Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-71
Trái Tim Anh Chỉ Có Em - Chương 71
"Y Trân! Chị mới vừa về mà em lại đi Italy, chị buồn chết mất" Buổi tối, Lan Nghi gọi đến cho Y Trân
Y Trân nhìn vẻ mặt giả vờ đáng thương của Lan Nghi mà bật cười, Lan Nghi nói tiếp:"Cũng may là có bạn trai chị nếu không chắc chị chán chết mất"
Vừa nhắc đến hai chữ bạn trai, sắc mặt của Y Trân đột nhiên khó coi, nụ cười tắt hẳn:"Lan Nghi! Em nói thẳng, tên bạn trai đó của chị không tốt lành gì đâu chị nên cẩn thận"
Lan Nghi lắc đầu:"Không đâu! Anh ấy rất tốt với chị, em yên tâm"
Y Trân chỉ biết lắc đầu, thở dài nói chuyện được một lúc với Lan Nghi hai người tạm biệt rồi đi ngủ
Sáng hôm sau, mọi người quay trở về, Y Trân, Kha Dương và Thiệu Văn về đến nhà thì đã thấy Thiên Tuyết cùng Lạc Hi ngồi ở phòng khách, ba người đi đến ôm ba mẹ mình Thiệu Văn nhìn thấy sắc mặt không được tốt của Thiên Tuyết liền hỏi:" Mẹ! Sao sắc mặt của mẹ khó coi quá vậy? Có chuyện gì sao?"
Lạc Hi nhìn ba người nói:" Ba mẹ đã biết chuyện Y Trân là R là thủ lĩnh của bang Bạch Quỷ, mẹ tụi con khi biết tin thì cảm thấy lo lắng cho Y Trân, sợ Y Trân gặp nguy hiểm"
Y Trân hiểu ra đi đến ôm Thiên Tuyết:"Mẹ yên tâm, con không sao đâu mẹ đừng lo lắng mà ảnh hưởng sức khỏe"
Lạc Hi gật đầu, khẽ cười:"Thôi được rồi, các con hãy đi lên phòng nghỉ ngơi đi"
Ba người gật đầu đi lên phòng, Lạc Hi ôm Thiên Tuyết vào lòng:"Em đừng lo lắng quá, Y Trân nó giống em lúc trước đó"
Thiên Tuyết cau mày, phản ứng rời khỏi lòng ngực ấm áp của Lạc Hi:"Chính bởi vì lúc trước em cũng như vậy nên em biết nó nguy hiểm như thế nào cho nên em không muốn Y Trân gặp nguy hiểm, em còn chưa nói đến chuyện Kha Dương và Thiệu Văn cũng ở trong hắc đạo"
Lạc Hi kéo cô ôm vào lòng:"Anh biết, em yên tâm anh sẽ cho người bảo vệ các con thật tốt không để bất cứ ai làm hại đến bọn chúng"
Trời sáng, tiếng chuông điện thoại của Y Trân reo khắp phòng Y Trân mò kiếm điện thoại bật máy nghe nhìn giờ trong điện thoại, nhìn thấy điện thoại hiển thị tên của Lan Nghi:"Giờ này mới có 7h30 mà chị gọi em có chuyện gì vậy?"
Tiếng khóc nức nở của Lan Nghi, Y Trân nghe thấy tỉnh ngủ hẳn, ngồi bật dậy cau mày hỏi:"Có chuyện gì vậy? Tại sao chị lại khóc?"
Lan Nghi nức nở nói:"Em nói đúng anh ta không có gì tốt lành hết, sáng nay chị có nhắn được một tin nhắn lại bảo chị đến khách sạn đến số phòng mà người đó gửi, chị đi đến thì nhìn thấy anh ta đang ngủ với một cô gái khác, anh ta còn mặt dày cầu xin chị tha thứ"
Y Trân biết sớm muộn chuyện như thế cũng xảy ra nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy, cô an ủi Lan Nghi:" Chị đừng buồn nữa, hắn ta không xứng cho chị buồn hay khóc, chị phải mạnh mẽ lên"
Lan Nghi tiếng khóc tắt dần, Lan Nghi gật đầu nói:"Em nói đúng chị không được khóc, không được đau lòng vì một tên cặn bã chị phải mạnh mẽ"
Y Trân cười như không:"Như vậy mới đúng là chị chứ"
Y Trân cúp máy, ánh mắt lạnh lẽo xuất hiện:"Jack! Anh thật to gan khi dám làm tổn thương chị ấy, có phải anh chê mạng anh quá dài rồi không? Tôi sẽ khiến anh phải trả giá cho những gì mình đã làm"
Biệt thự riêng của Vũ Phong, Dư Đoàn bước vào phòng báo cáo với anh:
"Lão đại! Những ám vệ lúc chúng ta ở Italy không phải là người của Andrew, thuộc hạ không điều tra được người đó là ai? Toàn bộ thông tin điều không có thuộc hạ chỉ biết được hắn được gọi là H"
Vũ Phong cau mày, nghi hoặc:"H? Tại sao tôi chưa bao giờ nghe đến cái tên này? Hắn cho người ám sát tôi với mục địch chiếm lấy Hắc Ưng sao?"
Dư Đoàn cũng không hiểu:"Theo thuộc hạ nghĩ chắc là như vậy thuộc hạ sẽ cố gắng điều tra thêm"
Vũ Phong gật đầu bỗng nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi:"Đã điều tra được tung tích của ba viên kim cương còn lại chưa?"
Dư Đoàn cung kính báo:"Thuộc hạ đã điều tra được viên kim cương Sương Tuyết đang ở trong tay của một vương tử Ả Rập nhưng chính xác là trong tay ai thì thuộc hạ chưa điều tra rõ Còn viên kim cương Ánh sáng của biển theo thuộc hạ điều tra được hiện tại ở thành phố này nhưng trong tay ai thì thuộc hạ không điều tra được"
Vũ Phong gật đầu, bảo Dư Đoàn lui ra Vũ Phong khá ngạc nhiên khi biết viên kim cương Ánh sáng của biển lại ở ngay tại thành phố này, anh thật sự thắc mắc không biết ai lại có bản lĩnh đoạt lấy được viên kim cương đó
Tư Hoàng gõ cửa gấp gáp, bên trong Vũ Phong cất giọng lên:"Vào đi"
Tư Hoàng bước vào cung kính nói:"Lão đại! Chị dâu đang đợi ở phòng khách"
Vũ Phong nhíu nhíu mày, nghi ngờ:"Chị dâu?"
Tư Hoàng liền nói:"Là Y Trân tiểu thư thưa lão đại"
Nghe thế anh liền vội đứng dậy đi xuống, vừa bước ra khỏi phòng anh quay lại nhìn Tư Hoàng cười nhạt:"Tôi rất thích cách gọi đó của cậu"
Tư Hoàng khóe môi giật giật không tin vào mắt mình, lão đại đang cười với anh sao? Chẳng lẽ ngày chết của anh đã đến? Không lão đại vừa mới nói thích cách gọi chị dâu mình phải báo cho anh em biết trước mặt lão đại phải gọi nhiều hơn nữa"
Vũ Phong bước nhanh xuống lầu, nhìn thấy Y Trân đang ngồi anh chủ động mỉm cười đi đến ôm lấy cô, hôn nhẹ vào tóc cô:"Sao em biết anh ở đây mà đến vậy?"
Y Trân cười nhẹ nằm xuống đùi anh:"Chuyện biết anh ở đâu đối với em là một chuyện vô cùng đơn giản"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
"Y Trân! Chị mới vừa về mà em lại đi Italy, chị buồn chết mất" Buổi tối, Lan Nghi gọi đến cho Y Trân
Y Trân nhìn vẻ mặt giả vờ đáng thương của Lan Nghi mà bật cười, Lan Nghi nói tiếp:"Cũng may là có bạn trai chị nếu không chắc chị chán chết mất"
Vừa nhắc đến hai chữ bạn trai, sắc mặt của Y Trân đột nhiên khó coi, nụ cười tắt hẳn:"Lan Nghi! Em nói thẳng, tên bạn trai đó của chị không tốt lành gì đâu chị nên cẩn thận"
Lan Nghi lắc đầu:"Không đâu! Anh ấy rất tốt với chị, em yên tâm"
Y Trân chỉ biết lắc đầu, thở dài nói chuyện được một lúc với Lan Nghi hai người tạm biệt rồi đi ngủ
Sáng hôm sau, mọi người quay trở về, Y Trân, Kha Dương và Thiệu Văn về đến nhà thì đã thấy Thiên Tuyết cùng Lạc Hi ngồi ở phòng khách, ba người đi đến ôm ba mẹ mình Thiệu Văn nhìn thấy sắc mặt không được tốt của Thiên Tuyết liền hỏi:" Mẹ! Sao sắc mặt của mẹ khó coi quá vậy? Có chuyện gì sao?"
Lạc Hi nhìn ba người nói:" Ba mẹ đã biết chuyện Y Trân là R là thủ lĩnh của bang Bạch Quỷ, mẹ tụi con khi biết tin thì cảm thấy lo lắng cho Y Trân, sợ Y Trân gặp nguy hiểm"
Y Trân hiểu ra đi đến ôm Thiên Tuyết:"Mẹ yên tâm, con không sao đâu mẹ đừng lo lắng mà ảnh hưởng sức khỏe"
Lạc Hi gật đầu, khẽ cười:"Thôi được rồi, các con hãy đi lên phòng nghỉ ngơi đi"
Ba người gật đầu đi lên phòng, Lạc Hi ôm Thiên Tuyết vào lòng:"Em đừng lo lắng quá, Y Trân nó giống em lúc trước đó"
Thiên Tuyết cau mày, phản ứng rời khỏi lòng ngực ấm áp của Lạc Hi:"Chính bởi vì lúc trước em cũng như vậy nên em biết nó nguy hiểm như thế nào cho nên em không muốn Y Trân gặp nguy hiểm, em còn chưa nói đến chuyện Kha Dương và Thiệu Văn cũng ở trong hắc đạo"
Lạc Hi kéo cô ôm vào lòng:"Anh biết, em yên tâm anh sẽ cho người bảo vệ các con thật tốt không để bất cứ ai làm hại đến bọn chúng"
Trời sáng, tiếng chuông điện thoại của Y Trân reo khắp phòng Y Trân mò kiếm điện thoại bật máy nghe nhìn giờ trong điện thoại, nhìn thấy điện thoại hiển thị tên của Lan Nghi:"Giờ này mới có 7h30 mà chị gọi em có chuyện gì vậy?"
Tiếng khóc nức nở của Lan Nghi, Y Trân nghe thấy tỉnh ngủ hẳn, ngồi bật dậy cau mày hỏi:"Có chuyện gì vậy? Tại sao chị lại khóc?"
Lan Nghi nức nở nói:"Em nói đúng anh ta không có gì tốt lành hết, sáng nay chị có nhắn được một tin nhắn lại bảo chị đến khách sạn đến số phòng mà người đó gửi, chị đi đến thì nhìn thấy anh ta đang ngủ với một cô gái khác, anh ta còn mặt dày cầu xin chị tha thứ"
Y Trân biết sớm muộn chuyện như thế cũng xảy ra nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy, cô an ủi Lan Nghi:" Chị đừng buồn nữa, hắn ta không xứng cho chị buồn hay khóc, chị phải mạnh mẽ lên"
Lan Nghi tiếng khóc tắt dần, Lan Nghi gật đầu nói:"Em nói đúng chị không được khóc, không được đau lòng vì một tên cặn bã chị phải mạnh mẽ"
Y Trân cười như không:"Như vậy mới đúng là chị chứ"
Y Trân cúp máy, ánh mắt lạnh lẽo xuất hiện:"Jack! Anh thật to gan khi dám làm tổn thương chị ấy, có phải anh chê mạng anh quá dài rồi không? Tôi sẽ khiến anh phải trả giá cho những gì mình đã làm"
Biệt thự riêng của Vũ Phong, Dư Đoàn bước vào phòng báo cáo với anh:
"Lão đại! Những ám vệ lúc chúng ta ở Italy không phải là người của Andrew, thuộc hạ không điều tra được người đó là ai? Toàn bộ thông tin điều không có thuộc hạ chỉ biết được hắn được gọi là H"
Vũ Phong cau mày, nghi hoặc:"H? Tại sao tôi chưa bao giờ nghe đến cái tên này? Hắn cho người ám sát tôi với mục địch chiếm lấy Hắc Ưng sao?"
Dư Đoàn cũng không hiểu:"Theo thuộc hạ nghĩ chắc là như vậy thuộc hạ sẽ cố gắng điều tra thêm"
Vũ Phong gật đầu bỗng nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi:"Đã điều tra được tung tích của ba viên kim cương còn lại chưa?"
Dư Đoàn cung kính báo:"Thuộc hạ đã điều tra được viên kim cương Sương Tuyết đang ở trong tay của một vương tử Ả Rập nhưng chính xác là trong tay ai thì thuộc hạ chưa điều tra rõ Còn viên kim cương Ánh sáng của biển theo thuộc hạ điều tra được hiện tại ở thành phố này nhưng trong tay ai thì thuộc hạ không điều tra được"
Vũ Phong gật đầu, bảo Dư Đoàn lui ra Vũ Phong khá ngạc nhiên khi biết viên kim cương Ánh sáng của biển lại ở ngay tại thành phố này, anh thật sự thắc mắc không biết ai lại có bản lĩnh đoạt lấy được viên kim cương đó
Tư Hoàng gõ cửa gấp gáp, bên trong Vũ Phong cất giọng lên:"Vào đi"
Tư Hoàng bước vào cung kính nói:"Lão đại! Chị dâu đang đợi ở phòng khách"
Vũ Phong nhíu nhíu mày, nghi ngờ:"Chị dâu?"
Tư Hoàng liền nói:"Là Y Trân tiểu thư thưa lão đại"
Nghe thế anh liền vội đứng dậy đi xuống, vừa bước ra khỏi phòng anh quay lại nhìn Tư Hoàng cười nhạt:"Tôi rất thích cách gọi đó của cậu"
Tư Hoàng khóe môi giật giật không tin vào mắt mình, lão đại đang cười với anh sao? Chẳng lẽ ngày chết của anh đã đến? Không lão đại vừa mới nói thích cách gọi chị dâu mình phải báo cho anh em biết trước mặt lão đại phải gọi nhiều hơn nữa"
Vũ Phong bước nhanh xuống lầu, nhìn thấy Y Trân đang ngồi anh chủ động mỉm cười đi đến ôm lấy cô, hôn nhẹ vào tóc cô:"Sao em biết anh ở đây mà đến vậy?"
Y Trân cười nhẹ nằm xuống đùi anh:"Chuyện biết anh ở đâu đối với em là một chuyện vô cùng đơn giản"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook