Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 83
vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công
Khi Tô Ánh Nguyệt tỉnh dậy, xe đã đến thành phố An Lạc.
Khi chiếc xe vượt qua gờ giảm tốc độ, cô đang gối đầu trên đùi của Tần Mộ Ngôn, đầu liên tục bị đập lên đập xuống trên đùi anh.
Vẫn say giấc nồng, cô trở mình, đổi tư thể ngủ tiếp.
Nhưng không biết vì sao, cô cứ cảm thấy có vật gì đó đang ngăn cản trước mũi của mình khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Do đó, theo phản xạ, cô đưa tay lên gạt “chướng ngại vật” kia sang một bên…
“Dừng xe!”
Bỗng nhiên, băng ghế sau vang lên thanh âm kiềm nén sự tức giận của anh.
Bạch Tuấn Kiên sửng sốt, đạp phanh gấp.
“Phúc Quý Ngân!”
Tần Mộ Ngôn nhăn mặt, “Cô chuyển ra băng ghế phía sau đi!”
Phúc Quý Ngân đang buồn ngủ, dựa đầu vào ghế, uể oải ngáp, Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full :“Tại sao chứ?”
“Không có lý do lý trấu gì hết!”
Giọng nói lạnh lùng có mười phần độc đoán của anh lại vang lên, “Đổi ghế!”
Phúc Quý Ngân mím môi, miễn cưỡng rời khỏi chiếc ghế phụ lái.
Khi cửa xe mở ra, anh ôn nhu gõ gõ vài cái lên trán Tô Ánh Nguyệt, “Dậy đi!”
Trán cô bị gõ đau đến mức khiến cô không muốn mở mắt ra, “Tại sao ch…”
Đang nói nửa chừng, cô không thể nói tiếp được nữa.
Tô Ánh Nguyệt đã bị một phen thất kinh khi nhận ra…mình đang thật sự gối đầu lên đùi của Tần Mộ Ngôn mà ngủ!
“Ngồi dậy đi!”
Anh cau mày, lạnh lùng nói.
Tô Ánh Nguyệt ngổi dậy, nhanh chóng rời khỏi đùi anh.
Lúc nãy vật lộn một lúc lâu, dường như cô đã cầm phải thứ gì đó bằng tay của mình.
Không phải đùi của anh, cũng không phải tay của anh…
Sắc mặt cô chợt ửng đỏ, buông tay ra, hoàn toàn tỉnh táo trở lại.
Cô nhanh chóng ngồi thẳng lưng, mắt nhìn về phía trước, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Tần Mộ Ngôn lạnh lùng liếc cô một cái rồi xuống xe.
Phúc Quý Ngân vội vàng bước vào, ngồi cạnh Tô Ánh Nguyệt, len lén giơ ngón tay cái lên, “Chẳng giống vợ chồng trên danh nghĩa gì cả, tóm lấy thuần thục như vậy, hẳn là có luyện tập thường xuyên rồi đây!”
Tô Ánh Nguyệt trừng mắt nhìn Phúc Quý Ngân, mặt nóng bừng.
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng lại ở khách sạn mà Phúc Quý Ngân đã đặt trước đó.
“Cảm ơn anh! Tần Mộ Ngôn!”
Sau khi xuống xe với chiếc balô của mình, Phúc Quý Ngân vừa nói lời cảm ơn vừa tranh thủ chụp hình tự sướng bằng chiếc điện thoại của mình.
Tô Ánh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên vỗ vỗ ngực.
Bầu không khí vừa rồi ở trong xe thật là khó chịu, ngồi thêm chút nữa chắc cô sẽ chịu không nổi nữa mất!
Phúc Quý Ngân kéo cánh tay Tô Ánh Nguyệt đi vào khách sạn, “Để tớ nói cho cậu biết, khách sạn này ở đây là khách sạn tốt nhất ở khu này đó!”
“Là khách sạn năm sao hẳn hoi nhé!”
“Nếu không nhờ có chiếc phiếu giảm giá 10% mà tớ quay trúng ở Weibo vào tháng trước, chắc tớ sẽ không dám mời cậu đến khách sạn này luôn quá…”
Hai người vừa đi vừa trò chuyện mà không hề hay biết rằng, chiếc Maserati màu đen kia thật ra không hề rời đi.
Chiếc xe lượn một vòng quanh lối vào khách sạn rồi dừng lại ở lối đi vào sảnh chính.
“Ngài Tần!”
Quản lý Lâm của khách sạn ân cần chào đón một nhóm quản lý cấp cao, Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | N hảy*hố truyện full : “Được ngài lựa chọn tá túc trong thời gian ở lại đây thật đúng là niềm vinh hạnh cho khách sạn chúng tôi!”
Vừa đỡ Tần Mộ Ngôn xuống xe, vừa niềm nở cười nói, “Chúng tôi đã chuẩn bị phòng tổng thống cho ngài rồi…”
“Lần này, tôi sẽ không ở trong phòng tổng thống.”
Anh xuống xe một cách duyên dáng, “Kiểm tra phòng của cô ấy cho tôi!”
“Tôi muốn ở gần phòng của cô ấy!”
“Dạ vâng!”
***
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
***
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
- Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 83: Con muốn cô ấy là mẹ của con! (1)
Khi Tô Ánh Nguyệt tỉnh dậy, xe đã đến thành phố An Lạc.
Khi chiếc xe vượt qua gờ giảm tốc độ, cô đang gối đầu trên đùi của Tần Mộ Ngôn, đầu liên tục bị đập lên đập xuống trên đùi anh.
Vẫn say giấc nồng, cô trở mình, đổi tư thể ngủ tiếp.
Nhưng không biết vì sao, cô cứ cảm thấy có vật gì đó đang ngăn cản trước mũi của mình khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Do đó, theo phản xạ, cô đưa tay lên gạt “chướng ngại vật” kia sang một bên…
“Dừng xe!”
Bỗng nhiên, băng ghế sau vang lên thanh âm kiềm nén sự tức giận của anh.
Bạch Tuấn Kiên sửng sốt, đạp phanh gấp.
“Phúc Quý Ngân!”
Tần Mộ Ngôn nhăn mặt, “Cô chuyển ra băng ghế phía sau đi!”
Phúc Quý Ngân đang buồn ngủ, dựa đầu vào ghế, uể oải ngáp, Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full :“Tại sao chứ?”
“Không có lý do lý trấu gì hết!”
Giọng nói lạnh lùng có mười phần độc đoán của anh lại vang lên, “Đổi ghế!”
Phúc Quý Ngân mím môi, miễn cưỡng rời khỏi chiếc ghế phụ lái.
Khi cửa xe mở ra, anh ôn nhu gõ gõ vài cái lên trán Tô Ánh Nguyệt, “Dậy đi!”
Trán cô bị gõ đau đến mức khiến cô không muốn mở mắt ra, “Tại sao ch…”
Đang nói nửa chừng, cô không thể nói tiếp được nữa.
Tô Ánh Nguyệt đã bị một phen thất kinh khi nhận ra…mình đang thật sự gối đầu lên đùi của Tần Mộ Ngôn mà ngủ!
“Ngồi dậy đi!”
Anh cau mày, lạnh lùng nói.
Tô Ánh Nguyệt ngổi dậy, nhanh chóng rời khỏi đùi anh.
Lúc nãy vật lộn một lúc lâu, dường như cô đã cầm phải thứ gì đó bằng tay của mình.
Không phải đùi của anh, cũng không phải tay của anh…
Sắc mặt cô chợt ửng đỏ, buông tay ra, hoàn toàn tỉnh táo trở lại.
Cô nhanh chóng ngồi thẳng lưng, mắt nhìn về phía trước, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Tần Mộ Ngôn lạnh lùng liếc cô một cái rồi xuống xe.
Phúc Quý Ngân vội vàng bước vào, ngồi cạnh Tô Ánh Nguyệt, len lén giơ ngón tay cái lên, “Chẳng giống vợ chồng trên danh nghĩa gì cả, tóm lấy thuần thục như vậy, hẳn là có luyện tập thường xuyên rồi đây!”
Tô Ánh Nguyệt trừng mắt nhìn Phúc Quý Ngân, mặt nóng bừng.
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng lại ở khách sạn mà Phúc Quý Ngân đã đặt trước đó.
“Cảm ơn anh! Tần Mộ Ngôn!”
Sau khi xuống xe với chiếc balô của mình, Phúc Quý Ngân vừa nói lời cảm ơn vừa tranh thủ chụp hình tự sướng bằng chiếc điện thoại của mình.
Tô Ánh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên vỗ vỗ ngực.
Bầu không khí vừa rồi ở trong xe thật là khó chịu, ngồi thêm chút nữa chắc cô sẽ chịu không nổi nữa mất!
Phúc Quý Ngân kéo cánh tay Tô Ánh Nguyệt đi vào khách sạn, “Để tớ nói cho cậu biết, khách sạn này ở đây là khách sạn tốt nhất ở khu này đó!”
“Là khách sạn năm sao hẳn hoi nhé!”
“Nếu không nhờ có chiếc phiếu giảm giá 10% mà tớ quay trúng ở Weibo vào tháng trước, chắc tớ sẽ không dám mời cậu đến khách sạn này luôn quá…”
Hai người vừa đi vừa trò chuyện mà không hề hay biết rằng, chiếc Maserati màu đen kia thật ra không hề rời đi.
Chiếc xe lượn một vòng quanh lối vào khách sạn rồi dừng lại ở lối đi vào sảnh chính.
“Ngài Tần!”
Quản lý Lâm của khách sạn ân cần chào đón một nhóm quản lý cấp cao, Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | N hảy*hố truyện full : “Được ngài lựa chọn tá túc trong thời gian ở lại đây thật đúng là niềm vinh hạnh cho khách sạn chúng tôi!”
Vừa đỡ Tần Mộ Ngôn xuống xe, vừa niềm nở cười nói, “Chúng tôi đã chuẩn bị phòng tổng thống cho ngài rồi…”
“Lần này, tôi sẽ không ở trong phòng tổng thống.”
Anh xuống xe một cách duyên dáng, “Kiểm tra phòng của cô ấy cho tôi!”
“Tôi muốn ở gần phòng của cô ấy!”
“Dạ vâng!”
***
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
***
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook