Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62: Làm ảo thuật cho em xem
Diệp Vĩnh Khang cười ranh mãnh: "Ngày mai em sẽ biết".
Cùng lúc đó.
Biệt thự nhà họ Hạ.
Bốp!
Hạ Chí Tài tát mạnh vào mặt Hạ Tuyết Cầm, tức giận mắng: "Không phải mày đã nói là nhất định lấy được sao! Không phải đã nói là ván đã đóng thành thuyền sao? Bây giờ lại thành như thế này, mày phải chịu hoàn toàn trách nhiệm!"
Lần này, nhà họ Hạ thua lỗ khủng khiếp, để có được tiền đặt cọc dự thầu, họ đã trực tiếp bán đi hai công ty có lãi nhất với giá rẻ.
Mặc dù cuối cùng tiền đặt cọc sẽ được trả lại nguyên vẹn, nhưng không thể mua lại hai công ty với giá ban đầu được nữa.
Có thể nói bọn họ trong cuộc đấu thầu này được ăn cả ngã về không, nếu trúng thầu dự án thì nhà họ Hạ chắc chắn sẽ phất lên.
Nhưng nếu không trúng, sẽ phải chịu một đòn chí mạng, đó là điều tuyệt đối không thể chấp nhận được đối với Hạ Chí Tài.
"Ông nội, chuyện này ông cũng không thể trách cháu".
Hạ Tuyết Cầm ôm mặt, nói: "Trình Phi lúc đầu đã hứa với cháu, nói rằng dự án này nhất định sẽ là của nhà họ Hạ".
"Nhưng không biết vì sao, mấy ngày nay anh ta đột nhiên biến mất, gọi điện thoại cũng không được…"
Nói rồi, sắc mặt Hạ Tuyết Cầm đột nhiên trầm xuống, cô ta lạnh lùng nói: "Hẳn là do con tiện nhân Hạ Huyền Trúc, không biết dùng cái gì dụ dỗ Trình Phi!"
"Bằng không, dựa vào cái công ty bé tí của cô ta sao mà trúng thầu được?"
Bốp!
Ngay khi Hạ Tuyết Cầm vừa dứt lời, cô ta lại ăn một cái tát nữa.
"Sao à? Còn không phải vì mày vô dụng à!"
"Lúc trước bảo thằng bạn trai gì mà là cậu cả nhà họ Lý, kết quả lại là một thằng lừa đảo!"
"Chúng ta bị hố hơn 10 triệu nhân dân tệ. Sau đó, mày lại nói mày hẹn hò với cậu chủ bên cơ quan đấu thầu. Việc trúng thầu là ăn chắc rồi, kết quả thì sao!"
"Bây giờ tao chính thức tuyên bố mày sẽ bị đình chỉ tất cả các chức vụ trong tập đoàn Hạ Thị, tất cả tiền lương năm nay của mày sẽ bị khấu trừ, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tao ngay, giờ nhìn thấy mày thôi là tao đã điên người lên rồi!"
Hạ Tuyết Cầm thất thểu bước xuống phố, cảm giác trời đất như sắp sụp xuống đến nơi.
Hết rồi, hết thật rồi.
Đã từng là con vàng cháu bạc ở nhà họ Hạ, hô phong hoán vũ, ông nội nghe theo lời cô ta răm rắp, thậm chí ngay cả vị trí người thừa kế tương lai cũng sắp có được đến nơi rồi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Sợ rằng những điều đó sẽ rời xa cô ta mãi mãi, một khi rời khỏi nhà họ Hạ, ngay cả việc ăn uống cũng là một vấn đề lớn.
Kít-
Lúc này, một chiếc ô tô đột nhiên dừng lại bên cạnh cô ta, cửa kính hạ xuống, một người đàn ông ló đầu ra ngoài cười nói: "Cô gì ơi, tôi mời cô uống một ly được không?"
"Cút!"
Hạ Tuyết Cầm buồn bực, tức giận hét lên.
Đang định đi tiếp, người đàn ông kia lại cứ dài dòng dây dưa: "Cô Hạ, tôi biết cô bây giờ đang rất khổ tâm, có lẽ tôi có thể giúp được cô đấy?"
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt, sao anh ta lại biết họ của mình chứ?
Quay đầu lại, liền nhìn thấy người bắt chuyện với cô ta là một anh chàng đẹp trai với đôi lông mày sắc nét, lái một chiếc Rolls Royce.
"Anh Hàn?"
Hạ Tuyết Cầm nhìn thoáng qua đã nhận ra đối phương, hóa ra lại là vị hôn phu cũ của Hạ Huyền Trúc, Hàn Phong!
"Tuyết Cầm, đã lâu không gặp, mau lên xe đi, chúng ta tìm một chỗ uống nước".
Hàn Phong cười để lộ ra hàm răng trắng đều, trông vô cùng cuốn hút.
Hai người đến một quán bar yên tĩnh và gọi hai ly cocktail.
"Tuyết Cầm, em vẫn thật xinh đẹp. Nếu anh biết em trước, có lẽ bây giờ cả hai chúng ta đã kết hôn rồi".
Hàn Phong là một tay chơi gái lão luyện, đã quá quen với việc tán tỉnh phụ nữ, miệng lưỡi lúc nào cũng ngọt sớt.
Chỉ là Hạ Tuyết Cầm cũng chả phải loại ngây thơ gì, cười khổ nói: "Từ lâu tôi đã nghe nói anh Hàn là tay chơi gái lão luyện. Anh rất đẹp trai hấp dẫn, nhưng xin lỗi, tối nay tôi quả thực không có hứng".
Hàn Phong cười tinh quái: "Như này đi, anh sẽ làm ảo thuật cho em xem, nếu có thể làm cho em cười, thì đêm nay em về nhà anh nhé".
Hạ Tuyết Cầm cười khổ: "Thôi bỏ đi, ngay cả tôi cũng chả biết sau này bản thân có thể vui vẻ hay không nữa là".
Hàn Phong mỉm cười, từ trong túi móc ra một thứ gì đó cầm trong lòng bàn tay, sau đó đưa cho Hạ Tuyết Cầm: "Màn ảo thuật đã bắt đầu, đừng chớp mắt, một, hai, ba!"
Khi đếm đến ba, Hàn Phong mở lòng bàn tay ra, bên trong là một ổ USB bình thường.
Hạ Tuyết Cầm hơi bối rối: "Thế này thôi á? Xin lỗi, trò đùa của anh chẳng vui chút nào".
Hàn Phong mỉm cười: "Có vui hay không? Sau này sẽ biết".
Nói xong, hắn lấy một chiếc máy tính xách tay ra khỏi túi, cắm USD vào, một giao diện hiện lên trên màn hình.
"Đây là…”
Hạ Tuyết Cầm hơi kinh ngạc khi nhìn thấy thứ trên màn hình: "Đây không phải là tài liệu đấu thầu sao? Có gì đặc biệt sao?"
"Tất nhiên là đặc biệt rồi".
Hàn Phong nhẹ giọng nói: "Đây không phải là hồ sơ đấu thầu bình thường, mà là hồ sơ đấu thầu của công ty xây dựng Huyền Trúc mới trúng thầu kia. Bây giờ, anh tặng nó lại cho em".
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt, sau đó cười khổ nói: "Nếu như là trước khi đấu thầu, đây quả thực là một bảo vật, nhưng bây giờ cuộc đấu thầu kết thúc rồi, tôi phải làm gì với nó đây?"
Hàn Phong lắc nhẹ ly rượu trong tay, trong mắt hiện lên một tia xảo quyệt: "Anh nghĩ anh cần phải nhắc nhở em đây là tài liệu đấu thầu gốc của công ty xây dựng Huyền Trúc".
"Trước khi hợp đồng chính thức được ký kết, tài liệu đấu thầu được bảo mật nghiêm ngặt, chưa nói đến tài liệu gốc".
"Bây giờ em đã có tệp gốc trong tay, điều đó có nghĩa là không biết ai là người làm ra tài liệu trúng thầu này nhỉ, em nghĩ sao?"
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt một hồi, sau khi phản ứng lại, cô ta lập tức vui mừng khôn xiết!
"Anh Hàn, cám ơn nhiều!"
Hạ Tuyết Cầm vô cùng kích động: "Chỉ cần có thứ này, ngày mai tôi nhất định phải làm cho con tiện nhân Hạ Huyền Trúc kia muốn khóc cũng không khóc nổi, có khi đơn vị chiến thắng sẽ lại rơi vào tay nhà họ Hạ chúng tôi cũng nên!"
"Haha, cám ơn mà chỉ nói mồm thế thôi à?"
Hàn Phong cợt nhả nói, đưa tay nhẹ nhàng vòng qua vòng eo thon thả của Hạ Tuyết Cầm.
Đêm đó đôi nam nữ này đã có một buổi mặn nồng trong khách sạn.
Ngoại hình và body của Hạ Tuyết Cầm đều rất xuất sắc, kỹ năng của cô ta trong lĩnh vực đó cũng rất tốt, nhưng Hàn Phong vẫn cảm thấy có chút không hài lòng.
Bởi vì người hắn đau đáu trong lòng là Hạ Huyền Trúc cơ, sau khi gặp lại Hạ Huyền Trúc lần trước, cả người hắn giống như bị hút mất hồn vía, mỗi ngày nhắm mắt mở mắt, trong đầu chỉ toàn là bóng dáng yêu kiều của Hạ Huyền Trúc.
Đáng hận là người phụ nữ hắn đắm say lại đi lấy một thằng ăn mày!
Hơn nữa, lần trước, thằng đó còn dám làm nhục hắn trước mặt bao người, nếu không phải bố hắn ra sức kìm hãm việc này thì hắn đã lột da bẻ xương thằng ăn mày đó ra rồi.
Tuy nhiên, tính cách của hắn khiến hắn không bao giờ chịu nhịn được mãi, lần này sau khi biết Hạ Huyền Trúc trở thành đơn vị chiến thắng, hắn đột nhiên nảy ra một kế hoạch.
Lần này, hắn sẽ đẩy Hạ Huyền Trúc đến bước đường cùng!
Chỉ khi tuyệt vọng, cô ấy mới ngoan ngoãn quỳ xuống cầu xin mình!
Cùng lúc đó.
Biệt thự nhà họ Hạ.
Bốp!
Hạ Chí Tài tát mạnh vào mặt Hạ Tuyết Cầm, tức giận mắng: "Không phải mày đã nói là nhất định lấy được sao! Không phải đã nói là ván đã đóng thành thuyền sao? Bây giờ lại thành như thế này, mày phải chịu hoàn toàn trách nhiệm!"
Lần này, nhà họ Hạ thua lỗ khủng khiếp, để có được tiền đặt cọc dự thầu, họ đã trực tiếp bán đi hai công ty có lãi nhất với giá rẻ.
Mặc dù cuối cùng tiền đặt cọc sẽ được trả lại nguyên vẹn, nhưng không thể mua lại hai công ty với giá ban đầu được nữa.
Có thể nói bọn họ trong cuộc đấu thầu này được ăn cả ngã về không, nếu trúng thầu dự án thì nhà họ Hạ chắc chắn sẽ phất lên.
Nhưng nếu không trúng, sẽ phải chịu một đòn chí mạng, đó là điều tuyệt đối không thể chấp nhận được đối với Hạ Chí Tài.
"Ông nội, chuyện này ông cũng không thể trách cháu".
Hạ Tuyết Cầm ôm mặt, nói: "Trình Phi lúc đầu đã hứa với cháu, nói rằng dự án này nhất định sẽ là của nhà họ Hạ".
"Nhưng không biết vì sao, mấy ngày nay anh ta đột nhiên biến mất, gọi điện thoại cũng không được…"
Nói rồi, sắc mặt Hạ Tuyết Cầm đột nhiên trầm xuống, cô ta lạnh lùng nói: "Hẳn là do con tiện nhân Hạ Huyền Trúc, không biết dùng cái gì dụ dỗ Trình Phi!"
"Bằng không, dựa vào cái công ty bé tí của cô ta sao mà trúng thầu được?"
Bốp!
Ngay khi Hạ Tuyết Cầm vừa dứt lời, cô ta lại ăn một cái tát nữa.
"Sao à? Còn không phải vì mày vô dụng à!"
"Lúc trước bảo thằng bạn trai gì mà là cậu cả nhà họ Lý, kết quả lại là một thằng lừa đảo!"
"Chúng ta bị hố hơn 10 triệu nhân dân tệ. Sau đó, mày lại nói mày hẹn hò với cậu chủ bên cơ quan đấu thầu. Việc trúng thầu là ăn chắc rồi, kết quả thì sao!"
"Bây giờ tao chính thức tuyên bố mày sẽ bị đình chỉ tất cả các chức vụ trong tập đoàn Hạ Thị, tất cả tiền lương năm nay của mày sẽ bị khấu trừ, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tao ngay, giờ nhìn thấy mày thôi là tao đã điên người lên rồi!"
Hạ Tuyết Cầm thất thểu bước xuống phố, cảm giác trời đất như sắp sụp xuống đến nơi.
Hết rồi, hết thật rồi.
Đã từng là con vàng cháu bạc ở nhà họ Hạ, hô phong hoán vũ, ông nội nghe theo lời cô ta răm rắp, thậm chí ngay cả vị trí người thừa kế tương lai cũng sắp có được đến nơi rồi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Sợ rằng những điều đó sẽ rời xa cô ta mãi mãi, một khi rời khỏi nhà họ Hạ, ngay cả việc ăn uống cũng là một vấn đề lớn.
Kít-
Lúc này, một chiếc ô tô đột nhiên dừng lại bên cạnh cô ta, cửa kính hạ xuống, một người đàn ông ló đầu ra ngoài cười nói: "Cô gì ơi, tôi mời cô uống một ly được không?"
"Cút!"
Hạ Tuyết Cầm buồn bực, tức giận hét lên.
Đang định đi tiếp, người đàn ông kia lại cứ dài dòng dây dưa: "Cô Hạ, tôi biết cô bây giờ đang rất khổ tâm, có lẽ tôi có thể giúp được cô đấy?"
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt, sao anh ta lại biết họ của mình chứ?
Quay đầu lại, liền nhìn thấy người bắt chuyện với cô ta là một anh chàng đẹp trai với đôi lông mày sắc nét, lái một chiếc Rolls Royce.
"Anh Hàn?"
Hạ Tuyết Cầm nhìn thoáng qua đã nhận ra đối phương, hóa ra lại là vị hôn phu cũ của Hạ Huyền Trúc, Hàn Phong!
"Tuyết Cầm, đã lâu không gặp, mau lên xe đi, chúng ta tìm một chỗ uống nước".
Hàn Phong cười để lộ ra hàm răng trắng đều, trông vô cùng cuốn hút.
Hai người đến một quán bar yên tĩnh và gọi hai ly cocktail.
"Tuyết Cầm, em vẫn thật xinh đẹp. Nếu anh biết em trước, có lẽ bây giờ cả hai chúng ta đã kết hôn rồi".
Hàn Phong là một tay chơi gái lão luyện, đã quá quen với việc tán tỉnh phụ nữ, miệng lưỡi lúc nào cũng ngọt sớt.
Chỉ là Hạ Tuyết Cầm cũng chả phải loại ngây thơ gì, cười khổ nói: "Từ lâu tôi đã nghe nói anh Hàn là tay chơi gái lão luyện. Anh rất đẹp trai hấp dẫn, nhưng xin lỗi, tối nay tôi quả thực không có hứng".
Hàn Phong cười tinh quái: "Như này đi, anh sẽ làm ảo thuật cho em xem, nếu có thể làm cho em cười, thì đêm nay em về nhà anh nhé".
Hạ Tuyết Cầm cười khổ: "Thôi bỏ đi, ngay cả tôi cũng chả biết sau này bản thân có thể vui vẻ hay không nữa là".
Hàn Phong mỉm cười, từ trong túi móc ra một thứ gì đó cầm trong lòng bàn tay, sau đó đưa cho Hạ Tuyết Cầm: "Màn ảo thuật đã bắt đầu, đừng chớp mắt, một, hai, ba!"
Khi đếm đến ba, Hàn Phong mở lòng bàn tay ra, bên trong là một ổ USB bình thường.
Hạ Tuyết Cầm hơi bối rối: "Thế này thôi á? Xin lỗi, trò đùa của anh chẳng vui chút nào".
Hàn Phong mỉm cười: "Có vui hay không? Sau này sẽ biết".
Nói xong, hắn lấy một chiếc máy tính xách tay ra khỏi túi, cắm USD vào, một giao diện hiện lên trên màn hình.
"Đây là…”
Hạ Tuyết Cầm hơi kinh ngạc khi nhìn thấy thứ trên màn hình: "Đây không phải là tài liệu đấu thầu sao? Có gì đặc biệt sao?"
"Tất nhiên là đặc biệt rồi".
Hàn Phong nhẹ giọng nói: "Đây không phải là hồ sơ đấu thầu bình thường, mà là hồ sơ đấu thầu của công ty xây dựng Huyền Trúc mới trúng thầu kia. Bây giờ, anh tặng nó lại cho em".
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt, sau đó cười khổ nói: "Nếu như là trước khi đấu thầu, đây quả thực là một bảo vật, nhưng bây giờ cuộc đấu thầu kết thúc rồi, tôi phải làm gì với nó đây?"
Hàn Phong lắc nhẹ ly rượu trong tay, trong mắt hiện lên một tia xảo quyệt: "Anh nghĩ anh cần phải nhắc nhở em đây là tài liệu đấu thầu gốc của công ty xây dựng Huyền Trúc".
"Trước khi hợp đồng chính thức được ký kết, tài liệu đấu thầu được bảo mật nghiêm ngặt, chưa nói đến tài liệu gốc".
"Bây giờ em đã có tệp gốc trong tay, điều đó có nghĩa là không biết ai là người làm ra tài liệu trúng thầu này nhỉ, em nghĩ sao?"
Hạ Tuyết Cầm sửng sốt một hồi, sau khi phản ứng lại, cô ta lập tức vui mừng khôn xiết!
"Anh Hàn, cám ơn nhiều!"
Hạ Tuyết Cầm vô cùng kích động: "Chỉ cần có thứ này, ngày mai tôi nhất định phải làm cho con tiện nhân Hạ Huyền Trúc kia muốn khóc cũng không khóc nổi, có khi đơn vị chiến thắng sẽ lại rơi vào tay nhà họ Hạ chúng tôi cũng nên!"
"Haha, cám ơn mà chỉ nói mồm thế thôi à?"
Hàn Phong cợt nhả nói, đưa tay nhẹ nhàng vòng qua vòng eo thon thả của Hạ Tuyết Cầm.
Đêm đó đôi nam nữ này đã có một buổi mặn nồng trong khách sạn.
Ngoại hình và body của Hạ Tuyết Cầm đều rất xuất sắc, kỹ năng của cô ta trong lĩnh vực đó cũng rất tốt, nhưng Hàn Phong vẫn cảm thấy có chút không hài lòng.
Bởi vì người hắn đau đáu trong lòng là Hạ Huyền Trúc cơ, sau khi gặp lại Hạ Huyền Trúc lần trước, cả người hắn giống như bị hút mất hồn vía, mỗi ngày nhắm mắt mở mắt, trong đầu chỉ toàn là bóng dáng yêu kiều của Hạ Huyền Trúc.
Đáng hận là người phụ nữ hắn đắm say lại đi lấy một thằng ăn mày!
Hơn nữa, lần trước, thằng đó còn dám làm nhục hắn trước mặt bao người, nếu không phải bố hắn ra sức kìm hãm việc này thì hắn đã lột da bẻ xương thằng ăn mày đó ra rồi.
Tuy nhiên, tính cách của hắn khiến hắn không bao giờ chịu nhịn được mãi, lần này sau khi biết Hạ Huyền Trúc trở thành đơn vị chiến thắng, hắn đột nhiên nảy ra một kế hoạch.
Lần này, hắn sẽ đẩy Hạ Huyền Trúc đến bước đường cùng!
Chỉ khi tuyệt vọng, cô ấy mới ngoan ngoãn quỳ xuống cầu xin mình!
Bình luận facebook