Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
“ Lão phu nhân,khôngcần lục soát, con và Tam tiểu thư tâm đầu ý hợp, ít ngày nữa có thể đại hôn…”
“ Câm miệng, nhét giẻ vào miệng bọnhắncho ta” Lão phu nhân tức giậnnói.
Tịch Dương hành lễ với Đại lão gia và Tam lão gia, bẩm báosựviệc, hai vị lão gia cảm thấy đâykhôngphải là việcnhỏ, vì vậy tiễn khách xong lập tức đến Vạn Cúc đường.
“ Thỉnh an mẫu thân” Đại lão gia và Tam lão gia hành lễ với lão phu nhân, các tiểu thư và di nương hành lễ với hai vị lão gia, rồi tất cả ngồi xuống.
“ Kẻ quỳ trong viện chính là tặc nhân? Mẫu thân, trực tiếp cho người đánh, bắt bọn chúng khai ra.” Tam lão gianói
“khôngđược, vạn nhất chuyện này truyền ra ngoài, tam nha đầu sao có thể ngẩng mặt lên được?” Lão phu nhân khẳng địnhnói.
Đại lão giakhôngnóigì, saumộthồi trầm ngâmnóivới lão phu nhân “ Mẫu thân con thấy Oánh nhinóicó lý, lục soát tất cả các việnmộtlần, sau này cũng có cớnóivới bên ngoài.”
Lão phu nhân gật đầu “ Vậy đầu tiên hãy tìm trong viện của ta”
Hoàng di nương chưa kịp ngăn cản,mộtđám nha hoànđãhành động.
“ Đa ta phụ thân và tổ mẫuđãcho Oánh nhi cơ hội chứng minh trong sạch.” Tử Oánh đứng lên hành lễ.
Sở dĩ nàng dám khẳng định phụ thân và tổ mẫu có điều cố kị,sẽkhôngđể người tùy ý vu hãm nàng chính là vì vị Trang phu nhân kia.
Trượng phu của Trang phu nhân là tâm phúc của Hoàng Thượng, tất hiên hiểurõtâm tư của Hoàng Thượng, Đột nhiênkhôngmời mà đến chỉ có hai khả năng,mộtlà ý của Hoàng thượng, hai là ý của nhà họ Trang. Nhưng nhà mình và Trang giakhôngcó lui tới, điều đó có thể suy ra đây là ý của Hoàng thượng, muốn hai nhà giao hảo.
Phụ thânkhôngcó nhi tử, chỉ có hai nữ nhi. Hoàng thượng vừa đăng cơkhônglâu, hậu cung vắng vẻ, ý tứ của Hoàng thượng hết sứcrõràng.
Kiếp trước Trang phu nhânkhôngcó đến phủ. Nhưng từ khi nàng mười ba tuổi, Lão phu nhân mời ma ma trong cung đến dạy nàng và Uyểnâmlễ nghi, chiếm hết thời gian luyện thư pháp của nàng, nàng còn thường xuyên hướng Uyểnâmoán giận. Chắc ngay từ đầu, đó là báo hiệu vận mệnh phải vào cung của nàng, nhưng chắc lúc đó Lão phu nhân chưa biết để ai tiến cungthìtốt hơn.
Lão phu nhânđãngồi hơn nửa ngày, thân thể có chútkhôngchịu được, liềnđiđại kháng trong gian phía đông nằm, đợi tin tức.
Lục soát viện của Lão phu nhân cũng chỉ là tìm cho có,khôngtìm ra được cái gì. Sau viện của Lão phu nhân là lục soát Phù Dung viện của Tử Oánh, bọn nha hoàn tra xét từng ngóc ngáchmột.
Mọi người đều dài cổ chờ kết quả, Tử Oánh lại nhàn nhạt ngắm hoa văntrêny phục,trênmặtkhôngmộtchút sốt ruột.
Đại lão gia nhìn nữ nhi ổn trọng,âmthầm gật đầu. Ý của Hoàng thượng là muốnmộttrong hai nữ nhi tiến cung, Tử Oánh là đích nữ, nàng có tư cách hơn so với Uyểnâm, nhưng nàng từnhỏkhôngcó mẫu thân, hậu cung lại là nơi ăn thịt ngườikhôngnhả xương, nàng làm sao có thể sinh tồn?
“ Hồi lão gia, trong viện của Tam tiểu thưkhôngtìm được gì”mộtnha hoàn y phục màu xanh chạy tới báo.
“ Cái gì? Làm sao có thể? Các ngươiđãlục soát kỹ chưa?” Hoàng di nương kích độngnói, sau đó pháthiệnbản thân thất thố, vội vàng giải thích “ Nô tỳ thấy hai người kianóichắc chắn cho nên mới…”
Đại lão gia nghe bà tanóixong “ Sau khi trở về chép mười lần nữ giới, cấm túc nửa tháng”
Hoàng di nương hung hăng trừng Tử Oánh, đều do tiện nhân này, từ sau khi nó ốm dậy, tính cách trở nên trầm ổn, đôi khi bà ta cũngkhôngnhìn ra được nóđangnghĩ gì. Lão gia luôn thiên vị Uyểnâmcũng dần đối xử bình đẳng với nó, Lão phu nhânthìcàngkhôngcần phảinói, mới nửa nămđãgiao cho nó quản gia. Còn bà tathìsao? Số lần lão gia đến chỗ bà ta ngày càng ít, còn bị chép phạt và cấm túc, nha hoàn bà tử ngày xưa luôn nịnh hót giờ cũng lên mặt với bà ta.
Năm đó khi phu nhân còn sống, bà ta độc sủng hậu viện, địa vị còn uy hiếp cả phu nhân. Nha đầu này mới mười ba tuổi, chẳng lẽ bà takhôngđối phó nổi? lần này nếukhôngtrừ bỏ được nó, nó nhất địnhsẽsinh lòng cảnh giác, lần sausẽkhôngdễ động thủ như vậy.
thậtlàmộtđám được việckhôngđủ, bại việc có thừa! Hoàng di nương trừng mắt với hai kẻđangquỳtrênmặt đất.
Hai người quỳtrênmặt đất biết đượckhôngtìm được ngọc bội trong phòng Tam tiểu thư, trong lòng hoảng sợ. Nếu giải quyếtkhôngtốt, e rằng mạng cũngkhôngcòn.
Lúc này trong lòng bọnhắnhối hận, nửa tháng trước bọnhắnđangở thanh lâu xem múa, bỗngmộtngười tìm bọnhắnhỏi có muốn làmmộtgiao dịchkhông, sau khi hoàn thànhsẽcho bọnhắnmộttrăm lượng bạc trắng.
Việc làmkhôngcần vốn bọn họ tự nhiên nguyện ý, số bạc cũngkhônghềnhỏ. Khi bọnhắnnhìn thấy Tử Oánh, dù nàngkhôngphải dạng nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng phải dạngcônương bọnhắncó thể mơ tưởng, nên muốn thêm chút “ thịt”.
khôngnghĩ tới việc còn chưa hoàn thànhđãbị người đánh đến kêu cha gọi mẹ. Bọnhắnmuốn tiền nhưng càng muốn mạng. Hai người cảm thấy bảo vệ mạng quan trọng hơn, ai biết mới ra khỏi cửa hông,mộtgã sai vặt chặn bọnhắnlại,nóichỉ cần tố cáo Tam tiểu thư cấu kết với bọnhắn, bạc vẫn được lấy, mà còn cho thêm năm lượng bạc.
Trong lòng bọnhắnlại dao động, chỉ cần kêu hai tiếng là có thêm năm lượng bạc, cũngkhônguổng công đếnmộtchuyến.
Gã sai vặt kia đúng là con của Tống ma ma, Thẩm Thuận, Tử Oánh dặn dò Xảo nhi sau khi đến chỗ Liễu di nương mớiđithông tri cho Tống ma ma.
Tống ma ma nghe lời của Xảo nhi bắt đầu phân vân. Dù sao Hoàng di nương cũng được lão gia sủng ái mười mấy năm, thủ đoạn tất nhiênkhôngít. Tam tiểu thư lại nắm giữ tiền đồ của tôn tử bà ta,thậtsựlà làm cho người ta khó xử.
Cuối cùng bà ta vẫn quyết địnhđitheo Tam tiểu thư, bà takhôngdám lấy tôn tử ra đùa, con trai bà ta từ khi bị đánh đến bây giờ lão gia cũngkhônggọiđihầu hạ. Bà ta liền gọi con trai theo ý Tam tiểu thư phân phóđilàm.
“ Lão gia, nếu Tam tiểu thư trong sạch, hai người kia vẫn lên đánh chếtthìhơn, tránh cho sau này thấy ai cũng cắn.” Liễu di nươngnói.
Hai ngườiđangquỳ nghe thấy sắp bị đánh chết, gấp đến độ liều mạng kêu, nhưng miệng bị nhét giẻ chỉ phát ra được tiếng ô ô.
“ Phụ thân, bọn họ dường như muốnnóigì đó, nữ nhi muốn xem bọn họ muốnnóigì?” Tử Oánh bĩu môi làm nũng với đại lão gia.
Hiếm khi Tử Oánh làm nũng, đại lão gia rất hưởng thụ, vừa định gật đầu Uyểnâmđãvội vã mở miệng “ Nếu tỷ tỷ là bị oan uổng cần gì phải nghe bọnhắnnóilàm gì làm ô uế lỗ tai mọi người.”
“ Cậu, cháu cũng muốn nghe xem hai người kia muốnnóigì, Uyểnâmsao muội lại dập hứng trí của mọi người?” Vận Điềmnói.
Tử Oánh câu môi cười, ai cũng biết Vận Điềm thích xem náo nhiệt, vừa rồi Uyểnâmlại châm ngòi ly gián Vận Điềm và Lão phu nhân việc đóđãđể lại trong lòng Vận Điềmmộtvết nhơ, tất nhiên Vận Điềmsẽkhôngnghe theo sắp xếp của Uyểnâm.
Uyểnâmtrừng mắt, buồn bực Vận Điềm nàythậtphiền phức. Nàng ta tất nhiên biết hai người kiasẽnóigì, chỉ sợ những điều đó là bất lợi với Hoàng di nương.
Thấy Hoàng di nương cho nàngmộtánh mắt yên tâm, nàng mới buông lỏngnói“Nếu vậy, phụ thân, chúng ta nghe xem bọnhắnmuốnnóigì a.”
Hoàng di nương tự cho là bản thân làm việc kín kẽ. Bà takhôngnghĩ đến là Tử Oánhđãsai Tống ma ma nhất định phải nhắc nhở bọn họ làđãlàm việc cho Hoàng di nương.
“ Lão gia tha mạng, tiểu nhân cũng là nhận bạc thay người làm việc a” “ Thiếu gia” khóc toáng lên.
Tên sai vặt cũngnói“ Chỉ cần sau khi chúng tôi làm xong việcsẽđược nhậnmộttrăm lượng bạc, từ nay về sausẽkhôngliên quan gì đến nhau, lão gia tha mạng…”
Đại lão gia nghe xong đập bàn, hôm nay lại có thể xảy ra chuyện như thế này, khiến cho gia định Tam đệ chê cười, gia đìnhkhôngyên ổn.
“nói! Là ai? Bằngkhôngtasẽđưa các ngươiđigặp quan.”
“ Là, là di nương ở Lan Hiên viện, tiểu nhân nghe thấy người kianóimuốnđiLan Hiên viện bẩm báo lại với di nương” Tên sai vặtnói.
Lan hiên viện!
Hoàng di nương sau khi nghe xong chỉ cảm thấy thân thể choáng váng, sao có thể như vậy? Saosựtình có thể biến thành như thế này?
“ Hoàng di nương!” Đại lão gia tức giận hét lên,khôngcòn bộ dáng tao nhã thường ngày.
“ Lão gia, người nghe thiếpnói,thậtsựkhôngphải thiếp, thiếp hầu hạ lão gia mười mấy năm, thiếp là người như thế nào lão gia cònkhôngbiết sao?” Hoàng di nương vội vàng quỳ xuống, nước mắt như chuỗi trân châu đứt quãngtrênmặt,thậtsựchọc người vừa nhìnđãthương.
Nếu là trước kia Đại lão gia chắc chắnsẽtin Hoàng di nương. Nhưng trong nửa năm này, đầu tiên là Vương ma manóiHoàng di nương hại chết phu nhân, sau đó Vương ma ma trùng hợpđãchết, chếtkhôngđối chứng. Trong ngày thường lại như vô tìnhnóiTử Oánhthậtsựđáng thương, từnhỏkhôngcó mẫu thân. Khi đóhắnnghĩ nàngthậtlòng đau lòng cho Tử Oánh,hiệntại nghĩ lạithìcảm thấy nàng ta làđangnóiTử Oánh khắc mẫu!
Huống chimộtnhà Tam đệ cònđangở đây!
mộtnha hoàn mặc y phục màu vàng chạy tới “ Hồi lão gia. ở Lan Hiên viện tìm thấymộtcon rối gỗ.”
Lại là Lan Hiên viện!
Đại lão gia cảm thấy gântrêntrán giật giật “ Đem hai người này nhốt vào phòng củi, mai thẩm tra lại” Lạinóivới nha hoàn “ Chỉ là con rối gỗ, sao lại chuyện bé xé ra to như vậy?”
Nha hoànkhôngdám chậm trễ vội vàng mang đến trước mặt lão gia.
Đại lão gia vừa nhìnđãsợ tới mức ném ra “ Tìm thấy ở chỗ nào?”
Tiểu nha hoàn quỳtrênđấtnói“ ở dưới gối đầu của Hoàng di nương.”
Hoàng di nương nhìn con rối gỗ kia sắc mặt trắng bệch.trêncon rốirõràng viết ngày sinh tháng đẻ của Lão phu nhân.
Nàng tuy luôn hi vọng Lão phu nhân chếtđi, nhưngkhôngdám làm ra những chuyện tiểu nhân như thế này!
“ Lão gia, cái nàykhôngphải của thiếp. Mười mấy năm qua thiếp mỗi ngày thỉnh an, chưa bao giờ dám chậm trễ Lão phu nhân. Lão gia phải tin thiếp, nhất định là có người muốn hãm hại thiếp, lão gia phải tin tưởng thiếp” Hoàng di nương ôm chân lão gia khóc lóc kể lể.
“ Phụ thân,khôngphải là nương. Trong lòng nương tôn kính lão phu nhân cònkhôngkịp, sao nương có thể làm vậy a. Phụ thân phải tin tưởng nương a.” Uyểnâmcũng bị dọa đến quỳtrênmặt đất.
“ Muội muội,trênđất lạnh mau đứng lênđi. Lạinóimẫu thân của tađãmất nhiều năm, muội đừng làm rối loạn tôn ti” Tử Oánh đưa tay muốn kéo Uyểnâm.
Uyểnâmhất tay Tử Oánh ra “ Là ngươi, là ngươi hại di nương! Ngươi là quỷ, ngươi là quỷ!”
Tử Oánh bị hất tay ra cũngkhônggiận, chỉ cúi đầu nhìn mũi chân.
“Im miệng cho ta!” Lão phu nhânđira từ gian phía đông “ Quy củ của ngươi ở đâu? Sao có thểnóichuyện với đích tỷ như vậy! Người tới, đưa Tứ tiểu thư về phòng!”
Uyểnâmgiãy dụakhôngđi, nhưng nhóm bà tử khí lực lớn, nửa ôm nửa kéo Uyểnâmxuống.
Lão phu nhân thấy rối gỗtrênmặt đất, ánh mắt lóe lên. Người già đều mê tín, huống chi, mấy hôm trước Lão phu nhân còn bị bệnhmộttrận!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“ Câm miệng, nhét giẻ vào miệng bọnhắncho ta” Lão phu nhân tức giậnnói.
Tịch Dương hành lễ với Đại lão gia và Tam lão gia, bẩm báosựviệc, hai vị lão gia cảm thấy đâykhôngphải là việcnhỏ, vì vậy tiễn khách xong lập tức đến Vạn Cúc đường.
“ Thỉnh an mẫu thân” Đại lão gia và Tam lão gia hành lễ với lão phu nhân, các tiểu thư và di nương hành lễ với hai vị lão gia, rồi tất cả ngồi xuống.
“ Kẻ quỳ trong viện chính là tặc nhân? Mẫu thân, trực tiếp cho người đánh, bắt bọn chúng khai ra.” Tam lão gianói
“khôngđược, vạn nhất chuyện này truyền ra ngoài, tam nha đầu sao có thể ngẩng mặt lên được?” Lão phu nhân khẳng địnhnói.
Đại lão giakhôngnóigì, saumộthồi trầm ngâmnóivới lão phu nhân “ Mẫu thân con thấy Oánh nhinóicó lý, lục soát tất cả các việnmộtlần, sau này cũng có cớnóivới bên ngoài.”
Lão phu nhân gật đầu “ Vậy đầu tiên hãy tìm trong viện của ta”
Hoàng di nương chưa kịp ngăn cản,mộtđám nha hoànđãhành động.
“ Đa ta phụ thân và tổ mẫuđãcho Oánh nhi cơ hội chứng minh trong sạch.” Tử Oánh đứng lên hành lễ.
Sở dĩ nàng dám khẳng định phụ thân và tổ mẫu có điều cố kị,sẽkhôngđể người tùy ý vu hãm nàng chính là vì vị Trang phu nhân kia.
Trượng phu của Trang phu nhân là tâm phúc của Hoàng Thượng, tất hiên hiểurõtâm tư của Hoàng Thượng, Đột nhiênkhôngmời mà đến chỉ có hai khả năng,mộtlà ý của Hoàng thượng, hai là ý của nhà họ Trang. Nhưng nhà mình và Trang giakhôngcó lui tới, điều đó có thể suy ra đây là ý của Hoàng thượng, muốn hai nhà giao hảo.
Phụ thânkhôngcó nhi tử, chỉ có hai nữ nhi. Hoàng thượng vừa đăng cơkhônglâu, hậu cung vắng vẻ, ý tứ của Hoàng thượng hết sứcrõràng.
Kiếp trước Trang phu nhânkhôngcó đến phủ. Nhưng từ khi nàng mười ba tuổi, Lão phu nhân mời ma ma trong cung đến dạy nàng và Uyểnâmlễ nghi, chiếm hết thời gian luyện thư pháp của nàng, nàng còn thường xuyên hướng Uyểnâmoán giận. Chắc ngay từ đầu, đó là báo hiệu vận mệnh phải vào cung của nàng, nhưng chắc lúc đó Lão phu nhân chưa biết để ai tiến cungthìtốt hơn.
Lão phu nhânđãngồi hơn nửa ngày, thân thể có chútkhôngchịu được, liềnđiđại kháng trong gian phía đông nằm, đợi tin tức.
Lục soát viện của Lão phu nhân cũng chỉ là tìm cho có,khôngtìm ra được cái gì. Sau viện của Lão phu nhân là lục soát Phù Dung viện của Tử Oánh, bọn nha hoàn tra xét từng ngóc ngáchmột.
Mọi người đều dài cổ chờ kết quả, Tử Oánh lại nhàn nhạt ngắm hoa văntrêny phục,trênmặtkhôngmộtchút sốt ruột.
Đại lão gia nhìn nữ nhi ổn trọng,âmthầm gật đầu. Ý của Hoàng thượng là muốnmộttrong hai nữ nhi tiến cung, Tử Oánh là đích nữ, nàng có tư cách hơn so với Uyểnâm, nhưng nàng từnhỏkhôngcó mẫu thân, hậu cung lại là nơi ăn thịt ngườikhôngnhả xương, nàng làm sao có thể sinh tồn?
“ Hồi lão gia, trong viện của Tam tiểu thưkhôngtìm được gì”mộtnha hoàn y phục màu xanh chạy tới báo.
“ Cái gì? Làm sao có thể? Các ngươiđãlục soát kỹ chưa?” Hoàng di nương kích độngnói, sau đó pháthiệnbản thân thất thố, vội vàng giải thích “ Nô tỳ thấy hai người kianóichắc chắn cho nên mới…”
Đại lão gia nghe bà tanóixong “ Sau khi trở về chép mười lần nữ giới, cấm túc nửa tháng”
Hoàng di nương hung hăng trừng Tử Oánh, đều do tiện nhân này, từ sau khi nó ốm dậy, tính cách trở nên trầm ổn, đôi khi bà ta cũngkhôngnhìn ra được nóđangnghĩ gì. Lão gia luôn thiên vị Uyểnâmcũng dần đối xử bình đẳng với nó, Lão phu nhânthìcàngkhôngcần phảinói, mới nửa nămđãgiao cho nó quản gia. Còn bà tathìsao? Số lần lão gia đến chỗ bà ta ngày càng ít, còn bị chép phạt và cấm túc, nha hoàn bà tử ngày xưa luôn nịnh hót giờ cũng lên mặt với bà ta.
Năm đó khi phu nhân còn sống, bà ta độc sủng hậu viện, địa vị còn uy hiếp cả phu nhân. Nha đầu này mới mười ba tuổi, chẳng lẽ bà takhôngđối phó nổi? lần này nếukhôngtrừ bỏ được nó, nó nhất địnhsẽsinh lòng cảnh giác, lần sausẽkhôngdễ động thủ như vậy.
thậtlàmộtđám được việckhôngđủ, bại việc có thừa! Hoàng di nương trừng mắt với hai kẻđangquỳtrênmặt đất.
Hai người quỳtrênmặt đất biết đượckhôngtìm được ngọc bội trong phòng Tam tiểu thư, trong lòng hoảng sợ. Nếu giải quyếtkhôngtốt, e rằng mạng cũngkhôngcòn.
Lúc này trong lòng bọnhắnhối hận, nửa tháng trước bọnhắnđangở thanh lâu xem múa, bỗngmộtngười tìm bọnhắnhỏi có muốn làmmộtgiao dịchkhông, sau khi hoàn thànhsẽcho bọnhắnmộttrăm lượng bạc trắng.
Việc làmkhôngcần vốn bọn họ tự nhiên nguyện ý, số bạc cũngkhônghềnhỏ. Khi bọnhắnnhìn thấy Tử Oánh, dù nàngkhôngphải dạng nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng phải dạngcônương bọnhắncó thể mơ tưởng, nên muốn thêm chút “ thịt”.
khôngnghĩ tới việc còn chưa hoàn thànhđãbị người đánh đến kêu cha gọi mẹ. Bọnhắnmuốn tiền nhưng càng muốn mạng. Hai người cảm thấy bảo vệ mạng quan trọng hơn, ai biết mới ra khỏi cửa hông,mộtgã sai vặt chặn bọnhắnlại,nóichỉ cần tố cáo Tam tiểu thư cấu kết với bọnhắn, bạc vẫn được lấy, mà còn cho thêm năm lượng bạc.
Trong lòng bọnhắnlại dao động, chỉ cần kêu hai tiếng là có thêm năm lượng bạc, cũngkhônguổng công đếnmộtchuyến.
Gã sai vặt kia đúng là con của Tống ma ma, Thẩm Thuận, Tử Oánh dặn dò Xảo nhi sau khi đến chỗ Liễu di nương mớiđithông tri cho Tống ma ma.
Tống ma ma nghe lời của Xảo nhi bắt đầu phân vân. Dù sao Hoàng di nương cũng được lão gia sủng ái mười mấy năm, thủ đoạn tất nhiênkhôngít. Tam tiểu thư lại nắm giữ tiền đồ của tôn tử bà ta,thậtsựlà làm cho người ta khó xử.
Cuối cùng bà ta vẫn quyết địnhđitheo Tam tiểu thư, bà takhôngdám lấy tôn tử ra đùa, con trai bà ta từ khi bị đánh đến bây giờ lão gia cũngkhônggọiđihầu hạ. Bà ta liền gọi con trai theo ý Tam tiểu thư phân phóđilàm.
“ Lão gia, nếu Tam tiểu thư trong sạch, hai người kia vẫn lên đánh chếtthìhơn, tránh cho sau này thấy ai cũng cắn.” Liễu di nươngnói.
Hai ngườiđangquỳ nghe thấy sắp bị đánh chết, gấp đến độ liều mạng kêu, nhưng miệng bị nhét giẻ chỉ phát ra được tiếng ô ô.
“ Phụ thân, bọn họ dường như muốnnóigì đó, nữ nhi muốn xem bọn họ muốnnóigì?” Tử Oánh bĩu môi làm nũng với đại lão gia.
Hiếm khi Tử Oánh làm nũng, đại lão gia rất hưởng thụ, vừa định gật đầu Uyểnâmđãvội vã mở miệng “ Nếu tỷ tỷ là bị oan uổng cần gì phải nghe bọnhắnnóilàm gì làm ô uế lỗ tai mọi người.”
“ Cậu, cháu cũng muốn nghe xem hai người kia muốnnóigì, Uyểnâmsao muội lại dập hứng trí của mọi người?” Vận Điềmnói.
Tử Oánh câu môi cười, ai cũng biết Vận Điềm thích xem náo nhiệt, vừa rồi Uyểnâmlại châm ngòi ly gián Vận Điềm và Lão phu nhân việc đóđãđể lại trong lòng Vận Điềmmộtvết nhơ, tất nhiên Vận Điềmsẽkhôngnghe theo sắp xếp của Uyểnâm.
Uyểnâmtrừng mắt, buồn bực Vận Điềm nàythậtphiền phức. Nàng ta tất nhiên biết hai người kiasẽnóigì, chỉ sợ những điều đó là bất lợi với Hoàng di nương.
Thấy Hoàng di nương cho nàngmộtánh mắt yên tâm, nàng mới buông lỏngnói“Nếu vậy, phụ thân, chúng ta nghe xem bọnhắnmuốnnóigì a.”
Hoàng di nương tự cho là bản thân làm việc kín kẽ. Bà takhôngnghĩ đến là Tử Oánhđãsai Tống ma ma nhất định phải nhắc nhở bọn họ làđãlàm việc cho Hoàng di nương.
“ Lão gia tha mạng, tiểu nhân cũng là nhận bạc thay người làm việc a” “ Thiếu gia” khóc toáng lên.
Tên sai vặt cũngnói“ Chỉ cần sau khi chúng tôi làm xong việcsẽđược nhậnmộttrăm lượng bạc, từ nay về sausẽkhôngliên quan gì đến nhau, lão gia tha mạng…”
Đại lão gia nghe xong đập bàn, hôm nay lại có thể xảy ra chuyện như thế này, khiến cho gia định Tam đệ chê cười, gia đìnhkhôngyên ổn.
“nói! Là ai? Bằngkhôngtasẽđưa các ngươiđigặp quan.”
“ Là, là di nương ở Lan Hiên viện, tiểu nhân nghe thấy người kianóimuốnđiLan Hiên viện bẩm báo lại với di nương” Tên sai vặtnói.
Lan hiên viện!
Hoàng di nương sau khi nghe xong chỉ cảm thấy thân thể choáng váng, sao có thể như vậy? Saosựtình có thể biến thành như thế này?
“ Hoàng di nương!” Đại lão gia tức giận hét lên,khôngcòn bộ dáng tao nhã thường ngày.
“ Lão gia, người nghe thiếpnói,thậtsựkhôngphải thiếp, thiếp hầu hạ lão gia mười mấy năm, thiếp là người như thế nào lão gia cònkhôngbiết sao?” Hoàng di nương vội vàng quỳ xuống, nước mắt như chuỗi trân châu đứt quãngtrênmặt,thậtsựchọc người vừa nhìnđãthương.
Nếu là trước kia Đại lão gia chắc chắnsẽtin Hoàng di nương. Nhưng trong nửa năm này, đầu tiên là Vương ma manóiHoàng di nương hại chết phu nhân, sau đó Vương ma ma trùng hợpđãchết, chếtkhôngđối chứng. Trong ngày thường lại như vô tìnhnóiTử Oánhthậtsựđáng thương, từnhỏkhôngcó mẫu thân. Khi đóhắnnghĩ nàngthậtlòng đau lòng cho Tử Oánh,hiệntại nghĩ lạithìcảm thấy nàng ta làđangnóiTử Oánh khắc mẫu!
Huống chimộtnhà Tam đệ cònđangở đây!
mộtnha hoàn mặc y phục màu vàng chạy tới “ Hồi lão gia. ở Lan Hiên viện tìm thấymộtcon rối gỗ.”
Lại là Lan Hiên viện!
Đại lão gia cảm thấy gântrêntrán giật giật “ Đem hai người này nhốt vào phòng củi, mai thẩm tra lại” Lạinóivới nha hoàn “ Chỉ là con rối gỗ, sao lại chuyện bé xé ra to như vậy?”
Nha hoànkhôngdám chậm trễ vội vàng mang đến trước mặt lão gia.
Đại lão gia vừa nhìnđãsợ tới mức ném ra “ Tìm thấy ở chỗ nào?”
Tiểu nha hoàn quỳtrênđấtnói“ ở dưới gối đầu của Hoàng di nương.”
Hoàng di nương nhìn con rối gỗ kia sắc mặt trắng bệch.trêncon rốirõràng viết ngày sinh tháng đẻ của Lão phu nhân.
Nàng tuy luôn hi vọng Lão phu nhân chếtđi, nhưngkhôngdám làm ra những chuyện tiểu nhân như thế này!
“ Lão gia, cái nàykhôngphải của thiếp. Mười mấy năm qua thiếp mỗi ngày thỉnh an, chưa bao giờ dám chậm trễ Lão phu nhân. Lão gia phải tin thiếp, nhất định là có người muốn hãm hại thiếp, lão gia phải tin tưởng thiếp” Hoàng di nương ôm chân lão gia khóc lóc kể lể.
“ Phụ thân,khôngphải là nương. Trong lòng nương tôn kính lão phu nhân cònkhôngkịp, sao nương có thể làm vậy a. Phụ thân phải tin tưởng nương a.” Uyểnâmcũng bị dọa đến quỳtrênmặt đất.
“ Muội muội,trênđất lạnh mau đứng lênđi. Lạinóimẫu thân của tađãmất nhiều năm, muội đừng làm rối loạn tôn ti” Tử Oánh đưa tay muốn kéo Uyểnâm.
Uyểnâmhất tay Tử Oánh ra “ Là ngươi, là ngươi hại di nương! Ngươi là quỷ, ngươi là quỷ!”
Tử Oánh bị hất tay ra cũngkhônggiận, chỉ cúi đầu nhìn mũi chân.
“Im miệng cho ta!” Lão phu nhânđira từ gian phía đông “ Quy củ của ngươi ở đâu? Sao có thểnóichuyện với đích tỷ như vậy! Người tới, đưa Tứ tiểu thư về phòng!”
Uyểnâmgiãy dụakhôngđi, nhưng nhóm bà tử khí lực lớn, nửa ôm nửa kéo Uyểnâmxuống.
Lão phu nhân thấy rối gỗtrênmặt đất, ánh mắt lóe lên. Người già đều mê tín, huống chi, mấy hôm trước Lão phu nhân còn bị bệnhmộttrận!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook