Thủy An Lạc tức giận nói: “Vì vợ cái gì cũng đồng ý làm, tại sao vì em thì không được, em là người sinh ra nó đấy.”
Sở Ninh Dực: “...”
“Vợ à, ở đây có nhiều người, em bớt bớt lại đi.” Đừng có não tàn như thế nữa.
Sở Ninh Dực nói xong lại rót đầy cốc nước cho Thủy An Lạc.
George bế Tiểu Bất Điểm lên, gương mặt xinh xắn của cô bé xuất hiện trước mặt mọi người khiến ai ai cũng phải trầm trồ kinh ngạc.
Đứa bé này còn nhỏ mà sao đã xinh đẹp như thế rồi, thậm chí dùng từ đáng yêu cũng không thể hình dung hết được, trông còn xinh đẹp hơn cả búp bê barbie nữa.
“Tiểu Bất Điểm, cháu nói xem ba cháu lấy mẹ cháu có được không?”
“Chú George ngốc quá, tất nhiên là ba cháu phải lấy mẹ cháu rồi, chứ không chẳng lẽ lại lấy chú ạ?” Tiểu Bất Điểm chớp cặp mắt to tròn bling bling nói.
“Ha ha ha ha ha ha...”
George: “...”
Cả cái nhà này không có ai tốt cả.
“Trao nhẫn đi, trao nhẫn đi, hai người kết hôn hay muốn kết thúc luôn cuộc đời của tôi thế hả?” George hầm hừ nói.
Bánh Bao Rau nhanh nhẹn mang nhẫn lên, sau đó đứng đầu hàng phù rể. Sư Hạ Dương hơi cúi xuống cầm lấy nhẫn nữ đưa cho Phong Phong.
Bánh Bao Rau lại đi tới bên phía Kiều Nhã Nguyễn.
“Đứa bé đó là ai thế? Nhìn thật chuyên nghiệp, hoàn toàn không cần người lớn phải chỉ.”
“Cậu con thứ hai của Sở tổng đấy, mới nhỏ thế đã có phong thái giống ba rồi, tương lai chắc sẽ không vừa đâu.”
...
Phong Phong nhận lấy nhẫn, nâng tay Kiều Nhã Nguyễn lên, “Anh có hàng ngàn lời muốn nói với em, nhưng điều anh muốn làm nhất chính là giam em lại.” Nói xong Phong Phong từ từ đeo nhẫn vào cho cô.
Kiều Nhã Nguyễn khẽ cúi đầu, vành mắt lại cay cay.
Triệu Uyển Uyền cầm nhẫn Bánh Bao Rau đưa cho rồi giao cho Kiều Nhã Nguyễn.
Kiều Nhã Nguyễn nhận lấy. Triệu Uyển Uyển ngẩng lên đối điện với ánh mắt của Sư Hạ Dương, nhưng sau đó liền dời mắt nhìn Kiều Nhã Nguyễn đeo nhẫn cho Phong Phong, thành tâm chúc phúc cho họ.
“Được rồi, được rồi, nghi lễ đã xong, hai người có thể đi chúc rượu được rồi, sân khấu này giờ là của công chúa của chúng ta.” George ghét bỏ nói.
Phong Phong: “...”
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Cô dâu với chú rể đang bị chê đấy hả?
Phong Phong: Hôm nay anh lớn gan thật đấy?
George: Tôi là người chủ trì, tôi quyết là được, sao nào?
Phong Phong:...
Chẳng sao cả.
Bánh Bao Rau lo lắng nhìn Tiểu Bất Điểm, sau đó lại theo anh trai đi tìm mẹ. Dù sao thì đây cũng là hôn lễ của ba mẹ Tiểu Bất Điểm, cho nên nhóc cũng không thể khống chế hành động của Tiểu Bất Điểm quá được.
Hơn nữa cũng không phải là nhóc lo cho Tiểu Bất Điểm. Nhóc chỉ thấy thương chú George không biết gì thôi, mong là lát sẽ không tức phát khóc.
“Nào, chúng ta bắt đầu hỏi công chúa nhé, hôm nay ba mẹ kết hôn cháu có vui không?”
“Ngày nào cháu chẳng vui, tại sao hôm nay phải đặc biệt vui mừng ạ?”
George:...
Bé con, cháu thế này là không phối hợp với chú à.
“Ha ha ha... George à, anh có nổi không thế?” Bên dưới có người cất tiếng hỏi, nhưng mọi người cũng không phản đối tiết mục này, vì cô bé này đúng là rất xinh đẹp, xinh đến nỗi khiến người ta cảm thấy nếu không được nhìn thấy thì đúng là đánh mất cả thế giới.
Trước đây từng có người tung ra ảnh của Công chúa Delia, đó là một người phụ nữ đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở, mà cô bé này không nghi ngờ gì chính là được thừa hưởng mọi ưu điểm của bà nội mình.
Khách sạn đưa đồ lên, nhưng chẳng có ai háo hức ăn cả. Mọi người đều muốn nhìn bé gái trên sân khấu kia, không cần ai phải nhiều lời, có đứa bé đó là đủ rồi.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook