Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-40
CHƯƠNG 40: ĐÁNH LẠC HƯỚNG NGƯỜI TA
CHƯƠNG 40: ĐÁNH LẠC HƯỚNG NGƯỜI TA
"Scandal giữa chị và Thẩm Vũ Kiên?"
Khiết Ninh giật bắn khỏi ghế: “Ở đâu ra tin đó?"
"Không biết nữa, rất nhiều tài khoản nhiều lượt theo dõi chia sẻ hình ảnh hậu trường, cũng bởi vì anh Thẩm quá nổi tiếng còn fan hâm mộ của chúng ta thì lại bốc đồng nên hai nhà đã bắt đầu chửi bới nhau.”
Khiết Ninh lập tức mở tin tức lên, cô choáng váng khi thấy một loạt những tiêu đề bắt mắt.
"Mẹ kiếp!"
Chưa tới nửa ngày, hotsearch đã bị đẩy lên top 1 rồi.
Thẩm Vũ Kiên là một trong những diễn viên phái thần tượng đầu tiên nên chiếm được đại đa số tình cảm của người hâm mộ, tuy hiện không sánh được với bốn diễn viên hàng đầu hiện nay nhưng so về số lượng phim đã đóng từ khi ra mắt đến nay thì anh ta hơn hẳn nên cũng sở hữu một số lượng người hâm mộ tương đối trung thành.
Còn Khiết Ninh chỉ là một diễn viên nhỏ chẳng mấy tiếng tăm, những năm gần đây tuy quay không ít phim nhưng cũng không tạo được tiếng vang nên hoàn toàn không có fan hâm mộ ruột, người hâm mộ của cô hầu hết đều là những người sau sự kiện bao nuôi lần trước quay sang đồng tình với cô.
Cũng chính nhóm fan hâm mộ này đã trực tiếp gây chiến với fan hâm mộ của Thẩm Vũ Kiên trên facebook.
"Chị Lan, tại sao hotsearch vẫn chưa hạ nhiệt?"
Khiết Ninh xin đoàn phim cho nghỉ nửa ngày để quay về công ty giải trí Điền Hoan, rõ ràng Trình Lan đã nói trong điện thoại rằng phải nhanh chóng làm hạ nhiệt hotsearch, nhưng cô đã về công ty hơn nửa ngày rồi vẫn chưa thấy hotsearch hạ nhiệt chút nào.
"Trước tiên em hãy ngồi xuống uống chén trà đã, mọi chuyện đang được xử lý nhưng không hiểu đang có vấn đề gì mà bên truyền thông hoàn toàn không nghe điện thoại của chị, chị đã cử người đi giải quyết rồi.”
"Tôi uống đến mức sắp no nước rồi mà vẫn phải uống tiếp sao?” Khiết Ninh đã hơi mất kiên nhẫn: “Vốn dĩ cũng không có ý định đến làm phiền chị nhưng bản thảo làm sáng tỏ tin đồn mà Mẫn Mẫn đã soạn tại sao vẫn chưa được công ty xác nhận?"
Bởi vì công ty không chịu ra mặt làm sáng tỏ vấn đề nên lúc này đây cô đang bị fan hâm mộ của Thẩm Vũ Kiên chế ảnh, cười nhạo sắp không chịu nổi nữa rồi, là đối tượng bị người ta công kích vậy mà không thể tự mình lên facebook thanh minh.
"Hai ngày nay tổng giám đốc Triệu không có ở công ty nên không thể đóng dấu được."
"Chị Lan, chị nói những lời này để gạt tôi, thấy vui lắm sao?"
Sắc mặt của Khiết Ninh lại càng nặng nề hơn, ánh mắt sắc sảo, quyến rũ giờ đây đã lộ rõ sự hung hăng: “Nếu chị đại Mễ Tuyết của công ty chúng ta cũng xảy ra chuyện thì chỉ vì không có tổng giám đốc Triệu nên công ty sẽ không giải quyết với giới truyền thông sao?”
Trình Lan tỏ vẻ khó xử, rồi thở dài một tiếng: “Khiết Ninh, công ty không phải của chị, nói cho cùng thì chẳng phải những người nắm công ty trong tay muốn lăng xê ai thì lăng xê, muốn hạ bệ ai thì hạ bệ sao? Chị cùng lắm cũng chỉ là người nghe lệnh mà làm việc thôi, cấp trên đã ra lệnh mặc kệ em thì chị còn làm được gì chứ?”
"Em cứ ở đây gây khó dễ cho chị chi bằng thử nghĩ xem gần đây em lại đắc tội với ai?”
Chữ “lại” này cơ hồ khiến Khiết Ninh bật cười.
Cô chăm chỉ đóng phim, từ trước đến nay chưa từng oán giận một câu, bình thường cũng là người không phạm mình thì mình không phạm người, nếu nói gần đây đã đắc tội ai thì ngoại trừ lần trước đã chọc tức Lưu Hoài Khang thì còn ai vào đây nữa?
"Chị Lan, tôi hiểu rồi, chuyện này tôi sẽ tự mình xử lý, không làm phiền chị nữa."
Khiết Ninh dứt khoát đứng dậy, không nói thêm lời nào, trực tiếp rời khỏi phòng làm việc của Trình Lan.
Cái giá phải trả cho việc dựa vào cây cao để đón gió chính là một lúc nào đó cái cây ấy không cho mình dựa dẫm nữa thì xui xẻo sẽ nối đuôi nhau tìm tới, nếu chuyện này là do Lưu Hoài Khang thì cô không cần lo lắng nữa, vì đó chẳng qua chỉ là hình phạt cảnh cáo mà thôi, Lưu Hoài Khang sẽ không thực sự ép cô vào đường cùng.
Nhưng vấn đề ở đây là những trò vặt vãnh này không giống với tác phong làm việc của Lưu Hoài Khang.
Trần Nhạn đặt chiếc I-pad xuống trước mặt Lưu Hoài Khang rồi, giải thích: “Tổng giám đốc Lưu, tin đồn về cô Khiết hiện đã lan đi khắp nơi rồi, quản lý mới của cô ấy không có quan hệ rộng rãi nên ngay cả một tin tức thanh minh trên facebook công ty cũng chẳng thèm đăng, hiện tại đám fan của Thẩm Vũ Kiên lại càng công kích dữ dội hơn."
Lưu Hoài Khang lướt qua dòng tin tức mấy lượt, sau đó thuận miệng hỏi: “Công ty giải trí Điền Hoan không ra mặt giải quyết sao?"
"Vẫn chưa." Trần Nhạn cau mày, tỏ vẻ muốn nói lại thôi: “Còn một chuyện nữa."
Anh ta đương nhiên biết Khiết Ninh là người của Lưu Hoài Khang, hôm nay định tự mình giải quyết cho nên ngay khi chuyện vừa xảy ra anh ta đã tra nguồn gốc của tin đồn và phát hiện ra đây không phải là chuyện có thể tự mình giải quyết được.
"Nói."
"Tôi đã gọi điện cho ban biên tập của bên đăng tin, họ nói trước đó đã có lời của công ty giải trí Điền Hoan, hơn nữa đám cư dân mạng comment dạo để thêu dệt mọi chuyện cũng là người do công ty sắp đặt...”
"Cô ấy lại đắc tội với ai sao?"
Giọng điệu của Lưu Hoài Khang rất thờ ơ, Khiết Ninh khi ở trước mặt anh trông thì ngoan ngoãn nhưng thật ra là một người cứng đầu cứng cổ, cũng không gây ra chuyện gì lớn, thường là những chuyện nhỏ nhặt chỉ cần vung tay là có thể giải quyết được.
Trần Nhạn lại do dự: “Tổng giám đốc Triệu của công ty giải trí Điền Hoan cũng biết quan hệ giữa ngài và cô Khiết nên cho dù đắc tội với ai đi chăng nữa cũng không ai dám đổ oan cho cô ấy như vậy, chuyện lần này rất lạ, nên tôi đã điều tra một chút."
Anh ta ấp a ấp úng:
"Chuyện này hình như là có liên quan… đến bà Cố."
Lưu Hoài Khang ngẩng đầu lên: “Nhà họ Cố?"
Đang nghĩ ngợi thì di động của Trần Nhạn bỗng nhiên vang lên, anh ta nhìn thoáng qua rồi liếc Lưu Hoài Khang: “Tổng giám đốc Lưu, là cô Khiết gọi."
Khiết Ninh vừa rời khỏi công ty giải trí Điền Hoan liền lấy điện thoại ra gọi cho Trần Nhạn: “Lưu Hoài Khang đâu?"
Đầu dây bên kia im lặng mấy giây:
"Tổng giám đốc đi công tác bên ngoài rồi."
"Rời khỏi công ty rồi sao? Đi khi nào?"
"Sáng nay, cô Khiết có chuyện gì không?"
"Cũng chẳng phải chuyện lớn gì, có thể cho tôi biết khi nào các anh về được không?"
"Cô Khiết, chuyện này...”
Câu trả lời nằm trong dự liệu của cô, Khiết Ninh rất bình tĩnh: “Thư ký Trần, chúng ta biết nhau cũng được hai năm rồi, tôi luôn rất quý anh, tôi rất biết ơn anh vì chuyện lần trước anh đã nhắc nhở tôi, thật ra lần này tôi không tìm anh ấy mà là tìm anh, muốn mời anh ăn bữa cơm, nói chuyện và cảm ơn anh."
"Cô Khiết, cô… không nên nói lung tung vậy chứ, tôi nhắc nhở cô chuyện gì lúc nào chứ?"
Trần Nhạn xưa nay làm việc luôn lạnh lùng, bình tĩnh vậy mà lúc này đây lại lúng túng, lo sợ.
Nhưng Khiết Ninh không cho anh ta nhiều lời, ngược lại cô còn ra sức ngọt ngào dặn dò như đổ thêm dầu vào lửa: “Cứ quyết định vậy đi, đến lúc đó thư ký Trần chỉ cần nói một tiếng để tôi đặt chỗ trước tại nhà hàng, chúng ta sẽ liên lạc lại sau."
Tiếp theo đó, đầu bên kia cúp máy.
Điện thoại vừa ngắt, sắc mặt Trần Nhạn trắng bệch: “Này... này, cô Khiết..."
Bầu không khí trong phòng làm việc như đông cứng lại.
Nhìn sắc mặt tái mét của Lưu Hoài Khang, Trần Nhạn như muốn khóc: “Tổng giám đốc Lưu, tôi không biết tại sao cô Khiết lại nói như vậy, tôi và cô ấy thật sự không có gì hết..."
Lưu Hoài Khang hầu như đã bẻ gãy cây bút trong tay, mặt tái mét, lạnh lùng nói: “Tự cho là thông minh!"
Dù cho Khiết Ninh một trăm lá gan thì cô cũng không dám có gì với người bên cạnh anh, còn về việc tại sao nói như vậy, thì chẳng qua là vì cô đã sớm biết rằng anh đang ở cạnh Trần Nhạn nên cố ý nói cho anh nghe.
"Đón cô ấy về đây."
"Vâng."
Chẳng phải cô luồn lách để được gặp anh sao? Vậy thì gặp thôi, để xem cô muốn chơi trò gì.
Về phần Khiết Ninh, khi cúp điện thoại, trong lòng cô vẫn không yên, cô kéo vành mũ lưỡi trai xuống thấp rồi rời khỏi tòa nhà của công ty giải trí Điền Hoan, leo lên chiếc xe của người quản lý.
Vừa lên xe, Tô Mẫn liền hỏi: “Khiết Ninh, chị gọi điện thoại cho ai vậy? Anh Thẩm nói không gọi được cho chị."
"Thẩm Vũ Kiên gọi điện thoại cho chị à?" Khiết Ninh nhìn thoáng qua điện thoại di động, quả đúng là có hai cuộc gọi nhỡ liên tiếp nhau: “Có chuyện gì vậy? Anh ấy đã nói gì với em?"
"Công ty bên anh Thẩm vẫn chưa đăng tin làm sáng tỏ vụ việc, anh ấy định hỏi chị có muốn đi ăn tối với anh ấy không, gọi thêm vài người bạn nữa, đến lúc đó sẽ tung ảnh chụp chung lên, rồi bảo bạn bè cùng xóa scandal."
"Thẩm Vũ Kiên có thể nảy ra ý kiến nào khác mới mẻ hơn không?" Khiết Ninh ngồi trên ghế, xoa xoa hai bên huyệt thái dương: “Cách thức quan hệ xã giao này đã cũ rồi, nếu chị còn lén gặp mặt anh ta thì về sau sẽ càng bị mắng thậm tệ hơn, hơn nữa cư dân mạng đâu phải lũ ngu, nói thế nào thì họ tin thế đó sao? Họ đã thấy quá nhiều nghệ sĩ trước thì nói là bạn bè nhưng sau lại công bố tình cảm với nhau rồi, đó đều chiêu trò đánh lạc hướng người khác.”
CHƯƠNG 40: ĐÁNH LẠC HƯỚNG NGƯỜI TA
"Scandal giữa chị và Thẩm Vũ Kiên?"
Khiết Ninh giật bắn khỏi ghế: “Ở đâu ra tin đó?"
"Không biết nữa, rất nhiều tài khoản nhiều lượt theo dõi chia sẻ hình ảnh hậu trường, cũng bởi vì anh Thẩm quá nổi tiếng còn fan hâm mộ của chúng ta thì lại bốc đồng nên hai nhà đã bắt đầu chửi bới nhau.”
Khiết Ninh lập tức mở tin tức lên, cô choáng váng khi thấy một loạt những tiêu đề bắt mắt.
"Mẹ kiếp!"
Chưa tới nửa ngày, hotsearch đã bị đẩy lên top 1 rồi.
Thẩm Vũ Kiên là một trong những diễn viên phái thần tượng đầu tiên nên chiếm được đại đa số tình cảm của người hâm mộ, tuy hiện không sánh được với bốn diễn viên hàng đầu hiện nay nhưng so về số lượng phim đã đóng từ khi ra mắt đến nay thì anh ta hơn hẳn nên cũng sở hữu một số lượng người hâm mộ tương đối trung thành.
Còn Khiết Ninh chỉ là một diễn viên nhỏ chẳng mấy tiếng tăm, những năm gần đây tuy quay không ít phim nhưng cũng không tạo được tiếng vang nên hoàn toàn không có fan hâm mộ ruột, người hâm mộ của cô hầu hết đều là những người sau sự kiện bao nuôi lần trước quay sang đồng tình với cô.
Cũng chính nhóm fan hâm mộ này đã trực tiếp gây chiến với fan hâm mộ của Thẩm Vũ Kiên trên facebook.
"Chị Lan, tại sao hotsearch vẫn chưa hạ nhiệt?"
Khiết Ninh xin đoàn phim cho nghỉ nửa ngày để quay về công ty giải trí Điền Hoan, rõ ràng Trình Lan đã nói trong điện thoại rằng phải nhanh chóng làm hạ nhiệt hotsearch, nhưng cô đã về công ty hơn nửa ngày rồi vẫn chưa thấy hotsearch hạ nhiệt chút nào.
"Trước tiên em hãy ngồi xuống uống chén trà đã, mọi chuyện đang được xử lý nhưng không hiểu đang có vấn đề gì mà bên truyền thông hoàn toàn không nghe điện thoại của chị, chị đã cử người đi giải quyết rồi.”
"Tôi uống đến mức sắp no nước rồi mà vẫn phải uống tiếp sao?” Khiết Ninh đã hơi mất kiên nhẫn: “Vốn dĩ cũng không có ý định đến làm phiền chị nhưng bản thảo làm sáng tỏ tin đồn mà Mẫn Mẫn đã soạn tại sao vẫn chưa được công ty xác nhận?"
Bởi vì công ty không chịu ra mặt làm sáng tỏ vấn đề nên lúc này đây cô đang bị fan hâm mộ của Thẩm Vũ Kiên chế ảnh, cười nhạo sắp không chịu nổi nữa rồi, là đối tượng bị người ta công kích vậy mà không thể tự mình lên facebook thanh minh.
"Hai ngày nay tổng giám đốc Triệu không có ở công ty nên không thể đóng dấu được."
"Chị Lan, chị nói những lời này để gạt tôi, thấy vui lắm sao?"
Sắc mặt của Khiết Ninh lại càng nặng nề hơn, ánh mắt sắc sảo, quyến rũ giờ đây đã lộ rõ sự hung hăng: “Nếu chị đại Mễ Tuyết của công ty chúng ta cũng xảy ra chuyện thì chỉ vì không có tổng giám đốc Triệu nên công ty sẽ không giải quyết với giới truyền thông sao?”
Trình Lan tỏ vẻ khó xử, rồi thở dài một tiếng: “Khiết Ninh, công ty không phải của chị, nói cho cùng thì chẳng phải những người nắm công ty trong tay muốn lăng xê ai thì lăng xê, muốn hạ bệ ai thì hạ bệ sao? Chị cùng lắm cũng chỉ là người nghe lệnh mà làm việc thôi, cấp trên đã ra lệnh mặc kệ em thì chị còn làm được gì chứ?”
"Em cứ ở đây gây khó dễ cho chị chi bằng thử nghĩ xem gần đây em lại đắc tội với ai?”
Chữ “lại” này cơ hồ khiến Khiết Ninh bật cười.
Cô chăm chỉ đóng phim, từ trước đến nay chưa từng oán giận một câu, bình thường cũng là người không phạm mình thì mình không phạm người, nếu nói gần đây đã đắc tội ai thì ngoại trừ lần trước đã chọc tức Lưu Hoài Khang thì còn ai vào đây nữa?
"Chị Lan, tôi hiểu rồi, chuyện này tôi sẽ tự mình xử lý, không làm phiền chị nữa."
Khiết Ninh dứt khoát đứng dậy, không nói thêm lời nào, trực tiếp rời khỏi phòng làm việc của Trình Lan.
Cái giá phải trả cho việc dựa vào cây cao để đón gió chính là một lúc nào đó cái cây ấy không cho mình dựa dẫm nữa thì xui xẻo sẽ nối đuôi nhau tìm tới, nếu chuyện này là do Lưu Hoài Khang thì cô không cần lo lắng nữa, vì đó chẳng qua chỉ là hình phạt cảnh cáo mà thôi, Lưu Hoài Khang sẽ không thực sự ép cô vào đường cùng.
Nhưng vấn đề ở đây là những trò vặt vãnh này không giống với tác phong làm việc của Lưu Hoài Khang.
Trần Nhạn đặt chiếc I-pad xuống trước mặt Lưu Hoài Khang rồi, giải thích: “Tổng giám đốc Lưu, tin đồn về cô Khiết hiện đã lan đi khắp nơi rồi, quản lý mới của cô ấy không có quan hệ rộng rãi nên ngay cả một tin tức thanh minh trên facebook công ty cũng chẳng thèm đăng, hiện tại đám fan của Thẩm Vũ Kiên lại càng công kích dữ dội hơn."
Lưu Hoài Khang lướt qua dòng tin tức mấy lượt, sau đó thuận miệng hỏi: “Công ty giải trí Điền Hoan không ra mặt giải quyết sao?"
"Vẫn chưa." Trần Nhạn cau mày, tỏ vẻ muốn nói lại thôi: “Còn một chuyện nữa."
Anh ta đương nhiên biết Khiết Ninh là người của Lưu Hoài Khang, hôm nay định tự mình giải quyết cho nên ngay khi chuyện vừa xảy ra anh ta đã tra nguồn gốc của tin đồn và phát hiện ra đây không phải là chuyện có thể tự mình giải quyết được.
"Nói."
"Tôi đã gọi điện cho ban biên tập của bên đăng tin, họ nói trước đó đã có lời của công ty giải trí Điền Hoan, hơn nữa đám cư dân mạng comment dạo để thêu dệt mọi chuyện cũng là người do công ty sắp đặt...”
"Cô ấy lại đắc tội với ai sao?"
Giọng điệu của Lưu Hoài Khang rất thờ ơ, Khiết Ninh khi ở trước mặt anh trông thì ngoan ngoãn nhưng thật ra là một người cứng đầu cứng cổ, cũng không gây ra chuyện gì lớn, thường là những chuyện nhỏ nhặt chỉ cần vung tay là có thể giải quyết được.
Trần Nhạn lại do dự: “Tổng giám đốc Triệu của công ty giải trí Điền Hoan cũng biết quan hệ giữa ngài và cô Khiết nên cho dù đắc tội với ai đi chăng nữa cũng không ai dám đổ oan cho cô ấy như vậy, chuyện lần này rất lạ, nên tôi đã điều tra một chút."
Anh ta ấp a ấp úng:
"Chuyện này hình như là có liên quan… đến bà Cố."
Lưu Hoài Khang ngẩng đầu lên: “Nhà họ Cố?"
Đang nghĩ ngợi thì di động của Trần Nhạn bỗng nhiên vang lên, anh ta nhìn thoáng qua rồi liếc Lưu Hoài Khang: “Tổng giám đốc Lưu, là cô Khiết gọi."
Khiết Ninh vừa rời khỏi công ty giải trí Điền Hoan liền lấy điện thoại ra gọi cho Trần Nhạn: “Lưu Hoài Khang đâu?"
Đầu dây bên kia im lặng mấy giây:
"Tổng giám đốc đi công tác bên ngoài rồi."
"Rời khỏi công ty rồi sao? Đi khi nào?"
"Sáng nay, cô Khiết có chuyện gì không?"
"Cũng chẳng phải chuyện lớn gì, có thể cho tôi biết khi nào các anh về được không?"
"Cô Khiết, chuyện này...”
Câu trả lời nằm trong dự liệu của cô, Khiết Ninh rất bình tĩnh: “Thư ký Trần, chúng ta biết nhau cũng được hai năm rồi, tôi luôn rất quý anh, tôi rất biết ơn anh vì chuyện lần trước anh đã nhắc nhở tôi, thật ra lần này tôi không tìm anh ấy mà là tìm anh, muốn mời anh ăn bữa cơm, nói chuyện và cảm ơn anh."
"Cô Khiết, cô… không nên nói lung tung vậy chứ, tôi nhắc nhở cô chuyện gì lúc nào chứ?"
Trần Nhạn xưa nay làm việc luôn lạnh lùng, bình tĩnh vậy mà lúc này đây lại lúng túng, lo sợ.
Nhưng Khiết Ninh không cho anh ta nhiều lời, ngược lại cô còn ra sức ngọt ngào dặn dò như đổ thêm dầu vào lửa: “Cứ quyết định vậy đi, đến lúc đó thư ký Trần chỉ cần nói một tiếng để tôi đặt chỗ trước tại nhà hàng, chúng ta sẽ liên lạc lại sau."
Tiếp theo đó, đầu bên kia cúp máy.
Điện thoại vừa ngắt, sắc mặt Trần Nhạn trắng bệch: “Này... này, cô Khiết..."
Bầu không khí trong phòng làm việc như đông cứng lại.
Nhìn sắc mặt tái mét của Lưu Hoài Khang, Trần Nhạn như muốn khóc: “Tổng giám đốc Lưu, tôi không biết tại sao cô Khiết lại nói như vậy, tôi và cô ấy thật sự không có gì hết..."
Lưu Hoài Khang hầu như đã bẻ gãy cây bút trong tay, mặt tái mét, lạnh lùng nói: “Tự cho là thông minh!"
Dù cho Khiết Ninh một trăm lá gan thì cô cũng không dám có gì với người bên cạnh anh, còn về việc tại sao nói như vậy, thì chẳng qua là vì cô đã sớm biết rằng anh đang ở cạnh Trần Nhạn nên cố ý nói cho anh nghe.
"Đón cô ấy về đây."
"Vâng."
Chẳng phải cô luồn lách để được gặp anh sao? Vậy thì gặp thôi, để xem cô muốn chơi trò gì.
Về phần Khiết Ninh, khi cúp điện thoại, trong lòng cô vẫn không yên, cô kéo vành mũ lưỡi trai xuống thấp rồi rời khỏi tòa nhà của công ty giải trí Điền Hoan, leo lên chiếc xe của người quản lý.
Vừa lên xe, Tô Mẫn liền hỏi: “Khiết Ninh, chị gọi điện thoại cho ai vậy? Anh Thẩm nói không gọi được cho chị."
"Thẩm Vũ Kiên gọi điện thoại cho chị à?" Khiết Ninh nhìn thoáng qua điện thoại di động, quả đúng là có hai cuộc gọi nhỡ liên tiếp nhau: “Có chuyện gì vậy? Anh ấy đã nói gì với em?"
"Công ty bên anh Thẩm vẫn chưa đăng tin làm sáng tỏ vụ việc, anh ấy định hỏi chị có muốn đi ăn tối với anh ấy không, gọi thêm vài người bạn nữa, đến lúc đó sẽ tung ảnh chụp chung lên, rồi bảo bạn bè cùng xóa scandal."
"Thẩm Vũ Kiên có thể nảy ra ý kiến nào khác mới mẻ hơn không?" Khiết Ninh ngồi trên ghế, xoa xoa hai bên huyệt thái dương: “Cách thức quan hệ xã giao này đã cũ rồi, nếu chị còn lén gặp mặt anh ta thì về sau sẽ càng bị mắng thậm tệ hơn, hơn nữa cư dân mạng đâu phải lũ ngu, nói thế nào thì họ tin thế đó sao? Họ đã thấy quá nhiều nghệ sĩ trước thì nói là bạn bè nhưng sau lại công bố tình cảm với nhau rồi, đó đều chiêu trò đánh lạc hướng người khác.”
Bình luận facebook