Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14
Từ khi Uyểnâmbị Thái Hậu răn dạy, trừ bỏđiBạch Linh tự cầu phúc, thời gian còn lại đóng cửa ở trong viện.
Tử Oánh trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Lão phu nhân, năm sausẽcó ý chỉ chính thức bắt đầu tuyển tú ba nămmộtlần. Ngoại trừ các thiếu nữ trong kinh đủ tuổi, từ tháng năm các nơisẽrục rịch tuyển tú nữ vào kinh.
mộtnăm trong nháy mắt trôi qua, Tử Oánh đứng ở hành lang nhìn những bông tuyết bay đầy trời, Lão phu nhân tiết lộ, Thái hậu nương nươngđãđiều động nội bộ nàng,khôngquá tháng năm nàngsẽtiến cung.
Đây là điều mà nàng luôn chờ đợi, tiến cung báo thù cho bản thân và cho con. Nhưng trong những đêm dài nàng luôn tỉnh dậy trong ác mộng, đối với thâm cung theo bản năng vẫn sợ hãi.
Ở thâm cung người mang lại ấm áp cho nàng là Hoàng thượng, người vô tình nhất thiên hạ.
Mười năm tháng giêng, Tân ma ma chải đầu cho Tử Oánh, Tử Oánh cảm thấy mí mắt giật vài cái, hù cho Tân ma ma lập tứcđidập đầu với bồ tát. Lúc đó Tử Oánh còn giễu cợt Tân ma ma chuyện bé xé ra to, sau này nghĩ lại đóthậtsựlà điềm báo nhưng cũngkhôngthể vãn hồi.
Hàng năm vào ngày này Thái hậu nương nươngsẽthắp hương ở Hoàng Hoa tự trong cung, năm nay lại bộc phátđiBạch Linh tự.
Vừa vặn mùngmộtmười năm UyểnâmsẽđiBạch Linh tự. Chủ trì Bạch Linh tự luônkhôngđể ý phàm tục, trong mắt chỉ có phật, cho nênkhôngđược lòng Thái Hậu, Thái Hậu chỉ thích Tổ Duyên đại sư. Lần này đến Bạch Linh tự vì Tổ Duyên đại sư đến gặp chủ trì Bạch Linh tự.
Uyểnâmvà các nữ quyến khác bịyêucầu tránh mặt,khôngđược ra khỏi phòng. Sau khi UyểnâmnghenóiHoàng Thượng cũng đến liền lệnh cho Bích Nguyệtđilàmmộtviệc.
Đây là cơ hội duy nhất của nàng ta, Thái hậuđãđiều động nội bộ Tử Oánh tiến cung, nàng tasẽnắm chắc cơ hội này.
Hoàng Thượng nghe kinh thấy buồn chán liền mang theo Ngụy công công bên người nhiều năm đến rừng cây, thấymộtnữ tử đưa lưng về phíahắn,mộtthân y phục màu trắng đơn bạc, gió thổi qua nàng tựa hồ nhưkhôngthấy lạnh.trênđầu chỉ càimộtcây trâmnhỏ, thoạt nhìn điềm đạm đángyêu. Mười hai tuổi cơ thể chưa phát dục hoàn toàn nhưng nơi nào có vẫn nên có.
Uyểnâmxoay người, ánh mắt vụt sáng, bươm bướm bay ra từ bàn tay. Non nớt kiều mị. Tại thời khắc này trong lòng Hoàng Thượng rung động sâu sắc.
“ Thần nữ gặp qua Hoàng Thượng.” Uyểnâmkhôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh hành lễ, di nươngđãnóiqua, nam nhân thíchđichinh phục.
“ Miễn lễ” Hoàng Thượng bước đến trước mặt Uyểnâm“ Trẫm tựa hồđãgặp ngươi.”
“ Hồi Hoàng Thượng, gia phụ là Hộ Bộ thượng thư Thẩm Lăng Thiên. Thần nữ có tham gia thọ yến của Thái Hậu.” Uyểnâmcụp mắt, bươm bướm vẫn còn bay chung quanh nàng ta, tóc nàng bay phấp phới trong gió giống như bay nhảy cùng bướm. Nam nhân trong thiên hạ chỉ cần nhìn thấymộtmàn này đềusẽđộng tâm huống chi người có thể có được tất cả nữ nhân trong thiên hạ như Hoàng Thượng.
“thậtthú vị” Hoàng thượng có vẻ rất hứng thú với việc bươm bướm bay tới bay lui “ Bươm bướm luôn vây quang ngươi như vậy.”
“Thần nữkhôngbiết. Chỉ là ngẫu nhiên thôi.” Từ sau thọ yến của Thái Hậu Uyểnâmluôn suy sét tại sao Thái Hậu lại răn dạy nàng,rõràng lúc đầu Thái Hậu cũng khen ngợi nàng, trừ việc có bươm bướm xuấthiện.
Hoàng thượng cảm thấy hứng thú với việc mấy con bươm bướm này, Thái hậu lại như phạm vào đại kị mở miệng quở trách nàng. Sau khi về phủ nàng ta phải chép rất nhiều nữ giới, nàng ta cũng biết được Tử Oánh làm sao để dẫn dụ bươm bướm đến.
Nhưng nàng takhôngcó cao thủ như Tân ma ma, chỉ có thể dùng rất nhiều hương liệu để dẫn bươm bướm đến trong chốc lát. Nàng sai Bích Nguyệt chuẩn bịthậtnhiều bươm bướm để nắm lấy cơ hội này.
“ Ồ?thậtthú vị” Đây là lần thứ hai Hoàng Thượngnóithú vị. Ngụy công công thức thời lui xuống, lưu lạikhônggian cho Hoàng Thượng “thậtlà thơm.”
Uyểnâmmặc xiêm y đơn bạc, ngày thường lại là tiểu thư được nuông chiều, đứng trong gió hồi lâu thân mình có chút lung lay. Hoàng Thượng thấy thế liềnmộtphen ôm mỹ nhân vào lòng, dùng long bào cuốn lấy Uyểnâm“ Trẫm mang ngươi đếnmộtđịa phương tốt hơn.”
Uyểnâmthẹn thùng, đầu chôn vào ngực Hoàng Thượng, nàng thành công, nàng có thể giúp di nương trở về, có thể cưỡi lên đầu Tử Oánh.
Hoàng Thượng tuổi trẻ khí thịnh, lại thường xuyên luyện võ, trong lòng lại ômmộttiểucônương mười hai tuổi, tất nhiênkhôngcần bao nhiêu sức lực. Hoàng Thượng ôm Uyểnâmvào phòng chủ trì chuẩn bị chohắnnghỉ trưa,nhẹnhàng đặt Uyểnâmlên sạpnói: “ Sợ sao?”
Uyểnâmđỏ mặt lắc đầu “ Có Hoàng Thượng ở đây, thần nữkhôngsợ.”
“ Ha ha từ hôm naysẽphải sửa miệng.” Hoàng Thượngnóixong điểmnhẹlên mũi Uyểnâm.
“ Hoàng Thượng.” Uyểnâmthẹn thùng kêumộttiếng.
Bọn thái giám chờ ở ngoài phòng mặtkhôngđỏ, timkhôngđập nhanh ngheâmthanh từ trong phòng truyền ra. Hồi lâu nghe Hoàng Thượng phân phó “ Mang nước.”
Hoàng Hậu đoan chính quỳtrênbồ đoàn nghe chủ trì giảng kinh, cung nữ Minh Nguyệt tiến vàonhỏgiọngnóivới cung nữ bên người Hoàng Hậu sau đó lui ra.Trầm Yên nghe xong biết đâykhôngphải là việcnhỏ, vội vàng quỳ xuốngnhỏgiọngnóivới Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu thấy thế lây cớđinhà xí, hỏi Trầm Yênđãxảy ra chuyện gì mà rối loạn? Trầm Yênkhôngdám giấu, vội đem tất cả mọi chuyện bẩm báo.
Hoàng Hậu cả kinh, ném khăn lên mặt đất “ Ngherõràng sao? Hoàng Thượng ở đây muốn dùng nước.”
“ Vâng.”
“ Hoang đường,thậtlà hoang đương!” ngón tay Hoàng Hậu thon dài, móng tay màu hồng bấm vào lòng bàn tay “ Thái Hậuđãbiết chưa?”
“khôngbiết” Trầm Yênnhỏgiọng trả lời “ Tin tức là tiểu Tô tử bên nguời Hoàng Thượng truyền đến.”
“ Tốt, dìu bản cung về nghe kinh.” Trầm Yên kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng lập tức cúi đầu hiểurõ.
Thái Hậu là loại người nào? Dám ở phật môn câu dẫn Hoàng Thượng, về sau nàng tasẽphải nếm mùi đau khổ.
Hoàng Thượng nhìn Uyểnâmngủ thiếp ở bên cạnh, phân phó Ngụy công công “ Ban thưởng Quý nhân, ba ngày sau vào cung.”
Ngụy công công cúi đầu xác nhận, lạimộtvị thành công leo lên giường Hoàng Thượng.
Khi công công tuyên chỉ đến Thẩm phủ, Uyểnâmchưa về phủ. Lão phu nhân, đại lão gia và Tử Oánh vội vàng quỳ xuống tiếp chỉ, trong lòng đoán thầm xem là chuyện gì.
“ Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Thứ nữ Uyểnâmcủa Hộ Bộ thượng thư Thẩm Lăng Thiên, tĩnh dung ôn nhu, đoan trang thành tính, tư chất mẫn tuệ. Sắc phong Quý nhân, ba ngày sau tiến cung, khâm thử!”
“ Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.” Đại lão gia đưa cho công côngmộtphong bao nặng trịch “ Thỉnh công công vào trong uống trà.”
“ Lão nô còn phải về phụng chỉ,khôngdám ở lâu” Công công nhét phong bao vào tay áo “ Thượng thưthậtcó phúc khí.”
Khách khí tiễn công công, Đại lão gia trở về Vạn Cúc Đường, Lão phu nhânđangnóng ruột chờ mong “ Hỏi được cái gìkhông?”
“khôngcó. Nhưng cũngkhôngphải chuyện xấu.” Đại lão gia ngồi xuống nhấpmộtngụm trà “ Mẫu thân, ba ngày sau Uyểnâmtiến cung, cũng nên đón Hoàng di nương trở về?”
Tử Oánh ở bên cạnhkhôngdấu vết liếc Đại lão giamộtcái, nàng biếtmộtkhi Uyểnâmtiến cungthìHoàng di nươngsẽđược đón về phủ.
Hoàng di nương bồi bên cạnh Đại lão gia mười mấy năm, chung quy là vẫn có tình cảm. Lâu như vậy rồi Lão phu nhân cũngđãnguôi giận.
“ Việc nàykhôngvội, đợi Tứ nha đầu về rồi tính toán.” Mặc dùkhônglập tức đáp ứng, nhưng cũngkhôngphản đối “ Chỉ đáng thương Tam nha đầu. Thái Hậu cũngđãlên tiếng, nếukhôngthể tiến cungthìkhôngbiết gia đình nào còn muốn?”
Đại lão gia ngẩng đầu nhìn Tử Oánh. Tử Oánh cúi đầu nhìn mũi chânkhôngnóigì. Đột nhiên Đại lão gia cảm thấy áy náy.
“ Tam nha đầukhôngtiến cung cũng tốt, trong cung là nơi ăn thịt ngườikhôngnhả xương” Đại lão gia tuy là trả lời Lão phu nhân nhưng lại nhìn Tử Oánh.
Tử Oánh phúc thân “ Nghe theo phụ thân an bài.” Trong giọngnóikhôngthểhiệngì nhưng trong mắt tràn đầykhôngcam lòng.
Việc nàng sợ hãi nhất vẫn phát sinh, màmộtbiện pháp đối phó nàng cũngkhôngcó.rõràng Thái Hậukhôngthích Uyểnâm, vì sao nàng ta vẫn có thể vào cung?
Nàngthìsao?khôngtiến cung làm sao nàng có thể báo thù? Chẳng lẽ tìmmộtngười gảđi, từ đây sống cuộc sống đơn giản,khôngphải nàng chưa từng nghĩ qua viễn cảnh đó, trong thâm tâm cũng từng mong đợi cuộc sống như vậy, nhưng nàng trọng sinhmộtđờikhôngphải để hưởng thụ!
Nàng trọng sinh, nhưng mẫu thân và con nàngđangở nơi nào? Những khổ cực của bọn họ còn ai nhớ tới?
Lão phu nhân nhìn Tử Oánh luôn cúi đầu, đây là cháugáibà gửi gắm nhiều hi vọng nhất, ngay cả ma ma trong cung cũng khenkhôngngớt, chẳng lẽthậtsựchỉ gả chomộtgia đình phú quý bình thường?
Đến cuối cùngthìUyểnâmvẫn là thiếu kiên nhẫn.
Chạng vạng Uyểnâmmới ngồi kiệu về phủ. Hoàng Thượng thương tiếc thân thể nàng nhu nhược liền đem xe ngựa đổi thành kiệu để nàng được thoải mái.
Nàng ta quảthậtđãchiếm được nam nhân tôn quý và ôn nhu nhất.
“ Thẩm Lăng Thiên và gia quyến gặp qua Quý Nhân.” Đại lão gia quỳ gối ở cửa, ngay cả Lão phu nhân cũng hơi quỳ xuống càngkhôngcầnnóiđến Tử Oánh, Liễu di nương và các vị di nương khác.
“ Tổ mẫu và Phụ thân mau đứng lên.” Uyểnâmtrương ra khuôn mặt tươi cười.
“ Vẫn là nên có lễ tiết.” Lão phu nhân mở miệng,khôngnghe ra được là cao hứng hay thất vọng.
“ Tỷ tỷ và các vị di nương cũng mau đứng lên” Uyểnâmlàm bộ giờ mới nhìn thấy Tử Oánh và nhóm di nương “ Mọi người mau vào thôi.”
“ Hôm nay cũngđãmuộn rồi, ngày maisẽnóichuyện sau, Uyểnâmmau trở về nghỉ ngơi.” Đại lão gia mở miệng, Lão phu nhân cũng đồng ý.
Uyểnâmkhôngcó dị nghị gì gật đầu, tuy ngồi kiệu thoải mái hơn xe ngựa nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên thân thể vẫnkhôngkhỏe, Hoàng Thượng cũng ôn nhukhôngthể làm khó dễ bản thân. Nhưng sau cùng vẫn là ép buộc nàng, Uyểnâmnghĩ đến đây mặt hơi đỏ lên may mắn do trời tốikhôngai nhìn thấy.
Tử Oánh đứng ở xa xa nhìn Uyểnâmphong quang vô hạn cũng chú ý tới Uyểnâmđỏ mặt, ở Bạch Linh tự Hoàng Thượng cứ vội vàng hạ chỉ thế sao?Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Tử Oánh trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Lão phu nhân, năm sausẽcó ý chỉ chính thức bắt đầu tuyển tú ba nămmộtlần. Ngoại trừ các thiếu nữ trong kinh đủ tuổi, từ tháng năm các nơisẽrục rịch tuyển tú nữ vào kinh.
mộtnăm trong nháy mắt trôi qua, Tử Oánh đứng ở hành lang nhìn những bông tuyết bay đầy trời, Lão phu nhân tiết lộ, Thái hậu nương nươngđãđiều động nội bộ nàng,khôngquá tháng năm nàngsẽtiến cung.
Đây là điều mà nàng luôn chờ đợi, tiến cung báo thù cho bản thân và cho con. Nhưng trong những đêm dài nàng luôn tỉnh dậy trong ác mộng, đối với thâm cung theo bản năng vẫn sợ hãi.
Ở thâm cung người mang lại ấm áp cho nàng là Hoàng thượng, người vô tình nhất thiên hạ.
Mười năm tháng giêng, Tân ma ma chải đầu cho Tử Oánh, Tử Oánh cảm thấy mí mắt giật vài cái, hù cho Tân ma ma lập tứcđidập đầu với bồ tát. Lúc đó Tử Oánh còn giễu cợt Tân ma ma chuyện bé xé ra to, sau này nghĩ lại đóthậtsựlà điềm báo nhưng cũngkhôngthể vãn hồi.
Hàng năm vào ngày này Thái hậu nương nươngsẽthắp hương ở Hoàng Hoa tự trong cung, năm nay lại bộc phátđiBạch Linh tự.
Vừa vặn mùngmộtmười năm UyểnâmsẽđiBạch Linh tự. Chủ trì Bạch Linh tự luônkhôngđể ý phàm tục, trong mắt chỉ có phật, cho nênkhôngđược lòng Thái Hậu, Thái Hậu chỉ thích Tổ Duyên đại sư. Lần này đến Bạch Linh tự vì Tổ Duyên đại sư đến gặp chủ trì Bạch Linh tự.
Uyểnâmvà các nữ quyến khác bịyêucầu tránh mặt,khôngđược ra khỏi phòng. Sau khi UyểnâmnghenóiHoàng Thượng cũng đến liền lệnh cho Bích Nguyệtđilàmmộtviệc.
Đây là cơ hội duy nhất của nàng ta, Thái hậuđãđiều động nội bộ Tử Oánh tiến cung, nàng tasẽnắm chắc cơ hội này.
Hoàng Thượng nghe kinh thấy buồn chán liền mang theo Ngụy công công bên người nhiều năm đến rừng cây, thấymộtnữ tử đưa lưng về phíahắn,mộtthân y phục màu trắng đơn bạc, gió thổi qua nàng tựa hồ nhưkhôngthấy lạnh.trênđầu chỉ càimộtcây trâmnhỏ, thoạt nhìn điềm đạm đángyêu. Mười hai tuổi cơ thể chưa phát dục hoàn toàn nhưng nơi nào có vẫn nên có.
Uyểnâmxoay người, ánh mắt vụt sáng, bươm bướm bay ra từ bàn tay. Non nớt kiều mị. Tại thời khắc này trong lòng Hoàng Thượng rung động sâu sắc.
“ Thần nữ gặp qua Hoàng Thượng.” Uyểnâmkhôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh hành lễ, di nươngđãnóiqua, nam nhân thíchđichinh phục.
“ Miễn lễ” Hoàng Thượng bước đến trước mặt Uyểnâm“ Trẫm tựa hồđãgặp ngươi.”
“ Hồi Hoàng Thượng, gia phụ là Hộ Bộ thượng thư Thẩm Lăng Thiên. Thần nữ có tham gia thọ yến của Thái Hậu.” Uyểnâmcụp mắt, bươm bướm vẫn còn bay chung quanh nàng ta, tóc nàng bay phấp phới trong gió giống như bay nhảy cùng bướm. Nam nhân trong thiên hạ chỉ cần nhìn thấymộtmàn này đềusẽđộng tâm huống chi người có thể có được tất cả nữ nhân trong thiên hạ như Hoàng Thượng.
“thậtthú vị” Hoàng thượng có vẻ rất hứng thú với việc bươm bướm bay tới bay lui “ Bươm bướm luôn vây quang ngươi như vậy.”
“Thần nữkhôngbiết. Chỉ là ngẫu nhiên thôi.” Từ sau thọ yến của Thái Hậu Uyểnâmluôn suy sét tại sao Thái Hậu lại răn dạy nàng,rõràng lúc đầu Thái Hậu cũng khen ngợi nàng, trừ việc có bươm bướm xuấthiện.
Hoàng thượng cảm thấy hứng thú với việc mấy con bươm bướm này, Thái hậu lại như phạm vào đại kị mở miệng quở trách nàng. Sau khi về phủ nàng ta phải chép rất nhiều nữ giới, nàng ta cũng biết được Tử Oánh làm sao để dẫn dụ bươm bướm đến.
Nhưng nàng takhôngcó cao thủ như Tân ma ma, chỉ có thể dùng rất nhiều hương liệu để dẫn bươm bướm đến trong chốc lát. Nàng sai Bích Nguyệt chuẩn bịthậtnhiều bươm bướm để nắm lấy cơ hội này.
“ Ồ?thậtthú vị” Đây là lần thứ hai Hoàng Thượngnóithú vị. Ngụy công công thức thời lui xuống, lưu lạikhônggian cho Hoàng Thượng “thậtlà thơm.”
Uyểnâmmặc xiêm y đơn bạc, ngày thường lại là tiểu thư được nuông chiều, đứng trong gió hồi lâu thân mình có chút lung lay. Hoàng Thượng thấy thế liềnmộtphen ôm mỹ nhân vào lòng, dùng long bào cuốn lấy Uyểnâm“ Trẫm mang ngươi đếnmộtđịa phương tốt hơn.”
Uyểnâmthẹn thùng, đầu chôn vào ngực Hoàng Thượng, nàng thành công, nàng có thể giúp di nương trở về, có thể cưỡi lên đầu Tử Oánh.
Hoàng Thượng tuổi trẻ khí thịnh, lại thường xuyên luyện võ, trong lòng lại ômmộttiểucônương mười hai tuổi, tất nhiênkhôngcần bao nhiêu sức lực. Hoàng Thượng ôm Uyểnâmvào phòng chủ trì chuẩn bị chohắnnghỉ trưa,nhẹnhàng đặt Uyểnâmlên sạpnói: “ Sợ sao?”
Uyểnâmđỏ mặt lắc đầu “ Có Hoàng Thượng ở đây, thần nữkhôngsợ.”
“ Ha ha từ hôm naysẽphải sửa miệng.” Hoàng Thượngnóixong điểmnhẹlên mũi Uyểnâm.
“ Hoàng Thượng.” Uyểnâmthẹn thùng kêumộttiếng.
Bọn thái giám chờ ở ngoài phòng mặtkhôngđỏ, timkhôngđập nhanh ngheâmthanh từ trong phòng truyền ra. Hồi lâu nghe Hoàng Thượng phân phó “ Mang nước.”
Hoàng Hậu đoan chính quỳtrênbồ đoàn nghe chủ trì giảng kinh, cung nữ Minh Nguyệt tiến vàonhỏgiọngnóivới cung nữ bên người Hoàng Hậu sau đó lui ra.Trầm Yên nghe xong biết đâykhôngphải là việcnhỏ, vội vàng quỳ xuốngnhỏgiọngnóivới Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu thấy thế lây cớđinhà xí, hỏi Trầm Yênđãxảy ra chuyện gì mà rối loạn? Trầm Yênkhôngdám giấu, vội đem tất cả mọi chuyện bẩm báo.
Hoàng Hậu cả kinh, ném khăn lên mặt đất “ Ngherõràng sao? Hoàng Thượng ở đây muốn dùng nước.”
“ Vâng.”
“ Hoang đường,thậtlà hoang đương!” ngón tay Hoàng Hậu thon dài, móng tay màu hồng bấm vào lòng bàn tay “ Thái Hậuđãbiết chưa?”
“khôngbiết” Trầm Yênnhỏgiọng trả lời “ Tin tức là tiểu Tô tử bên nguời Hoàng Thượng truyền đến.”
“ Tốt, dìu bản cung về nghe kinh.” Trầm Yên kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng lập tức cúi đầu hiểurõ.
Thái Hậu là loại người nào? Dám ở phật môn câu dẫn Hoàng Thượng, về sau nàng tasẽphải nếm mùi đau khổ.
Hoàng Thượng nhìn Uyểnâmngủ thiếp ở bên cạnh, phân phó Ngụy công công “ Ban thưởng Quý nhân, ba ngày sau vào cung.”
Ngụy công công cúi đầu xác nhận, lạimộtvị thành công leo lên giường Hoàng Thượng.
Khi công công tuyên chỉ đến Thẩm phủ, Uyểnâmchưa về phủ. Lão phu nhân, đại lão gia và Tử Oánh vội vàng quỳ xuống tiếp chỉ, trong lòng đoán thầm xem là chuyện gì.
“ Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Thứ nữ Uyểnâmcủa Hộ Bộ thượng thư Thẩm Lăng Thiên, tĩnh dung ôn nhu, đoan trang thành tính, tư chất mẫn tuệ. Sắc phong Quý nhân, ba ngày sau tiến cung, khâm thử!”
“ Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.” Đại lão gia đưa cho công côngmộtphong bao nặng trịch “ Thỉnh công công vào trong uống trà.”
“ Lão nô còn phải về phụng chỉ,khôngdám ở lâu” Công công nhét phong bao vào tay áo “ Thượng thưthậtcó phúc khí.”
Khách khí tiễn công công, Đại lão gia trở về Vạn Cúc Đường, Lão phu nhânđangnóng ruột chờ mong “ Hỏi được cái gìkhông?”
“khôngcó. Nhưng cũngkhôngphải chuyện xấu.” Đại lão gia ngồi xuống nhấpmộtngụm trà “ Mẫu thân, ba ngày sau Uyểnâmtiến cung, cũng nên đón Hoàng di nương trở về?”
Tử Oánh ở bên cạnhkhôngdấu vết liếc Đại lão giamộtcái, nàng biếtmộtkhi Uyểnâmtiến cungthìHoàng di nươngsẽđược đón về phủ.
Hoàng di nương bồi bên cạnh Đại lão gia mười mấy năm, chung quy là vẫn có tình cảm. Lâu như vậy rồi Lão phu nhân cũngđãnguôi giận.
“ Việc nàykhôngvội, đợi Tứ nha đầu về rồi tính toán.” Mặc dùkhônglập tức đáp ứng, nhưng cũngkhôngphản đối “ Chỉ đáng thương Tam nha đầu. Thái Hậu cũngđãlên tiếng, nếukhôngthể tiến cungthìkhôngbiết gia đình nào còn muốn?”
Đại lão gia ngẩng đầu nhìn Tử Oánh. Tử Oánh cúi đầu nhìn mũi chânkhôngnóigì. Đột nhiên Đại lão gia cảm thấy áy náy.
“ Tam nha đầukhôngtiến cung cũng tốt, trong cung là nơi ăn thịt ngườikhôngnhả xương” Đại lão gia tuy là trả lời Lão phu nhân nhưng lại nhìn Tử Oánh.
Tử Oánh phúc thân “ Nghe theo phụ thân an bài.” Trong giọngnóikhôngthểhiệngì nhưng trong mắt tràn đầykhôngcam lòng.
Việc nàng sợ hãi nhất vẫn phát sinh, màmộtbiện pháp đối phó nàng cũngkhôngcó.rõràng Thái Hậukhôngthích Uyểnâm, vì sao nàng ta vẫn có thể vào cung?
Nàngthìsao?khôngtiến cung làm sao nàng có thể báo thù? Chẳng lẽ tìmmộtngười gảđi, từ đây sống cuộc sống đơn giản,khôngphải nàng chưa từng nghĩ qua viễn cảnh đó, trong thâm tâm cũng từng mong đợi cuộc sống như vậy, nhưng nàng trọng sinhmộtđờikhôngphải để hưởng thụ!
Nàng trọng sinh, nhưng mẫu thân và con nàngđangở nơi nào? Những khổ cực của bọn họ còn ai nhớ tới?
Lão phu nhân nhìn Tử Oánh luôn cúi đầu, đây là cháugáibà gửi gắm nhiều hi vọng nhất, ngay cả ma ma trong cung cũng khenkhôngngớt, chẳng lẽthậtsựchỉ gả chomộtgia đình phú quý bình thường?
Đến cuối cùngthìUyểnâmvẫn là thiếu kiên nhẫn.
Chạng vạng Uyểnâmmới ngồi kiệu về phủ. Hoàng Thượng thương tiếc thân thể nàng nhu nhược liền đem xe ngựa đổi thành kiệu để nàng được thoải mái.
Nàng ta quảthậtđãchiếm được nam nhân tôn quý và ôn nhu nhất.
“ Thẩm Lăng Thiên và gia quyến gặp qua Quý Nhân.” Đại lão gia quỳ gối ở cửa, ngay cả Lão phu nhân cũng hơi quỳ xuống càngkhôngcầnnóiđến Tử Oánh, Liễu di nương và các vị di nương khác.
“ Tổ mẫu và Phụ thân mau đứng lên.” Uyểnâmtrương ra khuôn mặt tươi cười.
“ Vẫn là nên có lễ tiết.” Lão phu nhân mở miệng,khôngnghe ra được là cao hứng hay thất vọng.
“ Tỷ tỷ và các vị di nương cũng mau đứng lên” Uyểnâmlàm bộ giờ mới nhìn thấy Tử Oánh và nhóm di nương “ Mọi người mau vào thôi.”
“ Hôm nay cũngđãmuộn rồi, ngày maisẽnóichuyện sau, Uyểnâmmau trở về nghỉ ngơi.” Đại lão gia mở miệng, Lão phu nhân cũng đồng ý.
Uyểnâmkhôngcó dị nghị gì gật đầu, tuy ngồi kiệu thoải mái hơn xe ngựa nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên thân thể vẫnkhôngkhỏe, Hoàng Thượng cũng ôn nhukhôngthể làm khó dễ bản thân. Nhưng sau cùng vẫn là ép buộc nàng, Uyểnâmnghĩ đến đây mặt hơi đỏ lên may mắn do trời tốikhôngai nhìn thấy.
Tử Oánh đứng ở xa xa nhìn Uyểnâmphong quang vô hạn cũng chú ý tới Uyểnâmđỏ mặt, ở Bạch Linh tự Hoàng Thượng cứ vội vàng hạ chỉ thế sao?Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook