Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 187
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 187 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 187TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐÁNH NHAU
Bùi Vũ Đường nghe vậy chỉ bĩu môi, nói: “Đừng có ở đó đánh rắm nữa, tao không quen không biết gì tên Không Quân kia, lại không có cách liên lạc với anh ta thì nói gì đến chuyện mua chuộc! Mày có chứng cứ không? Có thì lấy ra đây cho mọi người cùng xem.”
Tống Diệu Nam nào có chứng cứ gì, tất nhiên là không lấy ra được.
“Tống Diệu Nam, không phải là mày định quỵt nợ đấy chứ? Dám cược mà không dám nhận thua à?” Bùi Vũ Đường thấy Tống Diệu Nam không nói gì liền cười lạnh.
“Ha ha… Bùi Vũ Đường, mày dám chơi trò với tao?” Tống Tử Nghĩa trầm mặt, nhếch miệng nhìn Bùi Vũ Đường.
“Này, mày đừng có nghĩ xấu về tao như thế chứ! Có chứng cứ thì lấy ra đây, không có thì mau chui qua đũng quần tao đi! À đúng rồi, đừng quên giải tán cái đội xe rởm của mày nữa.” Bùi Vũ Đường chẳng thèm để ý đến sự đe dọa của Tống Tử Nghĩa.
“Bùi Vũ Đường, mày đúng là chưa bị ăn đòn bao giờ.” Tống Tử Nghĩa đột nhiên nhe răng cười rồi lùi về sau mấy bước, gã nói với hơn mười người thanh niên phía sau: “Chỗ này quá chật, dẫn bọn nó ra ngoài! Còn cả con nhỏ thối tha kia cũng dẫn theo luôn.”
Nói xong, Tống Tử Nghĩa dẫn Tống Diệu Nam ra khỏi phòng chờ.
Tiếp theo đó, đội viên của ZH1 và Bùi Vũ Đường đều bị đưa ra ngoài.
Bên ngoài phòng chờ là đường đua, đám người Bùi Vũ Đường bị dẫn tới đường đua.
“Chúng mày muốn làm gì?” Bùi Vũ Đường nhìn thẳng vào Tống Tử Nghĩa và Tống Diệu Nam rồi chất vấn.
“Tao không biết, chẳng liên quan gì với tao cả, mày hỏi anh trai tao ấy.” Tống Diệu Nam nói.
“Ha ha, Tống Tử Nghĩa, mày muốn gì? Thua nên tức à? Không chịu được thua cuộc?” Bùi Vũ Đường tiếp tục cà khịa Tống Tử Nghĩa.
Tống Tử Nghĩa chậm chạp đi tới cạnh Bùi Vũ Đường, cho Bùi Vũ Đường một cái bạt tai thật mạnh.
“Cái mả m* chúng mày!”
Bùi Vũ Đường đột nhiên bị ăn tát lập tức nóng máu, muốn phản đòn ngay lập tức. Thế nhưng trong đầu lại bất ngờ hiện lên hình ảnh của anh cả nhà mình, nắm tay đã giơ lên liền khựng lại.
Cậu đã hứa với anh cả tuyệt đối sẽ không đánh nhau…
Nhưng mà, chính vì sơ hở này mà Bùi Vũ Đường đã bị mấy gã thanh niên kia gắt gao đè ép.
“Bùi Vũ Đường, thằng oắt con này! Không ra ngoài hỏi thử xem Tống Tử Nghĩa tao là ai mà dám giở trò với tao?” Tống Tử Nghĩa vỗ vỗ gò má của Bùi Vũ Đường, sau đó bất ngờ nắm tóc cậu ta giật ngược lại, “Thằng oắt, tao nói cho mày biết! Tao không quan tâm Không Quân có bị mày mua chuộc hay không, mặc kệ hôm nay chúng mày thắng hay là thua thì kết cục vẫn giống nhau thôi!” Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Tống Tử Nghĩa… mày là cái thá gì! Mày cứ chờ đấy!” Bùi Vũ Đường hung hăng trừng gã, mắng to.
Chát!
Tống Tử Nghĩa lại tát Bùi Vũ Đường một cái bạt tai nữa rồi cười lạnh nói: “Nhìn cái bộ dạng đĩ chó của mày đi, thử chửi một câu nữa xem?”
“Tống Thử Nghĩa! Mả m* mày!” Bùi Vũ Đường nhổ một bãi nước miếng lên mặt gã.
“Thằng chó, mày muốn chết đúng không!” Tống Tử Nghĩa nổi giận, lật tay tát Bùi Vũ Đường một cái thật vang, đồng thời còn nhấc chân đạp vào bụng Bùi Vũ Đường.
“Các người đủ rồi đấy, đừng có khinh người quá đáng! Còn như vậy nữa chúng tôi sẽ báo cảnh sát!”
Lúc này, đội viên Mộc Mộc của ZH1 không nhịn được nữa, lớn tiếng nói.