• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (1 Viewer)

  • Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 79

vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công


  • Thể loại: Ngôn Tình, Ngược



Chương 79: Quan sát (1)



“Đúng vậy”


Tô Ánh Nguyệt vừa gật đầu vừa gắp thức ăn vào chén của mình, “Có chuyện gì sao?”


“Vậy thì cùng đường.”


“Ngày mai tôi đưa em và bạn của em đi một đoạn.”


Anh cao ngạo, lạnh lùng ngồi một bên, đưa đũa một cách tao nhã gắp lấy thức ăn trong chén của cô, “Chi phí di chuyển đã được lo xong.”


Tô Ánh Nguyệt “…”


“Trời ạ, vậy là ngày mai chúng ta sẽ ngồi cùng một xe với Tần Mộ Ngôn trong truyền thuyết đó sao?”


Sau bữa ăn, Tô Ánh Nguyệt nói điều đó với Phúc Quý Ngân, Phúc Quý Ngân như hoá rồ, nhắn ở Wechat, “Tô Ánh Nguyệt! Vốn dĩ tớ chỉ định mang theo mấy bộ bình thường đi thôi! Bây giờ chắc phải lôi hết đám quần áo đắt tiền nhất ra mặc quá!” Đọc truyện online nhanh nhất tại N h ay*ho.com | N h ảy*hố truyện full


Tô Ánh Nguyệt ngồi trên khung cửa sổ, dùng khoé mắt liếc nhìn Tần Mộ Ngôn ở đằng xa.


Lúc này, anh đang dựa đầu vào đầu giường đọc sách.


Ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh càng làm cho những đường nét quyến rũ ở khuôn mặt trở nên say đắm lòng người hơn.


Cô mím môi, trả lời Phúc Quý Ngân một cách cẩn thận, “Không cần phải khoa trương như thế đâu…”


“Đây không phải là khoa trương!”


Phúc Quý Ngân gửi cho cô một biểu tượng cảm xúc hình khuôn mặt trợn tròn mắt, “Ánh Nguyệt! Tớ là người bạn thân nhất của cậu.”


“Lần đầu tiên gặp Tần Mộ Ngôn, tớ cũng nên để lại chút ấn tượng tốt với anh ấy chứ!”


“Nếu không, anh ấy sẽ cho rằng, bên cạnh cậu chỉ có loại tiện nhân như Hướng Kim Tâm và Trình Hiếu Quân thôi mất!”


Cái tên Trình Hiếu Quân và Hướng Kim Tâm bỗng nhiên được nhắc tới khiến tâm trạng cô trùng xuông một cách kỳ lạ.


Cô nói thêm đôi câu với Phúc Quý Ngân rồi tắt máy, bò lại về giường.


“Em có vẻ không được vui.”


Tần Mộ Ngôn đặt sách xuống, tắt đèn trong phòng.


“Tôi rất không vui là đằng khác.”


Cả gian phòng chỉ có ánh đèn loe loét nơi đầu giường, cực kỳ lờ mờ.


Tô Ánh Nguyệt hướng mắt nhìn trần nhà, “Hướng Kim Tâm đang mang thai.”


“Cho nên?”


Thanh âm trầm thấp của anh lãnh đạm hỏi.


“Tôi không muốn làm tổn thương một người phụ nữ mang thai.”


Cô nhắm mắt lại, “Chiều nay, Hướng Kim Tâm đã đến tìm tôi.”


“Tôi nghĩ rằng anh đã nói đúng. Chỉ vì tôi là kẻ nhu nhược, yếu đuối, có thể để họ tuỳ ý bắt nạt nên họ chẳng kiêng nể gì tôi cả.”


“Tôi muốn trở nên mạnh mẽ và bắt họ phải trả giả cho những gì mà họ đã làm…”


Cô thở dài một hơi, “Nhưng Hướng Kim Tâm lại đang mang thai.”


Năm năm trước, cô mất một đứa con.


Vì vậy, cô thấu hiểu nỗi đau mất con là như thế nào.


Nói một cách chính xác hơn là thật tàn nhẫn khi tìm mọi cách tiêu diệt con đường của nó đến với thế gian này.


Đứa trẻ vô tội.


Bởi vì chính cô đã phải gánh chịu những tổn thương như vậy nên cô không thể làm tổn thương thêm một sinh linh bé bỏng chưa chào đời được.


“Mang thai thì đã sao?”


Tần Mộ Ngôn nhàn nhạt nói không chút cảm xúc, “Nếu họ không tự nâng niu, chăm sóc đứa con của mình…thì việc gì em phải thương xót cho nó.”


“Nghĩa vụ của những bậc làm cha, làm mẹ là phải bảo vệ đứa con của mình, đó không phải là nghĩa vụ của em.”


Câu nói của anh khiến Tô Ánh Nguyệt im lặng một lúc lâu.


Bổn phận của cha mẹ là bảo vệ con cái.


Cô nhắm mắt lại, lặng lẽ nắm chặt lấy tấm chăn bông bằng hai tay.


Cô…là một người mẹ bất tài.


Năm năm trước, cô biết đứa con của mình chỉ còn một tháng nữa là sẽ chào đời nhưng vẫn nhất quyết đòi đưa Trình Hiếu Quân ra sân bay. Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | vietwriter.vn truyện


Trên đường đến sân bay, cô đã gặp phải một tai nạn xe hơi nghiêm trọng.


Cô được cấp cứu trong phòng mổ suốt một ngày một đếm trước khi tỉnh lại.


Khi tỉnh lại, đứa bé thì không giữ được, còn cô thì mất đi ký ức hơn một tháng.


Khi cô biết mình mất đi đứa bé, nỗi tuyệt vọng và bất lực đó của cô…vẫn ám ảnh đến tận bây giờ.


Đêm hôm đó, Tô Ánh Nguyệt đã gặp một cơn ác mộng.


Trong giấc mơ đó, có một cô bé giống hệt cô đang đứng ở trước mặt cô và khóc nức nở.


***


Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:


***


Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom