Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 185
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 185 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 185TÔI CHỊU THUA ĐƯỢC CHƯA!
“Được rồi! Vậy tôi đây chịu thua được chưa!” Không Quân nhìn Lâm Yên, bất đắc dĩ nói.
“Chịu thua?”
Không Quân vừa dứt lời, mọi người lập tức choáng váng. Nhất là đám đội viên của Speed còn cho rằng đội trường của mình bị điên rồi, thế mà lại tự nhận thua?
“Nếu như anh nhận thua thì cũng được thôi, coi như trận này bọn tôi thắng.” Lâm Yên gật đầu nói với Không Quân.
Lùi thời gian thi đấu thì nhất định phải đua trong một ngày gần nhất, thế nhưng nếu Speed chịu thua thì lại khác, như vậy sẽ coi như lượt đấu này Lâm Yên thắng, ZH1 thắng.
“Không Quân! Anh làm cái trò gì thế? Chịu thua?” Tống Tử Nghĩa sa sầm mặt nhìn Không Quân, định đùa giỡn bọn họ sao?
“Xin lỗi, gần đây sức khỏe tôi không được tốt, không thể tham gia thi đấu được! Cho nên chỉ có thể nhận thua thôi.” Không Quân trả lời một cách đương nhiên.
Thay vì bị Tử thần đường đua – Yeva ngược chết trên đường đua thì chẳng thà trực tiếp nhận thua còn hơn.
Thật ra, nếu hắn ta có thể được đua cùng Yeva một lần thì dù có thua cũng coi như thua trong vinh quang, thế nhưng với điều kiện tiên quyết là mọi người phải biết hắn ta thua ở trong tay Yeva. Đáng tiếc ở đây không có điều kiện tiên quyết ấy, ngoại trừ hắn ta ra thì không một ai biết hắn ta đã thua dưới tay Tử thần đường đua – Yeva. Dù cho hắn ta có đi rêu rao khắp nơi đó là Yeva thì cũng chẳng có ai tin tưởng, tất cả sẽ chỉ biết Không Quân thua thảm dưới tay một người hâm mộ đua xe không chuyên!
Nhưng nếu hắn ta tự nhận thua thì lại khác. Đầu tiên là chuyện này sẽ không bị truyền đi, kể có có bị truyền ra ngoài thì người ta cũng chỉ nói hắn ta rộng lượng không tính toán với phái nữ. Thậm chí còn cố tình xuống nước chịu thua để cho cô gái ham mê đua xe kia thêm tự tin.
“Không Quân… anh đang đùa với bọn tôi sao?” Trong mắt Tống Tử Nghĩa lóe lên sự sắc lạnh.
“Tống Tử Nghĩa, tôi không có thời gian để đùa với anh! Bắt tôi phải đích thân bắt nạt một cô gái yêu thích đua xe như vậy tôi không làm được, anh đi tìm người khác đi! Cứ vậy đi, tôi nhận thua!” Không Quân nhìn chằm chằm Tống Tử Nghĩa, lạnh lùng nói. Hắn ta cũng không để cho Tống Tử Nghĩa có cơ hội nói thêm gì nữa mà đưa mắt nhìn mấy đội viên của mình, lạnh giọng nói: “Còn không đi theo tôi!”
Dứt lời, Không Quân liền dẫn những đội viên Speed rời khỏi đường đua. Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
…
Sau khi đã an toàn ra khỏi sân thi đấu, Không Quân mới dám thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay đúng là nguy hiểm!
“Đội trưởng, rốt cuộc là sao vậy? Đang yên đang lành tại sao lại nhận thua?” Một đội viên Speed lên tiếng, anh ta hoàn toàn không hiểu nổi hành vi kỳ lạ của Không Quân.
Rõ ràng lượt đấu này bọn họ thắng chắc rồi, nhưng tại sao đội trưởng họ lại chịu thua?
Câu không muốn bắt nạt một người yêu thích đua xe mà Không Quân vừa nói, mấy đội viên nghe được chỉ cảm thấy quá nhảm nhí. Bọn họ còn không biết đội trưởng của bọn họ là người như thế nào sao?
Không Quân lạnh lùng nhìn mấy đội viên, nói: “Vì sao trước đấy mấy cậu lại thua? Chẳng nhẽ không xem lại băng ghi hình thi đấu sao?”
“Có xem… cô ta đua như kẻ điên ấy! Với tốc độ ấy mà có thể vượt qua ba khúc cua và vượt xe mà không bị sao, chắc chắn là do may mắn. Chỉ cần cô ta kém may mắn một chút thôi có khi đã mất mạng rồi.” Một đội viên nói.
“Mất cái đầu cậu!” Không Quân chỉ vào tên đội viên kia chửi ầm lên.
“Hả?” Người đội viên bị chửi cho ngu người, chẳng lẽ không phải như vậy sao?
“Cái lũ ngu đần này! Có biết cô gái vừa đua với mấy người là ai không?” Không Quân hừ lạnh.