Dạ Tình cũng híp mắt cười. Tiểu Mỹ đứng ở chính giữa mở đôi mắt to tròn.
Tên đại siêu cấp lừa đảo Vu Nhai này cười tà ác thì không tính là gì. Tại sao ngay cả Dạ Tình tỷ cũng cười tà ác như vậy?
- Gan lớn, hừ. Những đại gia tộc kia có người nào không tự cho rằng mình có vinh quang vô cùng to lớn chứ? Đặc biệt là tên Tiểu Thiên Vương gì đó. Nếu bị thua thiệt chắc chắn sẽ không đến mức về nhà khóc lóc kể lể. Đến lúc đó có nàng, cao thủ đứng thứ hai trong tiểu đoàn Tinh Binh ở bên cạnh, ta có gì phải sợ.
Mười tám đại gia tộc binh khí chính là như vậy.
Bọn họ có cảm giác mãnh liệt nhất chính là vinh quang. Đặc biệt con cháu dòng chính. Bất kỳ thời điểm nào, bản thân bọn họ cũng đại biểu cho vinh quang của gia tộc, đồng thời cũng đại biểu cho địa vị của bọn họ ở trong gia tộc. Bọn họ cùng đế quốc Ma Pháp phát sinh tranh đấu còn chưa tính. Nhưng nếu như ở trong nước mình, sau khi cùng thế hệ trẻ tranh đấu lại muốn chạy về nhà khóc lóc kể lể, bảo người nhà ra mặt giúp đỡ, hắc, dạng dòng chính như vậy cũng không có giá trị bồi dưỡng nữa. Loại công tử quần là áo lượt chỉ biết lợi dụng lực lượng của gia tộc tranh đấu với người khác, bình thường cũng không thể lưu lại gia tộc.
Vu Nhai đắc tội với tiểu thư Quan gia, Quan gia căn bản ngay cả phản ứng cũng không có. Nhưng nếu hắn đắc tội chi thứ hai của Vu gia và Lạc gia gì đó, bọn họ hẳn đã phái sát thủ qua. Đây là nội tình. Đương nhiên, nếu như ngươi tiêu diệt dòng chính của người ta, vậy thì không cần bàn nữa.
- Theo ta được biết, Thiên Hạt Thứu chắc hẳn ở sâu hơn nữa. Những cái cây này là Cửu Mộc, bá chủ của cánh rừng này.
Dạ Tình nhìn chằm chằm vào Vu Nhai nói. Gia hỏa này thật đúng là đủ vô sỉ. Nhưng nàng cũng không thể phủ nhận. Hắn nói không sai.
Vu Nhai gật đầu. Sau đó cưỡi Tiểu Thúy bay ở trên bầu trời.
Tiểu Thúy trở nên lớn hơn. Hiện tại phía trên nó, ba người đứng cũng không cảm thấy phải chen chúc. Toàn bộ khung xương gần như lớn hơn gấp đôi. Đáng tiếc quá rộng rãi lại không thể cảm nhận thần nữ Tham Lang Dạ Tình có chút thịt, còn có Tiểu Mỹ...
A di đà phật, thật là tà ác.
Trong lúc nhất thời không tìm được tổ của Thiên Hạt Thứu, Vu Nhai ở trên trời tùy ý xoay quanh. Thiên Hạt Thứu Vương dẫn theo một đám Thiên Hạt Thứu ở phía sau điên cuồng đuổi theo. Xung quanh, các loại chim đại bàng đã sớm bỏ chạy từ xa. Hai loại chim đại bàng đều không phải là đối tượng mà bọn chúng có thể chọc nổi.
- Ngao...
Đúng vào lúc này, Vu Nhai cảm giác được đoàn Thiên Hạt Thứu ở phía sau trở nên náo loạn. Trên khuôn mặt chậm rãi hiện lên một ý cười - quả nhiên là như thế.
Ma thú chính là ma thú. Chợt một con lao xuống rừng Cửu Mộc. Vô số phi điểu giật mình bay lên. Ở một nơi cách đó không xa, có vô số Thiên Hạt Thứu bay ra. Không cần phải nói, chính là chỗ đó. Vu Nhai nâng trường kích lên, quát:
- Đứng vững.
Trong giây lát, tốc độ của Tiểu Thúy lại được nâng lên. Tuy hai cánh nó lớn, tuy rừng Cửu Mộc dày đặc, nhưng bởi vì thân cây thẳng tắp không có cành, khiến nó có thể nó thoải mái bay qua. Khu Phong Thứu vốn chính là bay dựa vào gió. Chỉ cần nơi đó có gió, bất kể là thuận hay nghịch, đều có thể cảm ứng được, phân biệt rõ được phương hướng. Ở trong cánh rừng này, nó quả thực như cá gặp nước.
Hai nàng lại gặp khổ. Cũng chỉ có tên biến thái Vu Nhai này mới có thể ở trên lưng Khu Phong Thứu giống như trên đất bằng phẳng. Cho dù thực lực các nàng có lợi hại hơn nữa, bay nhanh như thế cũng sẽ cảm thấy choáng váng. Các nàng chỉ có thể túm chặt lấy y phục Vu Nhai, liều mạng không cho thân thể va chạm vào hắn. Nhưng nói thì dễ.
Cuối cùng Vu Nhai cũng cảm nhận được sự mềm mại từ phía sau lưng thỉnh thoảng vẫn truyền đến.
Từ phía xa, bọn họ đã nhìn thấy được tổ của đàn Thiên Hạt Thứu. Thật cổ quái. Không ngờ tổ của chúng lại giống như tổ ong, chỉ có điều là tổ ong phóng đại lên không biết bao nhiêu lần. Chính xác hơn là một tòa thành thiên nhiên được tạo thành trên vô số thân cây Cửu Mộc.
Vu Nhai lại không có lòng dạ nào thưởng thức. Hắn giơ trường kích lên trực tiếp xông qua.
Không quan tâm trong đó có gì, lão tử có tốc độ, sợ cái lông.
A a a..
Đám Thiên Hạt Thứu điên cuồng kêu lên, điên cuồng xông tới bao vây tấn công. Vu Nhai giơ trường kích điên cuồng chém giết, đồng thời nói:
- Chiến hữu Dạ Tình, ta thấy nàng ở phía sau sẽ ảnh hưởng với việc chiến đấu của ta. Vậy không bằng nàng xuống dưới tìm xem có thứ gì tốt. Nói ví dụ như trứng...
Bởi vì sự tiếp xúc cách lớp quần áo, Dạ Tình đã hận nghiến răng nghiến thịt. Hiện tại lại nghe Vu Nhai nói như vậy nàng càng muốn giết hắn hơn. Đồng thời nàng cũng thở phào nhẹ nhõm nói:
- Được, bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp ứng. Tiểu Mỹ, theo ta xuống dưới, tránh cho tên hỗn đản này chiếm tiện nghi!
- Ừ, được, được rồi!
Thật ra Tiểu Mỹ cũng cảm thấy rất kích thích. Đặc biệt là tốc độ của Khu Phong Thứu rất nhanh, khiến cho nàng hưng phấn kêu to, ôm chặt lấy Dạ Tình ở phía trước. Cũng bởi vì vị nữ bạo lực này kích động, mới khiến cho Dạ Tình thỉnh thoảng lại bị gia hỏa này chiếm tiện nghi.
Tiểu Mỹ có chút lưu luyến không rời a nhảy xuống. Đột nhiên nàng dường như nghĩ tới điều gì hỏi:
- Dạ Tình tỷ, vừa rồi tỷ bị hắn chiếm tiện nghi sao?
Dạ Tình thiếu chút nữa thì ngất đi. Nàng điên cuồng nhéo lên khuông mặt phúng phính của Tiểu Mỹ.
Vu Nhai không nhịn được cười to. Chỉ có điều hắn đã lướt qua bên hông các nàng xông lên phía trước, mở đường cho các nàng. Rất nhanh, ở dưới sự phối hợp của một nam tử, hai nữ tử và một con chim đại bàng, tổ Thiên Hạt Thứu trực tiếp biến thành nghìn lở trăm lỗ.
Mà thời điểm đàn Thiên Hạt Thứu đang phát điên, tại một vị trí cách tổ của chúng mấy ngoài trăm thước, hai mươi mấy người đang đứng ở trên thân cây, từ đằng xa nhìn về tổ Thiên Hạt Thứu. Đúng lúc này, một đạo thân ảnh rất nhanh đã hạ xuống, nói:
- Lý Thiên Vương thiếu gia, Lý Khai lão đại, hình như có người xông vào trong tổ Thiên Hạt Thứu đại sát. Bên trong quá loạn, chúng ta không dám tới gần, cũng không có cách nào xác nhận được đó là ai.
- Chẳng lẽ là Dạ Tình?
Lý Khai nói.
- Lý Khai, ngươi đưa ra chú ý tốt lắm. Hiện tại làm cho ngay cả cái bóng của Thiên Hạt Thứu Vương cũng không thấy. Còn có người tới tranh với chúng ta. Bất kể có phải là Dạ Tình hay không, trước hết chúng ta phải xác nhận Thiên Hạt Thứu Vương có phải đã trở về hay không? Chỉ cần nó đã trở về, lão tử diệt nó!
Lý Khai không nói, chỉ nhìn Lý Thân Phách. Hiện tại xông lên không phải khiến người ta xem là vật hy sinh sao?
- Chờ một chút. Thiên Hạt Thứu Vương khẳng định sẽ trở lại!
Lý Khai nói.
Thật ra hắn biết Thiên Hạt Thứu Vương đã trở về. Trời ạ, lúc trước chúng tạo thành đàn che kín phía trên bầu trời, hắn đã sớm phái người chú ý. Chỉ có điều hắn cũng không dám nói ra, rất sợ vị đường huynh này lập tức xông lên.
Bình luận facebook