“Cút!!!” Phong Phong phun ra một chữ, ngay sau khi George đóng cửa xe lại thì bắt đầu xé quần áo của Kiều Nhã Nguyễn.
“Khoan đã, khoan đã...” Kiều Nhã Nguyễn giùng giằng che lại lồng ngực của mình rồi hung hăng nhìn Phong Phong: “Anh phát điên cái gì thế hả?”
“Em không biết tiểu thụ đều kiêu ngạo cả sao? Để hôm nay anh nhìn một chút xem em làm công như thế nào!” Phong Phong cười lạnh, tiếp đến là dễ dàng khống chế hai bàn tay của cô, sau đó tiếp tục những hành động như vậy rồi lại như vậy, những hành động không thể miêu tả ra được.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bên ngoài có vài xe đã đi qua rồi, Kiều Nhã Nguyễn cảm thấy bất kể thời điểm gì cũng không được bàn luận về chuyện đàn ông có được hay không được, có phải tiểu thụ hay không.
Phong Phong ăn uống no đủ thì tâm tình cũng tốt hơn vài phần. Anh nhìn cô gái đang nằm ở băng ghế sau rồi sung sướng đưa tay ra kéo cô vào lòng: “Thế nào, vẫn còn là tiểu thụ sao?”
Kiều Nhã Nguyễn kiệt sức nằm trên người Phong Phong, cái đồ không biết xấu hổ này chắc chắn là cố ý, cái tư thế kia càng dễ dàng cho tên này đùa giỡn lưu manh.
“Ôi...” Kiều Nhã Nguyễn há mồm cắn lên vai của anh, thế nhưng cái người này chẳng thèm di chuyển khiến cô cực kỳ khó chịu.
“Đạo diễn kia là ai?” Kiều Nhã Nguyễn dựa vào đầu vai của anh ra, lười động đậy.
Phong Phong nắm chặt lấy tay của Kiều Nhã Nguyễn rồi ôm lấy eo thon của cô. Anh chỉ đơn giản là ôm cô như vậy, thầm nghĩ cảm giác như này cũng rất tốt.
“Một kẻ bị bệnh thần kinh!” Phong Phong ăn uống no đủ thì tâm tình cũng tốt hơn.
Kiều Nhã Nguyễn nhíu mày: “Thích anh à?”
“Bệnh hoạn!” Phong Phong cười khẩy, tựa như anh hoàn toàn coi nhẹ cái người đang được nói đến.
Hai tay của Kiều Nhã Nguyễn đặt lên đầu vai của anh. Cô hơi nhỏm dậy nhìn anh: “Cho nên lý do anh chuyển về phát triển trong nước là vì bị ông ta quấy rầy sao?”
Một siêu sao tầm cỡ quốc tế lại chuyển về phát triển trong nước đã đủ khiến rất nhiều người bị hù dọa, bây giờ ngẫm lại thì xem ra đây chính là nguyên nhân.
Phong Phong lại đè cô xuống đầu vai của mình: “Đừng có nhìn anh như vậy, chờ anh nghỉ một lát lại tiếp tục!”
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Mọe, cô có làm gì đâu hả!
“Anh với ông ta có hợp tác mấy bộ phim, mấy giải thưởng anh đoạt được những đều là nhờ tác phẩm của ông ta! Ai mà ngờ lão già khốn khiếp kia lại có ý đó với ông đây, dám bỏ thuốc ông, suýt nữa khiến ông tàn phế luôn!” Phong Phong nhắc tới ông ta còn mang theo hận ý.
Chuốc thuốc.
Đây chẳng phải là tình tiết mà nữ chính hay gặp phải sao?
Khóe miệng của Kiều Nhã Nguyễn giật giật, định nói anh thực sự rất thích hợp đi diễn vai nữ chính chân heo.
“Sau đó anh cho ông ta được như ý?”
“Nói đùa! Ông đây thủ thân như ngọc rất nhiều năm đây nhé!” Phong Phong hung tợn nói tiếp đó lại nhịn không được mà đụng Kiều Nhã Nguyễn một cái.
Kiều Nhã Nguyễn kêu lên một tiếng rồi lập tức đập vào bả vai của Phong Phong một cái: “Đang nói chuyện mà, anh làm cái gì mà làm!”
Phong Phong không hài lòng hừ một tiếng, đây chính là sự sỉ nhục đối với anh.
“Vậy chuyện anh bị chuốc thuốc giải quyết như nào rồi! Anh đừng có gạt em! Cũng đừng nói với em rằng em là người phụ nữ đầu tiên của anh!” Kiều Nhã Nguyễn nói rồi cúi đầu cắn vai anh một cái.
Nói đến chuyện này thì Phong Phong cũng có chút đỏ mặt.
Kiều Nhã Nguyễn thấy anh không nói gì thì có chút nổi giận: “Anh lại lừa em.”
“Ông đây lừa em lúc nào hả? Đó là... cái kia là George lấy được cái kia...”
“Cô gái...”
“Nói đùa!!!” Phong Phong nói rồi vỗ một cái lên mông của Kiều Nhã Nguyễn, lại đụng vài cái có ý trừng phạt cô khiến Kiều Nhã Nguyễn chỉ hận không thể bóp chết người này luôn: “Cái kia... không phải là có cái gì đó sao... búp bê gì gì đó...”
Gì gì đó?
Cái gì gì gì đó?
Kiều Nhã Nguyễn dừng một chút, trong nháy mắt hiểu ra liền cười sặc sụa.
Chỉ tiếc cô còn chưa cười xong đã bị người đàn ông này đè xuống, mang theo chút quẫn bách mà đè cô xuống.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook