cũng có lúc giận hờn chứ! Yêu đương không có chuyện thắng thua, ai đúng ai sai, mà chỉ có ai chịu nhượng bộ ai thôi.
Muốn công bằng hãy tìm ở những chuyện pháp luật có quy định và giải quyết được, còn tình yêu, nếu pháp luật đã không thể quy định yêu như thế nào, yêu ra sao là đúng luật thì đừng quá mong mỏi nhiều vào sự công bằng.
Chắc là cô hiểu mà, phải không?
Mẹ của Đại Bạch...
"..." Tư Cảnh Hàn nghĩ đến đây thoáng cái đã ngẩn người, đầu mày cũng chau lại làm người ta lo lắng.
Chắc là hiểu được không nhỉ?
Người phụ nữ ngốc nghếch đó...
Hắn cũng thấy lo lắng rồi, nghĩ lại với IQ và EQ của Hoắc Duật Hy thì có vẻ chuyện này hơi khó. Dù rằng tâm tư của hắn dễ đoán như vậy đó, nhưng mấy lần trước đều phải do Đại Bạch gợi ý cô mới chủ động mò tới chỗ hắn.
Lẽ nào lần này cho cô tự lực cánh sinh cô lại không biết đường mà đánh trận?
Có thể lắm.
Sau cùng hắn cũng nghĩ ra hắn mong đợi ở Hoắc Duật Hy điều gì rồi.
Nhìn vào máy quay, nghĩ đến buổi phóng vấn hôm nay sẽ lan tràn trên các mặt báo, người phụ nữ kia chắc chắn sẽ thấy được, hắn bèn nheo mắt lại, gõ gõ ngón trỏ lên thái dương hai nhịp, trầm giọng: "Thông minh lên một chút."
Nói xong hắn lập tức đứng dậy, chỉnh lại cổ áo đường hoàn rời đi.
Đám đông phía dưới lần nữa xôn xao, chưa hiểu hết ý tứ của hắn, chỉ có máy ảnh là liên tục chớp lóe.
Không biết từ đâu, trong rừng người chen chúc nhau, chẳng biết ai là ai, lại có một giọng nói rõ to, bất giác vang lên: [Tư tổng, người đang theo đuổi anh là phụ nữ sao?]
Cả đám đông: Im lặng.
Những người đi phía sau Tư Cảnh Hàn: Ngưng thở.
Tư Cảnh Hàn: "..."
____________
13/11/2019
Spoil:
Hoắc Duật Hy đẩy sầm cửa vào, xông đến thẳng thừng cho Tư Cảnh Hàn một tát, rống lên: "Tư Cảnh Hàn, tại sao anh đối xử với em như vậy hả?!"
*Tối nay chắc hết rồi á, Niếp học bài rồi.
Bình luận facebook