Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
Cầu long còn ở trên đỉnh núi, Hạo Tam đứng ở trên đầu nó mà nhìn, mà lão Ngụy mặc áo bào màu đen cũng cầm phất trận đứng ở cạnh thân cầu long.
Hai mắt Hạo Tam nhìn về bốn phía, tựa như đang chờ đợi gì đó, hắn thấy đại xà nhanh chóng chia làm ba phía, gây chú ý của những cường giả này.
Thiên U công chúa phát ra một ánh mắt quỷ dị, ánh mắt của nàng từ nãy đến giờ không rời khỏi quái xà, ba đội quái xà đều nhanh chóng đi tới ở phía bắc đại xà đang muốn ăn thịt một đôi uyên ương ư?
Con đại xà màu đỏ hướng về phía Chung Sơn và Thiên Linh Nhi định cắn một cái, tốc độ của đại xà thật là nhanh, rõ ràng so với Bi Thanh Ti và Thiên Sát thì tới gần Chung Sơn và Thiên Linh Nhi hơn.
Trong mắt Thiên Sát và Bi Thanh Ti đều hiện lên một vẻ lo lắng cực độ, bọn họ nhanh chóng bay về phía hai người dưới núi, nhưng so với miệng của con rắn đỏ thì vẫn chậm hơn, miệng của nó lúc này đã tới gần hai người.
Chung Sơn mang theo Thiên Linh Nhi nhảy lên thật cao, bỗng nhiên hắn nghe thấy một tiếng vang lớn, quay đầu lại thì thấy con hồng xà đang dương cái miệng lớn của mình hướng về phía hắn và Thiên Linh Nhi. Chỉ trong khoảnh khắc hắn và Thiên Linh Nhi sẽ bị nuốt vào bụng.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mắt, Chung Sơn điên cuồng suy nghĩ, làm sao, làm sao bây giờ?
Càng gặp nguy hiểm, Chung Sơn lại càng tỉnh táo, hắn nhìn miệng rắn rồi đưa ra một quyết định.
Chung Sơn đột nhiên duỗi hai tay ra, hướng về phía Thiên Linh Nhi ở phía trên mà hung hăng đẩy một cái. Tốc độ của Thiên Linh Nhi bỗng trở nên nhanh hơn, so với tốc độ lúc nãy thì mau gấp hai lần, nàng vọt lên trời, tuy nhiên tốc độ của Chung Sơn thì lại giảm mạnh, thậm chí thân hình của hắn còn nhanh chóng rơi xuống dưới.
Chỉ có như vậy mới có thể né tránh miệng của con hồng xà, chỉ cần một chút thời gian, Bi Thanh Ti và Thiên Sát có thể tới đây, chỉ có thể làm như vậy.
Thiên Linh Nhi nhanh chóng bay lên trời còn Chung Sơn nhanh chóng rơi xuống đất, quả nhiên khiến cho con hồng xà này không thể cắn trúng hai người, vậy là có thể tranh thủ thêm một chút thời gian.
Nhưng tốc độ của con hồng xà cũng thật là nhanh, phát vừa rồi không cắn được, nó liền quay đầu nuốt Chung Sơn vào bụng.
Chung Sơn không thể tưởng tượng được cảnh tượng trước mắt, tốc độ của con đại xà so với dự đoán của mình còn nhanh hơn, mà sự lựa chọn của đại xà hắn cũng không phản kháng được.
Tốc độ quá là nhanh, hắn không kịp có phản ứng, hơn nữa, hai người tách khỏi nhau mà đại xà lại lựa chọn mình khiến cho Chung Sơn có một sự không cam lòng và khó hiểu, Chung Sơn chỉ thấy bốn phía tối sầm, hắn lúc này đã bị đại xà nuốt vào bụng.
Thiên Linh Nhi nhảy ra khỏi tảng đá lớn xong cảm nhận lúc này đằng sau mình không có hồng xà nữa thì biết rằng mình đã được an toàn, nàng nhanh chóng đạp lên phi kiếm do đại sư huynh hay là tam sư tỉ phóng tới.
Đúng lúc này, Thiên Linh Nhi cảm thấy một bàn tay đẩy mình lên, là Chung Sơn sao? Thiên Linh Nhi mở to mắt, Chung Sơn tại sao lại ở phía sau?
Đang lúc Thiên Linh Nhi vô cùng kinh dị thì đột nhiên bàn tay của nàng bị bàn tay đó nắm chặt lấy, tựa như muốn đem bàn tay của mình bóp nát vậy. Cơn đau đớn cực độ nhanh chóng kích thích tới thần kinh của Thiên Linh Nhi, nước mắt của nàng bỗng nhiên ứa ra.
Chung Sơn, hắn muốn làm gì vậy?
Thiên Linh Nhi không biết là vì ủy khuất hay đau lòng mà nước mắt bỗng ứa ra.
Nhưng sau một khắc, nàng chỉ cảm thấy mình bị Chung Sơn đẩy ra.
- A.
Thiên Linh Nhi nhanh chóng bay lên với tốc độ khủng khiếp.
- Phì.
Từ phía sau lưng truyền tới một thanh âm tàn bạo của rắn, Thiên Linh Nhi lúc này cuối cùng cũng ý thức được, Chung Sơn, hắn vì cứu mình mà đẩy mình khỏi miệng rắn.
Tốc độ nàng càng bay nhanh hơn, Bi Thanh Ti lúc này đã tới gần, bàn tay của nàng đã bắt được tay của Thiên Linh Nhi.
Ngay lập tức, Thiên Linh Nhi nhanh chóng quay đầu lại nhìn, vừa vặn chứng kiến hồng xà nuốt Chung Sơn vào bụng.
- Chung Sơn….
Thiên Linh Nhi hô đến khàn cả giọng, Chung Sơn, Chung Sơn vì cứu mình sao? Chết? Hắn vì cứu mình mà chết sao?
Nhìn thấy Chung Sơn bị con hồng xà nuốt vào trong bụng, Thiên Linh Nhi đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng. Không tin, không càm lòng, không muốn, nàng muốn gào thét ra những thanh âm đó, trước kia nước mắt chỉ khẽ chảy ra một chút, giờ đây nước mắt đã chảy ra ào ạt.
Thiên Sát phóng tới gần con đại hồng xà nhưng con đại hồng xà lại chuyển động, sau khi nuốt Chung Sơn xong nó cúi đầu xuống, chui rồi biến mất trong lòng đất.
Bi Thanh Ti một tay cầm lấy tay Thiên Linh Nhi, nàng cũng không tưởng tượng nổi nhìn thấy Chung Sơn bị rắn nuốt vào bụng, chẳng hiểu tại sao lúc này nàng cảm thấy trống vắng, tuy nhiên nàng vẫn cầm tay Thiên Linh Nhi bay lên.
Giờ phút này Thiên Linh Nhi không ngừng vặn vẹo, tựa như là muốn nhảy xuống cứu Chung Sơn vậy. Cả người nàng trở nên vô cùng điên cuồng, trong miệng không ngừng kêu tên Chung Sơn, bàn tay Bi Thanh Ti liên tục kéo nàng lại.
- Không cứu được, mau lên đi.
Thiên Sát bay lại gần nói.
- Không, Chung Sơn không chết, mau cứu hắn, mau cứu hắn.
Thiên Linh Nhi khóc lóc nhìn chằm chằm xuống mặt đất.
Ở phía xa xa, Thiên U công chúa cũng nhìn thấy cảnh tượng đó, nhìn thấy Chung Sơn cứu Thiên Linh Nhi, trong lòng nàng vừa cảm thấy nghi hoặc hành vi của Hạo Tam, vừa có một vẻ hâm mộ không hiểu nổi với hai người bọn họ.
- Chung Sơn ư? Ở thời khắc tử vong, có ai sẽ nguyện hi sinh thân mình vì ta?
Thiên U hơi cảm thán nói.
Nhìn thấy Thiên U công chúa như vậy, Thủy Kính tiên sinh khẽ phe phẩy cái quạt nhìn về phía nàng, trong mắt hiện lên một vẻ từ ái.
- Thiên U, nếu như đổi lại là ta ta cũng sẽ làm như vậy.
Cổ Lâm lập tức tỏ ra hào khí.
Nghe thấy lời nói này của Cổ Lâm với mình, trong mắt Thiên U liền hiện lên một vẻ khinh thường, sau đó nàng lại suy ngẫm về hành vi cả Hạo Tam.
Chung Sơn xả thân cứu Linh nhi khiến cho rất nhiều người chú ý đến, nhưng bọn họ biết rằng đây chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi.
Ở trên núi, Hạo Tam lúc này đang đứng ở trên đầu Cầu Long, nhìn thấy Chung Sơn bị nuốt vào trong mắt hắn hiện lên một vẻ thê lương.
- Ngươi thấy ta chết nên trong lòng đau khổ sao?
Hạo Tam khẽ mở miệng nói, hiển nhiên đối với hành động kỳ lạ vừa rồi của đại hồng xà hắn đã hiểu được nguyên nhân.
- Đi thôi, đi về hướng tây, dẫn ta du đãng ở đó tới giờ hợi.
Hạo Tam nhẹ nhàng nói.
- Ngang.
Cầu long ngửa mặt lên trởi rống to một tiếng, thân hình nó cong xuống, cái đuôi quẫy một hơi, đánh ra một cái rãnh sâu năm thước. Lão thái giám cũng theo sát phía sau.
Trong giây lát, Cầu long kia đã đi tới sơn cốc, tốc độ này so với đại xà không chỉ nhanh hơn gấp mười lần. Một mặt vừa đi một mặt nó vừa ở dưới đất quẫy động, bụi văng lên bốn phía, sau đó nó tới một cái hạp cốc ở phía xa xa sâu trong núi.
- Hưu.
Phía tây đỉnh núi đột nhiên xuất hiện một đạo lãnh quang xé gió bắn về phía cầu long và lão Ngụy thái giám ở bên cạnh.
Một mũi tên phóng tới mang theo một lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Trông thấy cảnh tượng như vậy, lão Ngụy liền mở trừng hai mắt, phần trần hướng về phía mũi tên.
Ầm.
Lão Ngụy bị mũi tên làm cho lùi lại.
- Lão Ngụy.
Hạo Tam đứng ở trên đỉnh đầu Cầu Long hô lớn.
- Ta chỉ chú ý đến ngươi, hắn không liên quan gì tới ta.
Cầu Long hướng về phía Hạo Tam la lên, sau đó sau đó mang theo Hạo Tam tiếp tục chạy đi.
Nhìn thấy Hạo Tam muốn trốn chúng cường gải lập tức nhanh chóng đuổi theo.
- Thiên U, chúng ta mau đuổi theo nào.
Cổ Lâm lập tức hô.
- Câm mồm.
Thiên U công chúa phiền chán nói. Sau đó, nàng cũng không để ý tới Cổ Lâm nữa mà cùng với Thủy Kính tiên sinh nhìn về phía lão Ngụy bị thần tiễn bắn trở lại.
- Phụt.
Cây phất trần trong tay lão ngụy bị nghiền nát, dưới lực đạo của mũi tên, lão thổ ra một ngụm máu tươi, mang theo một nụ cười thảm.
Người ở phía Tây bắn lão ngụy đột nhiên vọt về phía lo.
- Bắt lấy lão gia hỏa kia.
Thiên U công chúa kêu lên.
Thiên U công chúa vừa nói xong, tất cả mọi người nhanh chóng xông về phía Ngụy lão thái giám, không những vậy, ở phía Nam còn có một thế lực lao về phía lão.
Lão Ngụy bay trên không, cảm nhận thế lực ba phía lao tới, trên khuôn mặt lão hiện lên một vẻ vô cùng bi tráng, lão lật tay lại lấy một quả cầu màu đen.
- Ha ha ha.
Theo nụ cười thảm điên cuồng của lão, quả cầu đen đột nhiên bắn ra một lượng lớn lôi quang.
- Ầm.
Hai quả cầu nổ tung, thân hình lão Ngụy cũng tan thành từng mảnh nhỏ, máu thịt đầy trời văng ra.
Vụ nổ mạnh này khiến cho mọi người đang đi tới cũng lập tức nhanh chóng lùi lại.
Chứng kiến quả hắc cầu này, Thiên U công chúa đột nhiên kêu lên:
- Không tốt.
Lão thái giám chết, trên khuôn mặt Thiên U công chúa hiện lên một vẻ ảo não, cặp chân thon dài tức giận giẫm mạnh lên trên mặt đất.
- Đi.
Thiên U công chúa tức giận kêu lên một tiếng.
Sau đó, mọi người đi theo Thiên U công chúa tới chỗ của Cầu long.
Một số thế lực khác cũng nhanh chóng đuổi tới.
Bi Thanh Ti đưa Linh nhi lên núi, xảy ra cơn kịch biến này Thiên Sát nhìn về phía Hạo Tam chạy trốn, như phản xạ có điều kiện hắn thốt lên:
- Đuổi theo.
Những người khác trong Khai Dương tông lập tức bay theo Thiên Sát về phía chỗ Cầu Long, ở trên không trung, Thiên Sát bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Bi Thanh Ti.
Bi Thanh Ti lôi kéo Thiên Linh Nhi, đối với hướng đi của Cầu Long nàng chỉ nhìn thoáng qua sau đó lại quay đầu nhìn Thiên Linh Nhi mà nhướn mày.
- Các ngươi đi đi.
Bi Thanh Ti nhẹ nhàng nói.
Xem ra Bi Thanh Ti có vẻ không muốn đi, Thiên Sát liền nhướn mày sau đó nói:
- Vân Thiên, ngươi ở lại cùng với Thanh Ti, năm ngày sau gặp lại ở Thúy Vân sơn.
Hai mắt Hạo Tam nhìn về bốn phía, tựa như đang chờ đợi gì đó, hắn thấy đại xà nhanh chóng chia làm ba phía, gây chú ý của những cường giả này.
Thiên U công chúa phát ra một ánh mắt quỷ dị, ánh mắt của nàng từ nãy đến giờ không rời khỏi quái xà, ba đội quái xà đều nhanh chóng đi tới ở phía bắc đại xà đang muốn ăn thịt một đôi uyên ương ư?
Con đại xà màu đỏ hướng về phía Chung Sơn và Thiên Linh Nhi định cắn một cái, tốc độ của đại xà thật là nhanh, rõ ràng so với Bi Thanh Ti và Thiên Sát thì tới gần Chung Sơn và Thiên Linh Nhi hơn.
Trong mắt Thiên Sát và Bi Thanh Ti đều hiện lên một vẻ lo lắng cực độ, bọn họ nhanh chóng bay về phía hai người dưới núi, nhưng so với miệng của con rắn đỏ thì vẫn chậm hơn, miệng của nó lúc này đã tới gần hai người.
Chung Sơn mang theo Thiên Linh Nhi nhảy lên thật cao, bỗng nhiên hắn nghe thấy một tiếng vang lớn, quay đầu lại thì thấy con hồng xà đang dương cái miệng lớn của mình hướng về phía hắn và Thiên Linh Nhi. Chỉ trong khoảnh khắc hắn và Thiên Linh Nhi sẽ bị nuốt vào bụng.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mắt, Chung Sơn điên cuồng suy nghĩ, làm sao, làm sao bây giờ?
Càng gặp nguy hiểm, Chung Sơn lại càng tỉnh táo, hắn nhìn miệng rắn rồi đưa ra một quyết định.
Chung Sơn đột nhiên duỗi hai tay ra, hướng về phía Thiên Linh Nhi ở phía trên mà hung hăng đẩy một cái. Tốc độ của Thiên Linh Nhi bỗng trở nên nhanh hơn, so với tốc độ lúc nãy thì mau gấp hai lần, nàng vọt lên trời, tuy nhiên tốc độ của Chung Sơn thì lại giảm mạnh, thậm chí thân hình của hắn còn nhanh chóng rơi xuống dưới.
Chỉ có như vậy mới có thể né tránh miệng của con hồng xà, chỉ cần một chút thời gian, Bi Thanh Ti và Thiên Sát có thể tới đây, chỉ có thể làm như vậy.
Thiên Linh Nhi nhanh chóng bay lên trời còn Chung Sơn nhanh chóng rơi xuống đất, quả nhiên khiến cho con hồng xà này không thể cắn trúng hai người, vậy là có thể tranh thủ thêm một chút thời gian.
Nhưng tốc độ của con hồng xà cũng thật là nhanh, phát vừa rồi không cắn được, nó liền quay đầu nuốt Chung Sơn vào bụng.
Chung Sơn không thể tưởng tượng được cảnh tượng trước mắt, tốc độ của con đại xà so với dự đoán của mình còn nhanh hơn, mà sự lựa chọn của đại xà hắn cũng không phản kháng được.
Tốc độ quá là nhanh, hắn không kịp có phản ứng, hơn nữa, hai người tách khỏi nhau mà đại xà lại lựa chọn mình khiến cho Chung Sơn có một sự không cam lòng và khó hiểu, Chung Sơn chỉ thấy bốn phía tối sầm, hắn lúc này đã bị đại xà nuốt vào bụng.
Thiên Linh Nhi nhảy ra khỏi tảng đá lớn xong cảm nhận lúc này đằng sau mình không có hồng xà nữa thì biết rằng mình đã được an toàn, nàng nhanh chóng đạp lên phi kiếm do đại sư huynh hay là tam sư tỉ phóng tới.
Đúng lúc này, Thiên Linh Nhi cảm thấy một bàn tay đẩy mình lên, là Chung Sơn sao? Thiên Linh Nhi mở to mắt, Chung Sơn tại sao lại ở phía sau?
Đang lúc Thiên Linh Nhi vô cùng kinh dị thì đột nhiên bàn tay của nàng bị bàn tay đó nắm chặt lấy, tựa như muốn đem bàn tay của mình bóp nát vậy. Cơn đau đớn cực độ nhanh chóng kích thích tới thần kinh của Thiên Linh Nhi, nước mắt của nàng bỗng nhiên ứa ra.
Chung Sơn, hắn muốn làm gì vậy?
Thiên Linh Nhi không biết là vì ủy khuất hay đau lòng mà nước mắt bỗng ứa ra.
Nhưng sau một khắc, nàng chỉ cảm thấy mình bị Chung Sơn đẩy ra.
- A.
Thiên Linh Nhi nhanh chóng bay lên với tốc độ khủng khiếp.
- Phì.
Từ phía sau lưng truyền tới một thanh âm tàn bạo của rắn, Thiên Linh Nhi lúc này cuối cùng cũng ý thức được, Chung Sơn, hắn vì cứu mình mà đẩy mình khỏi miệng rắn.
Tốc độ nàng càng bay nhanh hơn, Bi Thanh Ti lúc này đã tới gần, bàn tay của nàng đã bắt được tay của Thiên Linh Nhi.
Ngay lập tức, Thiên Linh Nhi nhanh chóng quay đầu lại nhìn, vừa vặn chứng kiến hồng xà nuốt Chung Sơn vào bụng.
- Chung Sơn….
Thiên Linh Nhi hô đến khàn cả giọng, Chung Sơn, Chung Sơn vì cứu mình sao? Chết? Hắn vì cứu mình mà chết sao?
Nhìn thấy Chung Sơn bị con hồng xà nuốt vào trong bụng, Thiên Linh Nhi đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng. Không tin, không càm lòng, không muốn, nàng muốn gào thét ra những thanh âm đó, trước kia nước mắt chỉ khẽ chảy ra một chút, giờ đây nước mắt đã chảy ra ào ạt.
Thiên Sát phóng tới gần con đại hồng xà nhưng con đại hồng xà lại chuyển động, sau khi nuốt Chung Sơn xong nó cúi đầu xuống, chui rồi biến mất trong lòng đất.
Bi Thanh Ti một tay cầm lấy tay Thiên Linh Nhi, nàng cũng không tưởng tượng nổi nhìn thấy Chung Sơn bị rắn nuốt vào bụng, chẳng hiểu tại sao lúc này nàng cảm thấy trống vắng, tuy nhiên nàng vẫn cầm tay Thiên Linh Nhi bay lên.
Giờ phút này Thiên Linh Nhi không ngừng vặn vẹo, tựa như là muốn nhảy xuống cứu Chung Sơn vậy. Cả người nàng trở nên vô cùng điên cuồng, trong miệng không ngừng kêu tên Chung Sơn, bàn tay Bi Thanh Ti liên tục kéo nàng lại.
- Không cứu được, mau lên đi.
Thiên Sát bay lại gần nói.
- Không, Chung Sơn không chết, mau cứu hắn, mau cứu hắn.
Thiên Linh Nhi khóc lóc nhìn chằm chằm xuống mặt đất.
Ở phía xa xa, Thiên U công chúa cũng nhìn thấy cảnh tượng đó, nhìn thấy Chung Sơn cứu Thiên Linh Nhi, trong lòng nàng vừa cảm thấy nghi hoặc hành vi của Hạo Tam, vừa có một vẻ hâm mộ không hiểu nổi với hai người bọn họ.
- Chung Sơn ư? Ở thời khắc tử vong, có ai sẽ nguyện hi sinh thân mình vì ta?
Thiên U hơi cảm thán nói.
Nhìn thấy Thiên U công chúa như vậy, Thủy Kính tiên sinh khẽ phe phẩy cái quạt nhìn về phía nàng, trong mắt hiện lên một vẻ từ ái.
- Thiên U, nếu như đổi lại là ta ta cũng sẽ làm như vậy.
Cổ Lâm lập tức tỏ ra hào khí.
Nghe thấy lời nói này của Cổ Lâm với mình, trong mắt Thiên U liền hiện lên một vẻ khinh thường, sau đó nàng lại suy ngẫm về hành vi cả Hạo Tam.
Chung Sơn xả thân cứu Linh nhi khiến cho rất nhiều người chú ý đến, nhưng bọn họ biết rằng đây chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi.
Ở trên núi, Hạo Tam lúc này đang đứng ở trên đầu Cầu Long, nhìn thấy Chung Sơn bị nuốt vào trong mắt hắn hiện lên một vẻ thê lương.
- Ngươi thấy ta chết nên trong lòng đau khổ sao?
Hạo Tam khẽ mở miệng nói, hiển nhiên đối với hành động kỳ lạ vừa rồi của đại hồng xà hắn đã hiểu được nguyên nhân.
- Đi thôi, đi về hướng tây, dẫn ta du đãng ở đó tới giờ hợi.
Hạo Tam nhẹ nhàng nói.
- Ngang.
Cầu long ngửa mặt lên trởi rống to một tiếng, thân hình nó cong xuống, cái đuôi quẫy một hơi, đánh ra một cái rãnh sâu năm thước. Lão thái giám cũng theo sát phía sau.
Trong giây lát, Cầu long kia đã đi tới sơn cốc, tốc độ này so với đại xà không chỉ nhanh hơn gấp mười lần. Một mặt vừa đi một mặt nó vừa ở dưới đất quẫy động, bụi văng lên bốn phía, sau đó nó tới một cái hạp cốc ở phía xa xa sâu trong núi.
- Hưu.
Phía tây đỉnh núi đột nhiên xuất hiện một đạo lãnh quang xé gió bắn về phía cầu long và lão Ngụy thái giám ở bên cạnh.
Một mũi tên phóng tới mang theo một lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Trông thấy cảnh tượng như vậy, lão Ngụy liền mở trừng hai mắt, phần trần hướng về phía mũi tên.
Ầm.
Lão Ngụy bị mũi tên làm cho lùi lại.
- Lão Ngụy.
Hạo Tam đứng ở trên đỉnh đầu Cầu Long hô lớn.
- Ta chỉ chú ý đến ngươi, hắn không liên quan gì tới ta.
Cầu Long hướng về phía Hạo Tam la lên, sau đó sau đó mang theo Hạo Tam tiếp tục chạy đi.
Nhìn thấy Hạo Tam muốn trốn chúng cường gải lập tức nhanh chóng đuổi theo.
- Thiên U, chúng ta mau đuổi theo nào.
Cổ Lâm lập tức hô.
- Câm mồm.
Thiên U công chúa phiền chán nói. Sau đó, nàng cũng không để ý tới Cổ Lâm nữa mà cùng với Thủy Kính tiên sinh nhìn về phía lão Ngụy bị thần tiễn bắn trở lại.
- Phụt.
Cây phất trần trong tay lão ngụy bị nghiền nát, dưới lực đạo của mũi tên, lão thổ ra một ngụm máu tươi, mang theo một nụ cười thảm.
Người ở phía Tây bắn lão ngụy đột nhiên vọt về phía lo.
- Bắt lấy lão gia hỏa kia.
Thiên U công chúa kêu lên.
Thiên U công chúa vừa nói xong, tất cả mọi người nhanh chóng xông về phía Ngụy lão thái giám, không những vậy, ở phía Nam còn có một thế lực lao về phía lão.
Lão Ngụy bay trên không, cảm nhận thế lực ba phía lao tới, trên khuôn mặt lão hiện lên một vẻ vô cùng bi tráng, lão lật tay lại lấy một quả cầu màu đen.
- Ha ha ha.
Theo nụ cười thảm điên cuồng của lão, quả cầu đen đột nhiên bắn ra một lượng lớn lôi quang.
- Ầm.
Hai quả cầu nổ tung, thân hình lão Ngụy cũng tan thành từng mảnh nhỏ, máu thịt đầy trời văng ra.
Vụ nổ mạnh này khiến cho mọi người đang đi tới cũng lập tức nhanh chóng lùi lại.
Chứng kiến quả hắc cầu này, Thiên U công chúa đột nhiên kêu lên:
- Không tốt.
Lão thái giám chết, trên khuôn mặt Thiên U công chúa hiện lên một vẻ ảo não, cặp chân thon dài tức giận giẫm mạnh lên trên mặt đất.
- Đi.
Thiên U công chúa tức giận kêu lên một tiếng.
Sau đó, mọi người đi theo Thiên U công chúa tới chỗ của Cầu long.
Một số thế lực khác cũng nhanh chóng đuổi tới.
Bi Thanh Ti đưa Linh nhi lên núi, xảy ra cơn kịch biến này Thiên Sát nhìn về phía Hạo Tam chạy trốn, như phản xạ có điều kiện hắn thốt lên:
- Đuổi theo.
Những người khác trong Khai Dương tông lập tức bay theo Thiên Sát về phía chỗ Cầu Long, ở trên không trung, Thiên Sát bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Bi Thanh Ti.
Bi Thanh Ti lôi kéo Thiên Linh Nhi, đối với hướng đi của Cầu Long nàng chỉ nhìn thoáng qua sau đó lại quay đầu nhìn Thiên Linh Nhi mà nhướn mày.
- Các ngươi đi đi.
Bi Thanh Ti nhẹ nhàng nói.
Xem ra Bi Thanh Ti có vẻ không muốn đi, Thiên Sát liền nhướn mày sau đó nói:
- Vân Thiên, ngươi ở lại cùng với Thanh Ti, năm ngày sau gặp lại ở Thúy Vân sơn.
Bình luận facebook