• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký (3 Viewers)

  • Chương 13

Sau khi Huệ phi sinh hạ nhị hoàng tử, khí diễm rất tốt, tuy Hoàng Thượngkhôngthăng nàng làm Quý phi nhưng trong tứ phi lại luôn coi nàng làm chủ.
Saumộtđiệu múa Huệ phi tươi cười đứng lên hướng về phía Thái Hậu “ Thiếp thân cung chúc Thái Hậu nương nương thiên tuế.”nóixong thướt tha uốngmộtly rượu,khôngquên ném đến chỗ Hoàng Thượngmộtcái mị nhãn.
Thái Hậu cũng nể tình nhấpmộtngụm rượu “ Huệ phi có tâm.” Trừ bỏ Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đây là người duy nhất Thái Hậu uống rượu.
Khóe miệng Huệ phi tươi hơn nữa. “ Thái Hậu nương nương, thiếp thân thấy hôm nay có rất nhiều muội muội, thiếp thânthậtsựtò mò các vị muội muộisẽdâng thọ lễ gì a?”
Lời này là quá phận,trênmặt Hoàng Hậu nương nương rất khó coi. Huệ phi lại đắc ý nhìn Hoàng Hậu.
Trong đại sảnhmộtlần nữa rơi vào im lặng. Thái Hậukhôngmở miệng, những người khác cũngkhôngdám mở miệng.
“ Trẫm cũng rất hiếu kỳ.” Hoàng Thượng mở miệng, cho Huệ phi mặt mũi.
Tử Oánh nhìn Huệ phi dương dương tự đắc, trong lòng lại suy nghĩ có lẽ nàng thua ởtrênngười Hoàng Thượng?
Kiếp trước nàng được Hoàng Thượng sủng ái mấy tháng, sau đó Hoàng Thượng càng ngày càng lãnh đạm với nàng, khi nàng mang long thai mới có thểmộtlần nữa nhận được ân sủng.
“ Ai gia cũng muốn nhìn xemmộtchút.”
Lần này nữ quyến tham gia yến hội cũngkhôngnhiều, nhà mẹ đẻ Thái Hậu- Trấn Nam Hậu Lâm phủ, Quang Lộc đại phu- Tào phủ, Hộ bộ thượng thư- Thẩm phủ, Tả bố chính sứ- Hàn phủ. Mấy người Vận Điềm vội vàng tiến vào quỳ thỉnh an Thái Hậu, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và mấy vị nương nương.
“ Miễn lễ, ngẩng đầu cho ai gia nhìn xem.” Thanhâmthanh lãnh, Tử Oánh ngẩng đầu nhưng mắt vẫn buông xuống nhìn mặt đất, như thểtrênđó có thể nở hoa.
“ Đều làcônương tôt.” Thái Hậu nhìn lướt qua, nhàn nhạtnói, trong hậu cung thứkhôngthiếu nhất chính là mỹ nhân, có mấy người có thể coi là khuynh quốc chi tư, nhưng trong mắt bà cũng là mây khói.
“ Thái Hậu nương nương, đây làmộtchút hiếu tâm của thần nữ.” Vận Điềmkhôngchút luống cuống mở miệng, nha hoàn phía sau dâng lênmộttòa Ngọc Quanâm,tướng mạo có tám phần giống Thái Hậu “ Cung chúc Thái hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.”
Thái hậu tin phật, ý cười sâu hơn vài phần “ Ngươi có tâm.”
Tàocônương dâng lênmộtphật châu bằng đàn mộc “ Thái hậu nương nương, đây là phật châu được Tổ duyên đại sư cung phụng bảy bảy bốn chín ngày, mong Thái Hậukhôngchê cười.” Tổ Duyên đại sư làmộtvị sư phụ hợp nhãn duyên của Thái Hậu, làm người thanh lãnh, trừ bỏ xã giao với Thái Hậu nương nương, ngay cả Hoàng Hậu cũngkhôngcho mặt mũi, thể diện của Tào giathậtlớn!
“ hảo” Thái Hậunóimộtcâu cũngkhôngquá nhiệt tâm.
Tử Oánh nâng tranh thêu Kim Cương kinh “ Thái Hậu nương nương đây là Kim Cương kinh do thần nữ thêu. Cung chúc Thái Hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.” Cũngkhôngnóinhiều.
Thái Hậu nhìn thoáng qua Tử Oánh “ Trình lên ta xem” Thái giám lập tức bước xuống cẩn thận mang đến trước mặt Thái hậu.
Thái Hậu xem gật đầu “ Làm khó ngươi, ta nhớ mẫu thân ngươi trước đây cũng là người tri thư đạt lễ như vậy.”
Trong mắt Huệ phihiệnlên ghen ghét, nàng ta nghĩ ra cách đó để ra oai phủ đầu với các vị tiểu thư,khôngnghĩ đến tất cả lại lọt vào mắt Thái Hậu.
Tàocônương cũng ném ánh mắt sắc như dao cho Tử Oánh, phụ thân nàng ta tân tân khổ khổ cầu xin Tổ Duyên đại sư nhiều ngày, mà chỉ nhận đượcmộtchữ “ Hảo”!mộtbức thêu lại được Thái Hậu tự mình xem?
Hoàng Hậu nương nương nhàn nhạt nhìn nàng,khôngnóigì, dường nhưkhôngđể nàng vào mắt.
“ Đa tạ Thái Hậu khen ngợi.”
Uyểnâmcúi đầu, trong mắt thoáng qua phẫn hận, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay để bản thân giữ bình tĩnh.
“ Thần nữ bất tài, mong Thái Hậu nương nươngkhôngtrách.” Uyểnâmmở bức tranh thêu thọ đồ, hơi ngẩng đầu.
Thái Hậu cũng để người mang lại xem, xem xong vừa lòng gật đầunói“ Các vị tiểu thư đều tài đức vẹn toàn, thưởng.”
“ Đa tạ Thái Hậu nương nương.”
“ Đứng lênđi,trênđất lạnh” Thái Hậu nương nương cao hứng ban ân điển cho các nàng.
Thái Hậu nương nương ban thưởng, Hoàng Thượng và Hoàng hậu cũng ban thưởng.
Nhóm tiểu thái giám bưng khay gỗ nối đuôi nhau tiến vào, chỉnh tề có thứ tựkhôngphát ra chútâmthanh nào.
khôngbiết từ chỗ nào có mấy con bươm bướm bay vào, sắc mặt Thái Hậu nương nương lạnh vài phần nhưngkhôngnóigì. Bươm bướm bay vài vòng rồi bay về phía Uyểnâm.
Trăm điệp triêu phượng.
Uyểnâmnhất thờikhôngcó phản ứng gì, nàng ta luôn cảm thấy Tử Oánhsẽđộng tay chântrênbức thêu của nàng ta,khôngnghĩ đến bản thân mới là mục tiêu.
Ánh mắt Thái Hậu híp lại,thìra là vậy,thìra là vậy!
Ý cười của Hoàng Thượng ngày càng lớn “ Ngươi làcônương nhà ai?”
Hoàng Hậu và Huệ phi nâng mắt nhìn Hoàng Thượng, thấy Hoàng Thượng tươi cười, trong lòng thầm hận, tiểu nha đầu này dám trước mặt các nàng câu dẫn Hoàng Thượng!
Uyểnâmbùmmộttiếng quỳ xuống, “ Gia phụ là Hộ bộ thượng thư- Thẩm Lăng Thiên.”
“ Nữ nhi của Thẩm đại nhân” Lão phu nhân thấy sắc mặt của Thái hậukhôngtốt liền bước lên phía trước quỳ xuống, Tử Oánh thấy thế cũng quỳ xuống.
“ Năm nay bao nhiêu?” Hoàng Thượng làm nhưkhôngpháthiệnsắc mặt của Thái Hậu khác thường vẫn hứng thú hỏi Uyểnâm.
Trong lòng Tử Oánh rơi lộp bộp, bươm bướm là nàng cho Đào nhi thả ra. Nàng vốn định lợi dụng điểm này khiến Thái Hậu răn dạy Uyểnâm, kể từ đó nàng takhôngthể vào cung cũng nhưkhôngthể gả cho người có gia thế trong sạch, nàngsẽkhiến nàng ta sốngkhôngbằng chết.
Nàng tính sai rồi sao? Vì sao Hoàng Thượng lại có hứng thú với Uyểnâm?
Kiếp trước khi Tử Oánh ở lãnh cung, nghe đượcmộtnữ nhân duy nhất ý thức còn chút thanh tỉnhnóiqua, Thái Hậu nương nương sợ nhất chính là người được tiên đế sủng ái nhất- Bạch phi.
Lúc đó nàng liền dùng việc nghe ngóng chuyện này để giết thời gian.
Khi tiên hoàng còn sống cực kỳ sủng vị Bạch phi này, sủng đến nỗi nâng lên làm Quý phi nương nương. Thái hậu kiêng kỵkhôngthôi. Vị Bạch phi này tinh thông đàn hát,trênngười lại cómộtmùi hương đặc trưng có thể dẫn bươm bướm tới.
Lúc đó trong cũng mọi người đều truyền tai nhau “ Trăm điệp triêu phượng”
Sau nàykhôngbiết thế nào mà Tiên hoàng biếm Bạch phi vào lãnh cung, từ đâykhôngcó tin tức.
“ Hoàng Thượng,khôngbiết các đại thần bên ngoài như thế nào?” Thái Hậu nhàn nhạt mở miệng, ngăn cản lời Hoàng Thượng muốnnói.
“ Nhi thầnđinhìn xem” Hoàng Thượngkhôngmuốn trong thọ yến của Thái Hậu lại làm mất mặt mũi của Thái Hậu nên rờiđi. Khi đến trước mặt Uyểnâmlại nhìn thoáng qua với ánh mặt thâm sâu.
Uyểnâmmới mười hai tuổi, đủ thành thục nhưng vẫn chưa hết tính trẻ con, da nhẵn nhụi bóng loáng như trứng gà bóc, mắt to vụt sáng biểu cảm đángyêu. Nếu Uyểnâmcó gì để hấp dẫn Hoàng ThượngthìTử Oánh nghĩ chắc là điểm đó.
Hoàng Thượngđirồi, các phi tần cũngkhôngcòn tinh thần. Thái Hậu nương nươngnóivới Lão phu nhânđangquỳtrênmặt đất “ Cháugáicủa ngươi gan cũng đủ lớn” Ngữ khíkhôngnghiêm khắc nhưng biểu cảm lại rất nghiêm túc.
Lão phu nhân dập đầu “ Thái Hậu nương nương, đều là thần phụ quản giakhôngnghiêm.”
Thái hậu cũngkhôngmuốn chèn ép quá mức “ Cũngkhôngthể trách ngươi, dù saomộtđứa cháugáikhác của ngươi cũng hợp mắt ta, về sau hãy thường xuyên tiến cung bồi ai gia.”
Tử Oánh cảm tạ, lĩnh thưởng. Thái Hậu cũngkhôngxử phạt Uyểnâm, điều này là Tử Oánh thất vọng. Uyểnâmvẫn chưa hồi phục tinh thần, vẫn chìm đắm trong cuộc trò chuyện với Hoàng Thượng.
Hoàng thượng mắt hoa mày kiếm, mũi cao thẳng, giơ tay nhấc chân đều có khí phách của bậc quân vương. Huống chi lúcnóichuyện với nàng lại ôn nhu, khiến cho nội tâm của Uyểnâmđập bang bang.
Nếu vào cung nàng có thể bồi bên cạnh Hoàng Thượng. Ý niệm này kêu gào trong đầu nàng ta.
Kế tiếp Tử Oánh im lặng xem diễn, Uyểnâmlại thỉnh thoảng nhìn ra cửa xem Hoàng Thượng có đếnkhông.
Huệ phi ngồi đối diện các nàng mở miệng “ Hai vị muội muộithậtcó bảnsự, về sau vào cungsẽcó nhiều náo nhiệt.” Nàng ta thập phần ghen tỵ,thậtlà trộm gàkhôngđược còn mất nắm gạo,mộtngười lọt vào mắt Hoàng Thượng,mộtngười được Thái Hậu khen ngợi. mặc kệ là ai tiến cung cũng uy hiếp đến nàng ta.
“ Nương nương khen trật rồi” Tử Oánhkhôngkiêu ngạokhôngxiểm nịnhnói, lúc này trong nội tâm nàngthậtmuốn hắt chén trà nóng vào mặt Huệ phi nhưngtrênmặt lại vẫn phải biểuhiệnkinh sợ. Chuyện đêm nay mặc dù Uyểnâmkhôngbị Thái Hậu xử phạt nhưng lại được Hoàng Thượng chú ý, đến cùng là vẫn chói mắt.
Thái Hậu và Hoàng Hậu cònđangở đây, Huệ phi cũngkhôngdám quá phận, chỉ có thể trừng mắt nhìn Tử Oánh và Uyểnâm.
Sau khi yến hội kết thúc, Lão phu nhân mang các nàng hồi phủ, dọc đường sắc mặt Lão phu nhân xanh mét.
Về phủ cònkhôngkịp rửa mặt chải đầuđãbắt hai nàng quỳtrênđất “nói,, hôm nay là xảy ra chuyện gì?”
Uyểnâmkhôngmở miệng, gắt gao cắn môi, ngoại trừ nàng bị Thái Hậu ghét, lại thành công khiến Hoàng Thượng chú ý, Lão phu nhân hoài nghi nàng làm chuyện này cũng là bình thường.
nóilà Tử Oánh làm sao? Tử Oánh nhất địnhđãđem mọi chứng cứ xóa sạchsẽ,nóikhôngchừng lại pháthiệnở Lan Hiên viện chứng cứ tố cáo nàng, giống như khi di nương bị hãm hạikhôngcó đường chối cãi.
Tử Oánhkhôngsợ Uyểnâmsẽkhai ra nàng vì nàng có biện pháp thoát thân.khôngngờ từ đầu đến cuối Uyểnâmkhôngmở miệngnóichuyện.
“ Uyểnâmsao chép ba trăm lần nữ giới và nữ huấn, khi nào xong mới được xuất viện” Lão phu nhân mệt mỏi phất tay.
“ Vâng” Uyểnâmthuận theo gật đầu.
“ Tam nha đầu, tuy ngươikhônglàm sai nhưng đạo lý nhất vinh câu vinh, nhất tổn hại câu tổn hại ngươi cũng biếtđi, ngươi sao chépmộttrăm lầnđi“
“ vâng” Tử Oánh thuận theo gật đầu, nhất vinh câu vinh? Nàng rất muốn hỏiđãnhư vậythìsao kiếp trước Uyểnâmlại làm như thế với nàngĐọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom