• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy Full dịch (73 Viewers)

  • Chương 2389

Cố Thanh Trần sải bước đi tới, đánh giá Christine một lượt từ trên xuống, “Người mới à? Không hiểu cái gì gọi là động vật giống cái kể cả muỗi đều không được tới gần Tổng giám đốc trong phạm vi ba mét hay sao hả?

Christine nheo mắt nhìn Cố Thanh Trần: “Cô là ai?”

Cố Thanh Trần đi vòng quanh nhìn cô ta, không nhịn được lại chọc chọc vào ngực cô ta một cái, “Chậc chậc chậc, tiêm bao nhiêu silicon vào đây thế này không sợ lúc đi bàn chuyện làm ăn với người ta lại bị chọc cho nổ bùm à?”

“Cô nói cái gì?” Christine nổi khùng nổi điên lên.

“Tôi nói sai rồi sao? Vừa rồi không phải cô muốn giao tiếp với Tổng giám đốc của chúng ta như vậy đấy à? Mà đó là giao tiếp nhỉ? Nhưng không biết giao tiếp là phải đối ngoại chứ không phải là đối nội sao hả?” Cố Thanh Trần bễ nghễ nói, “Con mẹ nó là tên nào tuyển Trưởng phòng phòng Quan hệ công chúng này đấy hả? Muốn khiến cơ nghiệp bà đây gây dựng lên trở nên bẩn thỉu xấu xa như vậy à?”

Cố Thanh Trần vừa nói, mồ hôi của vị Phó tổng kia lại càng túa ra nhiều hơn.

Cố Thanh Trần buông Christine ra, đi tới đằng sau vị Phó tổng kìa, “Lương cao? Giành tới? Sao thế, ông bị người ta “mua chuộc” luôn rồi hả?”

“Trưởng phòng Cố, không phải như vậy đâu, tôi là, tôi chỉ vì công ty...” Phó tổng tiếp tục vã mồ hôi, sao có thể nói là ông ta đã bị “mua chuộc” nên mới lôi cô ta về đây được, nhưng ông ta không ngờ rằng mục tiêu của người phụ nữ này lại là Tổng giám đốc.

“Tổng giám đốc, không có em một cái là cái phòng Quan hệ công chúng này có thể treo đèn đỏ lên khai trương luôn được rồi, Sở thị phải dựa vào việc treo đèn để xã giao rồi hả?” Cố Thanh Trần chậc lưỡi nói.

“Cô ơi, cái gì gọi là treo đèn đỏ ạ?”

“Treo đèn đỏ chính là...”

“Cố Thanh Trần.” Sở NInh Dực thấy cô thật sự muốn giải thích cho thằng bé liền đanh giọng cảnh cáo.

“Được rồi, em cũng không muốn phá hoại mầm non của nước nhà đâu.” Cố Thanh Trần bị anh họ nhà mình uy hiếp liền chọn cách im lặng.

“Con mẹ nó, ai tuyển con mẹ này vào đây thì người đó phụ trách đuổi cô ta cho tôi, phí vi phạm hợp đồng cũng tự đi mà trả, đừng có coi Sở Thị là cái nhà chữa, ai cũng có thể nhét vào được.” Cố Thanh Trần lớn tiêng snois.

“Ba ơi, cái gì là nhà chứa cơ?”

“Cố Thanh Trần, em có thể nói chuyện đàng hoàng được không? Sao cứ nói năng như mấy tên đầu đường xó chợ thế hả?” Sở Ninh Dực lên tiếng trách mắng.

“Em nói thật mà, Bánh Bao Rau, để cô nói cho cháu biết, cái này... Anh, sao anh lại đá em?” Cố Thanh Trần gào lên.

Sở Ninh Dực lạnh lùng nhìn cô, “Anh cảnh cáo em, em có thể biến đi được rồi đấy.”

“Đệch.” Cố Thanh Trần trợn trắng mắt nhìn anh họ mình, đúng là tên qua cầu rút ván.

Sở Ninh Dực không hề cảm thấy bản thân làm như vậy là có gì sai cả, anh mỉm cười nhìn Cố Thanh Trần, “Không biến thì lăn về làm việc ngay.”

“Anh đang xin em hả?”

Sở Ninh Dực lại nhấc chân lên, Cố Thanh Trần thấy vậy liền chuồn nhanh như một làn khói, “Anh có đá em cũng không thay đổi được sự thật là anh đang cầu xin em đâu, em phải đi nói cho chị dâu biết chuyện anh bị em gái ngoại giao ngực bự này đùa giỡn mới được.”

Sở Ninh Dực: “...”

Tại sao anh lại đi rước một con điên về giúp chỉ để đuổi một tên Phó tổng đi thế này?

“Tổng giám đốc, chuyện này...” Phó tổng cũng căng thẳng hẳn lên.

“Tôi không biết quy tắc dùng người của Sở Thị từ khi nào đã bị anh đổi lại vậy, hay vì các người cảm thấy quá lâu rồi tôi không tới công ty nên công ty này đổi chủ rồi?” Sở Ninh Dực đập bộp một cái lên bàn rồi nói, anh bế Bánh Bao Rau đứng dậy nhìn tất cả đám quản lí đang không dám ho he nửa lời kia.

“Nửa năm nay tôi ít khi quản chuyện của công ty nên các người cảm thấy quy củ của công ty này cũng thay đổi rồi đúng không? Hiệu suất công việc thì giảm sút, thậm chí còn có người gọi điện thoại cho tôi nói công việc không thể hoàn thành đúng tiến độ? Khi ấy lúc quyết định sao các người không nói với tôi là không hoàn thành được đi? Chưa cố gắng đã gọi điện nói với tôi là không thể hoàn thành được là sao? Còn nữa, bắt đầu từ khi nào mà việc bỏ tiền lương cao ra mời một nhân viên cấp Trưởng phòng với cấp cao hơn về không cần thông qua sự đồng ý của tôi rồi thế hả!”

Sở Ninh Dực lên tiếng khiến tất cả mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh lại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom