• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Trọng Sinh Tầm An (1 Viewer)

  • Chương 56

Mọi người click hoặc ủng hộ mình nha. Chỉ cần bấm "tôi không phải robot" -> chờ ba giây -> get link là xong. Cám ơn mọi người
Tác giả: Luna Huang
Trên xe ngựa, Diệp Cẩn Huyên tháo mạn che mặt ra liền tục hít thở không khí. Nàng ngu xuẩn hết một kiếp người rồi không thể ngu xuẩn thêm được nữa đâu. Hắn đối xử với nàng như thế lý nào nàng lại còn động tâm với hắn chứ. Nàng đúng là mất não rồi.
Trở về phủ thấy đám hạ nhân chạy tới chạy lui loạn cả lên. Hải Dụ đứng ở trước đại môn chờ nàng lại cực kỳ bình tĩnh. Diệp Cẩn Huyên sau khi được Hải Dụ đỡ xuống xe liền hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Hồi tiểu thư, là nhị tiểu thư không làm sao lại tự nhiên phát điên, hiện đang đòi treo cổ tự sát."
Diệp Cẩn Huyên nghe được lập tức sải nhanh cước bộ: "Hiện người đang ở đâu?" Không lý mẫu nữ Tả thị lại phát hiện được Diệp Cẩn Linh mến mộ thái tử.
Hải Dụ cũng thả nhanh cước bộ theo sau Diệp Cẩn Huyên vừa báo cáo lại tình hình.
Bước đến viện của Diệp Cẩn Linh thấy mọi người đều tập trung trước gian phòng của nàng ta. Đoàn di nương khóc đến chết đi sống lại đứng không vứng cước bộ được nha hoàn thiếp thân cùng Cơ di nương đỡ lại.
Tả thị cùng Hồ thị liền tục thay phiên nhau khuyên nhủ Diệp Cẩn Linh. Hạ nhân hai bên phụ trách đứng gần đó chuẩn bị tư thế đỡ. Mọi thứ ầm ỉ nhốn nháo đều loạn thành một mảnh khiến người hoa mắt.
Diệp Cẩn Liên cùng Diệp Cẩn Ninh mỗi người một bên ôm lấy người của Diệp Cẩn Linh. Mà Diệp Cẩn Linh nhảy đành đạch trên ghế hai tay giữ chặt lụa trắng sớm được treo lên xà nhà.
Diệp Cẩn Ninh không hiểu vì sao đột nhiên ăn ngay một đá của Diệp Cẩn Linh cả người bay ra ngoài. Cũng may được đám hạ nhân đỡ được thế nên mới không tổn thương. Nếu nàng ta mà tổn thương e là Tả thị cùng Diệp Nghêu sẽ không bỏ qua cho Diệp Cẩn Linh đâu.
Hoa di nương đứng một bên hơi cúi đầu khóe miệng nhếch cao. Thấy được Diệp Cẩn Huyên đi đến liền khẽ cúi thấp đầu xuống chút nữa cầm khăn tay xoa mắt như đang khóc thương rất thống khổ. Diệp Cẩn Huyên thu được cảnh đó vào mắt liền thập phần xác định chuyện này Hoa di nương có nhúng tay vào.
"Đại nương, mẫu thân, nhị tỷ làm sao?"
Vừa nói nàng vừa quan sát sắc mặt của Diệp Cẩn Linh. Mặt đỏ, hành động chứng tỏ là thần trí không được minh mẫn. Lại luôn miệng gào thét muốn tự sát còn hâm dọa mọi người xung quanh nữa.
Mạt Lị quỳ dưới đất liên tục hướng Tả thị dập đầu kêu oan. Nàng thề rằng sáng nay tiểu thư chưa từng ăn qua thứ gì tinh linh.
Diệp Nghêu lúc này cùng Hình Trùng Xuyên nhận được tin tức mà trở về. Hắn lệnh Hình Trùng Xuyên đánh ngất Diệp Cẩn Linh rồi đặt lên giường.
Hình Trùng Xuyên nhận được lệnh lập tức dùng khinh công phóng đến bên Diệp Cẩn Linh, dùng tay nhẹ điểm huyệt ngủ trên người nàng rồi đỡ lấy nàng đặt lên giường.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm rời đi. Mặt mày của Diệp Nghêu đen không thể đen hơn phất tay áo rời đi. Trước đó còn không quên gọi Tả thị đến thư phòng. Nhìn thái độ kia là biết nhất định bị ăn mắng rồi, thân là chủ mẫu lại để phát sinh ra chuyện này, thoát không khỏi tội nha.
Diệp Cẩn Huyên bước vào phòng ngồi bên giường cùng Diệp Cẩn Liên. Hình Trùng Xuyên nhíu mày ngửi tay của mình rồi hỏi: "Nhị tiểu thư dùng qua thảo hạch?"
Diệp Cẩn Liên ngơ ngác rồi nhìn qua Mạt Lị đang ở dưới đất. Mạt Lị dùng đầu gối nhích đến bên giường rồi dập đầu nói: "Hồi Hình công tử, đại tiểu thư tứ tiểu thư, tiểu thư không có dùng những thứ tinh tinh. Lại nói thảo hạch là thứ gì nô tỳ chưa từng nghe bao giờ lại sao dám để tiểu thư dùng được."
Diệp Cẩn Liên nhịn không được thúc giục: "Vậy sáng giờ nhị muội muội đã làm những gì, gặp qua những ái, ăn những thứ gì, ngươi nhất nhất nói ra xem." Sẽ không thể một người bình thường hảo đoan đoan lại phát điện a."
Mạt Lị thút thít kể: "Sáng nay tiểu thư học xong liền trở về phòng thêu hoa. Hoa di nương mang một chung đồ hầm đến cùng tiểu thư ở hoa viên trò chuyện một lúc tiểu thư liền ra cái dạng này. Lúc nãy tiểu thư còn muốn giết cả Hoa di nương nữa."
Diệp Cẩn Huyên nhìn qua Hình Trùng Xuyên khó hiểu hỏi: "Thảo hạch là thứ gì? Vì sao Hình công tử phát giác được?"
"Thảo hạch là một loại dược liệu bổ thông thường nhưng là khi kết hợp với tinh dầu trầm liền thành một công dụng khác đối với sức khỏe là có hại lại không lớn lắm rất khó phát hiện. Nhưng nếu người đang sử dụng bị người tác động liền trở nên kích động như nhị tiểu thư lúc nãy." Hình Trùng Xuyên nho nhã đáp, mi tâm nhíu chặt không thôi. Hoa di nương sao? "Tại hạ dựa theo tinh dầu trầm trên tóccùng hành động của nhị tiểu thư mà tùy tiện suy đoán thôi."
Hắn lại hướng Mạt Lị hỏi: "Vậy chung đồ kia đâu? Nếu không có thì còn chén hoặc thìa lúc nãy sử dụng cũng được." Hắn phải xác định lại xem có phải đó là thảo hạch không mới đám báo cho đại nhân biết.
"Hồi công tử, lúc nãy tiểu thư kích động toàn bộ đều vứt xuống hồ." Mạt Lị nức nở đưa tay lau nước mắt.
Diệp Cẩn Liên thấy trán của Mạt Lị sưng đỏ lại bị rách da liền nói: "Phù Dung ngươi đưa Mạt Lị thỉnh đại phi xử lý vết thương đi."
Hai nha hoàn ứng tiếng rồi hành lễ lui xuống. Diệp Cẩn Huyên thấy Hình Trùng Xuyên nhíu chặt mi tâm liền chuyển chủ đề khác: "Thật không ngờ Hình công tử còn biết cả y lý, ta đây thực sự là khâm phục."
Nàng có thể nhận ra được hắn là nghi ngờ Hoa di nương. Chỉ là chuyện trong nhà không nên để người ngoài biết quá nhiều.
Còn về phần mẫu nữ Diệp Cẩn Ninh đúng là tay chân nhanh gọn. Cho dù truy ra được Hoa di nương là người đầu tiên thấy Diệp Cẩn Linh phát điên thì thế nào? Ai dám nghi ngờ, lại nói chứng cứ cũng vứt hết xuống hồ rồi. Tìm ra được cũng truy không được. Cao chiêu cao chiêu.
"Tứ tiểu thư quá khen, tại hạ chỉ là đọc sách nên hiểu biết một chút không đáng để nhắc đến." Hình Trùng Xuyên lại bỏ đi dáng vẻ suy tư của mình hướng Diệp Cẩn Huyên cười: "Tại hạ về hồi báo đại nhân. Lúc nãy tại hạ điểm huyệt ngủ của nhị tiểu thư nên nàng có lẽ sẽ ngủ hơi lâu một chút, hai vị tiểu thư không cần lo lắng, cáo từ."
Nói xong hắn khom người hai lần mỗi lần hướng một tiểu thư hành lễ rồi xoay người rời đi, không thèm nghe hai nữ nhân kia định nói đa tạ. Sắc mặt cực kỳ dị, Hoa di nương, một di nương thất sủng nhỏ nhoi vì sao lại hạ độc thủ với tiểu thư?
Sau khi cửa khép lại Diệp Cẩn Liên mới thở dài, run rẩy cầm lấy tay của Diệp Cẩn Huyên nói: "Tứ muội muội, người ta đã phát hiện rồi, biết phải làm sao đây?"
"Đại tỷ đừng lo lắng, sau chuyện náo động này nhị tỷ sẽ an toàn một thời gian. Đại tỷ là nghi ngờ kẻ nào động thủ với nhị tỷ?" Diệp Cẩn Huyên bày ra bộ dáng kém hiểu biết.
Diệp Cẩn Liên cúi thắp đầu suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng hạ quyết tâm, ngẩng mạnh đầu nhìn thẳng Diệp Cẩn Huyên cương quyết nói: "Là đại nương cùng tam muội muội."
Diệp Cẩn Huyên lại vờ kinh ngạc phản vấn: "Đại tỷ xác định sao? Lúc nãy Mạt Lị nói là Hoa di nương cơ mà liên quan gì đến đại nương cùng tam tỷ?" Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, đời này nàng làm người ngu.
"Một di nương nhỏ nhoi làm sao dám tự ý hành động được, nhất định đằng sau có người sai khiến." Diệp Cẩn Liên lo lắng, giọng nói cũng có chút cao.
"Vậy thì liên quan gì đến đại nương, cùng tam tỷ?" Diệp Cẩn Huyên nhún vai phản vấn. Nếu Diệp Cẩn Liên biết được mẫu nữ Tả thị tâm địa không tốt liền sẽ phòng trừ vậy thì nàng cũng không lo lắng cho nàng ta nữa.
Diệp Cẩn Liên nghiêm túc nói, lực đạo cầm tay của Diệp Cẩn Huyên cũng dùng thêm vài phần lực: "Ta đoán tam muội muội cùng đại nương là biết nhị muội muội có ý với thái tử nên mới sai sử Hoa di nương hạ thủ. Hoa di nương vốn là được đại nương nâng từ thông phòng lên làm di nương nên đối với đại nương cực kỳ trung thành."
Nếu Hoa di nương không phải là cái bụng không có tiền đồ thì e rằng ở trong phủ này đã sớm hoành hành ngang dọc rồi. Mỗi ngày đều dựa vào oai hum của Tả thị khi dễ mọi người trong phủ hiện còn tự tay lấy đi danh dự của Diệp Cẩn Linh nữa.
Diệp Cẩn Huyên nhíu mày khó hiểu: "Vậy làm sao các nàng biết được chuyện của nhị tỷ?"
Diệp Cẩn Liên cũng là ngơ ngẩn nửa buổi mới nói: "Kỳ thực ta cũng không biết. Nhưng ngoài lý do này ra ta thực sự không nghĩ được lý do nào khác khiến các nàng hướng nhị muội muội hạ thủ."
Bỗng dưng não của Diệp Cẩn Huyên chợt lóe sáng. Trong đầu hiện lên hai chữ "Hải Dụ". Hôm các nàng bức ép Diệp Cẩn Linh từ bỏ thương nhớ Đoan Mộc Chiến Khôi có lẽ là bị Hải Dụ nghe được. Mắt nàng lại không tự chủ nhìn về phía ngoài cửa, nàng quên mất hôm nay có dẫn theo nàng ta đến đây a. Vậy đoạn đối thoại này giờ...
Nhãn thần động mạnh đến vô pháp bình tĩnh. Nàng mau chóng chuyện đổi chủ đề tránh cho Hải Dụ từ miệng Diệp Cẩn Liên nghe ra được thứ gì nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom