Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 928
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Đối với chuyện này, Lâm Yên cảm thấy rất khó hiểu, chẳng lẽ Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường không phải là người
nhà họ Bùi sao? Hay không phải người tiến3 hóa thì không được vào cổng nhà họ Bùi? Gia tộc tiến hóa gì mà lại
tuyệt tình và lạnh lùng như vậy? Dù sau cũng là con cháu trong nhà mà làm như vậ1y không khỏi khiến người ta
băng giá.
Bùi Duật Thành thấy vẻ mặt Lâm Yên không đúng liền nhẹ giọng nói: “Em đang nghĩ gia tộc người tiến hóa9 cạn
tình bạc nghĩa.” Lâm Yên ngẩng đầu nhìn anh, chẳng lẽ năng lực tiến hóa của anh là đọc suy nghĩ của người khác?
Là cô nghĩ gì anh cũng biết hay3 là do biểu hiện của cô rõ ràng quá? Đương nhiên nếu Bùi Duật Thành đã biết thì
Lâm Yên cũng không giấu giếm: “Đúng là tôi nghĩ như vậy, lẽ nào ngườ8i tiến hóa không có tình thân sao?”
“Không phải.” Bùi Duật Thành đặt tài liệu trong tay xuống, nhìn thẳng vào Lâm Yên, chậm rãi nói: “Làm như vậy
chính là vì tình thân.” “Vì tình thân?” Lời của Bùi Duật Thành khiến Lâm Yên càng thêm khó hiểu, chẳng lẽ tình
thân là đánh đuổi những người không phải là người tiến hóa? “Trong đại tộc người tiến hóa vô cùng hiểm ác, bọn
họ vì muốn tranh đoạt quyền thừa kế mà tranh đấu vô cùng gay gắt.
Nếu không phải người tiến hòa thì không cần cuốn vào, nếu không sẽ gặp nguy hiểm.” Bùi Duật Thành giải thích.
“Là vậy sao…” Lâm Yên như có điều suy nghĩ.
“Thứ hai, tạm thời chưa nhắc tới những tai họa ngầm trong nội bộ gia tộc, chỉ riêng chuyện ở bên ngoài cũng quá
nguy hiểm.
Khi hai gia tộc đối kháng thì tình cảnh của những người bình thường càng nguy hiểm nên hầu như tất cả các gia tộc
tiến hóa đều tách những hậu bối là người bình thường ra, nhưng vẫn đảm bảo cho bọn họ một đời không lo cơm
áo.” Bùi Duật Thành giải thích.
Lâm Yên nghi, theo như những gì Bùi Duật Thành giải thích thì cũng có thể hiểu được.
Những gia tộc người tiến hóa quả thật có những chuyện mà người bình thường không thấy được, nếu như các gia
tộc đưa những người không có khả năng tự vệ đi rồi cho bọn họ một cuộc sống sung túc thì cũng coi như là một
chuyện tốt.
Xem ra là cô kiến thức nông cạn nên đã hiểu lầm bọn họ.
“Cho nên tôi không muốn để hai đứa nó tiếp xúc quá nhiều với nhà họ Bùi, càng tiếp xúc nhiều thì càng nguy hiểm.
Tôi không thể lúc nào cũng ở bên cạnh để bảo vệ cho hai đứa, thậm chí ba của tôi cũng như vậy.” Bùi Duật Thành
nói.
“Ừ, tôi hiểu rồi…
lần này anh về cũng phải thật cẩn thận.” Lâm Yên hơi lo lắng.
Vừa rồi Bùi Duật Thành cũng đã nói nội bộ nhà họ Bùi tranh quyền thừa kế rất gay gắt, nghe thôi cũng đã thấy vô
cùng nguy hiểm.
“Ừ, không sao cả, có ai lại quan tâm đến một hậu bối bị lưu đày chứ?” Bùi Duật Thành nhẹ giọng cười nói.
Lâm Yên: “…” Nhắc đến chuyện lưu vong, Lâm Yên không khỏi nhớ tới những lời Đường Dung đã nói, thật ra Bùi
Duật Thành có nói thế nào thì trong lòng cô vẫn thấy hơi khó chịu.
Ngày hôm sau, Bùi Trạch tới Vân Gian Thủy Trang rồi cùng Bùi Duật Thành tới nhà họ Bùi.
Còn về phần mục đích của chuyến đi lần này là gì thì Bùi Trạch không nói, có lẽ ngay cả anh ta cũng không biết rõ.
Sau khi Bùi Duật Thành rời khỏi, Lâm Yên tới công ty làm việc.
Đi được nửa đường, cô phát hiện ra hai gương mặt tương đối quen thuộc.
“Đủ…
bám dai như địa.”
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Đối với chuyện này, Lâm Yên cảm thấy rất khó hiểu, chẳng lẽ Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường không phải là người
nhà họ Bùi sao? Hay không phải người tiến3 hóa thì không được vào cổng nhà họ Bùi? Gia tộc tiến hóa gì mà lại
tuyệt tình và lạnh lùng như vậy? Dù sau cũng là con cháu trong nhà mà làm như vậ1y không khỏi khiến người ta
băng giá.
Bùi Duật Thành thấy vẻ mặt Lâm Yên không đúng liền nhẹ giọng nói: “Em đang nghĩ gia tộc người tiến hóa9 cạn
tình bạc nghĩa.” Lâm Yên ngẩng đầu nhìn anh, chẳng lẽ năng lực tiến hóa của anh là đọc suy nghĩ của người khác?
Là cô nghĩ gì anh cũng biết hay3 là do biểu hiện của cô rõ ràng quá? Đương nhiên nếu Bùi Duật Thành đã biết thì
Lâm Yên cũng không giấu giếm: “Đúng là tôi nghĩ như vậy, lẽ nào ngườ8i tiến hóa không có tình thân sao?”
“Không phải.” Bùi Duật Thành đặt tài liệu trong tay xuống, nhìn thẳng vào Lâm Yên, chậm rãi nói: “Làm như vậy
chính là vì tình thân.” “Vì tình thân?” Lời của Bùi Duật Thành khiến Lâm Yên càng thêm khó hiểu, chẳng lẽ tình
thân là đánh đuổi những người không phải là người tiến hóa? “Trong đại tộc người tiến hóa vô cùng hiểm ác, bọn
họ vì muốn tranh đoạt quyền thừa kế mà tranh đấu vô cùng gay gắt.
Nếu không phải người tiến hòa thì không cần cuốn vào, nếu không sẽ gặp nguy hiểm.” Bùi Duật Thành giải thích.
“Là vậy sao…” Lâm Yên như có điều suy nghĩ.
“Thứ hai, tạm thời chưa nhắc tới những tai họa ngầm trong nội bộ gia tộc, chỉ riêng chuyện ở bên ngoài cũng quá
nguy hiểm.
Khi hai gia tộc đối kháng thì tình cảnh của những người bình thường càng nguy hiểm nên hầu như tất cả các gia tộc
tiến hóa đều tách những hậu bối là người bình thường ra, nhưng vẫn đảm bảo cho bọn họ một đời không lo cơm
áo.” Bùi Duật Thành giải thích.
Lâm Yên nghi, theo như những gì Bùi Duật Thành giải thích thì cũng có thể hiểu được.
Những gia tộc người tiến hóa quả thật có những chuyện mà người bình thường không thấy được, nếu như các gia
tộc đưa những người không có khả năng tự vệ đi rồi cho bọn họ một cuộc sống sung túc thì cũng coi như là một
chuyện tốt.
Xem ra là cô kiến thức nông cạn nên đã hiểu lầm bọn họ.
“Cho nên tôi không muốn để hai đứa nó tiếp xúc quá nhiều với nhà họ Bùi, càng tiếp xúc nhiều thì càng nguy hiểm.
Tôi không thể lúc nào cũng ở bên cạnh để bảo vệ cho hai đứa, thậm chí ba của tôi cũng như vậy.” Bùi Duật Thành
nói.
“Ừ, tôi hiểu rồi…
lần này anh về cũng phải thật cẩn thận.” Lâm Yên hơi lo lắng.
Vừa rồi Bùi Duật Thành cũng đã nói nội bộ nhà họ Bùi tranh quyền thừa kế rất gay gắt, nghe thôi cũng đã thấy vô
cùng nguy hiểm.
“Ừ, không sao cả, có ai lại quan tâm đến một hậu bối bị lưu đày chứ?” Bùi Duật Thành nhẹ giọng cười nói.
Lâm Yên: “…” Nhắc đến chuyện lưu vong, Lâm Yên không khỏi nhớ tới những lời Đường Dung đã nói, thật ra Bùi
Duật Thành có nói thế nào thì trong lòng cô vẫn thấy hơi khó chịu.
Ngày hôm sau, Bùi Trạch tới Vân Gian Thủy Trang rồi cùng Bùi Duật Thành tới nhà họ Bùi.
Còn về phần mục đích của chuyến đi lần này là gì thì Bùi Trạch không nói, có lẽ ngay cả anh ta cũng không biết rõ.
Sau khi Bùi Duật Thành rời khỏi, Lâm Yên tới công ty làm việc.
Đi được nửa đường, cô phát hiện ra hai gương mặt tương đối quen thuộc.
“Đủ…
bám dai như địa.”
Bình luận facebook