Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Tử Oánh theo tiểu nha hoànđimộtđoạnthìmộttiểu nha hoàn mặc y phục xanh hớt hải chạy đến.
“ Tam tiểu thư, phòng bếpđãxảy ra chuyện, người mau đến xemmộtchút.” Tiểu nha hoàn thở hổn hểnnói.
Phòng bếp xảy ra chuyện?
Chẳng lẽ nha hoàn này mớithậtsựlà người của Hoàng di nương? Nha hoàn lúc nãy là lão phu nhân sai đến?
Tử Oánh hơi sửng sốt, nhìn nha hoàn áo xanhnói“ Xảy ra chuyện gì?”
“ Nô tỳkhôngbiết, nô tỳ chỉ làđitruyền lời thôi.” Ngụ ý là phát sinh chuyện gì cũngkhôngliên quan đến nàng ta.
Đâyđãlà bẫy vì nàng mà thiết lập, nàngkhôngnhảy vào, sao có thể vừa ý Hoàng di nương?
Kiếp này nàng cũngsẽkhôngvì khiếp đảm mà lùi bước.
“ Tiểu thư, chúng ta vẫn là đến gặp lão phu nhân trước.” Đào nhi ở phía saunói.
“ Đào nhi, ngươiđigặp lão phu nhân, ta đến phòng bếp nhìn xem.” Tử Oánh quyết định rất nhanh, mặc kệ phòng bếp có xảy ra chuyện gì haykhông, đây là việc liên quan đến thể diện Thẩm gia,khôngthể để xảy ra sai lầm nào, nếu lão phu nhân tìm nàng có việcthìcũngsẽhiểu được dụng ý của nàng.
“ Nhưng tiểu thư…” Đào nhi vội vàngnói.
“đithôi.” Tử Oánh vỗ tay Đào nhi.
Tử Oánhđitheo nha hoàn mặc y phục xanh đến phòng bếp.
trênđườngđi, Tử Oánh ngửi đượctrênngười nha hoàn này có mùi huân hương nồng nặc,mộttam đẳng nha hoàn có thể có huân hương thượng hạng như vậy?
Nàng lập tức cảnh giác, nhưng vẫn chậmmộtbước,trênđường từ hoa viên đến phòng bếp phảiđiqua vài chỗ hẻo lánh, nàng bị huân hương làm cho choáng váng,trênngười dầnkhôngcòn khí lực, nàng muốn gọi người đến, nhưng lạikhôngthể phát ra thanhâmnào.
Cũng may y thức của nàng vẫn còn thanh tỉnh.
“ Tam tiểu thư, nô tỳ cũng là phụng mệnh làm việc, ngài, ngài…” Còn chưanóixong, ngườiđãbỏ chạy.
Tử Oánh vô lực ngãtrênmặt đất, tâm tư Hoàng di nươngthậtngoan độc, nàng vẫn là chủ quan, cho rằng hậu viện nhiều người bà tasẽkhôngdám hành động.
Nàng quên rằng, hậu viện mới là nơi nguy hiểm, dơ bẩn nhất, tựa như năm đó trong hậu cung nàng sinh hạ Lân nhi.
Huệ phi sử dụng kế vu hại nàng hãm hại nhị hoàng tử, từ trong cung của nàng tìm ra chứng cứ, cung nữ của nàng đứng ra chỉ điểm.
Uyểnâmmộtmực chắc chắn nàng là chủ mưu, muốn hại nhị hoàng tử để Lân nhi của nàng thành hoàng tử duy nhất.
Nàngkhôngcó đường chối cãi,khôngcó gì xác thực hơn việc muội muội của nàng đứng ra làm chứng, quả nhiên Hoàng thượng nghe xong giận tím mặt, biếm nàng vào lãnh cung. Còn làm liên lụy đến đứa con bénhỏcủa nàng.
Nàng ở lãnh cung nản lòng thoái chí, nàng hận Uyểnâm, hận Huệ phi, hận Hoàng hậu ở phía sau trợ giúp, nàng cũng hận Hoàng thượng vìđãkhôngtin nàng.
Nhưng nàngkhôngtuyệt vọng.
Uyểnâmbóp chết con nàng trước mặt nàng, nàng cảm thấy trời đất sụp đổ.
Nàngkhôngcòn gì để lưu luyến,khôngchút do dự uống ly rượu độc của Uyểnâm.
Tử Oánh suy nghĩ,khôngbiết đâu là mộng cánh, đâu làhiệnthực.
đãthậtlâu nàngkhôngnghĩ về kiếp trước, nàng đem tất cả biến thành nỗi hận với Hoàng di nương và Uyểnâm.
“ Tam tiểu thư ở trong này a, hắc hắc.” Nửa khắc sau vang lênmộtgiọngnóiđê tiện, Tử Oánh muốn quay đầu nhìn cũngkhôngthể.
khôngbiết là ai, cũngkhôngbiết bên Đào nhi lúc này như thế nào?
“ Đừng dài dòng, chúng ta mau đem Tam tiểu thư vào phòng, vừa được ôm mỹ nhân, lại còn nhận được bạc.”
Hoàng di nương muốn hủy danh tiết của nàng!
thậtlà tâm tư ngoan độc, nếu nàng bị hai người kia chạm vào, nếukhôngbị đưa đến từ đường xuất gia, cũngsẽbị gả cho hai bọnhắn.
Đời này nàngsẽkhôngcó cơ hội xoay người.
Tử Oánh muốn phản kháng, là nàng khinh địch, nàngkhôngnên tự tin như vậy, tự cho là nàng sống hơnmộtđời, là có lợi thế hơn so với người khác.
“ Tam tiểu thư, đừng phản kháng, con đường nàykhôngngười qua lại, nha hoàn của ngươi còn khó bảo toàn bản thân, ngươi tiết kiệm sứcđi.” Giọngnóinày là của nam nhânnóichuyện đầu tiên.
Nàng tuyệt vọng nhắm hai mắt, ông trời để nàng sống lại, chẳng lẽ là vì để nàng chịu nỗi khuất nhục này sao?
“ các ngươi là ai? ở đây làm chuyện gì?”mộtgiọngnóitrầm ổn vang lên.
Nhiều năm sau, Tử Oánh vẫn luôn nhớ tới giọngnóinhư thiênâmnày.
Nếu Tử Oánh có thể nhìn thấy,sẽthấymộtthiếu niên mặt mũi hăng hái, lông mày hơi nhíu lại,mộtthân tơ lụa xanh ngọc, chỉ vàomộtnam nhân muốn động thủ hỏi.
“ Ngươi là người nơi nào? Cút, đừng làm hỏng chuyện tốt của gia.”
“ Chuyện tốt?” Thiếu niên nhìn thoáng qua thiếu nữkhôngthể động đậytrênmặt đất, búi tóc loạn, khuôn mắt trắng bệch, vì khẩn trương mà chảy rất nhiều mồ hôi.
thậtsựchật vật.
Thiếu niên nhìn thấy cảnh nàythìhiểu đượcđangxảy ra chuyện gì,mộttay đem hai nam nhân đáng khinh đánh kêu cha gọi mẹ.
Hai nam nhân bị đánhkhôngthể động đậy, nằmtrênmặt đất liên tục cầu xin tha thứ.
Thiếu niên cũngkhôngnhìn hai người, chỉ quátmộttiếng “ Cút”. Hai nam nhân kia nhịn đau, khập khiễng rờiđi.
Mỹ nhân tuy tốt, bạc cũng tốt, nhưng phải có mạng để hưởng a.
Tử Oánh muốn cảm tạ ơn cứu mạng nhưng cả người lạikhôngcómộtchút khí lực.
“ Nha hoàn củacônương đâu.” Thiếu niên mở miệng, cách chỗ nàngkhônggầnkhôngxa.
“….”
Thiếu niên ý thức nàngkhôngthể mở miệng,khôngđộng đậy,nóimộttiếng “ thất lễ” rồi bắt mạch cho nàng.
Tử Oánh chỉ cảm thấy cổ tay nóng lên, thiếu niênđãbắt mạch cho nàng.
“cônương trúng phải mê hồn hương, cũng may lượngkhônglớn.mộtkhắc sausẽkhôngsao.” Thiếu niên ôn nhunói.
Thiếu niên thả lại bên cạnh Tử Oánhmộtchiếc khăn tay “ Cáo từ”
mộtkhắc sau, Tử Oánh có thể động đậy, nàng chậm rãi nhặt khăntrênđất,trêngóc khăn thêumộtchữ “Trang”,trênđó còn nhàn nhạt mùi trúc.
“ Tiểu thư, Tiểu thư, ngườikhôngcó việc gì chứ.” Đào nhi và Tân ma ma chạy về phía nàng, thấy nàngkhôngcó việc gìthìthở phàomộthơi.
Tử Oánh đem khăn tay cất vào tay áo.
“ Tiểu thư làm lão nô sợ muốn chết.” Tân ma ma vừanóimắtđãnổi lên hơi nước.
“ Ma ma takhôngsao, Đào nhi mau dìu ta đứng lên.” Đào nhi và Tân ma ma lập tức dìu Tử Oánh lên.
“ Sao các ngươi biết ta ở trong này?” Tử Oánh để Đào nhi giúp sửa sang lại y phục hỏi Tân ma ma.
“ Là Xảo nhi, Xảo nhi pháthiệnQuýt nhi ở tây sương phòng lén lút, muốn dọa Quýt nhimộttrận,khôngngờ pháthiệnQuýt nhiđanglén lút giấu khăn của nam nhân trong giường của tiểu thư..” Tân ma ma giận dữnói“ Lão nô vội vàng sai Lê nhiđitìm Đào nhi và Tiểu thư, kết quả nơi nào cũngkhôngtìm thấy, lão nô liền biếtđãsảy ra chuyện.”
“ Tiểu thư người trúng mê hồn hương?” Tân ma makhôngnóichuyện sau đó mà hỏi ngược lại Tử Oánh “ Cả ngườikhôngcó khí lực, ý thức lại thanh tỉnh?”
Tử Oánh hơi sửng sốt “ Sao ma ma lại biết?”khôngchỉ Tử Oánh kinh ngạc, cả Đào nhi cũng giật mình.
“ Sau khi Lão nô bị trục xuất ra khỏi phủ, liền làm hương liệu sống qua ngày, tất nhiên là nhận ra đưuọc.”
“ Ma mađãchịu khổ rồi, sau này Đào nhi hãy chăm sóc ma mathậttốt, ngày khác ma ma hãy chỉ cho Đào nhi cách phối hương liệu, chúng takhôngthể mãi bị động như vậy được.” Cho dù về sau vào cung muốn sống yên ổn.
“ Vâng”
“ Lão nô tuân mệnh.”
Tử Oánh ổn định tinh thần, cảm giác thân thểkhônghư nhược nữa, chậm rãiđivề phía trước “ Đào nhi, vừa nãy xảy ra chuyện gì?”
“ Hồi tiểu thư, sau khi cùng tiểu thư tách ra, nô tỳđitheo tiểu nha hoàn đến chỗ Lão phu nhân, kết quảtrênđường tiểu nha hoàn kia bị đau bụng, nô tỳ cũng bị thế, Lê nhi tìm thấy nô tỳ trong..” Đào nhinóitới đây có chút ngượng ngùng.
“hiệntại ngươi cảm thấy thế nào?”
“đãtốt hơn nhiều a, nhưng vẫn muốnđi…. Tiểu thư là nô tỳ vô dụng.”
Tử Oánhkhôngngăn việc nàng tự trách,hiệntạikhôngđể nàngnóira, nàngsẽmãi mang gánh nặng này trong lòng, đây là điểu Tử Oánhkhôngmuốn nhìn thấy nhất.
“ Tiểu thư, Đào nhi cũng trúng dược liệu, nhưng dược liệu này chỉ làm cho người ta muốnđiXí phòng.”
“ Được rồi, chúng ta về Phù Dung viện thay đồ, sau đó tính toán.”
Xem ra nha hoàn lúc đầu là do lão phu nhân phái đến. Uyểnâmbiếtâmmưu của Hoàng di nương nhưng lạikhôngbiết kế hoạch cụ thể, thấy có nha hoàn đến mời nàngđilại tưởng là người của Hoàng di nương.
Hoàng di nương muốn hủy danh tiết của nàng, khoản nợ này nàng nhất định phải đòi!
Trong Phù Dung viện, Quýt nhi bị nhốt trong phòng Xảo nhi, Xảo nhi nhìn chằm chằm nàng ta.
“ Đào nhi, ngươi nghỉ ngơiđi, ta mang Xảo nhi và Lê nhi ra ngoài.”
Đào nhi cũng biếthiệntạikhôngthể giúp gì, gật đầu xác nhận, trong lòng lại càng hận người khiến nàng bị đau bụng.
Nàngkhôngkịp thờiđigặp lão phu nhân, nhất địnhsẽlàm lão phu nhânkhôngthoải mái. Dùhiệntại nàngđicũngđãchậm,khôngbằng chờ mọi việc kết thúc rồi đến thỉnh tội.
“ Xảo nhi, ngươiđitìm Liễu di nương,nóivới di nương…….., di nương nhất địnhsẽđồng ý.”
“ Vâng, nô tỳđingay” Xảo nhi hùng hổ chạyđi.
Hai người kia chắc chắnsẽđến chỗ Hoàng di nương bẩm báo, nhưng hậu viện nhiều người, Hoàng di nương biết cũngkhôngthể biết sớm được,khôngđủ thời gian để thay đổi, nàng chỉ có thể lợi dụng lỗ hổng này, bày ramộtcục diện.
“ Tân ma ma, ma ma đem người lục soátthậtkỹ việnmộtlần, đem tất cả những thứkhôngsạchsẽtìm ra.”
“ Vâng”
Nàng chải lại tóc, mang theo Lê nhi đến Vạn Cúc đường của Lão phu nhân.
Vạn Cúc đường vẫn náo nhiệt, tinh thần lão phu nhânkhôngtệ, xem ra bệnhđãkhỏi.
“ Cháugáithỉnh an Lão phu nhân, cháugáiđến chậm, mong Lão phu nhân lượng thứ” Tử Oánh hành lễ với lão phu nhân, Hoàng di nương thấy Tử Oánh, mặt hơi biến sắc.
“ Làm gì mà bây giờ mới đến?” Lão phu nhân ngữ khí nhàn nhạt,trênmặt vẫn là tươi cười.
“ Phòng bếp cómộtsố việc, cháugáisợ nhiễu đến khách quý nên cháugáitự làm chủ đến phòng bếp trước, thỉnh tổ mẫu tha thứ.”
“ Cháugáicủa ngườithậtđoan trang, giỏi giang lại khiêm tốn,thậtlàm cho người ta thích.khôngbiết về sau công tử nhà ai có phúc rước được nàng dâu như vậy.”nóichuyện làmộtphu nhân mặc lụa Bích Hà thêu khổng tước, đầu vấn trụy mã kế, mangmộtđôi thoa tinh ngự phượng khảm hồng ngọc, trước trán mang bộ diêu kim tứ điệp.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“ Tam tiểu thư, phòng bếpđãxảy ra chuyện, người mau đến xemmộtchút.” Tiểu nha hoàn thở hổn hểnnói.
Phòng bếp xảy ra chuyện?
Chẳng lẽ nha hoàn này mớithậtsựlà người của Hoàng di nương? Nha hoàn lúc nãy là lão phu nhân sai đến?
Tử Oánh hơi sửng sốt, nhìn nha hoàn áo xanhnói“ Xảy ra chuyện gì?”
“ Nô tỳkhôngbiết, nô tỳ chỉ làđitruyền lời thôi.” Ngụ ý là phát sinh chuyện gì cũngkhôngliên quan đến nàng ta.
Đâyđãlà bẫy vì nàng mà thiết lập, nàngkhôngnhảy vào, sao có thể vừa ý Hoàng di nương?
Kiếp này nàng cũngsẽkhôngvì khiếp đảm mà lùi bước.
“ Tiểu thư, chúng ta vẫn là đến gặp lão phu nhân trước.” Đào nhi ở phía saunói.
“ Đào nhi, ngươiđigặp lão phu nhân, ta đến phòng bếp nhìn xem.” Tử Oánh quyết định rất nhanh, mặc kệ phòng bếp có xảy ra chuyện gì haykhông, đây là việc liên quan đến thể diện Thẩm gia,khôngthể để xảy ra sai lầm nào, nếu lão phu nhân tìm nàng có việcthìcũngsẽhiểu được dụng ý của nàng.
“ Nhưng tiểu thư…” Đào nhi vội vàngnói.
“đithôi.” Tử Oánh vỗ tay Đào nhi.
Tử Oánhđitheo nha hoàn mặc y phục xanh đến phòng bếp.
trênđườngđi, Tử Oánh ngửi đượctrênngười nha hoàn này có mùi huân hương nồng nặc,mộttam đẳng nha hoàn có thể có huân hương thượng hạng như vậy?
Nàng lập tức cảnh giác, nhưng vẫn chậmmộtbước,trênđường từ hoa viên đến phòng bếp phảiđiqua vài chỗ hẻo lánh, nàng bị huân hương làm cho choáng váng,trênngười dầnkhôngcòn khí lực, nàng muốn gọi người đến, nhưng lạikhôngthể phát ra thanhâmnào.
Cũng may y thức của nàng vẫn còn thanh tỉnh.
“ Tam tiểu thư, nô tỳ cũng là phụng mệnh làm việc, ngài, ngài…” Còn chưanóixong, ngườiđãbỏ chạy.
Tử Oánh vô lực ngãtrênmặt đất, tâm tư Hoàng di nươngthậtngoan độc, nàng vẫn là chủ quan, cho rằng hậu viện nhiều người bà tasẽkhôngdám hành động.
Nàng quên rằng, hậu viện mới là nơi nguy hiểm, dơ bẩn nhất, tựa như năm đó trong hậu cung nàng sinh hạ Lân nhi.
Huệ phi sử dụng kế vu hại nàng hãm hại nhị hoàng tử, từ trong cung của nàng tìm ra chứng cứ, cung nữ của nàng đứng ra chỉ điểm.
Uyểnâmmộtmực chắc chắn nàng là chủ mưu, muốn hại nhị hoàng tử để Lân nhi của nàng thành hoàng tử duy nhất.
Nàngkhôngcó đường chối cãi,khôngcó gì xác thực hơn việc muội muội của nàng đứng ra làm chứng, quả nhiên Hoàng thượng nghe xong giận tím mặt, biếm nàng vào lãnh cung. Còn làm liên lụy đến đứa con bénhỏcủa nàng.
Nàng ở lãnh cung nản lòng thoái chí, nàng hận Uyểnâm, hận Huệ phi, hận Hoàng hậu ở phía sau trợ giúp, nàng cũng hận Hoàng thượng vìđãkhôngtin nàng.
Nhưng nàngkhôngtuyệt vọng.
Uyểnâmbóp chết con nàng trước mặt nàng, nàng cảm thấy trời đất sụp đổ.
Nàngkhôngcòn gì để lưu luyến,khôngchút do dự uống ly rượu độc của Uyểnâm.
Tử Oánh suy nghĩ,khôngbiết đâu là mộng cánh, đâu làhiệnthực.
đãthậtlâu nàngkhôngnghĩ về kiếp trước, nàng đem tất cả biến thành nỗi hận với Hoàng di nương và Uyểnâm.
“ Tam tiểu thư ở trong này a, hắc hắc.” Nửa khắc sau vang lênmộtgiọngnóiđê tiện, Tử Oánh muốn quay đầu nhìn cũngkhôngthể.
khôngbiết là ai, cũngkhôngbiết bên Đào nhi lúc này như thế nào?
“ Đừng dài dòng, chúng ta mau đem Tam tiểu thư vào phòng, vừa được ôm mỹ nhân, lại còn nhận được bạc.”
Hoàng di nương muốn hủy danh tiết của nàng!
thậtlà tâm tư ngoan độc, nếu nàng bị hai người kia chạm vào, nếukhôngbị đưa đến từ đường xuất gia, cũngsẽbị gả cho hai bọnhắn.
Đời này nàngsẽkhôngcó cơ hội xoay người.
Tử Oánh muốn phản kháng, là nàng khinh địch, nàngkhôngnên tự tin như vậy, tự cho là nàng sống hơnmộtđời, là có lợi thế hơn so với người khác.
“ Tam tiểu thư, đừng phản kháng, con đường nàykhôngngười qua lại, nha hoàn của ngươi còn khó bảo toàn bản thân, ngươi tiết kiệm sứcđi.” Giọngnóinày là của nam nhânnóichuyện đầu tiên.
Nàng tuyệt vọng nhắm hai mắt, ông trời để nàng sống lại, chẳng lẽ là vì để nàng chịu nỗi khuất nhục này sao?
“ các ngươi là ai? ở đây làm chuyện gì?”mộtgiọngnóitrầm ổn vang lên.
Nhiều năm sau, Tử Oánh vẫn luôn nhớ tới giọngnóinhư thiênâmnày.
Nếu Tử Oánh có thể nhìn thấy,sẽthấymộtthiếu niên mặt mũi hăng hái, lông mày hơi nhíu lại,mộtthân tơ lụa xanh ngọc, chỉ vàomộtnam nhân muốn động thủ hỏi.
“ Ngươi là người nơi nào? Cút, đừng làm hỏng chuyện tốt của gia.”
“ Chuyện tốt?” Thiếu niên nhìn thoáng qua thiếu nữkhôngthể động đậytrênmặt đất, búi tóc loạn, khuôn mắt trắng bệch, vì khẩn trương mà chảy rất nhiều mồ hôi.
thậtsựchật vật.
Thiếu niên nhìn thấy cảnh nàythìhiểu đượcđangxảy ra chuyện gì,mộttay đem hai nam nhân đáng khinh đánh kêu cha gọi mẹ.
Hai nam nhân bị đánhkhôngthể động đậy, nằmtrênmặt đất liên tục cầu xin tha thứ.
Thiếu niên cũngkhôngnhìn hai người, chỉ quátmộttiếng “ Cút”. Hai nam nhân kia nhịn đau, khập khiễng rờiđi.
Mỹ nhân tuy tốt, bạc cũng tốt, nhưng phải có mạng để hưởng a.
Tử Oánh muốn cảm tạ ơn cứu mạng nhưng cả người lạikhôngcómộtchút khí lực.
“ Nha hoàn củacônương đâu.” Thiếu niên mở miệng, cách chỗ nàngkhônggầnkhôngxa.
“….”
Thiếu niên ý thức nàngkhôngthể mở miệng,khôngđộng đậy,nóimộttiếng “ thất lễ” rồi bắt mạch cho nàng.
Tử Oánh chỉ cảm thấy cổ tay nóng lên, thiếu niênđãbắt mạch cho nàng.
“cônương trúng phải mê hồn hương, cũng may lượngkhônglớn.mộtkhắc sausẽkhôngsao.” Thiếu niên ôn nhunói.
Thiếu niên thả lại bên cạnh Tử Oánhmộtchiếc khăn tay “ Cáo từ”
mộtkhắc sau, Tử Oánh có thể động đậy, nàng chậm rãi nhặt khăntrênđất,trêngóc khăn thêumộtchữ “Trang”,trênđó còn nhàn nhạt mùi trúc.
“ Tiểu thư, Tiểu thư, ngườikhôngcó việc gì chứ.” Đào nhi và Tân ma ma chạy về phía nàng, thấy nàngkhôngcó việc gìthìthở phàomộthơi.
Tử Oánh đem khăn tay cất vào tay áo.
“ Tiểu thư làm lão nô sợ muốn chết.” Tân ma ma vừanóimắtđãnổi lên hơi nước.
“ Ma ma takhôngsao, Đào nhi mau dìu ta đứng lên.” Đào nhi và Tân ma ma lập tức dìu Tử Oánh lên.
“ Sao các ngươi biết ta ở trong này?” Tử Oánh để Đào nhi giúp sửa sang lại y phục hỏi Tân ma ma.
“ Là Xảo nhi, Xảo nhi pháthiệnQuýt nhi ở tây sương phòng lén lút, muốn dọa Quýt nhimộttrận,khôngngờ pháthiệnQuýt nhiđanglén lút giấu khăn của nam nhân trong giường của tiểu thư..” Tân ma ma giận dữnói“ Lão nô vội vàng sai Lê nhiđitìm Đào nhi và Tiểu thư, kết quả nơi nào cũngkhôngtìm thấy, lão nô liền biếtđãsảy ra chuyện.”
“ Tiểu thư người trúng mê hồn hương?” Tân ma makhôngnóichuyện sau đó mà hỏi ngược lại Tử Oánh “ Cả ngườikhôngcó khí lực, ý thức lại thanh tỉnh?”
Tử Oánh hơi sửng sốt “ Sao ma ma lại biết?”khôngchỉ Tử Oánh kinh ngạc, cả Đào nhi cũng giật mình.
“ Sau khi Lão nô bị trục xuất ra khỏi phủ, liền làm hương liệu sống qua ngày, tất nhiên là nhận ra đưuọc.”
“ Ma mađãchịu khổ rồi, sau này Đào nhi hãy chăm sóc ma mathậttốt, ngày khác ma ma hãy chỉ cho Đào nhi cách phối hương liệu, chúng takhôngthể mãi bị động như vậy được.” Cho dù về sau vào cung muốn sống yên ổn.
“ Vâng”
“ Lão nô tuân mệnh.”
Tử Oánh ổn định tinh thần, cảm giác thân thểkhônghư nhược nữa, chậm rãiđivề phía trước “ Đào nhi, vừa nãy xảy ra chuyện gì?”
“ Hồi tiểu thư, sau khi cùng tiểu thư tách ra, nô tỳđitheo tiểu nha hoàn đến chỗ Lão phu nhân, kết quảtrênđường tiểu nha hoàn kia bị đau bụng, nô tỳ cũng bị thế, Lê nhi tìm thấy nô tỳ trong..” Đào nhinóitới đây có chút ngượng ngùng.
“hiệntại ngươi cảm thấy thế nào?”
“đãtốt hơn nhiều a, nhưng vẫn muốnđi…. Tiểu thư là nô tỳ vô dụng.”
Tử Oánhkhôngngăn việc nàng tự trách,hiệntạikhôngđể nàngnóira, nàngsẽmãi mang gánh nặng này trong lòng, đây là điểu Tử Oánhkhôngmuốn nhìn thấy nhất.
“ Tiểu thư, Đào nhi cũng trúng dược liệu, nhưng dược liệu này chỉ làm cho người ta muốnđiXí phòng.”
“ Được rồi, chúng ta về Phù Dung viện thay đồ, sau đó tính toán.”
Xem ra nha hoàn lúc đầu là do lão phu nhân phái đến. Uyểnâmbiếtâmmưu của Hoàng di nương nhưng lạikhôngbiết kế hoạch cụ thể, thấy có nha hoàn đến mời nàngđilại tưởng là người của Hoàng di nương.
Hoàng di nương muốn hủy danh tiết của nàng, khoản nợ này nàng nhất định phải đòi!
Trong Phù Dung viện, Quýt nhi bị nhốt trong phòng Xảo nhi, Xảo nhi nhìn chằm chằm nàng ta.
“ Đào nhi, ngươi nghỉ ngơiđi, ta mang Xảo nhi và Lê nhi ra ngoài.”
Đào nhi cũng biếthiệntạikhôngthể giúp gì, gật đầu xác nhận, trong lòng lại càng hận người khiến nàng bị đau bụng.
Nàngkhôngkịp thờiđigặp lão phu nhân, nhất địnhsẽlàm lão phu nhânkhôngthoải mái. Dùhiệntại nàngđicũngđãchậm,khôngbằng chờ mọi việc kết thúc rồi đến thỉnh tội.
“ Xảo nhi, ngươiđitìm Liễu di nương,nóivới di nương…….., di nương nhất địnhsẽđồng ý.”
“ Vâng, nô tỳđingay” Xảo nhi hùng hổ chạyđi.
Hai người kia chắc chắnsẽđến chỗ Hoàng di nương bẩm báo, nhưng hậu viện nhiều người, Hoàng di nương biết cũngkhôngthể biết sớm được,khôngđủ thời gian để thay đổi, nàng chỉ có thể lợi dụng lỗ hổng này, bày ramộtcục diện.
“ Tân ma ma, ma ma đem người lục soátthậtkỹ việnmộtlần, đem tất cả những thứkhôngsạchsẽtìm ra.”
“ Vâng”
Nàng chải lại tóc, mang theo Lê nhi đến Vạn Cúc đường của Lão phu nhân.
Vạn Cúc đường vẫn náo nhiệt, tinh thần lão phu nhânkhôngtệ, xem ra bệnhđãkhỏi.
“ Cháugáithỉnh an Lão phu nhân, cháugáiđến chậm, mong Lão phu nhân lượng thứ” Tử Oánh hành lễ với lão phu nhân, Hoàng di nương thấy Tử Oánh, mặt hơi biến sắc.
“ Làm gì mà bây giờ mới đến?” Lão phu nhân ngữ khí nhàn nhạt,trênmặt vẫn là tươi cười.
“ Phòng bếp cómộtsố việc, cháugáisợ nhiễu đến khách quý nên cháugáitự làm chủ đến phòng bếp trước, thỉnh tổ mẫu tha thứ.”
“ Cháugáicủa ngườithậtđoan trang, giỏi giang lại khiêm tốn,thậtlàm cho người ta thích.khôngbiết về sau công tử nhà ai có phúc rước được nàng dâu như vậy.”nóichuyện làmộtphu nhân mặc lụa Bích Hà thêu khổng tước, đầu vấn trụy mã kế, mangmộtđôi thoa tinh ngự phượng khảm hồng ngọc, trước trán mang bộ diêu kim tứ điệp.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook