Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 926
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Bùi Vũ Đường: “…” Anh cả, em sai rồi! “Đừng mà anh cả, anh ra tay với người bình thường như em đầu tính là bản
lĩnh gì…
Anh3, chẳng phải theo lẽ bình thường thì anh nên giữ hòa bình thế giới sao?” Bùi Vũ Đường nói tiếp.
Bùi Duật Thành: “…” Ngay cả 1Lâm Yên cũng không nghe nổi nữa.
“Anh cả có thể đấm một cái nát cả ngọn núi không?” Bùi Nam Nhứ cũng nghiêm túc hỏi.
L9âm Yên: “…” Rốt cuộc hôm nay hai anh em này bị làm sao vậy, Bùi Vũ Đường thì thôi đi, nhưng sao cả nam thần
Bùi Nam Nhứ cũng đi hỏi 3những câu hỏi ngu ngốc như thế này chứ? “Hai người đủ chưa hả? Có phải xem phim
nhiều quá rồi hay không mà toàn hỏi mấy câu kỳ quặc th8ế” Lâm Yên không nhịn nổi nữa phải lên tiếng.
“Chị Yên, đây là người tiến hóa, là siêu năng lực đó! Chẳng phải những chuyện như chui xuống đất, bay lên trời
hay ẩn thân gì đó đều là chuyện bình thường sao?” Bùi Vũ Đường bĩu môi, không coi lời Lâm Yên là đúng.
“Đừng nói nhảm nữa.” Lâm Yên không thể nhìn nổi Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường nữa, cô liếc Bùi Duật Thành
rồi hỏi: “Ngài Bùi, anh có thể biến đổi vật chất không? Kiểu như đặt ngón tay lên tảng đá rồi tảng đá đó biến thành
vàng, ngọc, kim cương…
ấy?” Lâm Yên nói xong, Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường cũng ngây người.
Rốt cuộc ai mới là người hỏi mấy câu kỳ cục chứ hả? Chẳng lẽ không phải cô sao? Cái gì mà biến đổi vật chất, biến
đá thành vàng ngọc kim cương, có mà là do vã tiến đến điên rồi thì có! “Có thể”.
Nhưng mà Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường lại không ngờ được Bùi Duật Thành lại nói là làm được.
“Cái gì?” Lâm Yên cũng sững sờ, cô chỉ thuận miệng hỏi thế thôi mà.
“Chỉ cần em muốn là được.” Bùi Duật Thành dịu dàng nói.
Trong nháy mắt, Lâm Yên đã hiểu ý của Bùi Duật Thành.
Với tài lực của anh thì đừng nói vàng ngọc kim cương, ngay cả Long Diên Hương anh cũng biển ra được nữa là.
(*) Long Diên Hương là một chất sáp màu xám được tạo ra trong hệ tiêu hóa của cá nhà táng, chuyên dùng để chế
tạo những loại nước hoa đắt đỏ.
Tất nhiên không phải vì Bùi Duật Thành có khả năng biến đổi vật chất mà là vì…
anh chẳng có gì ngoài tiền.
Nhưng mà Bùi Vũ Đường lại lập tức chạy ra khỏi thư phòng, rồi mười giây sau xách một tảng đá về, đặt lên bàn
làm việc.
“Cậu làm cái gì thế?” Lâm Yên khó hiểu nhìn Bùi Vũ Đường.
Bùi Vũ Đường cười thô bỉ nhìn Bùi Duật Thành: “Anh cả, anh biển thử đi…
em muốn vàng.
Coi như đây là tiền tiêu vặt tháng này của em, anh thấy sao?” Bùi Vũ Đường nói xong, Bùi Duật Thành liền nghiêm
túc nhìn cậu ta bằng ánh mắt như đang nhìn một thằng nhóc thiểu năng.
“Ngài Bùi…
tôi có một chuyện muốn hỏi.” Đột nhiên Lâm Yên lên tiếng.
“Chuyện gì?” Bùi Duật Thành đáp.
“Tôi
muốn hỏi xem Bùi Vũ Đường có phải…
em trai ruột cùng cha cùng mẹ với anh không?” Cô đã nghi ngờ vấn đề này từ lâu rồi, nếu nói Bùi Nam Nhứ và Bùi Duật Thành là
anh em thì cô có thể tin được, nhưng bảo Bùi Vũ Đường là em ruột của Bùi Duật Thành thì trí thông minh của cậu ta có vẻ không phù
hợp lắm.
“Chị Yên có ý gì hả? Sao em không phải em ruột chứ, em chắc chắn là em ruột!” Bùi Vũ Đường không phục bèn quay sang hỏi Bùi
Duật Thành, “Đúng không anh cả?” “Không biết.” Bùi Duật Thành nhàn nhạt đáp một tiếng.
Bùi Vũ Đường: “.” Thời khắc này, ngay cả suy nghĩ tự tử cậu ta cũng có, rõ ràng cậu ta ưu tú như vậy thì sao lại không phải em ruột
được chứ? Cậu ta cho rằng, ngoại trừ khiếm khuyết không phải người tiến hóa ra thì cậu ta gần như hoàn mỹ, chỉ số IQ và EQ không
khác anh cả là mấy, đương nhiên giá trị về dung nhan cũng vậy.
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Bùi Vũ Đường: “…” Anh cả, em sai rồi! “Đừng mà anh cả, anh ra tay với người bình thường như em đầu tính là bản
lĩnh gì…
Anh3, chẳng phải theo lẽ bình thường thì anh nên giữ hòa bình thế giới sao?” Bùi Vũ Đường nói tiếp.
Bùi Duật Thành: “…” Ngay cả 1Lâm Yên cũng không nghe nổi nữa.
“Anh cả có thể đấm một cái nát cả ngọn núi không?” Bùi Nam Nhứ cũng nghiêm túc hỏi.
L9âm Yên: “…” Rốt cuộc hôm nay hai anh em này bị làm sao vậy, Bùi Vũ Đường thì thôi đi, nhưng sao cả nam thần
Bùi Nam Nhứ cũng đi hỏi 3những câu hỏi ngu ngốc như thế này chứ? “Hai người đủ chưa hả? Có phải xem phim
nhiều quá rồi hay không mà toàn hỏi mấy câu kỳ quặc th8ế” Lâm Yên không nhịn nổi nữa phải lên tiếng.
“Chị Yên, đây là người tiến hóa, là siêu năng lực đó! Chẳng phải những chuyện như chui xuống đất, bay lên trời
hay ẩn thân gì đó đều là chuyện bình thường sao?” Bùi Vũ Đường bĩu môi, không coi lời Lâm Yên là đúng.
“Đừng nói nhảm nữa.” Lâm Yên không thể nhìn nổi Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường nữa, cô liếc Bùi Duật Thành
rồi hỏi: “Ngài Bùi, anh có thể biến đổi vật chất không? Kiểu như đặt ngón tay lên tảng đá rồi tảng đá đó biến thành
vàng, ngọc, kim cương…
ấy?” Lâm Yên nói xong, Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường cũng ngây người.
Rốt cuộc ai mới là người hỏi mấy câu kỳ cục chứ hả? Chẳng lẽ không phải cô sao? Cái gì mà biến đổi vật chất, biến
đá thành vàng ngọc kim cương, có mà là do vã tiến đến điên rồi thì có! “Có thể”.
Nhưng mà Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường lại không ngờ được Bùi Duật Thành lại nói là làm được.
“Cái gì?” Lâm Yên cũng sững sờ, cô chỉ thuận miệng hỏi thế thôi mà.
“Chỉ cần em muốn là được.” Bùi Duật Thành dịu dàng nói.
Trong nháy mắt, Lâm Yên đã hiểu ý của Bùi Duật Thành.
Với tài lực của anh thì đừng nói vàng ngọc kim cương, ngay cả Long Diên Hương anh cũng biển ra được nữa là.
(*) Long Diên Hương là một chất sáp màu xám được tạo ra trong hệ tiêu hóa của cá nhà táng, chuyên dùng để chế
tạo những loại nước hoa đắt đỏ.
Tất nhiên không phải vì Bùi Duật Thành có khả năng biến đổi vật chất mà là vì…
anh chẳng có gì ngoài tiền.
Nhưng mà Bùi Vũ Đường lại lập tức chạy ra khỏi thư phòng, rồi mười giây sau xách một tảng đá về, đặt lên bàn
làm việc.
“Cậu làm cái gì thế?” Lâm Yên khó hiểu nhìn Bùi Vũ Đường.
Bùi Vũ Đường cười thô bỉ nhìn Bùi Duật Thành: “Anh cả, anh biển thử đi…
em muốn vàng.
Coi như đây là tiền tiêu vặt tháng này của em, anh thấy sao?” Bùi Vũ Đường nói xong, Bùi Duật Thành liền nghiêm
túc nhìn cậu ta bằng ánh mắt như đang nhìn một thằng nhóc thiểu năng.
“Ngài Bùi…
tôi có một chuyện muốn hỏi.” Đột nhiên Lâm Yên lên tiếng.
“Chuyện gì?” Bùi Duật Thành đáp.
“Tôi
muốn hỏi xem Bùi Vũ Đường có phải…
em trai ruột cùng cha cùng mẹ với anh không?” Cô đã nghi ngờ vấn đề này từ lâu rồi, nếu nói Bùi Nam Nhứ và Bùi Duật Thành là
anh em thì cô có thể tin được, nhưng bảo Bùi Vũ Đường là em ruột của Bùi Duật Thành thì trí thông minh của cậu ta có vẻ không phù
hợp lắm.
“Chị Yên có ý gì hả? Sao em không phải em ruột chứ, em chắc chắn là em ruột!” Bùi Vũ Đường không phục bèn quay sang hỏi Bùi
Duật Thành, “Đúng không anh cả?” “Không biết.” Bùi Duật Thành nhàn nhạt đáp một tiếng.
Bùi Vũ Đường: “.” Thời khắc này, ngay cả suy nghĩ tự tử cậu ta cũng có, rõ ràng cậu ta ưu tú như vậy thì sao lại không phải em ruột
được chứ? Cậu ta cho rằng, ngoại trừ khiếm khuyết không phải người tiến hóa ra thì cậu ta gần như hoàn mỹ, chỉ số IQ và EQ không
khác anh cả là mấy, đương nhiên giá trị về dung nhan cũng vậy.
Bình luận facebook