Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 73: Dám đối đầu với tôi?
Lúc này đã hơn hai giờ sáng rồi.
Tuy nhiên nhân viên bảo vệ vẫn đứng ở cửa tràn đầy khí thế, ánh mắt sắc bén và cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh.
Rầm rầm rầm!
Kèm theo tiếng gầm của động cơ, một chiếc ô tô thương hiệu Buick màu đen lao về phía này.
“Xin hỏi anh tìm ai vậy?”
Nhân viên bảo vệ đang trực nhìn thoáng qua đã nhận ra chiếc xe này chắc chắn không phải của Sơn Thủy Hoa Môn.
Tiếng mở cửa xe cạch cạch, năm sáu người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen bước xuống.
Người đàn ông dẫn đầu, với một bộ râu quai nón, hai mắt sắc nhẹm, trông vô cùng đáng sợ.
“Cửa chính có chuyện!”
Nhân viên bảo vệ nhìn thoáng qua, nhận ra những người này có gì đó không ổn liền nhanh chóng đặt một tay trên chiếc dùi cui dắt trên hông, đồng thời nhanh chóng nói vào bộ đàm một câu.
Ngay lập tức, ít nhất hai chục nhân viên bảo vệ gần đó đã tập trung ở cửa với tốc độ nhanh nhất có thể.
“Xin chào, tôi là đội trưởng an ninh ở đây, xin hỏi các anh tới đây làm gì!”
Đội trưởng đội an ninh bước tới, cảnh giác nhìn những người trước mặt.
“Diệp Vĩnh Khang sống ở tòa nào?”
Sư tử đen chậm rãi nói, giọng điệu bình tĩnh, không có chút cảm xúc nào, nhưng trong lời nói lại mang theo một sự uy hiếp mạnh mẽ.
“Xin hỏi các anh là gì của anh Diệp, tình anh ấy có chuyện gì?”
Đội trưởng đội an ninh tiếp tục hỏi. Bản thân anh ấy cũng từng là nhà vô địch một giải đấu ở Sanda, phía sau còn có hơn 20 nhân viên bảo vệ tục trực nên anh ấy nói chuyện rất tự tin.
“Tao hỏi lại một lần, Diệp Vĩnh Khang sống ở đâu!”
Sư tử đen lặp lại câu hỏi một lần, giọng điệu vẫn không có chút cảm xúc nào, nhưng ánh mắt càng lúc càng u ám.
Đội trưởng đội an ninh cau mày: “Xin lỗi, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi trước, các anh là gì của anh Diệp, tìm anh ấy có việc gì…”
Bụp!
Còn chưa dứt lời, Sư tử đen đã tung một cú đấm trời giáng vào ngực đối phương.
Đội trưởng đội an ninh cũng là một huấn luyện viên, phản ứng rất nhanh, khoanh hai tay chặn trước ngực.
Ngoại trừ tốc độ nhanh hơn, cú đấm này dường như không có gì nổi bật, đội trưởng đội an ninh sẽ đỡ đòn trước, sau đó sẽ tung đòn phản công.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, đội trưởng đội an ninh đột nhiên trợn trừng hai mắt!
Bởi vì uy lực của cú đấm này quá lớn, vượt xa sức tưởng tượng của anh ấy!
Rắc!
Anh ấy bắt chéo hai tay để chặn trước ngực, lập tức bị cú đấm này đấm nát, phát ra tiếng vỡ xương với âm thanh chói tai!
Nhưng như vậy vẫn chưa kết thúc, cú đấm này sau khi xuyên qua hai cánh tay, lực của nó giống như một chiếc xe tải lớn đâm vào ngực anh ấy.
Rắc!
Lại là tiếng gãy xương vang lên!
Ngực của đội trưởng đội an ninh lõm xuống một mảng lớn, cả cơ thể bay ngược ra sau hơn mười mét, sau đó rầm một tiếng rơi mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu lớn.
Thấy vậy, hai chục nhân viên bảo vệ khác vội rút dùi cui ra.
Cùng lúc đó năm sáu người bên cạnh Sư tử đen cũng di chuyển.
Bụp bụp bụp bụp!
Sau một loạt tiếng động vang lên, trong vòng chưa đầy mười giây, toàn bộ hai mươi nhân viên bảo vệ đều ngã xuống đất, mỗi người không chỉ bị gãy một cái xương!
Còn những người bên kia thì không chút tổn thất gì, sắc mặt ung dung.
“Nghe kỹ đây, tao tên là Sư tử đen”.
Sư tử đen thản nhiên nói một câu.
Chỉ với một câu giới thiệu bình thường lại khiến cho đám bảo vệ đang nằm dưới đất sợ đến mức suýt tè ra quần.
Người này chính là Sư tử đen trong truyền thuyết!
Chiến tướng thứ hai dưới trướng vua của thế giới ngầm Giang Bắc – Hàn Sách Hổ.
“Trong ba giây, nói ra những gì tao muốn biết, tao có thể tha chết cho chúng mày”.
Giọng điệu Sư tử đen vẫn bình thản như cũ.
Brừm brừm brừm!
Đúng lúc này, sau lưng lại đột nhiên vang lên tiếng gầm rú của động cơ.
Ít nhất mười chiếc sedan đang lao về phía này.
Cánh cửa của chiếc Maserati màu đen đầu tiên mở ra, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp trong trang phục chuyên nghiệp màu đen bước xuống.
“Sư tử đen, muốn động vào anh Diệp thì phải vượt qua ải của tôi đã!”
Người phụ nữ đó nhẹ giọng nói.
Sư tử đen liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó đột nhiên phá lên cười: “Cô Trần, vừa rồi tôi còn nói cô dám động vào nhà họ Hàn chúng tôi có lẽ chỉ là một sự hiểu nhầm”.
“Bây giờ xem ra chuyện này không phải là hiểu nhầm, mà là cô cố ý dấn thân vào vũng bùn lầy này”.
Ánh mắt Trần Tiểu Túy kiên định, thay vì trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, cô ấy trầm giọng nói: “Sư tử đen, tôi nói lại lần nữa, muốn động vào anh Diệp thì phải qua ải của tôi trước đã!”
Sư tử đen lắc đầu chế nhạo: “Trần Tiểu Túy à Trần Tiểu Túy, tôi không biết có phải cô uống nhầm thuốc hay không, cô có biết mình đang làm gì không?”
“Nhà họ Trần cô ở Thiên Hải đúng là có chút thực lực, nhưng hình như cô quên mất rằng đây là Giang Bắc rồi à!”
“Tôi thấy mấy năm nay cô phiêu bạt khắp nơi, lẽ nào cô cho rằng dựa vào chút thực lực của mình đủ để đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Cạch!
Lúc này, cánh cửa của một chiếc xe Bentley bên cạnh mở ra, sau đó giọng nói của một người đàn ông nhẹ nhàng vang lên: “Vậy nếu cộng thêm tôi thì sao?”
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên, dáng người thấp bé, nhưng ánh mắt sáng rực bước xuống xe.
“Ngụy Trang!”
Nhìn thấy người này, Sư tử đen cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng trong khoảnh khắc liền đổi thành dữ tợn, nghiến răng nói: “Ngụy Trang, tôi thấy mấy năm ông cũng giống Trần Tiểu Túy, trôi nổi khắp nơi, ông cho rằng dựa vào hai người các ông mà cũng có tư cách đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Sự xuất hiện của Ngụy Trang khiến Sư tử đen cảm thấy khá ngạc nhiên.
Từ sau khi nhà họ Chu, gia tộc hàng đầu Giang Bắc sụp đổ, nếu như Hàn Sách Hổ là vua số một của thế giới ngầm, thì người đàn ông trung niên tên Ngụy Trang này là nhân vật đứng thứ hai của thế giới ngầm Giang Bắc.
Nhưng cho dù như vậy, thực lực của Ngụy Trang không hề kém Hàn Sách Hổ quá nhiều, đôi bên luôn được coi là nước sông không phạm nước giếng.
Tuy nhiên không thể ngờ được ông ta lại xuất hiện ở đây.
“Tôi trôi nổi hay không, không đến lượt cậu nói. Hôm nay sợ rằng cậu sẽ không sống sót rời khỏi đây được đâu”.
Ngụy Trang híp mắt cười, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng, giống như thái giám trong cung, nghe rất kỳ lạ.
Trong lúc nói chuyện, cửa của mấy chục chiếc xe bên cạnh đồng loạt mở ra, hàng chục người đàn ông cường tráng bước xuống, tất cả đều mang theo tấu mã sáng loáng.
“Ngụy Trang, mẹ kiếp, ông chán sống rồi à!”
Sư tử đen nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nói: “Ông cho rằng dựa vào đám chim cò này của mình thì có thể làm gì được tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ!”
Rầm!
Vừa dứt lời, Sư tử đen đạp mạnh một chân xuống đất, cả cơ thể lập tức vọt về phía Ngụy Trang giống như một quả đạn pháo.
Nhưng Ngụy Trang không hề né tránh, vẫn đứng yên ở đó, híp mắt cười nhìn đối phương.
“Đi chết đi!”
Sư tử đen hét lên, lúc này cơ thể cách Ngụy Trang chưa tới hai thước, giơ tay lên đấm một cái thật mạnh vào đầu Ngụy Trang.
Cú đấm này dữ dội đến mức dù cho có một tấm thép chắn ngang phía trước cũng sẽ bị thủng một lỗ chứ đừng nói là đầu người.
Thấy nắm đấm của mình sắp đánh trúng đối phương, nhưng đột nhiên, Sư tử đen cảm thấy hai mắt nhòe đi, như thể có một bóng đen đang đung đưa trước mặt.
Bụp!
Ngay sau đó, gã đột nhiên cảm thấy phần ngực đau nhói, cúi đầu nhìn xuống thì thấy ngực mình đã bị một thanh đao thép đâm xuyên qua!
Tuy nhiên nhân viên bảo vệ vẫn đứng ở cửa tràn đầy khí thế, ánh mắt sắc bén và cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh.
Rầm rầm rầm!
Kèm theo tiếng gầm của động cơ, một chiếc ô tô thương hiệu Buick màu đen lao về phía này.
“Xin hỏi anh tìm ai vậy?”
Nhân viên bảo vệ đang trực nhìn thoáng qua đã nhận ra chiếc xe này chắc chắn không phải của Sơn Thủy Hoa Môn.
Tiếng mở cửa xe cạch cạch, năm sáu người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen bước xuống.
Người đàn ông dẫn đầu, với một bộ râu quai nón, hai mắt sắc nhẹm, trông vô cùng đáng sợ.
“Cửa chính có chuyện!”
Nhân viên bảo vệ nhìn thoáng qua, nhận ra những người này có gì đó không ổn liền nhanh chóng đặt một tay trên chiếc dùi cui dắt trên hông, đồng thời nhanh chóng nói vào bộ đàm một câu.
Ngay lập tức, ít nhất hai chục nhân viên bảo vệ gần đó đã tập trung ở cửa với tốc độ nhanh nhất có thể.
“Xin chào, tôi là đội trưởng an ninh ở đây, xin hỏi các anh tới đây làm gì!”
Đội trưởng đội an ninh bước tới, cảnh giác nhìn những người trước mặt.
“Diệp Vĩnh Khang sống ở tòa nào?”
Sư tử đen chậm rãi nói, giọng điệu bình tĩnh, không có chút cảm xúc nào, nhưng trong lời nói lại mang theo một sự uy hiếp mạnh mẽ.
“Xin hỏi các anh là gì của anh Diệp, tình anh ấy có chuyện gì?”
Đội trưởng đội an ninh tiếp tục hỏi. Bản thân anh ấy cũng từng là nhà vô địch một giải đấu ở Sanda, phía sau còn có hơn 20 nhân viên bảo vệ tục trực nên anh ấy nói chuyện rất tự tin.
“Tao hỏi lại một lần, Diệp Vĩnh Khang sống ở đâu!”
Sư tử đen lặp lại câu hỏi một lần, giọng điệu vẫn không có chút cảm xúc nào, nhưng ánh mắt càng lúc càng u ám.
Đội trưởng đội an ninh cau mày: “Xin lỗi, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi trước, các anh là gì của anh Diệp, tìm anh ấy có việc gì…”
Bụp!
Còn chưa dứt lời, Sư tử đen đã tung một cú đấm trời giáng vào ngực đối phương.
Đội trưởng đội an ninh cũng là một huấn luyện viên, phản ứng rất nhanh, khoanh hai tay chặn trước ngực.
Ngoại trừ tốc độ nhanh hơn, cú đấm này dường như không có gì nổi bật, đội trưởng đội an ninh sẽ đỡ đòn trước, sau đó sẽ tung đòn phản công.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, đội trưởng đội an ninh đột nhiên trợn trừng hai mắt!
Bởi vì uy lực của cú đấm này quá lớn, vượt xa sức tưởng tượng của anh ấy!
Rắc!
Anh ấy bắt chéo hai tay để chặn trước ngực, lập tức bị cú đấm này đấm nát, phát ra tiếng vỡ xương với âm thanh chói tai!
Nhưng như vậy vẫn chưa kết thúc, cú đấm này sau khi xuyên qua hai cánh tay, lực của nó giống như một chiếc xe tải lớn đâm vào ngực anh ấy.
Rắc!
Lại là tiếng gãy xương vang lên!
Ngực của đội trưởng đội an ninh lõm xuống một mảng lớn, cả cơ thể bay ngược ra sau hơn mười mét, sau đó rầm một tiếng rơi mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu lớn.
Thấy vậy, hai chục nhân viên bảo vệ khác vội rút dùi cui ra.
Cùng lúc đó năm sáu người bên cạnh Sư tử đen cũng di chuyển.
Bụp bụp bụp bụp!
Sau một loạt tiếng động vang lên, trong vòng chưa đầy mười giây, toàn bộ hai mươi nhân viên bảo vệ đều ngã xuống đất, mỗi người không chỉ bị gãy một cái xương!
Còn những người bên kia thì không chút tổn thất gì, sắc mặt ung dung.
“Nghe kỹ đây, tao tên là Sư tử đen”.
Sư tử đen thản nhiên nói một câu.
Chỉ với một câu giới thiệu bình thường lại khiến cho đám bảo vệ đang nằm dưới đất sợ đến mức suýt tè ra quần.
Người này chính là Sư tử đen trong truyền thuyết!
Chiến tướng thứ hai dưới trướng vua của thế giới ngầm Giang Bắc – Hàn Sách Hổ.
“Trong ba giây, nói ra những gì tao muốn biết, tao có thể tha chết cho chúng mày”.
Giọng điệu Sư tử đen vẫn bình thản như cũ.
Brừm brừm brừm!
Đúng lúc này, sau lưng lại đột nhiên vang lên tiếng gầm rú của động cơ.
Ít nhất mười chiếc sedan đang lao về phía này.
Cánh cửa của chiếc Maserati màu đen đầu tiên mở ra, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp trong trang phục chuyên nghiệp màu đen bước xuống.
“Sư tử đen, muốn động vào anh Diệp thì phải vượt qua ải của tôi đã!”
Người phụ nữ đó nhẹ giọng nói.
Sư tử đen liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó đột nhiên phá lên cười: “Cô Trần, vừa rồi tôi còn nói cô dám động vào nhà họ Hàn chúng tôi có lẽ chỉ là một sự hiểu nhầm”.
“Bây giờ xem ra chuyện này không phải là hiểu nhầm, mà là cô cố ý dấn thân vào vũng bùn lầy này”.
Ánh mắt Trần Tiểu Túy kiên định, thay vì trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, cô ấy trầm giọng nói: “Sư tử đen, tôi nói lại lần nữa, muốn động vào anh Diệp thì phải qua ải của tôi trước đã!”
Sư tử đen lắc đầu chế nhạo: “Trần Tiểu Túy à Trần Tiểu Túy, tôi không biết có phải cô uống nhầm thuốc hay không, cô có biết mình đang làm gì không?”
“Nhà họ Trần cô ở Thiên Hải đúng là có chút thực lực, nhưng hình như cô quên mất rằng đây là Giang Bắc rồi à!”
“Tôi thấy mấy năm nay cô phiêu bạt khắp nơi, lẽ nào cô cho rằng dựa vào chút thực lực của mình đủ để đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Cạch!
Lúc này, cánh cửa của một chiếc xe Bentley bên cạnh mở ra, sau đó giọng nói của một người đàn ông nhẹ nhàng vang lên: “Vậy nếu cộng thêm tôi thì sao?”
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên, dáng người thấp bé, nhưng ánh mắt sáng rực bước xuống xe.
“Ngụy Trang!”
Nhìn thấy người này, Sư tử đen cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng trong khoảnh khắc liền đổi thành dữ tợn, nghiến răng nói: “Ngụy Trang, tôi thấy mấy năm ông cũng giống Trần Tiểu Túy, trôi nổi khắp nơi, ông cho rằng dựa vào hai người các ông mà cũng có tư cách đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Sự xuất hiện của Ngụy Trang khiến Sư tử đen cảm thấy khá ngạc nhiên.
Từ sau khi nhà họ Chu, gia tộc hàng đầu Giang Bắc sụp đổ, nếu như Hàn Sách Hổ là vua số một của thế giới ngầm, thì người đàn ông trung niên tên Ngụy Trang này là nhân vật đứng thứ hai của thế giới ngầm Giang Bắc.
Nhưng cho dù như vậy, thực lực của Ngụy Trang không hề kém Hàn Sách Hổ quá nhiều, đôi bên luôn được coi là nước sông không phạm nước giếng.
Tuy nhiên không thể ngờ được ông ta lại xuất hiện ở đây.
“Tôi trôi nổi hay không, không đến lượt cậu nói. Hôm nay sợ rằng cậu sẽ không sống sót rời khỏi đây được đâu”.
Ngụy Trang híp mắt cười, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng, giống như thái giám trong cung, nghe rất kỳ lạ.
Trong lúc nói chuyện, cửa của mấy chục chiếc xe bên cạnh đồng loạt mở ra, hàng chục người đàn ông cường tráng bước xuống, tất cả đều mang theo tấu mã sáng loáng.
“Ngụy Trang, mẹ kiếp, ông chán sống rồi à!”
Sư tử đen nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nói: “Ông cho rằng dựa vào đám chim cò này của mình thì có thể làm gì được tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ!”
Rầm!
Vừa dứt lời, Sư tử đen đạp mạnh một chân xuống đất, cả cơ thể lập tức vọt về phía Ngụy Trang giống như một quả đạn pháo.
Nhưng Ngụy Trang không hề né tránh, vẫn đứng yên ở đó, híp mắt cười nhìn đối phương.
“Đi chết đi!”
Sư tử đen hét lên, lúc này cơ thể cách Ngụy Trang chưa tới hai thước, giơ tay lên đấm một cái thật mạnh vào đầu Ngụy Trang.
Cú đấm này dữ dội đến mức dù cho có một tấm thép chắn ngang phía trước cũng sẽ bị thủng một lỗ chứ đừng nói là đầu người.
Thấy nắm đấm của mình sắp đánh trúng đối phương, nhưng đột nhiên, Sư tử đen cảm thấy hai mắt nhòe đi, như thể có một bóng đen đang đung đưa trước mặt.
Bụp!
Ngay sau đó, gã đột nhiên cảm thấy phần ngực đau nhói, cúi đầu nhìn xuống thì thấy ngực mình đã bị một thanh đao thép đâm xuyên qua!