Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 84
vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công
Căn phòng mà Phúc Quý Ngân đặt trước là một căn phòng đôi nằm ở cuối dãy hành lang của tầng mười.
Phục vụ hướng dẫn phòng cho hai người rồi nhanh chóng rời đi.
“Ánh Nguyệt! Nằm xuống thử đi! Thoải mái thật đó!”
Phúc Quý Ngân nằm trên chiếc giường lớn như một đứa trẻ, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc, “Có tiền đúng là khác mà!”
“Thật tốt biết bao nếu mỗi khi ra ngoài thế này tờ lại được ở trong căn phong giống như vầy!”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu bất lực, sau khi thu dọn hành lý, cô mới nhận ra hôm qua mình đã vội vàng thu xếp hành lý mà quên không bỏ kem chống nắng vào!
Sau khi kiểm tra và xác nhận mình không mang theo kem chống nắng, cô đứng dậy và hỏi, Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | vietwriter.vn truyện :“Tớ đi qua trung tâm thương mại ở phía đối diện mua chút đồ, cậu có muốn đi cùng không?”
Phúc Quý Ngân bĩu môi, “Tớ vẫn còn đnag muốn tâm sự thêm với cái giường lớn này chút nữa!”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu, cầm vì rồi đi ra ngoài.
Đối diện khách sạn này là một khu mua sắm sầm uất.
Sau khi mua kem chống nắng, cô nhìn thấy có quầy bán khoai tây chiên ở đằng xa.
Hương vị yêu thích của cô chỉ còn đúng một bịch.
“Cô ơi!”
Ngay khi ngón tay của Tô Ánh Nguyệt vừa chạm vào túi khoai tây chiên, giọng nói của một cô bé vang lên bên tai cô, “Con cũng thích hương vị khoai tây chiên này…”
Cô cau mày, đảo mắt nhìn quanh mới phát hiện ra có một cô bé dễ thương đang đứng dưới chân cô.
Cô bé mặc một chiếc váy màu trắng với hai bím tóc xoăn, trông thật đáng yêu như một cô búp bê.
Nhìn thấy cô bé trước mặt, Tô Ánh Nguyệt chợt nhớ đến cơn ác mộng đêm qua.
“Cô ơi?”
Thấy Tô Ánh Nguyệt đang ngẩn người ra nhìn mình, cô bé giơ bàn tay non nớt của mình lên, nắm lấy gấu quần của Tô Ánh Nguyệt, “Cô ơi, năn nỉ cô luôn đó!”
Đôi mắt to, đen láy lại ngấn nước, lại thêm những lời cầu xin vào lúc này.
Tô Ánh Nguyệt đã bị “đánh gục” bởi đôi mắt dễ thương ấy.
Cô nhét túi khoai tây chiên vào tay cô bé không chút do dự, “Của con đây!”
“Cảm ơn cô!”
Cô bé cầm túi khoai tây chiên, nhìn mặt Tô Ánh Nguyệt cười nói, “Cô cũng đáng yêu như mẹ của con vậy!”
Nói xong, cô bé cầm bịch khoai tây chiên chạy đi.
Tô Ánh Nguyệt đứng chôn chân tại chỗ, nhìn bóng lưng cô bé rời đi, trong lòng tràn đầy xúc động.
Cô không biết đứa bé mà cô đã đánh mất năm năm về trước là con trai hay là con gái.
Nếu là con gái thì hẳn con của cô cũng chạc tuổi và dễ thương như cô bé vừa rồi…
…
“Chú Vương!”
Một cô bé mặc váy trắng ôm một bịch khoai tây chiên lớn, lon ton chạy về phía người đàn ông cao lớn.
Người đàn ông cau mày, “Vương Tinh Quang, chú đã nói là cháu không thể ăn loại thức ăn vặt này được!”
“Đây không phải là thức ăn vặt!”
Cô bé Tinh Quang bíu môi và ôm bịch khoai tây chiên trong tay, “Đây là món quà của một quý cô xinh đẹp.”
“Thật ra, con cũng không thích vị khoai tây chiên này mấy nhưng vì cô ấy rất đẹp nên con muốn đến bắt chuyện với cô ấy!”
Vương Khải khẽ cau mày, “Đến bắt chuyện sao?”
“Đúng vậy!”
Cô bé kiễng chân lên, bỏ bịch khoai tây chiên vào túi rồi đắc thắng ngẩng đầu nhìn Vương Khải, “Chú Vương, chẳng phải chú nói nếu chú lấy vợ thì sẽ cho cháu một người anh trai sao?”
“Khi nào học xong, con sẽ giúp chú bắt chuyện với quý cô xinh đẹp để chú lấy cô ấy về làm vợ!”
Người đàn ông bất lực lắc đầu, Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | N hảy hố truyện :
“Cháu bây giờ đã năm tuổi rồi, cho dù chú có kết hôn đi chăng nữa thì cũng không thể cho cháu một người anh trai được!”
“Hôm nay là thứ hai, vậy là luyện đánh đàn đúng không? Mới bắt đầu tuần mới mà đã lo chuyện người lớn rồi!”
Tinh Quang cúi đầu và không nói gì nữa.
Một lúc sau, cô bé mới ngẩng đầu lên, “Nhưng mà quý cô ấy thật sự rất là xinh đẹp!”
“Con muốn cô ấy là mẹ của con!”
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
***
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
- Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 84: Con muốn cô ấy là mẹ của con! (2)
Căn phòng mà Phúc Quý Ngân đặt trước là một căn phòng đôi nằm ở cuối dãy hành lang của tầng mười.
Phục vụ hướng dẫn phòng cho hai người rồi nhanh chóng rời đi.
“Ánh Nguyệt! Nằm xuống thử đi! Thoải mái thật đó!”
Phúc Quý Ngân nằm trên chiếc giường lớn như một đứa trẻ, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc, “Có tiền đúng là khác mà!”
“Thật tốt biết bao nếu mỗi khi ra ngoài thế này tờ lại được ở trong căn phong giống như vầy!”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu bất lực, sau khi thu dọn hành lý, cô mới nhận ra hôm qua mình đã vội vàng thu xếp hành lý mà quên không bỏ kem chống nắng vào!
Sau khi kiểm tra và xác nhận mình không mang theo kem chống nắng, cô đứng dậy và hỏi, Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | vietwriter.vn truyện :“Tớ đi qua trung tâm thương mại ở phía đối diện mua chút đồ, cậu có muốn đi cùng không?”
Phúc Quý Ngân bĩu môi, “Tớ vẫn còn đnag muốn tâm sự thêm với cái giường lớn này chút nữa!”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu, cầm vì rồi đi ra ngoài.
Đối diện khách sạn này là một khu mua sắm sầm uất.
Sau khi mua kem chống nắng, cô nhìn thấy có quầy bán khoai tây chiên ở đằng xa.
Hương vị yêu thích của cô chỉ còn đúng một bịch.
“Cô ơi!”
Ngay khi ngón tay của Tô Ánh Nguyệt vừa chạm vào túi khoai tây chiên, giọng nói của một cô bé vang lên bên tai cô, “Con cũng thích hương vị khoai tây chiên này…”
Cô cau mày, đảo mắt nhìn quanh mới phát hiện ra có một cô bé dễ thương đang đứng dưới chân cô.
Cô bé mặc một chiếc váy màu trắng với hai bím tóc xoăn, trông thật đáng yêu như một cô búp bê.
Nhìn thấy cô bé trước mặt, Tô Ánh Nguyệt chợt nhớ đến cơn ác mộng đêm qua.
“Cô ơi?”
Thấy Tô Ánh Nguyệt đang ngẩn người ra nhìn mình, cô bé giơ bàn tay non nớt của mình lên, nắm lấy gấu quần của Tô Ánh Nguyệt, “Cô ơi, năn nỉ cô luôn đó!”
Đôi mắt to, đen láy lại ngấn nước, lại thêm những lời cầu xin vào lúc này.
Tô Ánh Nguyệt đã bị “đánh gục” bởi đôi mắt dễ thương ấy.
Cô nhét túi khoai tây chiên vào tay cô bé không chút do dự, “Của con đây!”
“Cảm ơn cô!”
Cô bé cầm túi khoai tây chiên, nhìn mặt Tô Ánh Nguyệt cười nói, “Cô cũng đáng yêu như mẹ của con vậy!”
Nói xong, cô bé cầm bịch khoai tây chiên chạy đi.
Tô Ánh Nguyệt đứng chôn chân tại chỗ, nhìn bóng lưng cô bé rời đi, trong lòng tràn đầy xúc động.
Cô không biết đứa bé mà cô đã đánh mất năm năm về trước là con trai hay là con gái.
Nếu là con gái thì hẳn con của cô cũng chạc tuổi và dễ thương như cô bé vừa rồi…
…
“Chú Vương!”
Một cô bé mặc váy trắng ôm một bịch khoai tây chiên lớn, lon ton chạy về phía người đàn ông cao lớn.
Người đàn ông cau mày, “Vương Tinh Quang, chú đã nói là cháu không thể ăn loại thức ăn vặt này được!”
“Đây không phải là thức ăn vặt!”
Cô bé Tinh Quang bíu môi và ôm bịch khoai tây chiên trong tay, “Đây là món quà của một quý cô xinh đẹp.”
“Thật ra, con cũng không thích vị khoai tây chiên này mấy nhưng vì cô ấy rất đẹp nên con muốn đến bắt chuyện với cô ấy!”
Vương Khải khẽ cau mày, “Đến bắt chuyện sao?”
“Đúng vậy!”
Cô bé kiễng chân lên, bỏ bịch khoai tây chiên vào túi rồi đắc thắng ngẩng đầu nhìn Vương Khải, “Chú Vương, chẳng phải chú nói nếu chú lấy vợ thì sẽ cho cháu một người anh trai sao?”
“Khi nào học xong, con sẽ giúp chú bắt chuyện với quý cô xinh đẹp để chú lấy cô ấy về làm vợ!”
Người đàn ông bất lực lắc đầu, Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | N hảy hố truyện :
“Cháu bây giờ đã năm tuổi rồi, cho dù chú có kết hôn đi chăng nữa thì cũng không thể cho cháu một người anh trai được!”
“Hôm nay là thứ hai, vậy là luyện đánh đàn đúng không? Mới bắt đầu tuần mới mà đã lo chuyện người lớn rồi!”
Tinh Quang cúi đầu và không nói gì nữa.
Một lúc sau, cô bé mới ngẩng đầu lên, “Nhưng mà quý cô ấy thật sự rất là xinh đẹp!”
“Con muốn cô ấy là mẹ của con!”
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
***
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook