Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 215
Editor: May
“Dây lưng tám vạn tám ngàn, bật lửa mười ba vạn tám ngàn, xin hỏi hai vị là cùng nhau tính tiền hay là tách ra tính tiền?” Nhân viên thu ngân cầm hai kiện thương phẩm hỏi.
“Cùng nhau!”
“Tách ra!”
Tình Không và Diệp Nam Sanh đồng thời cầm thẻ ra.
“Diệp Tử, quà tớ tặng sao có thể để cậu tính tiền.”
Tình Không nhìn bật lửa bình thường tới cực điểm kia, cực kỳ đau lòng.
Người xã hội thượng lưu này đều không đau tiền, một cái bật lửa hơn mười vạn, cô còn tưởng rằng chọn rẻ nhất để mua.
Mặt đau lòng không thôi của Tình Không tự nhiên rơi vào trong mắt Âu Nhược Hi.
Cô ta kéo tay, một bộ dáng xem kịch vui, “Xem ra là có người phùng má giả làm người mập.”
Diệp Nam Sanh nhìn thẻ phụ trên tay Lộ Tình Không, cực kỳ kinh ngạc, “Lộ Lộ, thẻ đen kim cương trong tay cậu cả nước có chưa đến năm thẻ đâu? Ngài ấy cho cậu à.”
Trước mặt người ngoài, Diệp Nam Sanh tự nhiên sẽ không nhắc tên Sở Ngự Bắc.
Trong lòng Tình Không khẽ thở dài một chút, vốn không muốn khoa trương như vậy, cô ngược lại không biết địa vị tấm thẻ này của Sở Ngự Bắc lại cao như thế, từ sau khi Sở Ngự Bắc đưa cho cô, hôm nay vẫn là lần đầu tiên cô sử dụng.
Nhân viên thu ngân nhận thể, cũng kinh ngạc không thôi, ở trong máy tính thao tác vài cái, lúc trả cho Tình Không còn cố tình nhìn cô thêm vài lần.
“Tiểu thư, tấm thẻ này của cô tiêu phí ở trong chuỗi cửa hàng toàn cầu chúng tôi, đều là miễn phí toàn bộ, cô xem xem còn có yêu cầu gì không, thật cao hứng có thể cống hiến sức lực vì cô.”
Tình Không chớp vài cái mắt, hỏi, “Vì sao lại miễn phí?”
Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, “Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, chủ tịch tự mình dặn dò.”
Nhân viên thu ngân nói xong lời này, Diệp Nam Sanh vui vẻ, dùng sức bẹp một tiếng ở trên má Tình Không, “Oa, Lộ Lộ, thể diện của cậu thật là lớn nha, giúp tớ tỉnh tám vạn tám, lát nữa sẽ mời cậu ăn lẩu.”
Nói xong, còn làm một cái mặt quỷ với Âu Nhược Hi.
“Dây lưng tám vạn tám ngàn, bật lửa mười ba vạn tám ngàn, xin hỏi hai vị là cùng nhau tính tiền hay là tách ra tính tiền?” Nhân viên thu ngân cầm hai kiện thương phẩm hỏi.
“Cùng nhau!”
“Tách ra!”
Tình Không và Diệp Nam Sanh đồng thời cầm thẻ ra.
“Diệp Tử, quà tớ tặng sao có thể để cậu tính tiền.”
Tình Không nhìn bật lửa bình thường tới cực điểm kia, cực kỳ đau lòng.
Người xã hội thượng lưu này đều không đau tiền, một cái bật lửa hơn mười vạn, cô còn tưởng rằng chọn rẻ nhất để mua.
Mặt đau lòng không thôi của Tình Không tự nhiên rơi vào trong mắt Âu Nhược Hi.
Cô ta kéo tay, một bộ dáng xem kịch vui, “Xem ra là có người phùng má giả làm người mập.”
Diệp Nam Sanh nhìn thẻ phụ trên tay Lộ Tình Không, cực kỳ kinh ngạc, “Lộ Lộ, thẻ đen kim cương trong tay cậu cả nước có chưa đến năm thẻ đâu? Ngài ấy cho cậu à.”
Trước mặt người ngoài, Diệp Nam Sanh tự nhiên sẽ không nhắc tên Sở Ngự Bắc.
Trong lòng Tình Không khẽ thở dài một chút, vốn không muốn khoa trương như vậy, cô ngược lại không biết địa vị tấm thẻ này của Sở Ngự Bắc lại cao như thế, từ sau khi Sở Ngự Bắc đưa cho cô, hôm nay vẫn là lần đầu tiên cô sử dụng.
Nhân viên thu ngân nhận thể, cũng kinh ngạc không thôi, ở trong máy tính thao tác vài cái, lúc trả cho Tình Không còn cố tình nhìn cô thêm vài lần.
“Tiểu thư, tấm thẻ này của cô tiêu phí ở trong chuỗi cửa hàng toàn cầu chúng tôi, đều là miễn phí toàn bộ, cô xem xem còn có yêu cầu gì không, thật cao hứng có thể cống hiến sức lực vì cô.”
Tình Không chớp vài cái mắt, hỏi, “Vì sao lại miễn phí?”
Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, “Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, chủ tịch tự mình dặn dò.”
Nhân viên thu ngân nói xong lời này, Diệp Nam Sanh vui vẻ, dùng sức bẹp một tiếng ở trên má Tình Không, “Oa, Lộ Lộ, thể diện của cậu thật là lớn nha, giúp tớ tỉnh tám vạn tám, lát nữa sẽ mời cậu ăn lẩu.”
Nói xong, còn làm một cái mặt quỷ với Âu Nhược Hi.
Bình luận facebook