Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
Thiên Sát sắp xếp mang chúng sư đệ rồi phóng lên nhanh chóng đuổi về phía Cầu Long.
Nhìn thấy Thiên Sát và Vân Thiên như vậy, Bi Thanh Ti cũng nhướn mày mà không nói gì thêm.
- Chung Sơn không chết, mau cứu Chung Sơn.
Thiên Linh Nhi la lên nói, nước mắt của nàng không ngừng ứa ra tựa như là muốn thoát khỏi vòng tay của Bi Thanh Ti để cứu Chung Sơn vậy.
- Linh Nhi, Chung Sơn không còn cách nào có thể cứu được nữa rồi.
Vân Thiên lập tức nói với Thiên Linh Nhi.
- Ta không tin, Chung Sơn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Thiên Linh Nhi la lên nói.
Bi Thanh Ti lắc đầu thở một hơi dài, Bi Thanh Ti trong lòng lúc này cảm thấy vô cùng phức tạp, nàng không hy vọng Chung Sơn phải chết, nàng muốn Chung Sơn phải sống, chuyện lần trước đã chìm vào trong quá khứ nên nàng cũng không cảm thấy buồn, mà chẳng hiểu sao lúc này nàng lại hy vọng Chung Sơn có thể lập được kỳ tích mà sống sót, tâm tình vô cùng không tự nhiên.
- Không, Chung Sơn chưa chết, chắc chắn là chưa chết.
Thiên Linh Nhi la lên nói.
Chung Sơn không chết, đúng thế, theo như lời Thiên Linh Nhi nói, Chung Sơn lúc này vẫn còn chưa chết, nếu như con đại hồng xà công kích Chung Sơn thì có lẽ là Chung Sơn đã sớm chết rồi, nhưng nó chỉ đem Chung Sơn nuốt vào trong bụng.
Ở trong bụng con đại hồng xà, Chung Sơn cảm thấy bốn phía trở nên tối sầm, hắn chạm vào thì thấy bốn phía đều là vách thịt.
Nhưng vách thịt này chỉ mềm mại trong khoảnh khắc, trong nháy mắt thịt mềm đã hóa thành kim cương cứng rắn lạ thường, hơn nữa còn không ngừng không rút vặn vẹo tựa như là muốn nghiền nát mình triệt để đi vậy. Không chỉ vậy, ở chỗ đè ép còn có một lượng chất lỏng lớn, khiến cho toàn thân Chung Sơn cảm thấy đau đớn.
Dạ dày, dạ dày của đại hồng.
Nơi này chính là dạ dày của đại hồng, Chung Sơn lập tức phân biệt phương hướng mà làm ra một đường sinh tử. Chung Sơn phản ứng rất nhanh, nhưng dạ dày trước mắt khiến cho hắn không thể nào động đậy được.
Thiên Ma Thối Thể!
Hắn nhanh chóng vận dụng Thiên Ma Thối Thể khiến cho xương cốt quanh người tưởng chừng như sắp gãy lập tức trở nên vững lại, tuy nhiên, dạ dày đè ép vẫn khiến Chung Sơn cảm thấy đau khổ không chịu được.
Hồng Loan mê vụ!
Một lượng lớn hồng loan mê vụ bắn ra bồn phía, tản quanh cơ thể của đại hồng.
Không dược, cái dịch dạ dày này thật là quá mạnh mẽ.
Phải làm sao bây giờ?
Thu!
Chung Sơn nhanh chóng khống chế vòng tay lưu trữ của mình, hấp thu dạ dày vào trong đó, mặc kệ đó là vật gì, phải nhanh chóng cất chứa cho ta, chỉ cần có thể chạy trốn là được.
Một lượng lớn dịch dạ dày nhanh chóng bị hút vào trong vòng tay lưu trữ, thậm chí Chung Sơn còn cảm thấy có một cái hộp gỗ nhỏ bị vòng tay kéo vào, con đại xà này ăn vật gì đó sao, tại sao lại có một hộp gỗ?
Trong lòng Chung Sơn có một ý niệm kỳ quái, hắn lúc này đã bị đại xà đè ép thân xác đến mức không thể nào chịu nổi, mặc dù vận dụng Thiên Ma Thối Thể nhưng Chung Sơn vẫn có cảm giác toàn thân của mình như muốn bị nghiền nát ra.
Hồng Loan mê vụ, một lượng lớn Hồng Loan tiến vào trong người của đại hồng xà. Hai mắt của con đại hồng xà đột nhiên trở nên đỏ bừng, thân hình không ngừng uốn éo cử động, giãy dụa xao động không chịu nổi.
Trúng xuân dược đệ nhất hiên hạ này, đại hồng xà không ngừng cảm thấy hỗn loạn nhưng dạ dày nó không ngừng giảm co bóp vẫn hung hăng đề nén Chung Sơn.
Dịch dạ dày lúc này đã bị Chung Sơn thu hồi toàn bộ vào trong vòng tay lưu trữ, nhưng cơn đè ép này lại càng ngày càng lớn, Chung Sơn không chịu nổi mở to hai mắt ra, ở trong mắt có một hồng tia, Chung Sơn cố gắng dốc toàn lực ra chống bởi vì hắn biết lúc này không thể làm biếng, chỉ cần lười biếng một chút thôi thì sẽ bị ép nát thành thịt, bị đè chết triệt để.
Bị đè nén vô cùng, Chung Sơn tựa như sắp chết đến nơi.
Toàn thân Chung Sơn nổi lên từng luồng gân xanh, hắn cắn chặt răng, trong lòng bỗng dâng lên một sự ham sống mãnh liệt, khiến cho Chung Sơn giãy dụa mạnh mẽ.
- A….
Chung Sơn hét to một tiếng, trong lúc nhất thời, thân thể của Chung Sơn lại tăng thêm một lần nữa, Chung Sơn cảm giác lực lượng của toàn thân lại càng gia tăng.
Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai.
Gấp ba thực lực, gấp ba thực lực, cuối cùng trong thời khắc nguy hiểm này, Chung Sơn cũng đã đột phá, trở thành một đại hung nhân, hắn nhanh chóng cử động cánh tay, thanh Ngạc Mộng đao lúc này đã nằm trong tay hắn, hung hăng chém vào dạ dày của Đại Hồng.
Con đại hồng xà này vốn đã bị trúng hồng loan mê vụ, cả người trở nên loạn cả lên, thân thể của nó không ngừng vặn vẹo ở trên mặt đất, lộ tuyến cũng không rõ ràng, điên cuồng vũ động, khi dạ dày bị trúng đao, nó đau đớn phóng lên trời.
Ầm.
Con đại hồng xà trong cơn mê loạn đã chạy khỏi địa địa, đến một cây đại thụ, mang theo cả gốc cây bay lên.
Phịch.
Đại xà hạ xuống một cánh rằng, điên cuồng vặn vẹo thân thể, đuôi rắn nhanh chóng vung vẩy, tàn phá cây cối và thảm thực vật khiến cho khu rừng trở nên vô cùng hỗn loạn.
- Trảm Tận Sát Tuyệt.
Chung Sơn cuối cùng rống lên một tiếng, mang thực lực gấp ba lần hung hăng chém xuống bụng của đại hồng xà, đột nhiên dạ dày của đại hồng xà bị nứt ra, trên người của nó hiện lên một vết nứt mờ mờ.
- Oa.
Một tiếng vang thật lớn, bụng của đại hồng xà đã bị bổ nứt ra, ánh dương quang chiếu vào bên trong.
Phá dạ dày, phá có thể đại hồng xong, trong nháy mắt Chung Sơn đã mất hết sức lực, cả người hắn mềm nhũng ra.
Thân thể của Chung Sơn nhanh chóng chui ra khỏi bụng con rắn, mang theo một lượng máu của nó.
Con đại hồng xà loang lổ một lỗ hổng lớn, nó cảm thấy có gì đó chui ra, giờ phút này, đại hồng xà cũng trở nên tỉnh táo lại, nó quay đầu nhìn bụng mình, trong mắt hiện lên vẻ không tin. Chết, chết ư?
Đại hồng xà không ngừng vặn vẹo thân thể, tựa như là giãy dụa lần cuối vậy, nhưng càng giãy dụa, nó lại càng vô lực, sức sống ngày àng ít đi.
- Chung Sơn…
Ở phía xa xa đột nhiên truyền tới mộ thanh âm kinh ngạc của Thiên Linh Nhi.
Bi Thanh Ti và Vân Thiên vốn định bỏ đi bởi vì có ba mươi con đại xà đang tiếp cận bọn họ, bọn họ nghĩ rằng lúc này Chung Sơn đã tiến vào bụng rắn cho dù không bị tiêu hóa thì cũng đã bị ép đến sắp chết, hơn nữa bây giờ bầy rắn đang tới rất nhiều, thi thể cũng không biết tìm ở nơi nào, chỉ là Thiên Linh Nhi cứ không chịu đi cho nên Bi Thanh Ti mới lưu lại một lúc.
Khi mọi người đang định rời khỏi thì đột nhiên Thiên Linh Nhi la lên, ở phía xa xa trong sơn cốc đột nhiên lao ra một con đại hồng xà. Con đại hồng xà này phá vỡ một cây đại thụ, không ngừng đau đớn, không ngừng đau đớn.
Con đại hồng đau đớn quằn quại sao? Hơn nữa, còn đại hồng xà này quả là so với con vật mà lúc trước nuốt Chung Sơn thì giống nhau như đúc.
Nhìn thấy con đại hồng xà, trong mắt Thiên Linh Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, Bi Thanh Ti cùng Vân Thiên cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Sau đó hai người còn chứng kiến chuyện kinh ngạc hơn, ở bụng con đại hồng xà lúc này đột nhiên xuất hiện nửa thanh đáp, đục thành một cái lỗ hổng lớn.
Không, là thanh đao từ trong bụng, trong nhắt mắt từ trong đó chui ra một thân hình.
Bi Thanh Ti cùng với Vân Thiên như ý thức được điều gì đó, cả hai mang theo Thiên Linh Nhi hướng về phía cự xà đang giãy giụa mà bay đi nhanh chóng.
Nhìn thấy Chung Sơn còn sống sót, Thiên Linh Nhi vui mừng kêu lên, nàng trước kia vì bi thương mà ứa nước mắt ra, còn bây giờ thì bị kích động, lúc bay tới sơn cốc, nàng nhanh chóng nhảy xuống, phóng tới chỗ Chung Sơn.
Về phần Vân Thiên thì lại xuất trường kiếm ra, bắt đầu công kích những con rắn xung quanh.
Thiên Linh Nhi nhào vào ngực của Chung Sơn.
- Đại phôi đản, ngươi làm ta sợ muốn chết.
Thiên Linh Nhi khóc òa lên, sau đó trên khuôn mặt liền hiện lên một nụ cười.
Vừa mới đột phá Thiên Ma Thối Thể tầng thwus hai, Chung Sơn nhất thời không thể ứng phó kịp, toàn thân hắn trở nên đau đớn, hắn nhìn Thiên Linh Nhi ở trong ngực mình mà khẽ cười cười nói:
- Trên người của ta rất dơ.
Đúng thé, trên người của Chung Sơn lúc này tràn đầy máu rắn, vô cùng tanh hôi, nhưng Thiên Linh Nhi vẫn ôm chặt lấy hắn, thế nào cũng không buông ra.
- Đưa hắn sang bên cạnh, đừng để đại xà làm bị thương.
Nghe thấy lời nói này của Bi Thanh Ti, thần sắc của Thiên Linh Nhi liền biến đổi, Chung Sơn lúc này đang bị thương, không thể để cho đại xà làm tổn thương nữa cho nên nàng liềm ôm Chung Sơn hướng về phía khu vực an toàn xa xa.
Thấy Thiên Linh Nhi như vậy, Chung Sơn khẽ mỉm cười, chẳng hiểu tại sao, nhiều năm băng tâm lạnh lẽo như vậy, lúc này hắn lại có một cảm giác nóng lên.
Bi Thanh Ti cũng ở sau nhìn Thiên Linh Nhi và Chung Sơn ôm nhau vui vẻ, chẳng hiểu tại sao, trong lòng Bi Thanh Ti đột nhiên có một cảm giác trống vắng.
Đối phó với đại xà bị trọng thương, chỉ cần một mình Vân Thiên là đủ rồi, quả nhiên, sau khi đưa Chung Sơn ra khỏi khu vực an toàn, đại hồng xà đã bị Vân Thiên giết chết.
Nhìn thấy Thiên Sát và Vân Thiên như vậy, Bi Thanh Ti cũng nhướn mày mà không nói gì thêm.
- Chung Sơn không chết, mau cứu Chung Sơn.
Thiên Linh Nhi la lên nói, nước mắt của nàng không ngừng ứa ra tựa như là muốn thoát khỏi vòng tay của Bi Thanh Ti để cứu Chung Sơn vậy.
- Linh Nhi, Chung Sơn không còn cách nào có thể cứu được nữa rồi.
Vân Thiên lập tức nói với Thiên Linh Nhi.
- Ta không tin, Chung Sơn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Thiên Linh Nhi la lên nói.
Bi Thanh Ti lắc đầu thở một hơi dài, Bi Thanh Ti trong lòng lúc này cảm thấy vô cùng phức tạp, nàng không hy vọng Chung Sơn phải chết, nàng muốn Chung Sơn phải sống, chuyện lần trước đã chìm vào trong quá khứ nên nàng cũng không cảm thấy buồn, mà chẳng hiểu sao lúc này nàng lại hy vọng Chung Sơn có thể lập được kỳ tích mà sống sót, tâm tình vô cùng không tự nhiên.
- Không, Chung Sơn chưa chết, chắc chắn là chưa chết.
Thiên Linh Nhi la lên nói.
Chung Sơn không chết, đúng thế, theo như lời Thiên Linh Nhi nói, Chung Sơn lúc này vẫn còn chưa chết, nếu như con đại hồng xà công kích Chung Sơn thì có lẽ là Chung Sơn đã sớm chết rồi, nhưng nó chỉ đem Chung Sơn nuốt vào trong bụng.
Ở trong bụng con đại hồng xà, Chung Sơn cảm thấy bốn phía trở nên tối sầm, hắn chạm vào thì thấy bốn phía đều là vách thịt.
Nhưng vách thịt này chỉ mềm mại trong khoảnh khắc, trong nháy mắt thịt mềm đã hóa thành kim cương cứng rắn lạ thường, hơn nữa còn không ngừng không rút vặn vẹo tựa như là muốn nghiền nát mình triệt để đi vậy. Không chỉ vậy, ở chỗ đè ép còn có một lượng chất lỏng lớn, khiến cho toàn thân Chung Sơn cảm thấy đau đớn.
Dạ dày, dạ dày của đại hồng.
Nơi này chính là dạ dày của đại hồng, Chung Sơn lập tức phân biệt phương hướng mà làm ra một đường sinh tử. Chung Sơn phản ứng rất nhanh, nhưng dạ dày trước mắt khiến cho hắn không thể nào động đậy được.
Thiên Ma Thối Thể!
Hắn nhanh chóng vận dụng Thiên Ma Thối Thể khiến cho xương cốt quanh người tưởng chừng như sắp gãy lập tức trở nên vững lại, tuy nhiên, dạ dày đè ép vẫn khiến Chung Sơn cảm thấy đau khổ không chịu được.
Hồng Loan mê vụ!
Một lượng lớn hồng loan mê vụ bắn ra bồn phía, tản quanh cơ thể của đại hồng.
Không dược, cái dịch dạ dày này thật là quá mạnh mẽ.
Phải làm sao bây giờ?
Thu!
Chung Sơn nhanh chóng khống chế vòng tay lưu trữ của mình, hấp thu dạ dày vào trong đó, mặc kệ đó là vật gì, phải nhanh chóng cất chứa cho ta, chỉ cần có thể chạy trốn là được.
Một lượng lớn dịch dạ dày nhanh chóng bị hút vào trong vòng tay lưu trữ, thậm chí Chung Sơn còn cảm thấy có một cái hộp gỗ nhỏ bị vòng tay kéo vào, con đại xà này ăn vật gì đó sao, tại sao lại có một hộp gỗ?
Trong lòng Chung Sơn có một ý niệm kỳ quái, hắn lúc này đã bị đại xà đè ép thân xác đến mức không thể nào chịu nổi, mặc dù vận dụng Thiên Ma Thối Thể nhưng Chung Sơn vẫn có cảm giác toàn thân của mình như muốn bị nghiền nát ra.
Hồng Loan mê vụ, một lượng lớn Hồng Loan tiến vào trong người của đại hồng xà. Hai mắt của con đại hồng xà đột nhiên trở nên đỏ bừng, thân hình không ngừng uốn éo cử động, giãy dụa xao động không chịu nổi.
Trúng xuân dược đệ nhất hiên hạ này, đại hồng xà không ngừng cảm thấy hỗn loạn nhưng dạ dày nó không ngừng giảm co bóp vẫn hung hăng đề nén Chung Sơn.
Dịch dạ dày lúc này đã bị Chung Sơn thu hồi toàn bộ vào trong vòng tay lưu trữ, nhưng cơn đè ép này lại càng ngày càng lớn, Chung Sơn không chịu nổi mở to hai mắt ra, ở trong mắt có một hồng tia, Chung Sơn cố gắng dốc toàn lực ra chống bởi vì hắn biết lúc này không thể làm biếng, chỉ cần lười biếng một chút thôi thì sẽ bị ép nát thành thịt, bị đè chết triệt để.
Bị đè nén vô cùng, Chung Sơn tựa như sắp chết đến nơi.
Toàn thân Chung Sơn nổi lên từng luồng gân xanh, hắn cắn chặt răng, trong lòng bỗng dâng lên một sự ham sống mãnh liệt, khiến cho Chung Sơn giãy dụa mạnh mẽ.
- A….
Chung Sơn hét to một tiếng, trong lúc nhất thời, thân thể của Chung Sơn lại tăng thêm một lần nữa, Chung Sơn cảm giác lực lượng của toàn thân lại càng gia tăng.
Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai.
Gấp ba thực lực, gấp ba thực lực, cuối cùng trong thời khắc nguy hiểm này, Chung Sơn cũng đã đột phá, trở thành một đại hung nhân, hắn nhanh chóng cử động cánh tay, thanh Ngạc Mộng đao lúc này đã nằm trong tay hắn, hung hăng chém vào dạ dày của Đại Hồng.
Con đại hồng xà này vốn đã bị trúng hồng loan mê vụ, cả người trở nên loạn cả lên, thân thể của nó không ngừng vặn vẹo ở trên mặt đất, lộ tuyến cũng không rõ ràng, điên cuồng vũ động, khi dạ dày bị trúng đao, nó đau đớn phóng lên trời.
Ầm.
Con đại hồng xà trong cơn mê loạn đã chạy khỏi địa địa, đến một cây đại thụ, mang theo cả gốc cây bay lên.
Phịch.
Đại xà hạ xuống một cánh rằng, điên cuồng vặn vẹo thân thể, đuôi rắn nhanh chóng vung vẩy, tàn phá cây cối và thảm thực vật khiến cho khu rừng trở nên vô cùng hỗn loạn.
- Trảm Tận Sát Tuyệt.
Chung Sơn cuối cùng rống lên một tiếng, mang thực lực gấp ba lần hung hăng chém xuống bụng của đại hồng xà, đột nhiên dạ dày của đại hồng xà bị nứt ra, trên người của nó hiện lên một vết nứt mờ mờ.
- Oa.
Một tiếng vang thật lớn, bụng của đại hồng xà đã bị bổ nứt ra, ánh dương quang chiếu vào bên trong.
Phá dạ dày, phá có thể đại hồng xong, trong nháy mắt Chung Sơn đã mất hết sức lực, cả người hắn mềm nhũng ra.
Thân thể của Chung Sơn nhanh chóng chui ra khỏi bụng con rắn, mang theo một lượng máu của nó.
Con đại hồng xà loang lổ một lỗ hổng lớn, nó cảm thấy có gì đó chui ra, giờ phút này, đại hồng xà cũng trở nên tỉnh táo lại, nó quay đầu nhìn bụng mình, trong mắt hiện lên vẻ không tin. Chết, chết ư?
Đại hồng xà không ngừng vặn vẹo thân thể, tựa như là giãy dụa lần cuối vậy, nhưng càng giãy dụa, nó lại càng vô lực, sức sống ngày àng ít đi.
- Chung Sơn…
Ở phía xa xa đột nhiên truyền tới mộ thanh âm kinh ngạc của Thiên Linh Nhi.
Bi Thanh Ti và Vân Thiên vốn định bỏ đi bởi vì có ba mươi con đại xà đang tiếp cận bọn họ, bọn họ nghĩ rằng lúc này Chung Sơn đã tiến vào bụng rắn cho dù không bị tiêu hóa thì cũng đã bị ép đến sắp chết, hơn nữa bây giờ bầy rắn đang tới rất nhiều, thi thể cũng không biết tìm ở nơi nào, chỉ là Thiên Linh Nhi cứ không chịu đi cho nên Bi Thanh Ti mới lưu lại một lúc.
Khi mọi người đang định rời khỏi thì đột nhiên Thiên Linh Nhi la lên, ở phía xa xa trong sơn cốc đột nhiên lao ra một con đại hồng xà. Con đại hồng xà này phá vỡ một cây đại thụ, không ngừng đau đớn, không ngừng đau đớn.
Con đại hồng đau đớn quằn quại sao? Hơn nữa, còn đại hồng xà này quả là so với con vật mà lúc trước nuốt Chung Sơn thì giống nhau như đúc.
Nhìn thấy con đại hồng xà, trong mắt Thiên Linh Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, Bi Thanh Ti cùng Vân Thiên cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Sau đó hai người còn chứng kiến chuyện kinh ngạc hơn, ở bụng con đại hồng xà lúc này đột nhiên xuất hiện nửa thanh đáp, đục thành một cái lỗ hổng lớn.
Không, là thanh đao từ trong bụng, trong nhắt mắt từ trong đó chui ra một thân hình.
Bi Thanh Ti cùng với Vân Thiên như ý thức được điều gì đó, cả hai mang theo Thiên Linh Nhi hướng về phía cự xà đang giãy giụa mà bay đi nhanh chóng.
Nhìn thấy Chung Sơn còn sống sót, Thiên Linh Nhi vui mừng kêu lên, nàng trước kia vì bi thương mà ứa nước mắt ra, còn bây giờ thì bị kích động, lúc bay tới sơn cốc, nàng nhanh chóng nhảy xuống, phóng tới chỗ Chung Sơn.
Về phần Vân Thiên thì lại xuất trường kiếm ra, bắt đầu công kích những con rắn xung quanh.
Thiên Linh Nhi nhào vào ngực của Chung Sơn.
- Đại phôi đản, ngươi làm ta sợ muốn chết.
Thiên Linh Nhi khóc òa lên, sau đó trên khuôn mặt liền hiện lên một nụ cười.
Vừa mới đột phá Thiên Ma Thối Thể tầng thwus hai, Chung Sơn nhất thời không thể ứng phó kịp, toàn thân hắn trở nên đau đớn, hắn nhìn Thiên Linh Nhi ở trong ngực mình mà khẽ cười cười nói:
- Trên người của ta rất dơ.
Đúng thé, trên người của Chung Sơn lúc này tràn đầy máu rắn, vô cùng tanh hôi, nhưng Thiên Linh Nhi vẫn ôm chặt lấy hắn, thế nào cũng không buông ra.
- Đưa hắn sang bên cạnh, đừng để đại xà làm bị thương.
Nghe thấy lời nói này của Bi Thanh Ti, thần sắc của Thiên Linh Nhi liền biến đổi, Chung Sơn lúc này đang bị thương, không thể để cho đại xà làm tổn thương nữa cho nên nàng liềm ôm Chung Sơn hướng về phía khu vực an toàn xa xa.
Thấy Thiên Linh Nhi như vậy, Chung Sơn khẽ mỉm cười, chẳng hiểu tại sao, nhiều năm băng tâm lạnh lẽo như vậy, lúc này hắn lại có một cảm giác nóng lên.
Bi Thanh Ti cũng ở sau nhìn Thiên Linh Nhi và Chung Sơn ôm nhau vui vẻ, chẳng hiểu tại sao, trong lòng Bi Thanh Ti đột nhiên có một cảm giác trống vắng.
Đối phó với đại xà bị trọng thương, chỉ cần một mình Vân Thiên là đủ rồi, quả nhiên, sau khi đưa Chung Sơn ra khỏi khu vực an toàn, đại hồng xà đã bị Vân Thiên giết chết.
Bình luận facebook