Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-197
Chương 197: Lòng tin (3)
Editor: Nguyetmai
Rì rào…
Nước biển ào ào dậy sóng xô vào đá ngầm tung lên vô số bọt nước trắng xóa. Bọt biển chỉ duy trì một giây rồi tan biến dưới ánh mặt trời rực rỡ. Bên bờ biển sóng lớn cuộn trào từng đợt dữ dội, xao động từng cơn đưa đến tầng tầng lớp lớp vệt nước trắng xóa rồi không ngừng tan đi.
Ào.
Một người đàn ông tóc bạc, dáng vẻ cường tráng vô cùng cân đối cầm cây gậy dài bằng kim loại trong tay, chậm rãi đi ra từ sâu trong đại dương. Mái tóc ngắn màu trắng không ngừng phấp phới trong gió biển, trên người là chiếc áo tay ngắn đơn giản và quần dài trắng, cúc áo phanh rộng để lộ lồng ngực vạm vỡ. Nước biển trên người chảy xuống, nhưng kỳ lạ là không hề làm ướt áo quần ông ta.
"Thật thú vị, lại có thể để gia tộc Liệt Tinh bảo ta đích thân ra tay." Người đàn ông nhìn về phía hòn đảo nhỏ trước mắt, con ngươi màu lam chậm rãi chuyển động, bàn chân bước từng bước về phía bờ.
Vốn là Maham dẫn một tổ nhỏ gồm vài người đi chiến đấu, ông thấy đã đủ để hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi. Không ngờ vừa nãy khi ở trên thuyền, ông bỗng cảm giác tín hiệu sinh mệnh của Maham đã suy yếu đáng kể. Bất đắc dĩ ông ta phải đích thân lên đường.
"Thằng nhóc Maham này đang làm gì vậy chứ? Tất cả những lời dạy dỗ trước đây của mình đều như nước đổ đầu vịt sao?"
Mặt ông lộ rõ vẻ không vừa lòng, ông cầm gậy dài, bước chân khẽ dừng lại, tung người bay nhanh về phía giữa quần đảo. Tốc độ của ông cực kỳ nhanh, gần như mỗi một giây vượt được hơn trăm mét.
Ông cảm thấy hơi thở của Maham càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng. Không tới mấy phút, cuối cùng trước mắt ông cũng hiện ra lồng ánh sáng màu xanh yếu ớt. Bên trong đó là Maham đang bị thương nặng không còn sức lực và Cardura vô cùng tàn tạ.
"Thầy!" Dường như Maham cảm nhận được hơi thở quen thuộc liền quay đầu nhìn, trong mắt lập tức ánh lên vẻ mừng rỡ.
"Mau giết nó đi thầy Vanne!" Maham gầm lên.
"Hử?" Đôi mắt của người đàn ông kia liếc tới, ánh nhìn chợt rơi trên người Cardura.
"Lại là một kẻ sa ngã từ bỏ thân thể à?"
Ông ta giơ gậy dài lên.
Vút!
Trong phút chốc, cây gậy dài vẽ ra một loạt bóng chồng lên nhau, tưởng như chậm mà thực ra lại rất nhanh, trong nháy mắt đã băng qua khoảng cách trăm mét. Cảnh tượng này đập vào đôi mắt đang trợn to của Cardura.
"Không...!!" Cardura thấy như tận thế đến, hoảng sợ lui về phía sau, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái bóng gậy đang bay vụt đến.
Vút…
Trong nháy mắt, cây gậy dài bỗng dừng lại treo lơ lửng ngay trước trán nó, không hề nhúc nhích. Động năng khổng lồ tạo thành cơn gió thổi tan mọi thứ ở hai bên Cardura.
Người đàn ông cầm gậy dài trong tay lẳng lặng trôi nổi ngay trước người Cardura, cơ thể không động đậy, hai mắt nheo lại, nhìn ra phía sau. Ở đằng sau ông có một ông già tóc hoa râm mặc áo giáp màu đỏ sậm, một tay nhẹ nhàng xách Maham trong nước lên.
"Hơi thở tà ác." Tay ông ta bóp cổ Maham rồi kéo về phía trước.
"Người trẻ tuổi, ngươi đã bước vào con đường sai trái."
Đôi mắt ông bình tĩnh nhìn chăm chú người đàn ông cầm gậy dài.
"Ông nghĩ ông là ai?? Đang dạy dỗ tôi đấy à??" Người đàn ông bỗng bật cười, con ngươi cứng đờ đảo vài vòng, thấp thoáng lộ ra vẻ tà ác và hung tàn.
"Để ta xem một chút, rốt cuộc cậu đã lún sâu vào tội ác đến mức nào." Trong mắt ông già lóe lên ánh sáng trắng, lập tức nhìn thấy ánh sáng đỏ cùng tà khí vờn nhẹ trên người Vanne. Ánh sáng đỏ này chỉ cần thanh lọc hai ba lần là có thể loại trừ một cách dễ dàng.
"Thánh quang nói cho ta biết rằng, ngươi đã hết đường cứu chữa." Ông già bình tĩnh nói.
"Thứ quỷ quái gì vậy?" Trên mặt người đàn ông là vẻ không hiểu ra sao: "Ông muốn trao đổi con tin sao?"
"Không cần. Trong tay cậu cũng là người gian ác, nên các người đều phải chết!!!" Ông già đột nhiên thét lên, ngọn lửa đỏ sậm cháy rừng rực thiêu đốt cả người ông.
Ngọn lửa trong tay ông ngưng tụ thành hai lưỡi rìu khổng lồ, ông ta sải bước phóng tới chỗ người đàn ông và Cardura.
"Bài Trừ Tà Ác!! Giết!!!"
Vô số ánh lửa rơi vào mặt biển, đến nỗi ngay cả nước biển cũng bị nhen lên bùng cháy. Cardura vừa mới thấy được tia hy vọng, nhưng gặp cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi. Nhân khoảnh khắc ngắn ngủi khi người đàn ông cầm gậy dài bị kinh ngạc, cơ thể nó nổ tung, hóa thành vô số cánh tay chạy tứ tán.
"Lão điên chết tiệt này!!" Người đàn ông cầm gậy dài bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức nhấc cây gậy lên, trực tiếp ngăn cản hai lưỡi rìu chiến đang bay vùn vụt tới.
Keng!!!
Sức mạnh khổng lồ kinh khủng ầm ầm tuôn ra từ rìu chiến. Sắc mặt người đàn ông thay đổi, hai chân giẫm bịch lên bãi cát khiến xung quanh nổ tung, hất lên từng đống cát vàng. Không ngờ ông lại bị người ta đè ép về mặt sức lực cơ thể! Không thể tin nổi!
Ông ta trời sinh đã có sức mạnh thiên bẩm, nếu loại trừ tu vi năng lực siêu phàm kiểu như tà năng ra mà tính, thì ở Tháp Thiên Đường, sức lực cơ thể của ông là mạnh nhất. Thế mà giờ đây, ông lại bị một lão già không biết chui từ đâu ra đàn áp??
"Tinh Linh Chiêu Lai!" Ông ta lùi lại một bước, phía sau hiện ra vô số xiềng xích ngưng tụ và người khổng lồ màu xanh.
Người khổng lồ vươn tay ra, lòng bàn tay hiện ra một hạt ngọc sáng màu đen, vỗ về phía ông già. Cũng là chiêu thức hệt như Maham khi nãy, nhưng khi ông ta sử dụng thì lại hoàn toàn khác. Người khổng lồ xiềng xích do ông dùng Tinh Linh Chiêu Lai để tìm đến, không những hình thể lớn hơn mà ngay cả sức mạnh, tốc độ, ánh sáng ngưng tụ thành viên ngọc màu đen đều mạnh hơn Maham nhiều.
Đây là tính chất "cao áp năng" đặc biệt của Lục Dực. Sau khi đạt đến cấp Lục Dực, tà năng trong cơ thể không chỉ được nâng cao hơn rất nhiều, mà còn có thể dùng các chiêu thức mạnh hơn. Chủ yếu vẫn là nhờ tà năng của bản thân thay đổi về chất.
Sau khi đạt cấp Lục Dực, tà năng sẽ phát sinh sự biến đổi lực ngưng tụ và dưới lực tác dụng bên ngoài mạnh hơn, nó sẽ hình thành kết cấu vững chắc hơn. Sau khi đã thay đổi kết cấu, tà năng được đặt tên là "cao áp năng".
Nếu nắm vững cao áp năng, thì mỗi một cử động đơn giản của người tà năng đều có thể dễ dàng bùng nổ sức mạnh cao nhất của bản thân. Như thế cũng tương đương với chuyện mỗi một chiêu tấn công của họ đều đạt đến giới hạn cao nhất và có thể tung ra bất cứ lúc nào.
"Không biết sống chết! Chết đi!!" Cây gậy dài của Vanne rút lui về rồi đồng thời lại vung ra phía trước nhanh như chớp.
Ông ta chỉ mới tùy ý vung ra, tầng tầng lớp lớp tàn ảnh của cây gậy dài liên tục bộc phát không dứt, đồng thời với bàn tay của người khổng lồ đập về phía cơ thể của ông già.
Rầm!!! Rầm rầm rầm rầm rầm!!!
Trong một giây, Vanne đã đập mười ba cú vào người ông già. Bàn tay to lớn của người khổng lồ xiềng xích cũng giáng mạnh vào giữa lồng ngực lão ta. Viên ngọc đen tỏa sắc cầu vồng cùng với cây gậy dài vô cùng cứng rắn đều đập trúng mục tiêu cùng lúc. Thế nhưng, cảm giác lại như đập phải kim loại vậy, không có chút tác dụng gì.
"Ông…!!?" Vanne thấy không ổn liền muốn rút lui về, nhưng cây gậy dài như bị sức mạnh to lớn nào đó hút chặt trên áo giáp của ông già, hoàn toàn không thể tách ra!
"Ta là Vua Thép với khả năng phòng ngự vô song! Cứng rắn bậc nhất!"
Ông già giơ cao chiếc rìu chiến, những ngọn lửa đỏ sậm cũng rơi xuống.
Oành!!!
Một tiếng nổ như sấm vang lên từ đằng xa. Trong phút chốc, một viên đạn pháo màu đen bay ra trăm mét bắn trúng phóc vào sau lưng Vua Thép.
Kèm theo viên đạn pháo chuyển động với tốc độ cao là sức nổ khổng lồ khủng khiếp, nó đập thẳng vào bộ giáp trên người ông già, làm tóe ra những đốm lửa màu vàng lớn trên áo giáp. Động năng của pháo làm cho chiếc rìu khổng lồ của Vua Thép bị khựng lại, rồi lệch hướng bập vào không khí.
Nhân cơ hội này, ánh sáng xanh lục bùng lên quanh người Vanne. Ông ta nhanh chóng lách mình thoát khỏi trận cận chiến, xuất hiện bên cạnh Maham.
"Ta nhớ mặt ông rồi! Vua Thép!" Ông ta cắn răng nói, nhấc Maham lên rồi quay người bay khỏi đó.
Vua Thép cầm rìu chiến đuổi theo.
Rầm rầm rầm rầm oành!!
Pháo bắn liên tục không ngừng nghỉ bao phủ ông ta trong nháy mắt. Lửa đạn tan ra, một ngọn lửa đỏ sậm hình thành vòng bảo vệ vững chắc ở sau lưng Vua Thép. Ông bình tĩnh nhìn chằm chằm chiếc tàu chiến đang nhanh chóng đi xa, xoay người cầm phần cơ thể còn sót lại của Cardura rồi lướt nhanh về một nơi nào đó.
Editor: Nguyetmai
Rì rào…
Nước biển ào ào dậy sóng xô vào đá ngầm tung lên vô số bọt nước trắng xóa. Bọt biển chỉ duy trì một giây rồi tan biến dưới ánh mặt trời rực rỡ. Bên bờ biển sóng lớn cuộn trào từng đợt dữ dội, xao động từng cơn đưa đến tầng tầng lớp lớp vệt nước trắng xóa rồi không ngừng tan đi.
Ào.
Một người đàn ông tóc bạc, dáng vẻ cường tráng vô cùng cân đối cầm cây gậy dài bằng kim loại trong tay, chậm rãi đi ra từ sâu trong đại dương. Mái tóc ngắn màu trắng không ngừng phấp phới trong gió biển, trên người là chiếc áo tay ngắn đơn giản và quần dài trắng, cúc áo phanh rộng để lộ lồng ngực vạm vỡ. Nước biển trên người chảy xuống, nhưng kỳ lạ là không hề làm ướt áo quần ông ta.
"Thật thú vị, lại có thể để gia tộc Liệt Tinh bảo ta đích thân ra tay." Người đàn ông nhìn về phía hòn đảo nhỏ trước mắt, con ngươi màu lam chậm rãi chuyển động, bàn chân bước từng bước về phía bờ.
Vốn là Maham dẫn một tổ nhỏ gồm vài người đi chiến đấu, ông thấy đã đủ để hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi. Không ngờ vừa nãy khi ở trên thuyền, ông bỗng cảm giác tín hiệu sinh mệnh của Maham đã suy yếu đáng kể. Bất đắc dĩ ông ta phải đích thân lên đường.
"Thằng nhóc Maham này đang làm gì vậy chứ? Tất cả những lời dạy dỗ trước đây của mình đều như nước đổ đầu vịt sao?"
Mặt ông lộ rõ vẻ không vừa lòng, ông cầm gậy dài, bước chân khẽ dừng lại, tung người bay nhanh về phía giữa quần đảo. Tốc độ của ông cực kỳ nhanh, gần như mỗi một giây vượt được hơn trăm mét.
Ông cảm thấy hơi thở của Maham càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng. Không tới mấy phút, cuối cùng trước mắt ông cũng hiện ra lồng ánh sáng màu xanh yếu ớt. Bên trong đó là Maham đang bị thương nặng không còn sức lực và Cardura vô cùng tàn tạ.
"Thầy!" Dường như Maham cảm nhận được hơi thở quen thuộc liền quay đầu nhìn, trong mắt lập tức ánh lên vẻ mừng rỡ.
"Mau giết nó đi thầy Vanne!" Maham gầm lên.
"Hử?" Đôi mắt của người đàn ông kia liếc tới, ánh nhìn chợt rơi trên người Cardura.
"Lại là một kẻ sa ngã từ bỏ thân thể à?"
Ông ta giơ gậy dài lên.
Vút!
Trong phút chốc, cây gậy dài vẽ ra một loạt bóng chồng lên nhau, tưởng như chậm mà thực ra lại rất nhanh, trong nháy mắt đã băng qua khoảng cách trăm mét. Cảnh tượng này đập vào đôi mắt đang trợn to của Cardura.
"Không...!!" Cardura thấy như tận thế đến, hoảng sợ lui về phía sau, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái bóng gậy đang bay vụt đến.
Vút…
Trong nháy mắt, cây gậy dài bỗng dừng lại treo lơ lửng ngay trước trán nó, không hề nhúc nhích. Động năng khổng lồ tạo thành cơn gió thổi tan mọi thứ ở hai bên Cardura.
Người đàn ông cầm gậy dài trong tay lẳng lặng trôi nổi ngay trước người Cardura, cơ thể không động đậy, hai mắt nheo lại, nhìn ra phía sau. Ở đằng sau ông có một ông già tóc hoa râm mặc áo giáp màu đỏ sậm, một tay nhẹ nhàng xách Maham trong nước lên.
"Hơi thở tà ác." Tay ông ta bóp cổ Maham rồi kéo về phía trước.
"Người trẻ tuổi, ngươi đã bước vào con đường sai trái."
Đôi mắt ông bình tĩnh nhìn chăm chú người đàn ông cầm gậy dài.
"Ông nghĩ ông là ai?? Đang dạy dỗ tôi đấy à??" Người đàn ông bỗng bật cười, con ngươi cứng đờ đảo vài vòng, thấp thoáng lộ ra vẻ tà ác và hung tàn.
"Để ta xem một chút, rốt cuộc cậu đã lún sâu vào tội ác đến mức nào." Trong mắt ông già lóe lên ánh sáng trắng, lập tức nhìn thấy ánh sáng đỏ cùng tà khí vờn nhẹ trên người Vanne. Ánh sáng đỏ này chỉ cần thanh lọc hai ba lần là có thể loại trừ một cách dễ dàng.
"Thánh quang nói cho ta biết rằng, ngươi đã hết đường cứu chữa." Ông già bình tĩnh nói.
"Thứ quỷ quái gì vậy?" Trên mặt người đàn ông là vẻ không hiểu ra sao: "Ông muốn trao đổi con tin sao?"
"Không cần. Trong tay cậu cũng là người gian ác, nên các người đều phải chết!!!" Ông già đột nhiên thét lên, ngọn lửa đỏ sậm cháy rừng rực thiêu đốt cả người ông.
Ngọn lửa trong tay ông ngưng tụ thành hai lưỡi rìu khổng lồ, ông ta sải bước phóng tới chỗ người đàn ông và Cardura.
"Bài Trừ Tà Ác!! Giết!!!"
Vô số ánh lửa rơi vào mặt biển, đến nỗi ngay cả nước biển cũng bị nhen lên bùng cháy. Cardura vừa mới thấy được tia hy vọng, nhưng gặp cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi. Nhân khoảnh khắc ngắn ngủi khi người đàn ông cầm gậy dài bị kinh ngạc, cơ thể nó nổ tung, hóa thành vô số cánh tay chạy tứ tán.
"Lão điên chết tiệt này!!" Người đàn ông cầm gậy dài bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức nhấc cây gậy lên, trực tiếp ngăn cản hai lưỡi rìu chiến đang bay vùn vụt tới.
Keng!!!
Sức mạnh khổng lồ kinh khủng ầm ầm tuôn ra từ rìu chiến. Sắc mặt người đàn ông thay đổi, hai chân giẫm bịch lên bãi cát khiến xung quanh nổ tung, hất lên từng đống cát vàng. Không ngờ ông lại bị người ta đè ép về mặt sức lực cơ thể! Không thể tin nổi!
Ông ta trời sinh đã có sức mạnh thiên bẩm, nếu loại trừ tu vi năng lực siêu phàm kiểu như tà năng ra mà tính, thì ở Tháp Thiên Đường, sức lực cơ thể của ông là mạnh nhất. Thế mà giờ đây, ông lại bị một lão già không biết chui từ đâu ra đàn áp??
"Tinh Linh Chiêu Lai!" Ông ta lùi lại một bước, phía sau hiện ra vô số xiềng xích ngưng tụ và người khổng lồ màu xanh.
Người khổng lồ vươn tay ra, lòng bàn tay hiện ra một hạt ngọc sáng màu đen, vỗ về phía ông già. Cũng là chiêu thức hệt như Maham khi nãy, nhưng khi ông ta sử dụng thì lại hoàn toàn khác. Người khổng lồ xiềng xích do ông dùng Tinh Linh Chiêu Lai để tìm đến, không những hình thể lớn hơn mà ngay cả sức mạnh, tốc độ, ánh sáng ngưng tụ thành viên ngọc màu đen đều mạnh hơn Maham nhiều.
Đây là tính chất "cao áp năng" đặc biệt của Lục Dực. Sau khi đạt đến cấp Lục Dực, tà năng trong cơ thể không chỉ được nâng cao hơn rất nhiều, mà còn có thể dùng các chiêu thức mạnh hơn. Chủ yếu vẫn là nhờ tà năng của bản thân thay đổi về chất.
Sau khi đạt cấp Lục Dực, tà năng sẽ phát sinh sự biến đổi lực ngưng tụ và dưới lực tác dụng bên ngoài mạnh hơn, nó sẽ hình thành kết cấu vững chắc hơn. Sau khi đã thay đổi kết cấu, tà năng được đặt tên là "cao áp năng".
Nếu nắm vững cao áp năng, thì mỗi một cử động đơn giản của người tà năng đều có thể dễ dàng bùng nổ sức mạnh cao nhất của bản thân. Như thế cũng tương đương với chuyện mỗi một chiêu tấn công của họ đều đạt đến giới hạn cao nhất và có thể tung ra bất cứ lúc nào.
"Không biết sống chết! Chết đi!!" Cây gậy dài của Vanne rút lui về rồi đồng thời lại vung ra phía trước nhanh như chớp.
Ông ta chỉ mới tùy ý vung ra, tầng tầng lớp lớp tàn ảnh của cây gậy dài liên tục bộc phát không dứt, đồng thời với bàn tay của người khổng lồ đập về phía cơ thể của ông già.
Rầm!!! Rầm rầm rầm rầm rầm!!!
Trong một giây, Vanne đã đập mười ba cú vào người ông già. Bàn tay to lớn của người khổng lồ xiềng xích cũng giáng mạnh vào giữa lồng ngực lão ta. Viên ngọc đen tỏa sắc cầu vồng cùng với cây gậy dài vô cùng cứng rắn đều đập trúng mục tiêu cùng lúc. Thế nhưng, cảm giác lại như đập phải kim loại vậy, không có chút tác dụng gì.
"Ông…!!?" Vanne thấy không ổn liền muốn rút lui về, nhưng cây gậy dài như bị sức mạnh to lớn nào đó hút chặt trên áo giáp của ông già, hoàn toàn không thể tách ra!
"Ta là Vua Thép với khả năng phòng ngự vô song! Cứng rắn bậc nhất!"
Ông già giơ cao chiếc rìu chiến, những ngọn lửa đỏ sậm cũng rơi xuống.
Oành!!!
Một tiếng nổ như sấm vang lên từ đằng xa. Trong phút chốc, một viên đạn pháo màu đen bay ra trăm mét bắn trúng phóc vào sau lưng Vua Thép.
Kèm theo viên đạn pháo chuyển động với tốc độ cao là sức nổ khổng lồ khủng khiếp, nó đập thẳng vào bộ giáp trên người ông già, làm tóe ra những đốm lửa màu vàng lớn trên áo giáp. Động năng của pháo làm cho chiếc rìu khổng lồ của Vua Thép bị khựng lại, rồi lệch hướng bập vào không khí.
Nhân cơ hội này, ánh sáng xanh lục bùng lên quanh người Vanne. Ông ta nhanh chóng lách mình thoát khỏi trận cận chiến, xuất hiện bên cạnh Maham.
"Ta nhớ mặt ông rồi! Vua Thép!" Ông ta cắn răng nói, nhấc Maham lên rồi quay người bay khỏi đó.
Vua Thép cầm rìu chiến đuổi theo.
Rầm rầm rầm rầm oành!!
Pháo bắn liên tục không ngừng nghỉ bao phủ ông ta trong nháy mắt. Lửa đạn tan ra, một ngọn lửa đỏ sậm hình thành vòng bảo vệ vững chắc ở sau lưng Vua Thép. Ông bình tĩnh nhìn chằm chằm chiếc tàu chiến đang nhanh chóng đi xa, xoay người cầm phần cơ thể còn sót lại của Cardura rồi lướt nhanh về một nơi nào đó.