Đúng sáu giờ sáng, Sư Niệm thức giấc vì tiếng kèn lệnh, cô kéo chăn trùm lên đầu ngủ tiếp.
Sau khi tiếng kèn lệnh ngưng lại, đến lượt điện thoại của cô réo ầm ĩ. Sư Niệm gắt ầm lên, vung chăn ra, ngồi bật dậy, gãi gãi mái tóc rối loạn của mình, sau đó bĩu môi nhìn chiếc điện thoại trên bàn.
Sư Niệm phờ phạc nhấc điện thoại lên, sau khi nhận cuộc gọi, cô lại nằm vật xuống, “Tốt nhất chị có chuyện gì đó lớn lắm, nếu không em bóp chết chị, nói đi...”
“Vẫn đang ngủ hả? Mau dậy xem tin tức đi.”
“Tin tức chỉ có từng ấy thứ, trời có sập xuống cũng đừng gọi em, em buồn ngủ lắm.” Sư Niệm nói, đang định tắt điện thoại đi ngủ tiếp.
“Sở Húc Ninh.”
Sư Niệm nghe thấy cái tên này, lập tức tỉnh táo mà bật người dậy, “Chị có ý gì? Tin tức có liên quan gì tới anh ấy?”
“Chị nâng cao tinh thần cho em thôi, quả nhiên rất hữu hiệu.” Chị Tám nói một cách đương nhiên.
Sư Niệm: “...”
Chị Tám đã không còn là chị Tám của ngày xưa nữa rồi.
Sư Niệm tỉnh hẳn vì ba chữ Sở Húc Ninh kia. Cô đành phải xuống giường đi tìm máy tính, “Tin tức gì vậy?”
“Đoàn chương trình kia đòi kiện em tội hủy hợp đồng, còn đòi kiện em làm lỡ chương trình của anh ta.” Chị Tám nói.
Sư Niệm khựng lại, “Kiện trực tiếp? Không hòa giải riêng sao?”
“Nếu không em nghĩ tại sao chị lại phải tức đến mức này. Hôm nay chị đọc tin tức mới biết, đám người này đúng là quá ngang ngược mà.” Chị Tám mắng ầm lên.
Trong lúc đợi máy tính khởi động, Sư Niệm nghĩ về chuyện này, “Vậy thì kiện đi, anh ta có tiền đi kiện thì cứ để anh ta kiện. Đã thế, trong hợp đồng chúng ta ký đã viết rõ ràng, trong thời gian chúng ta đến Malaysia, tất cả mọi an nguy đều được đảm bảo. Nửa đêm anh ta để cảnh sát vào khám xét phòng em là vi phạm hợp đồng rồi.”
Sư Niệm khởi động máy tính xong, nhìn thấy tin tức bên trên, dòng tin tức ấy đã lên hẳn trang đầu rồi.
[Ảnh hậu Triệu Tư Niệm hủy hợp đồng, bị đoàn quay phim chương trình Chị Em khởi kiện, hiện tại tòa án đã thụ lý án kiện này.]
Bên dưới có không ít tài khoản giả mạo nói rằng Sư Niệm cao ngạo tự đại mắc bệnh ngôi sao, cũng có không ít tài khoản khác nói rằng Sư Niệm đột nhiên bỏ đi chắc chắn có chuyện, các người làm thế là quá hẹp hòi.
Sư Niệm nhướng mày, cô biết rằng nhóm tài khoản sau là do công ty thuê, còn nhóm tài khoản trước đó tất nhiên là đám người muốn bôi nhọ cô.
Sư Niệm kéo xuống dưới, nhìn thấy thông báo của tập đoàn Sở Thị, đoàn quay phim của chương trình chưa hề bàn bạc với công ty về chuyện này đã trực tiếp làm theo trình tự pháp luật, cho nên họ không khỏi nghi ngờ việc chương trình này vội vàng khởi kiện Sư Niệm là vì lý do gì?
Với các tranh chấp thông thường, họ sẽ liên hệ để hai bên âm thầm hòa giải, hòa giải rồi mà vẫn không giải quyết được mới khởi kiện, mà đoàn quay phim này rõ ràng đã bỏ qua bước này.
Khi Sở Húc Ninh quay về, Sư Niệm đang ôm máy tính ngồi trên sofa xem tin tức.
“Ăn sáng thôi, mới sáng ra đã xem máy tính rồi?” Sở Húc Ninh nói rồi đặt bữa sáng lên bàn, sau đó vào phòng tắm tắm rửa.
Sư Niệm quay đầu nhìn người đàn ông vừa bước vào phòng tắm, nói, “Em lại lên trang nhất rồi.”
Sở Húc Ninh đang cởi quần áo huấn luyện ném vào giỏ quần áo, mở vòi hoa sen, “Không phải rất bình thường à? Em là Ảnh hậu mà.”
“Nhưng lần này là vì em bị kiện.” Sư Niệm nói xong bỏ máy tính xuống, chạy tới dựa vào cửa phòng tắm, “Bởi vì em tự ý rời đoàn, dẫn đến việc chương trình không thể nào tiếp tục được. Em bị họ kiện hủy hợp đồng.”
Sở Húc Ninh tắm qua một cái, mặc quần dài, khoác áo quân phục bước ra, “Chuyện gì thế?”
Sư Niệm khẽ nhún vai, nhìn người đàn ông vừa tắm xong nên tóc tai vẫn còn ướt rượt kia. Người đàn ông này thực sự quá đẹp trai, cô không kìm lòng được, lại muốn nhào vào lòng anh rồi.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook